SHOT 1: Tôi ghét cô ta :P

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Author : Shake

Pairing: Taylor Alison Swift x Karlie Elizabeth Kloss aka Kaylor (ko phân biệt Công - Thụ nhé)

Category: Humor , Romance

Status: Đã xong 

Au' note:

1. Fic đầu tiên viết về Kaylor, thực ra cũng chỉ mới biết couple này nên có thể có vài chi tiết thiếu tính chính xác but đây là fanfic.

2. Mình sẽ liên hệ những chi tiết có thật vào fic và vẽ vời thêm 1 chút. Nếu ai thắc mắc tại sao có xx hay yy thì đọc lại giùm điều 1.

3. Nếu mn thích thì nhớ ủng hộ heng, có sự ủng hộ thì sẽ có thứ 2, thứ 3..

4. Fic ko phân chia Công - Thụ và mình cũng ko thích xác định top - bot. Vì vậy đừng cmt kiểu "ai thụ vậy" hen ^_^

5. Hết rồi =))))

* ~ * ~ * ~ * ~ 

Đại Lộ Madison, 8h27' sáng

- Chú ơi, giờ tính sao chứ cháu trễ lắm rồi.

- Xin lỗi quý cô, nhưng tôi bất lực với hoàn cảnh này..

Cô gái trẻ tóc vàng lo lắng nhìn xuống đồng hồ rồi đánh mắt ra khung đường chật kín ô tô. Khỉ thật, chỉ vì 1 kẻ điên rồ thích đùa nào đó đã đổ cả xe kẹo dẻo ra đường mà mọi phương tiện đi lại đều trì trệ. Nếu bắt được gã ta, chắc chắn cô sẽ cho gã nếm mùi boxing của chân dài là thế nào !

[Brzzzzzz]

Chiếc đt trên tay rung bần bật, cô than trời nghĩ đến gương mặt đỏ gay tức giận của quản lý khi anh ta không được hồi đáp.

Hít thật sâu, Karlie dùng hết can đảm chạm tay vào màn hình

- Hallo..

- NÀY EM ĐANG Ở ĐÂU HẢ? CÓ BIẾT MẤY GIỜ RỒI KHÔNG? MỌI NGƯỜI ĐANG CHỜ ĐỢI VÀ EM THÌ LẠI THONG THẢ NGẮM BÌNH MINH À?

Đúng như dự liệu, Karlie phải đưa chiếc đt ra thật xa để bảo vệ màng nhĩ.

- Em xin lỗi. Em đang gặp tai nạn trên đường..

- [ANH KHÔNG CẦN BIẾT ĐÓ LÀ GÌ. DÙ EM CÓ CHẾT THÌ CŨNG PHẢI THẤY XÁC NGAY SAU 15' NỮA !]

Bip!! bip!! bip !!

Không kịp đáp lời thì đã nghe một tràng dài âm thanh ngắt cuộc gọi. Cô mệt mỏi day day thái dương vì áp lực từ công việc lẫn người quản lý. Mark Timothy - Anh ta vốn nổi danh là Con quỷ trong giới quản lý chân dài, bù lại, bất kì siêu mẫu nào sau khi đã cộng tác với anh ta thì danh tiếng chắc chắn sẽ càng nổi bật hơn bao giờ hết.

Dù đôi lúc hơi khó chịu vì cái tính nghiêm khắc đến mức tàn bạo nhưng thành thật mà nói, Mark có công không ít trong sự nghiệp lẫy lừng hiện tại của Karlie.

Từ một mẫu teen vô danh, giờ đây đã trong top 7 chân dài đắt giá nhất nước Mỹ. Nếu phải nhận xét thì cô sẽ chọn cảm ơn Mark thay vì tát vào mặt rồi rời bỏ anh ta như cái cách các siêu mẫu đàn chị nổi tiếng đã từng làm.

Nói thế không có nghĩa cô đồng ý với mọi suy nghĩ điên rồ mà Mark đề xuất - cụ thể là kế hoạch gần đây nhất. Mark muốn cô tạo mối quan hệ với một nữ ca sĩ đang thuộc hàng Top. Karlie sẽ không nói tên cô ấy đâu vì thực chất nói đến đây thì ai cũng hiểu đó là ai.

