SHOT 2: Cô ta "ghét" tôi :(

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SHOT 2: Cô ta "ghét" tôi

WARNING: Có cảnh "nóng" =))))))))))))))

~*~*~*~*~*~*

OWT Center

Chiếc xe đen bóng rẽ xuống hầm đỗ, trên xe, hai cô gái vẫn ngồi im lặng cạnh nhau.

- Chị muốn nói điều gì với tôi?

- Lần này khác với những lần trước, chúng ta sẽ phải tiếp xúc với fans, với những người bán hàng và sự dõi theo của giới báo chí sẽ tỉ mỉ hơn vì họ biết mục đích tôi và em đến đây.

- Vậy thì sao?

- Đừng nói chuyện bằng cách này nữa. Chỉ là tạm thời, em có thể chọn cách thân mật hơn.Tôi gọi em là Karl, còn tôi là Taylor. Đừng gọi tôi là Ms Swift. Hiểu chứ ?

Cô gật đầu. Hướng mắt ra ngoài như một cách dò hỏi

- Em xuống xe được rồi. Tôi sẽ xuống sau em. Khoan đã, mang cái kính này vào!

.

.

- Ms Kloss, làm ơn nhìn về phía này!

- Karlie ~ Smile~

- Karlie !!

- Thank you, Karlie ~

Từ đoạn bên ngoài đến vào được cửa trung tâm mua sắm. Karlie đã luôn miệng mỉm cười và gật đầu chào vì cô nhận ra số lượng paparazzi tăng gần như gấp ba mọi ngày. Cô càng biết ơn hơn khi Taylor đã cho mượn kính mát của cô ta.

...

..

.

- Xin hỏi cô là cô Kloss? Ms Swift đã đặt bàn ở bên trong!

Người quản lý đưa tay nhường đường.

Karlie Kloss lập tức được nhận ra tại khu mua sắm sầm uất. Những chiếc đt giơ lên dường như không khiến cô khó chịu bằng việc phải chờ đợi Taylor xuất hiện.

- Chờ lâu không?

Taylor vỗ nhẹ vào vai Karlie, nhoẻn miệng cười hàm ý khiến cô chợt nhớ đến bản thõa thuận. Ngay lập tức cô ôm choàng lấy Taylor.

- Gặp chị em rất vui ! ^^

Bị bất ngờ nhưng Taylor đã nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh thường ngày, cô nở nụ cười ngọt ngào mở điện thoại chìa cho Karlie đọc comt của các fans trên mạng xã hội.

- Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu mua sắm.

Karlie thì thầm vào tai Taylor. Cô gật đầu rồi vẫy tay với cánh săn ảnh bên ngoài, sau đó họ khuất sau cầu thang lên các tầng trên.

.

.

- Chị nghĩ nó hợp với em.

Taylor chỉ tay về bộ bra của Victoria Secret. Đáp lại cô, Karlie nhìn về hướng chỉ rồi nhìn cô sau đó bật cười.

- Nó khiến chị nhớ đến đêm ấy.

Taylor ghé đầu thì thầm thật nhanh rồi lảng sang nơi khác, bỏ lại cái mặt đực ra khó hiểu của ai kia.

"Đêm ấy? "

Sau khi hiểu ra ẩn ý. Làn da hồng hào chuyển sang đỏ bừng.

"Tại sao đêm đó mình lại mất kiểm soát thế chứ >o< "

.

.

Sau gần 1 giờ lượn lờ chọn lựa và cũng ngần ấy thời gian tương đương cả hai giành ra chụp ảnh với fans. Taylor Swift đưa ra quyết định họ sẽ đi ăn trưa ở nơi khác thay vì nhà hàng ở tầng thượng khu Trung Tâm này. Vì - theo cô nghĩ - cả hai bọn họ sẽ khó mà yên ổn với tình trạng hiện giờ.

- Ừm chị ở đây chờ em đi rửa mặt nhé

Karlie mỉm cười thì thầm vào tai Taylor nhưng cố tình nói khá to để người đứng cạnh có thể nghe thấy. Và y như rằng các cô gái gần như bấn loạn khi trông thấy sự ngọt ngào từ ánh mắt cả hai giành cho nhau.

- Đi cẩn thận

Lại một tràng rú hét thích chí của đám đông bên ngoài. Taylor kín đáo nở nụ cười hài lòng.

.

.

Dùng khăn giấy lau nhẹ vết lem từ mascara, cô dặm thêm tí phấn, đánh lại phần son đã hơi nhạt rồi chỉnh phần mái tóc lòa xòa, tự tin bước ra ngoài.

