Shot 3.1: Chân Dài Hành Động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shot 3.1: Chân Dài Hành Động

An ủi chúng shịp pơ

Dưới 18 đừng click :v 


*  *  *  *  *  *  *  *

Khoanh tay lặng người nhìn xuống con đường tấp nập xe cộ bên dưới.

Đã hơn 10h đêm mà London vẫn chưa có dấu hiệu mệt mỏi.

Nhưng còn cô, cô chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi thế này - ngay cả khi phải giành cả ngày ở phòng tập.

Cô cảm thấy áp lực công việc đã là một lẽ, còn lẽ khác. Chính sự căng thẳng trong mối quan hệ giữa cô và chị, tác động không nhỏ đến tinh thần - thứ có thể vực dậy một người từ ngưỡng cửa của cái chết.

Thâm tâm Karlie vẫn nghĩ rằng hờn giận giúp hai con người hòa hợp với nhau nhiều hơn. Nhưng trên thực tế, nó chỉ khiến mối quan hệ giữa cả hai xấu đi.

Lỗi nằm từ cả hai phía.

Vì cô đơn giản và phóng khoáng như cái bản chất con người vốn đã vậy.

Cô dễ phải lòng một ai đó nếu họ khiến cô thích thú. Cô vẫn giấu nhẹm mối quan hệ kín đáo với 1 người đàn ông trong khi vẫn đang hẹn hò với chị.

Karlie hiểu sự tham lam chỉ khiến con người càng ngày càng bệ rạc và bản năng ích kỷ có thể tổn thương người xung quanh - một cách vô thức.

Taylor và người đàn ông đó. Cô phải chọn một trong hai.

Điều đầu tiên khi muốn người khác chung thủy với mình thì bản thân mình phải thủy chung với họ.

Từ một cô gái dịu dàng, Taylor thay đổi hoàn toàn ngoại hình, phong cách và gout ăn mặc để được giống cô.

Từ một người chỉ đến gym 3 lần/tuần, ăn tất cả những gì mình thích.

Chị bắt đầu thường xuyên gác bỏ lười biếng để đến phòng tập mỗi ngày với Karlie. Chú ý hơn đến những thứ sẽ ăn vào.

Chị còn hứa không bao giờ viết những bài hát về ex- vì cô không thích thế.

Chị thay đổi từng chút một vì cô, còn cô, vẫn vậy, vẫn luôn là người nói ra câu bắt đầu bằng từ "muốn" .

Chị nhận ra sự ơ thờ của mình đã ảnh hưởng đến cô thế nào và đã dẹp bỏ tự trọng cao ngất của một siêu sao hạng A để nói lời xin lỗi nhưng nhìn xem cô đã làm gì?

Không một ai có thể trưởng thành nếu không phạm sai lầm, chị nhận ra sai lầm của mình - nghĩa là chị đang từng bước trưởng thành.

Còn cô - cô luôn cố chấp cho rằng bản thân không sai , luôn tạo vẻ ngoài điềm đạm , nghiêm túc nhưng thực chất sâu bên trong cô chỉ như đứa trẻ con cố ướm thử bộ quần áo dành cho người lớn.

Công việc và chuyện cá nhân không hề liên quan. Karlie đã luôn ý thức điều này, thế thì tại sao cô không thể hợp tác một cách nhiệt tình và chuyên nghiệp hơn cái việc trốn tránh hoặc tạo khoảng cách.

Cô không muốn kết thúc mối quan hệ này ở đây. Nhưng cô chưa sẵn sàng bỏ qua quá khứ - thứ luôn trôi dạt từ tiềm thức mỗi khi cô nhìn thấy chị.

Cả hai bắt đầu từ tình bạn, phát triển thành tình yêu và hy vọng rằng tạm thời họ vẫn là bạn bè.

Hãy cho nhau thời gian, cho nhau khoảng cách, để có thể bình lặng mà suy nghĩ, mà phán xét bản thân cần - và - muốn gì.