Taylor Swift

Ừ thì cô ban đầu cũng chỉ nghĩ mở rộng mối quan hệ thì tốt cho công việc nhưng khi đã dấn thân vào. Karlie mới bàng hoàng nhận ra mình đang đùa với cọp.

Thực chất cô không thể bằng cách nào ưa được cô ca sĩ đỏm dáng, bi lụy và lại hay viết về người yêu cũ như thế. Dường như với cô ta thì mọi thứ xung quanh đều có thể trở thành đề tài cho single tiếp theo và Karlie ghét khi nghĩ đến tương lai mình sẽ trở thành một trong số đó.

Nhìn cái khăn choàng cổ Burberry đang nằm im trong túi xách, Karlie thở dài khi nhớ đến cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa hai người. Có lẽ ai cũng nghĩ là Taylor và cô cùng nhau làm bánh ở buổi gặp đầu tiên. Nhưng sự thực không phải như thế, cô chỉ gặp Taylor lần đầu tại buổi họp nội bộ của Victoria Secret. Khi Taylor ra mắt với tư cách khách mời biểu diễn trong Fashion Show.

Ngay tại lần gặp đó chính cô và Taylor đã xảy ra vấn đề: Lấy nhầm khăn choàng của nhau!

Và cô chỉ nhận ra điều đó sau khi về nhà và mang chiếc khăn ra ngoài. Mùi nước hoa lạ lẫm xộc vào mũi khiến cô nhận ra mình đã cầm nhầm và tại buổi tổng dợt vài ngày sau khi cô mang trả lại chiếc khăn thì cô gái kia lại một mực phủ nhận khiến cô như trở thành trò cười cho cả nhóm mẫu cùng công ty.

Cô đã xấu hổ và tức giận tới mức vò nát chiếc khăn khiến nó dúm dó thì bất ngờ lúc ấy cô ta lại đến và thừa nhận cầm nhầm.

Karlie gần như phát khóc khi miễn cưỡng đưa ra cái khăn "biến dạng" thảm thương với gương mặt đỏ bừng xấu hổ. Còn con người kia lại nhìn cô chằm chằm rồi bật cười bỏ đi. Để lại cả hai chiếc khăn trên bàn.

Cứ mỗi lần nghĩ đến đây cô lại không cho phép bản thân tiếp tục. Phải dừng lại và cố quên đi vì đây là một trong những khoảnh khắc xấu hổ nhất cuộc đời mà Karlie muốn vứt bỏ.

À, kể cả dòng tweet mà cô đã tuân lời Mark tweet cho Taylor ngay sau khi cô ấy muốn làm bánh cùng cô.

Tất cả phải được quên, quên sạch >_<

[Brzzzzzz.. ]

[Em đang làm gì thế? Tôi đã đến nơi rồi. Em ở đâu? Đang bắt bồ câu à? ]

.

.

Là cô ta.

Hôm nay cô phải đi shopping với cô ta nhưng hiện giờ cô vẫn còn kẹt cứng ở đại lộ này.

[ Tôi xin lỗi, nhưng hiện giờ tôi không thể nào thoát khỏi mớ rắc rối ở đây ]

Cô chọn "Send"

 .

.

[Brzzzzzz.. ]

[Vậy em đang ở đâu? ]

 .

.

[ Đại lộ Madison, đường số 6]

 .

.

20' sau

Điện thoại vẫn im lặng. Không một tin nhắn phản hồi nào.

"Có lẽ cô ta đã tự đi mua sắm một mình. Thế thì may thật, mình khỏi phải vật vã với cái tính tiểu thư lượn lờ mua sắm của đám con gái"

Cô an tâm nghĩ nhưng bất chợt ..

Cộc cộc

Karlie giật bắn người quay sang cửa sổ xe, há hốc mồm khi nhận ra cái người đang đứng bên ngoài là ai.

O.O

Là cô ta

TAYLOR SWIFT.

Cô ta làm gì ở đây?

- m.ở c.ử.a x.e r.a

Cô ta mấp máy môi

Bối rối Karlie đưa tay vặn chốt an toàn trên cửa xe, nhanh như cắt , Taylor leo vào trong rồi đóng sập cửa lại.