Thành thật mà nói, hôm nay là ngày đầu tiên cô với Taylor Swift có thể gần gũi như thế. Dù biết là giả vờ nhưng cái cách đùa giỡn thế này lại dễ chịu hơn cái bầu không khí căng thẳng, ngượng ngập của những lần trước - nhất là cái lần Taylor đã hủy show diễn chỉ để mời cô đi xem đấu bóng.

Mà theo Karlie nghĩ , điều này nằm ngoài kế hoạch.

Cũng có thể chị ấy thực sự muốn làm bạn với cô.

Nhưng nói gì thì nói, tận sâu trong thâm tâm, cô vẫn không đủ tự tin để có thể chấp nhận Taylor như một người bạn, cô sợ một ngày nào đó chính cô lại xuất hiện trong những tác phẩm của chị ta, hoặc giả cũng bị mang tiếng là lợi dụng chị ấy - nhất là khi cái kế hoạch phát triển sự nghiệp này lại xoáy vào đúng trọng tâm.

Karlie hoang man và chưa bao giờ nghĩ đến việc bức xiềng tự giải phóng cho bản thân mình.

Tiếng xoáy nước của căn phòng bên cạnh khiến cô giật mình thoát khỏi luồng suy nghĩ ken chặt trong đầu

Hít thở thật sâu 3 lần, cô mở cửa bước ra .

Đi đến dãy hành lang dẫn đến cửa hàng Taylor đang chờ đợi. Bất chợt gót giày trượt vào một góc sàn khiến nó vẹo đi , nguy hiểm hơn khi Karlie lại dùng chính chân đó làm chân trụ.

Dĩ nhiên, cô mất thăng bằng ngã dúi tới trước trong tiếng thét thất kinh của những người xung quanh.

- Woaaaa

Một vòng tay kịp ôm ngang eo đỡ lấy cô. Toan ngẩn đầu cảm ơn thì đã nhận ra người vừa cứu mình là Joshua.

- Are you ok?

- Em không sao.

Karlie đứng thẳng người nhưng rồi lại ngã vì gót giày đã không đủ vững chắc. Joshua lại có cơ hội giúp cô. Anh đỡ cô khập khiễng đi đến cửa hàng trang sức.

Taylor Swift đang mải mê text với người bạn dancer, ngẩn đầu lên khi nghe tiếng xuýt xoa từ bên ngoài. Không ngẩn thì thôi, vừa ngẩn lên cô đã nghĩ rằng mình nằm mơ.

Cái tên đàn ông đó làm gì ở đây? ="=

- Em sao vậy?

Cô tiến tới đỡ lấy Karlie nhưng thực sự thì chiều cao cũng như sức khỏe của cô không cho phép. Thế nên đành khó chịu nhìn người bạn tựa vào Joshua.

- Cô ấy bị ngã. Nếu chuyến mua sắm của 2 người đã xong thì xin phép tôi đưa cô ấy về trước.

Josh lịch sự hỏi ý kiến Taylor.

- Anh thật tử tế, cảm ơn anh nhưng tôi và em ấy vẫn chưa xong việc.

- Khi khác có thể mua sắm kia mà?

- Nhưng thời gian không cho phép. Chúng tôi đang gấp gáp.

- Cô chỉ cần mua đồ của cô. Karlie đâu có liên quan?

- Tôi muốn nghe em ấy nhận xét . Anh không thấy gout thời trang của chúng tôi giống nhau à?

- Y phóc. Cô là bản sao của cô ấy.

- Anh dám...

Cuộc tranh luận càng lúc càng tăng dần độ gay gắt. Karlie khó xử không biết phải nói gì trong hoàn cảnh này.

- Cô xem cô ấy như chị em mà khi cô ấy bị thương cô vẫn nhẫn tâm ép buộc cô ấy đi theo cô à?

- Tôi KHÔNG ÉP BUỘC.

- Vậy thì hãy để tôi đưa cô ấy về.

- Đó không phải việc của anh!

- Và cũng không phải việc của cô.

- Đủ rồi.

Nhóm người tò mò bên ngoài đang vây kín để theo dõi chuyện xảy ra phía trong. Cực chẳng đã, Karlie nhỏ giọng quay sang Joshua.

- Em ổn. Anh về trước đi. Em còn vài việc phải làm.

- Em sợ cô ta à? Là ngôi sao thì nghĩ rằng mình có toàn quyền quyết định người khác phải làm gì ư ?