Knock .. Knock..

Cô nghiêng người nhìn ra cánh cửa im lìm. Phải chăng cô đã nghe nhầm?

- Cara ?

Không có tiếng trả lời, cô cau mày bước đến vặn nắm cửa.

Cánh cửa mở ra

Chẳng có ai bên ngoài cả

Dợm trở lại phòng, linh tính báo cho cô biết có ai đó đang hiện diện nơi đây.

Đặt bàn chân ra khỏi ranh giới của căn phòng, cô nhẹ nhàng từng bước hướng về phía thang máy.

Hít thở thật sâu

- Taylor, là chị, có phải không?

- ...

- Tôi biết chị đang ở đây.

- ...

- Ra đây đi. Trò vui của chị với Cara khiến tôi cáu đấy.

- Em luôn như vậy.

Taylor đột ngột bước ra từ góc tường.

Đối diện em ấy.

Lần đầu tiên, cô cảm thấy bản thân muốn làm việc này đến thế.

___________

Cô và em im lặng khi đã ngồi trong phòng.

- Chị muốn nói gì với tôi ?

Em đứng dậy mở nắp chai rượu, rót ra ly rồi trao cho cô.

- Tôi muốn làm rõ vấn đề.

- Không cần, tôi nghĩ nó không còn cần thiết.

Em nhếch môi chạm miệng ly vào thành ly trên tay cô.

- Tôi nghĩ rằng tôi yêu chị.

Một cái nhói trên ngực trái.

Taylor vẫn giữ thái độ bình thản nhìn ra bên ngoài thông qua bức tường kính trong suốt.

- Tôi lúc nào cũng ép buộc chị phải thay đổi, phải làm cái này, cái kia. Không được thế nọ. Và chị luôn chiều theo ý tôi mà không cần suy xét.

- Em nghĩ tôi sợ em nên mới làm những việc em yêu cầu à? Em sai hoàn toàn. Không ai có thể sai khiến được tôi - nếu tôi không muốn làm việc đó.

Cô hớp ngụm rượu. Đặt ly lên bàn. Đưa tay vơ lấy chai rượu rót vào ly mình.

Uống cạn

Rồi lại rót lần nữa

- Dừng lại, rượu không phải nước lã

Karlie đưa tay chặn ly rượu trên tay cô. Nhưng Taylor đã nốc cạn nó lần nữa

- Tôi đã nói là không ai có thể sai khiến được tôi.

Cô tiếp tục vớ lấy chai rượu

- Tôi nói chị phải dừng lại. Nếu nghĩ đến tôi thì đừng làm những việc điên rồ này nữa. Chị uống giỏi, hay tôi uống giỏi, có muốn đánh cược không?

Em nốc một hơi đầy rượu, buông chiếc chai trên tay ra, ho sặc sụa rồi thở dốc.

- Đồ điên

Taylor hất tay em ra khỏi vỏ chai lăn lóc. Cô nắm lấy bàn tay em, áp lên má

- Do you love me?

Karlie ngước mắt nhìn cô, không khó để Taylor nhận ra cô gái trẻ đang khóc

- Chuyện ban đầu chẳng có gì cả. Chính chúng ta mới tự mình biến nó thành cuộc chiến. Mà trong mỗi cuộc chiến tranh, thể nào không có người bị thương?

Em dụi tay vào mắt, gượng đứng dậy một cách khó khăn vì hơi men đã bắt đầu ngấm.

- Cara gọi chị đến đây hử ?

- Ừm

- Cô ta có để lại thẻ tín dụng không? Tôi không mang theo tiền đâu.

Em chếnh choáng bước từng bước xiêu vẹo rồi ngã đùng xuống ghế.

- Có tôi ở đây, em còn sợ không có tiền thanh toán tiền phòng à?

Cô bật cười ngạo nghễ. Tìm kiếm trong túi xách chiếc ví có tấm thẻ BlackCard

- Đây gọi là cuộc sống, em hiểu chưa?