- Hi !

Cô ta cười toe toét

- Chị.. đang làm gì vậy?

Karlie vẫn chưa khỏi bàng hoàn

- Không thấy sao? Đi mua sắm.

- Nhưng..

- Không phải chúng ta đã thõa thuận sẽ cùng đi mua đồ rồi ăn trưa à?

Taylor nheo mắt khiến cô lúng túng đánh mắt sang nơi khác

- Tôi không nghĩ chúng ta có thể mua sắm nếu ngồi mãi ở đây đâu. Sao chị phải đến đây chứ, tôi thật sự không hiểu nổi chị đang nghĩ gì.

Cô thở mạnh, cố giấu vẻ bối rối sau thái độ lạnh lùng cố hữu. Mùi nước hoa của chị ta khiến cô hơi mất kiểm soát cảm xúc.

- Em sẽ không hiểu đâu. Dù sao thì 2 người ngồi đợi cũng tốt hơn là tôi phải đứng ở đấy cho bọn paparazzi chụp ảnh "leo cây".

" Ra thế, chị ta không muốn mất hình tượng chứ chẳng tốt đẹp gì "

--------------------

Hơn 1 giờ chờ đợi cuối cùng cả hai cũng đến được khu trung tâm mua sắm.

Như thường lệ, Karlie bước xuống trước, theo sau là Taylor và cũng theo thói quen, Karlie xốc túi xách lên tay trái, còn Taylor bước về phía bên phải cô. Vốn dĩ cô đã luôn khó hiểu vơi hành động này nhưng thực tế cho thấy rằng, đối với Taylor , sự khó hiểu của Karlie chưa bao giờ là đủ.

- Karlie ! Karlie !

- Taylor !! Taylor !! Look at me !!

Tiếng kêu gọi ồn ào của đám săn ảnh bao trùm khắp nơi, đèn flash chớp nháy liên tục, Karlie khẽ cúi đầu để tránh còn Taylor thì mỉm cười đi chậm lại một chút để bọn họ có thể chụp ảnh cô. Điều này quan trọng vì theo cô quan niệm, một khi gay gắt với họ, họ sẽ có thái độ để đáp trả lại sự từ chối đó. Và những bức ảnh của cô sau này đừng mong sẽ đẹp. Tóm lại vẫn là sợ mất hình tượng.

.

.

Loanh quanh ở dãy mỹ phẩm, nước hoa gần 3 tiếng đồng hồ, Karlie đã buồn ngủ đến mức nếu không có cánh săn ảnh ngoài kia, cô sẽ chẳng ngại ngùng gì mà ngã người ra chiếc sofa này đánh một giấc.

Làm thế nào các cô gái có thể tiêu tốn hàng giờ chỉ để lượn lờ ở những kệ hàng mỹ phẩm? Trong khi thời gian đó dùng cho luyện tập thể thao giữ gìn vóc dáng và tăng cường sức khỏe không tốt hơn sao?

Cô thậm chí chẳng cần mua sắm thứ gì vì những thứ cô cần đều đã được tài trợ từ những nhãn hàng mà cô làm người đại diện, cũng như sau mỗi Fashion Week, lượng quà tặng sau show diễn cũng đủ để Karlie dùng cho đến mùa FW năm sau.

- Miss Kloss, Cô Swift mời cô ra xe!

Giọng người đàn ông ồm ồm làm cô giật mình tỉnh hẳn khỏi cơn mộng ngắn ngủi để rồi xấu hổ khi nhận ra bản thân đã và đang ngủ gục.

Dù không muốn nhưng vẫn phải thừa nhận Taylor đã rất khéo léo khi để người vệ sĩ đánh thức cô dậy để cô không cảm thấy xấu hổ với Taylor và cô biết ơn cô ta về sự tinh tế đó.

-------------------------

Suốt quãng đường từ trung tâm mua sắm đến nhà hàng, cả hai không nói với nhau lời nào; mặc dù quen biết gần một năm và cũng đã tham dự cùng nhau nhiều sự kiện lẫn cùng du lịch, cùng đi dạo, tập gym, mua sắm. Nhưng thực sự cả hai chưa bao giờ có cơ hội rút ngắn khoảng cách.