- Vậy còn anh? Anh cũng có tư cách gì để phán xét người khác?

- Tôi nói là Đủ rồi ! Joshua, em xin lỗi nhưng đây không đơn giản chỉ là công việc như anh nghĩ. Em sẽ gọi cho anh sau. Được chứ?

Josh miễn cưỡng giúp Karlie ngồi xuống. Taylor lập tức khụy người xem xét vết thương dưới chân Karlie. Hành động bộc phát này khiến số fans của Taylor bên ngoài vỗ tay tán thưởng.

- Ms Swift, cô có muốn thanh toán ngay bây giờ không ạ?

Người quản lý cửa hàng bước ra nhưng rồi cúi đầu chào chàng trai trước mặt

- Chào Giám Đốc, cậu đến có vấn đề cần chỉnh đốn sao?

Taylor ngước mắt nhìn lên rồi ra hiệu cho vệ sĩ đỡ Karlie ra ngoài, còn cô thì quay lại nói với nhân viên quản lý.

- Anh ta là chủ ở đây?

- Vâng thưa cô.

- Tôi không mua nữa.

= = = = = =

- Xin lỗi vì khi nãy đã làm em khó xử. Tôi chỉ muốn đưa em về, giao cho anh ta tôi không an tâm.

- Không có gì. Lỗi cũng một phần do tôi bất cẩn. Cảm ơn chị đã đưa tôi về!

- Ừm.

- ...

- ...

- Tôi vào nhà đây, cảm ơn chị lần nữa.

Karlie lên tiếng phá tan sự im lặng. Taylor không hiểu sao chẳng ừ hử gì, chỉ im im và thái độ đó được ngầm hiểu là đồng ý.

Karlie khó khăn bước xuống xe và một Taylor hiểu ý đã cho vệ sĩ đưa cô vào nhà.

Đến khi người vệ sĩ quay trở lại xe, Taylor mới thoát khỏi sự tĩnh lặng. Cô nhích nhẹ chân rồi vô tình va phải vật gì nằng nặng.

Cúi đầu nhìn xuống. Ra là đôi giày cao gót của cô gái kia để quên.

- Khoan đã. Chờ một chút.

Cô với tay nhặt cả đôi, mở cửa phóng xuống xe.

.

.

kiing koong..

Karlie tự hỏi làm sao Joshua có thể biết nhà cô mà tìm đến. Khi cánh cửa mở ra, ngạc nhiên khi Taylor lại là người đứng đợi.

- Chị.. có việc gì sao? Có phải tôi đã lấy nhầm thứ gì?

- Không.. em để quên.

Cô đưa đôi giày ra phía trước

- À cảm ơn.

- Nhưng nó đã hỏng rồi..

- Cảm ơn chị.

- Tôi vào nhà được không?

Taylor ngập ngừng. Dẫu trước đây cô đã đến vài lần nhưng những lần đó khác với lần này.

Lần này là thực lòng cô MUỐN vào.

Karlie cũng bất ngờ với câu hỏi nên phải mất vài phút sau cô mới nhận ra ý định của người đối diện.

- Có chứ.. ừm mời chị vào.

.

.

- Chị có uống được cafe không?

- Ừm.. nước khoáng. Cảm ơn

..

.

Karlie ngồi xuống ôm lấy cái gối lót lưng. Taylor nâng ly nước hớp một ngụm rồi nhìn quanh căn nhà, cố giữ cho ánh mắt đừng nhìn người còn lại.

- Chị không dám nhìn tôi?

Câu hỏi bật ra ngay khi chính Karlie còn chưa kịp hiểu.

Đến khi đã hiểu thì không thể nào nuốt lại được. Cô đành nhìn theo Taylor xem thái độ chị ta thế nào.

Thật lạ lùng khi nhìn thấy một Taylor Swift thiếu ngạo nghễ và rụt rè thế này.

- Em có thể nói lý do vì sao em ghét tôi không?

Karlie đã nghĩ rằng Taylor thật đáo để vì né tránh câu hỏi của cô bằng một câu hỏi khác

- Tôi không ghét chị.

- Nhưng rõ ràng thái độ của em đã nói lên điều đó.

- Rất nhiều người hiểu sai về tôi nếu họ đánh giá tôi qua thái độ.

- Vậy tôi nằm trong số người đó sao?

- Không, chị không ở đâu cả.

Taylor đặt ly nước xuống bàn, đưa mắt nhìn thẳng vào mắt cô gái chủ nhân ngôi nhà. Lần đầu tiên , Karlie đủ can đảm đối lại ánh mắt mạnh mẽ ấy.