Karlie xòe tay nhận lấy tấm thẻ mà cô đang cầm

- Hôn tôi đi, rồi tôi cho em.

Cô lầm bầm với nụ cười của kẻ mất trí.

Em chống tay lên thành ghế, rướn người kéo cô ngồi xuống sofa.

Nhanh như cắt áp môi vào môi cô, dịu dàng, ngọt ngào liếm láp khắp bờ môi cong cong bướng bỉnh

- Cho.. cho..

Cô mỉm cười giữa những nụ hôn ướt át. Giơ chiếc thẻ tín dụng vô giá bằng hai ngón tay.

- Tôi không cần.

Em hất tay cô ra khỏi khoảng trống giữa gương mặt cả hai. Nhấn môi hôn lên xương hàm quyến rũ.

Nụ hôn trải dài đến cái cổ cong cong, thon thả lúc nào cũng ngẩn cao đầy kiêu hãnh

- ưrmm..

Cô bật lên tiếng rên khe khẽ. Tay mơn trớn vùng lưng trần hở ra từ chiếc váy thiết kế táo bạo.

Em luồng tay vào áo cô, lần tìm móc khóa áo lót. Chỉ một cú chạm khéo léo, chiếc móc đã bung khỏi vị trí trước đó.

Áp mặt vào hõm cổ thoang thoảng hương nước hoa hoang dại, em mút lấy phần xương đòn gợi cảm, nghiến chặt khiến cô thét lên đau đớn.

Ngay lập tức em phủ kín tiếng hét bằng miệng của chính mình. Lưỡi vờn khắp vòm họng, cuốn lấy chiếc lưỡi đỏng đảnh vẫn tuông ra những lời hát mà em say mê.

Giờ đây, em đang là người làm chủ Taylor Swift. Người phụ nữ hàng triệu đàn ông khao khát, người phụ nữ đứng trên đỉnh vinh quang, đạp lên những thằng đàn ông mà chứng minh tài năng vượt trội.

Người phụ nữ với bộ óc thông minh trong từng chiến lược phát triển sự nghiệp đang nằm dưới em đây.

Với phần trên trần trụi

Oằn mình hứng chịu từng nụ hôn cuồng nhiệt trải dài từ cổ đến eo. Ra sau lưng và dừng lại ở nơi cần đến.

- Arg... argg..

Em chơi đùa với người bạn thân nhất của cô, người bạn mà cô chăm lo còn hơn chính bản thân mình.

Cạ đầu lưỡi vào cô tiểu thư ương ngạnh hay dỗi hờn. Cô ngượng ngịu đẩy đầu em ra. Em chồm người lên mút lấy đôi môi mà vạn người thèm khát.

Đột ngột ấn mạnh vào trong

Cô thét lên vì cái đau bất chợt

- Shhhh..

Em ngẩn mặt nhìn cô, từng đường nét trên gương mặt mà em chưa bao giờ đủ can đảm nhìn ngắm.

Đôi môi cong cớn ngạo kiều.

Chóp mũi ương ngạnh.

Chiếc cằm khiêu khích

Đôi mắt xanh ảo diệu huyễn hoặc người nhìn.

Em dừng lại tại đôi mắt đó.

Có phải Taylor Swift nổi tiếng đang bất lực dưới tay em không?

Có thật em đang làm chủ một thân xác mịn màng, một làn da thanh khiết của người phụ nữ khiến thế giới chao đảo?

Cô buông bàn tay vẫn nắm chặt dra giường, xoa lên tấm lưng trần ướt đẫm mồ hôi. Chiếc váy trên người em đã trôi tuột từ lúc nào

Và giờ chẳng có thứ gì có thể ngăn cản họ đến với nhau.

Cô siết chặt gáy em, kéo gần đôi môi đã khiến cô đê mê quên cả trời đất.

Cô cắn nhẹ vào đó. Mút mát môi dưới rồi tiến xuống chiếc cằm đáng ghét trêu ngươi cô.