Một vì tất cả những hình ảnh thân mật xuất hiện trên báo chí đều nằm trong một chiến dịch PR. Hai vì có lẽ hai cô gái chưa thực sự muốn mở lòng với nhau.

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ 

- Cảm ơn.

Sau khi gật đầu với người phục vụ, Taylor loay hoay với điện thoại của mình còn Karlie vẫn im lặng nhìn ngắm xung quanh nhà hàng. Lần này Taylor mời cô ăn trưa ở một nhà hàng thiết kế theo phong cách Hy Lạp La Mã với cách bài trí sang trọng cùng gam màu chủ đạo là vàng.

- Tôi biết em ghét tôi lắm.

Taylor bất ngờ lên tiếng trong khi mắt vẫn chăm chú vào màn hình điện thoại

- ...

Karlie im lặng nhưng câu nói của Taylor khiến cô nhói lên một chút sợ hãi,  có lẽ đó là cảm giác khi bị đoán trúng tim đen.

- Tôi biết em không thích kiểu PR thế này. Nhưng tin tôi đi, hiệu quả sau này em sẽ thấy. Muốn xây dựng hình ảnh phổ biến, em buộc phải cần sự nâng đỡ của một người có tầm ảnh hưởng đến công chúng nhiều hơn em.

Câu nói lần này của Taylor đã có tác dụng hoặc chí ít nó cũng khiến Karlie phải tập trung vào cô.

- Chị biết tôi đang lợi dụng hình ảnh của chị, tại sao vẫn tiếp tục để tôi làm điều đó?

Sau vài giây lưỡng lự, cuối cùng Karlie cũng tích đủ can đảm mà hỏi thẳng câu cô vẫn luôn muốn hỏi. Bởi lẽ cô biết Taylor nhận ra thái độ của mình vì cô chưa bao giờ được công nhận là người có khả năng kiểm soát biểu cảm - sau sàn diễn - một cách tốt.

Đáp lại câu hỏi của cô, Taylor chỉ mỉm cười rồi ngẩn đầu nhìn cô một cách thích thú.

- Vì Timothy từng giúp đỡ tôi. Và giờ tôi không thể từ chối thỉnh cầu của anh ta là giúp đỡ cho cô học trò cưng mở rộng phạm vi ảnh hưởng.

- Ngay từ đầu chị đã biết đây là một kế hoạch ư ?

- Nói một cách chính xác thì tôi là người nghĩ ra kế hoạch đó.

Cô lại mỉm cười, một tia sáng ranh ma lóe lên từ sâu trong con ngươi xanh thẫm. Karlie bỗng cảm thấy nghẹn ứ, một sự tức giận vô cớ từ đâu trào đến. Thế là chỉ có mỗi cô là con bài trong tay người khác.

- Xin lỗi. Tôi cần vào restroom.

Cô đặt chiếc khăn lên bàn, bước thật nhanh đến lối đi nhưng vô tình lại va phải một người đàn ông ngược hướng

- Karl?

- OMG, Joshie, anh đang làm gì ở đây vậy?

Cô quá đỗi bất ngờ khi gặp lại người bạn trai cũ từ thời high-school. Anh ta có vẻ bảnh bao hơn xưa và.. cả lịch lãm.

- Anh có hẹn với đối tác, còn em? Oh gosh, không thể tin được em bây giờ lại đẹp đến thế. Tuyệt vời thật, chỉ 5 năm mà mọi thứ thay đổi tích cực thế này !

- Cảm ơn anh. Em có hẹn ăn trưa với một người bạn. Em nghĩ anh không nên để đối tác chờ đợi ..

- Okie okie, xin lỗi đây là card visited của anh, gọi cho anh vào ngày mai nhé, anh muốn mời em một bữa trà chiều ^^

- Oh.

Cô cầm tấm card trên tay, mắt chăm chú đọc dòng chữ trên đó. Joshua xuất thân trong một gia đình giàu có, quyền lực, còn cô thì không và chính vì sự khác biệt đó mà anh và cô đã chia tay nhau.

- Excuse me, Ms! Quý cô đằng kia có ý hỏi rằng cô đã có thể trở lại bàn chưa ạ?