.

.

- Tôi nên về.

Taylor là người đầu tiên bỏ cuộc. Cô sợ , sợ ánh nhìn xa xăm của đôi ngươi xanh thẳm luôn khao khát tìm kiếm sự tự do. Đôi mắt có thể nhấn chìm người khác trong một mê cung sâu rộng.

Lần đầu tiên, Taylor Swift biết sợ một người.

- Khoan đã.

Karlie với tay nắm lấy bàn tay của người vừa đứng dậy khỏi sofa. Hơi ấm từ bàn tay truyền đến, cô bất ngờ vì chưa bao giờ nghĩ rằng một con người xa cách lãnh đạm lại có một cơ thể ấm áp dễ chịu thế này.

- Có chuyện gì?

Taylor vẫn đứng quay lưng về phía vị chủ nhân. Bàn tay cố thả lỏng nhưng chẳng hiểu sao lại vô thức siết chặt.

- Tại sao tiếp xúc gần 1 năm, giữa tôi và chị lúc nào cũng có một khoảng trống vô hình. Tôi cố tìm xem đó là gì, nhưng không thể. Tôi muốn biết, đó có phải do chị tạo ra. Là từ chị nên tôi không bao giờ tìm thấy ở bản thân mình?

- ...

- Vì sao chị làm vậy? Sao lại giúp đỡ tôi khi chính chị và tôi đều không quen biết nhau? Giữa chúng ta chỉ là công việc, đúng không?

- ...

- Chị về đi.

Cô mệt mỏi khi câu hỏi đưa ra không lời giải đáp. Nới lỏng bàn tay khỏi tay người còn lại.

Bất chợt ...

Taylor quay lại nghiêng người đặt nụ hôn lên môi cô.

Karlie sững sờ tới mức không thể phản ứng.

- Đúng vậy, em đã thấy. Tôi là người như vậy. Bao năm qua tôi đã che giấu bản thân mình. Trong giới của tôi, họ ngày ngày vẫn kín đáo mang tôi ra làm trò vui, làm chuyện cười kể cho nhau nghe. Tôi phải giữ khoảng cách với em vì tôi biết sớm muộn gì em cũng nhận ra con người thật của tôi thế nào và tôi không cho phép điều đó xảy ra. Tôi không quan tâm ai nghĩ gì về mình, nhưng với những người quan trọng, tôi muốn để lại hình ảnh toàn mỹ. Đã đủ để em hiểu chưa?

Dứt lời, Taylor bước thật nhanh ra khỏi căn nhà , cô bước ra xe mà không một lần quay đầu nhìn lại để có thể nhận ra ánh mắt đờ đẫn dõi về phía mình.

- Hoàn mỹ. Chị chỉ hoàn mỹ nhất trong mắt tôi khi chị đã dám nói ra những lời đó.

Cô mỉm cười nhìn lên đồng hồ. Đã gần 7h tối.

Ngày hôm nay là ngày thú vị nhất trong suốt 1 năm qua.

--------------------

[Brzzzzzz]

- What is it ?

Cô ngái ngủi hỏi vọng vào điện thoại.

- [7h sáng rồi. Hôm nay em nói sẽ đến phòng tập cả ngày. Cả ngày của em là từ chiều đến tối hả? ]

- I know.

- [Vậy có đến không? Có một người tự nhận là Joshua đến tìm em]

- WHATT ???

Cô tỉnh ngủ hẳn khi nghe đến cái tên đó.

- [Có người tên Joshua đến tìm em, cậu ta hỏi em sẽ đến tập vào giờ nào. Anh trả lời là không biết vì nó không cố định]

- Anh thông minh đấy!

- [Vậy cuối cùng hôm nay có đến không? ]

- 9h em sẽ có mặt. Bye!

Cô cúp máy trước khi bên kia kịp nói gì.

Ném điện thoại sang bên, Karlie thấy phiền phức vì Joshua, cô đã tắt chiếc đt có gắn sim dùng với anh , có lẽ thế nên anh ta mới tìm cô như vậy.

Thực sự sau sự cố ở khu mua sắm lần trước, cô bỗng dưng thấy thất vọng với anh. 1 người đàn ông thì không nên đôi co giành thắng thua với phụ nữ. Mà cũng phải thừa nhận Taylor Swift cũng rất can đảm.