Em không phản kháng, để mặc cô làm những gì cô thích.

Chỉ nhẹ nhàng nâng chân cô lên, đẩy nhẹ ngón tay vào sâu hơn nữa.

- Ưrrrr...

.

.

Dòng sông Thames yên ả chợt gợn lên những đợt sóng lăn tăn.

Giữa sông một xoáy nước xuất hiện, co giãn theo từng nhịp điệu cố định rồi vươn ra nuốt lấy con thuyền độc mộc thả mình hòa vào dòng nước đang ngày càng chảy xiết .

Nước bám vào mạn thuyền, xiết chặt tạo ra những tiếng rít chua ngoa, những tiếng rên đau đớn.

Giây lát, thanh âm đau xót chuyển thành reo vui.

Con thuyền xoáy tít trên mặt nước, luồn vào rồi đẩy ra.

Dập dềnh bấp bênh lên xuống.

Tuyệt nhiên xoáy nước vẫn hút chặt mạn thuyền, không cho nó trồi ra quá xa và nhanh như cắt níu giữ lại nuốt trọn vào trong.

Chỉ một cái chạm cuối cùng.

Con thuyền đã vượt được cơn xoáy, nước bắn mù mịt một góc trời, những hạt nước rơi trên lòng thuyền.

Kiệt quệ.

Mặt nước trở về trạng thái tĩnh lặng

Và con thuyền vẫn tiếp tục thả mình xuôi theo hướng chảy của dòng sông

.

.

Em ôm chặt lấy thân thể ướt đẫm mồ hôi trong vòng tay mình. Khẽ hôn lên vành tai lòa xòa những lọn tóc ẩm ướt.

Cô kiệt sức thả lỏng người tận hưởng cảm giác được yêu thương khi em ôm chặt và đặt môi trải khắp bờ lưng mảnh mai mềm mại

Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô cảm nhận được điều tuyệt vời khi cảm xúc thăng hoa.

Nó chẳng ghê tởm như những gì cô đã từng trải

Từ giây phút đó.

Cô không còn sợ nó nữa.

________

6h02' AM

Khách sạn Rollin' Caslacé

Rovely - Coffee tầng trệt

Nhóm 7 cô gái giấu ánh mắt mong chờ của mình sau những cặp kính đen.

- Hey !

Behati giơ tay vẫy cô gái trẻ vừa bước xuống từ chiếc xe trắng sám sang trọng

Cô gái năng động trong chiếc quần Jean đen rách rưới, áo T-shirt xám nhạt dạng lưới mỏng và khoác ngoài chiếc Bike Jacket da thuộc màu nâu.

Cô kéo ghế ngồi xuống, ra hiệu cho người phục vụ bàn

- 1 sữa tách béo. 1 phần soup cá Mervel không hành. Cảm ơn

Cô mỉm cười gật đầu với người phục vụ.

- Cara, chuyện là thế nào? Kể mọi người nghe đi.

Trưởng Phòng Aless nôn nóng

- Các chị bình tĩnh. Tối qua Karlie có về phòng không chị?

Cô quay sang hỏi Lily

- Không em. Tối qua chú Razek đã đi kiểm tra từng phòng ấy .

Lily phồng má căng thẳng

Cara tỏ ra thích thú với chi tiết gay cấn này

- Rồi mọi người tính sao? Ông í có phát hiện ra sự vắng mặt của Karlie không?

- Đêm qua là cái đêm hội tụ đủ mọi sắc thái cảm xúc luôn ấy. Ed vừa kiểm tra xong phòng nhóm Aless thì Pehati đã vội leo cửa sổ sang phòng bọn chị. Rồi chạy vào phòng tắm mở nước ở lì trong ấy như kiểu Karlie đang tắm á.

Lindsay trả lời, cô đã chính thức gia nhập hội "cố vấn tình yêu" sau khi được Candice tường thuật về vấn đề đang mắc phải của đôi trẻ.