Người bồi bàn lịch sự chỉ tay về hướng đó. Karlie sực nhớ cô đã quên bén "người bạn đồng hành" từ nãy đến giờ.

.

.

- Thức ăn hơi nguội, để tôi gọi họ làm nóng lại

Karlie vừa ngồi xuống ghế, Taylor đã mở lời

- Ừm.. tôi thấy như thế này cũng ổn.. không cần đâu.

Taylor chỉ gật nhẹ đầu rồi tiếp tục bữa ăn của mình một cách thản nhiên.

Karlie ngập ngừng cầm dao nĩa rồi cũng hòa vào nhịp điệu của sự tĩnh lặng..

____________

Kétt.

Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà Karlie. Và trước khi cô toan mở cửa xe đã có bàn tay chặn lại.

- Cái này cho em.

Taylor đưa chiếc túi giấy cho cô, đổi lại Karlie chỉ đang đứng hình khoảng vài giây trong khoảnh khắc cô vô tình nhìn vào mắt cô gái đối diện

- Chị đã mời tôi ăn trưa rồi, tôi nghĩ là..

- Tôi không thích nài nỉ. Hoặc là nhận hoặc tôi sẽ cho người mang vào nhà. Em chọn đi.

- Cảm ơn chị về ngày hôm nay!

Cô đưa tay nhận lấy túi giấy rồi mở cửa xe đi đến cổng nhà.

Taylor nhìn theo cho đến khi Karlie đã khuất sau cánh cửa mới cho xe chạy đi.

*****

- Joshua là ai? Tôi không hỏi gia thế, tôi muốn biết về mối quan hệ cá nhân của cậu ta.

Trong căn phòng mờ mờ sáng, hai bóng người đối diện nhìn nhau với ánh nhìn nghiêm khắc.

- Joshua là bạn trai cũ của cô ấy. Họ chia tay vì cha cậu ta ép buộc Josh phải làm thế.

- Được rồi, cảm ơn. Tôi chỉ muốn biết nhiêu đó. Bye

Nói xong cô gái đứng dậy bước thật nhanh ra khỏi căn phòng. Người đàn ông nhìn theo một cách quỷ quyệt rồi với tay bật đèn

- Cái con bé này thật là.. lúc nào cũng bày trò ! Phòng làm việc của mình mà phải design lại mấy kiểu đèn ma quái vì con bé thích The Walking Dead -.-

.

.

- Được, quyết định như thế. 5h chiều nay nhé, anh không cần đến đây, em tự đến được rồi !

Ngắt máy, cô vui vẻ lăn lộn trên giường, bất chợt ánh mắt đảo sang túi giấy màu hồng mà khi nãy cô gái kia đã đưa cho cô.

Với tay lôi lên giường, thận trọng dò xét xung quanh rồi mở nhẹ góc túi.

Một chiếc hộp màu xanh lục, Karlie nhẹ tay nín thở mở nó ra..

Cô sửng sốt

Một chiếc đồng hồ Rolex với viền kim cương hồng. Vừa nhìn đã biết món quà vô cùng giá trị. Bất giác cô thấy hoang man về món quà bất ngờ này.

Cô có nên nhận, hay không?

[Brzzzzz]

Điện thoại báo có tin nhắn. Cô vơ tay chộp lấy nó

[Ms Kloss, I miss you. See you later  ♥ ]

Nhanh chóng quên đi mối băn khoăn vừa chớm, cô mỉm cười đọc lại tin nhắn của người bạn trai cũ thêm lần nữa rồi mở tủ quần áo chọn bộ thật đẹp.

_________

Vollebear coffe home.
6h08' PM

- Mà này ,lúc vừa rời Đại học xong, anh đã tìm kiếm khắp Chicago mà vẫn không có tin tức của em. Anh đã nghĩ là không thể nào còn có cơ hội gặp lại em nữa ..

- Chẳng phải bây giờ em đang ở đây sao?

Cô và anh cùng bật cười, cuộc gặp gỡ của hai người bạn cũ trở nên thoải mái và nhẹ nhàng như chính buổi chiều nắng vàng nhạt thế này. Họ thay phiên nhau gợi nhớ về những kỉ niệm trong quá khứ, thi thoảng lại bật cười khúc khích vì một chi tiết ngộ nghĩnh nào đó.