Nhắc đến cái tên đó, Karlie chợt nhớ đến chuyện tối qua. Cô đỏ bừng hai má khi chạm tay vào nơi mà môi Taylor đã chạm.. Đôi môi cô ấy rất mềm và ấm.. còn mùi nước hoa vương vấn cũng khiến Karlie phải ngẩn ngơ.

Trong giới người mẫu, chuyện ôm ấp, hôn hít bạn cùng giới là bình thường, ngay cả bạn thân của Karlie: Cara Delevingne cũng hẹn hò với một nữ diễn viên film hành động. Thế nên nụ hôn tối qua cô không cảm thấy đáng sợ, ngược lại còn có vẻ thích nó. Ôi trời, cô điên mất rồi.

[Brzzzzzz]

- Em nghe đây.

- [Karlie, em đã chuẩn bị gì chưa? Còn 4 ngày nữa là đến event rồi đấy. Từ giờ tới đó em phải tự chuẩn bị thôi vì Taylor Swift có chuyến công tác từ thiện ở CA. Cô ấy cũng nhờ anh nhắn với em rằng nếu em không thích thì có thể từ chối. Em thấy sao? Hôm trước em có vẻ không thích mấy sự kiện kiểu này hay anh từ chối nhé, để em có thời gian cho VS sắp tới ]

- Không, giờ thì em lại có hứng thú. Anh đừng lo, em sẽ không làm mất mặt giới thời trang đâu.

* * * * *

Klotine Green Tea

2h06' PM

- Hey, ở đây !

Cô gái trẻ bật cười nhìn cô bạn thân nhảy nhót tung tăng hai tay vẫy vẫy

- Sr bận xíu việc ở phòng tập. Bồ với Mitchell sao rồi?

- Bình thường. Bồ với Taylor Swift ?Làm gì chưa?

O____o

Karlie há hốc kinh ngạc

- Nè nuốt vô đi, mất hình tượng trầm trọng

Cara nhét cái cookie vào miệng cô bạn.

- Nè, khi bồ kiss với Michie, bồ cảm thấy thế nào?

Karlie rụt vai thì thầm

- Giống bồ ăn cookie vậy đó. Bồ thấy ngon thì mình cũng thấy vậy :))

- Không phải, hai cảm giác đó khác nhau chứ.

- Khác sao? Giống vầy hả?

Cara làm bộ lé hai con mắt khiến Karlie bật cười và cô hiểu ra sự thật là chẳng bao giờ khai thác được câu trả lời nghiêm túc từ cô bạn thân tưng tửng này đâu.

Chống cằm nhìn ra ngoài trời , nắng vàng thật.

Màu vàng khiến cô liên tưởng đến Taylor. Cũng đã 3 ngày không gặp, tại sao cô lại thấy hụt hẫng và khó chịu trong lòng?

Dù trước đây cả hai không thường gặp gỡ nhưng cảm giác này hầu như chỉ xuất hiện sau .. sau.. cái buổi tối ở nhà cô..

Bất chợt mùi nước hoa quen thuộc thoang thoảng, Karlie giật mình dáo dác tìm xung quanh.

- Gì vậy?

Cara hỉnh hỉnh cái mũi thắc mắc

- Mình ngửi được mùi gì thơm lắm.

- Mùi bánh phải không?

- Không.

- Trà sữa hả?

- Không.

- Chắc là xúc xích nướng rồi

- Không phải mà, bồ đừng có lôi đồ ăn vào nữa.

- Vậy giờ tính sao?

- Đi mua nước hoa với mình. Bồ biết Taylor hay dùng nước hoa gì không?

* nhún vai*

~ o ~ o ~ o ~ o ~

[Khi nào chị về ? Tôi muốn chị đánh giá về trang phục tôi sẽ mặc tối mai. ]

Karlie gõ nhanh vài dòng, lưỡng lự một lúc rồi nhấn Send. Sau đó cô bắt tay vào nướng bánh theo thói quen vẫn thường làm vào mỗi chiều Thứ Bảy.

.

.

[Brzzzzzzz]

[Tôi tin vào chọn lựa của em. Chẳng phải tôi đã thay đổi ngoại hình chỉ để giống em đấy thôi]

.

.

[ưm. Hẹn gặp chị ngày mai]

"Send"

.

.

[Brzzzzzz]

[Me either. Miss you]

Karlie lặng người nhìn trừng trừng vào hai từ cuối

Và từ đó cho đến cuối ngày, cô vẫn lẩm bẩm hai từ "miss you" .



- - - - to becontinue - - - -

P/s: Đếm ngược tới VSFS là vừa rồi đó :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net