Đằng xa, phía trong bức tường kính có một bóng người cau mày dõi theo nhất cử nhất động của họ thông qua ống nhòm.

Thái độ khó chịu của người đó khiến ngay cả vệ sĩ riêng cũng không dám lên tiếng yêu cầu thân chủ đừng đứng trên bàn vì rất nguy hiểm.

<I knew you were trouble trouble trouble …>

- Thưa cô, có điện thoại.

"Người thần bí" bực dọc bỏ cái ống nhòm xuống rồi kéo cái khăn choàng trên đầu ra, nhận đt từ tay vệ sĩ áp vào tai.

- Chị nghe đây, em không việc gì làm sao huh?

- [Chị à, chị có nhớ đã nói gì không? ]

- Chị nói nhiều chuyện lắm giờ tự dưng em hỏi vậy sao chị biết chuyện gì :( ?

- [ Về chị Karlie Kloss ấy, chị dắt chị ấy đến AMAs sắp tới nha. Em muốn gặp ]

- Nhưng em ấy không phải ca sĩ, làm sao có thể?

- [Đi với chị là được mà, em không biết đâu. Nhất định em phải gặp ]

Bip! bip! bip !

- Ơ này, Lorde, Lorde,..

Taylor thở hắt một hơi dài, nghiêng đầu tính toán rồi gọi cho người trợ lý.

- [Ms Swift, có việc gì cần làm sao? ]

- Ban tổ chức AMAs đã gửi thiếp mời chưa?

- [Vừa nhận ngày hôm qua thưa cô]

- Vậy liên lạc với họ, tôi cần 1 vé mời nữa cho một người bạn. Nếu họ không còn chỗ trống thì tôi sẽ không tham dự.

- [Yes, ma'am]

~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ 


- Cảm ơn anh vì buổi tối vui vẻ! Thật sự gặp lại thế này em rất vui ^_^

- Ừm.. Karlie này.. anh muốn..

- Sao vậy?

- Chúng ta hẹn hò lại được không? Bây giờ anh đã độc lập tài chính, anh không bị ai tác động được nữa. Em cũng hiểu chuyện ngày xưa chỉ là bất đắc dĩ. Hiện tại, Anh hứa sẽ bảo vệ và chăm sóc cho em thật tốt. Anh hứa!

Cô nén cười vì thái độ mất bình tĩnh của người bạn trai cũ. Nhưng cũng khẽ gật đầu

- Để xem thái độ của anh sao đã. Good night !

Cô bỏ vào trong, để lại bên ngoài một chàng trai với nét mặt sáng bừng hạnh phúc.

- Anh hứa sẽ không làm em thất vọng một lần nữa ! 

= = = = = = 

Văn phòng công ty VIX.

- Chào buổi sáng Vincent!

- Hi Mark

- Karlie đã đến chưa?

- Cô ấy đang chờ bên trong.

- Ok. Tks!

Cạch

- My babe, em đi đâu cả đêm qua vậy?

Vừa ngồi xuống, Mark đã lên tiếng chất vấn.

- Em về nhà đúng giờ giới nghiêm.

- Ừm hửm? Vậy những bức hình này là sao đây?

Anh vứt ra bàn một xấp ảnh mới rửa , dễ dàng nhận ra nhân vật trung tâm trong ảnh là một cô gái và 1 chàng trai đang dạo bước trên đường.

- Sao? Giải thích đi cô bé !

Mark bật cười thân thiện

- À, đây là một người bạn cũ.

- BẠN CŨ? HAY LÀ BẠN TRAI CŨ? CÔ NGHĨ CÔ ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ? TRONG KHI TÔI NGÀY ĐÊM LO PHÁT TRIỂN SỰ NGHIỆP CHO CÔ, CÒN CÔ THÌ HẸN HÒ VỚI BẠN TRAI CŨ. ẤU TRĨ CŨNG VỪA VỪA THÔI CHỨ ? CÔ CÓ THỂ YÊU MÀ KHÔNG CẦN ĂN

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net