- Ô thế ạ ? =)) Em thích những loại hình phiêu lưu mạo hiểm như này.

Bạn Cara quả không ngoa khi gán cụm "tưng tửng" cho bạn.

- OMG, cô ấy di chuyển từ ô cửa sổ của 2 phòng. Hướng mặt ngoài của khách sạn. Lúc về phòng ấy hả, Behati cứ luôn mồm "Làm thế nào nếu có phóng viên chụp được ảnh mình hả? " Bọn này muốn điên luôn ấy chứ.

Adriana vui vẻ chòng ghẹo người chị em.

- Đó là còn chưa kể bên này phải cố giữ bình tĩnh để không "lòi đuôi". Ed đặc biệt rất quan tâm Karlie nên ông ta còn muốn đợi em ấy tắm xong nữa. Thế là phải nhờ nhóm mẫu tầng dưới tạo nên một cơn bạo loạn nho nhỏ mới có thể kéo chân ông ấy đi.

Candice trợn mắt minh họa. Cara khoái chí ngậm ống hút tập trung dõi theo.

- Nhưng mà em nãy giờ không kể gì với bọn chị hết ="=

Doutzen giả vờ cau mày khiến Cara phì cười.

- Em cá là họ sẽ ổn thôi.

Bạn nâng muỗng súp ngang tầm mắt.

- Vậy em có chắc là hai đứa sẽ ngồi xuống giải quyết với nhau không?

Lily gãi gãi đầu mũi

- Em nghĩ họ thậm chí còn "nằm xuống" giải quyết luôn ấy.

Cara bỏ cái muỗng xuống dĩa soup phá ra cười. 7 bà chị ngẩn ra vài giây rồi gục gặc đầu nhìn nhau "àhhh" lên hiểu biết.

- Nè, kể bọn chị nghe đi.

Behati dụ dỗ

- Ớ, em có biết gì đâu mà kể.

Cara ngớ người.

- Em là con quỷ con mà.

Lindsay đưa đẩy

- Kể đi Delevingne. Nếu không cô không ra khỏi nơi này được đâu !

Alessandra buông giọng nửa đùa nửa thật.

- Plè.. Em hổng kể.

Bạn cứng đầu

- Hổng kể nè, hổng kể nè~

Adriana quay sang cù lét khiến bạn quằn quại trong tràng cười của mấy bà chị tinh ranh. Đến mức bạn phải xô ghế thoát khỏi đó.

- Thôi được rồi. Em sẽ bật mí cho mọi người điều này hay ho lắm.

Bạn bí ẩn ngoắc ngoắc tay cho mọi người tụm đầu lại.

Đoạn thì thầm điều gì đó khiến cả đám phá ra cười ngặt nghẽo, cười không điểm dừng.

Có ai biết họ nó gì không vậy? ;_;

_____________

Chiếc xe đen bóng rẽ vào bãi đổ của khách sạn.

Bên trong xe hai người im lặng ngồi cạnh nhau

Không tiếng nói cười

Không một cảm xúc

Nhưng hai bàn tay thì nắm lấy nhau.

- Nên nói gì đây, tối qua em đã không về phòng..

Em lo lắng nhìn ra bên ngoài.

- Thì nói em đi với chị.

Cô quàng tay qua vai em. Dí mũi ngửi ngửi mùi nước hoa trên chiếc cổ cao cao

- Sao em lại có thể nói như vậy được chứ >_<

Em giãy nãy

- Vậy em muốn nói gì? Đi với Cara à?

Taylor dứt mũi ngẩn mặt nhìn cô gái trong vòng tay mình. Ghen tuông.

- Good Idea!! Nếu nói bọn em về nhà Cara dự buổi tiệc ăn mừng thì có lẽ sẽ được thông cảm hơn.

Karlie khoa tay cố giảng giải

- Ăn mừng "over-night" ? Hai người đã làm gì hả? (¬_¬ )

- Ơ em không có .. *ngơ ngác*

*nhìn nhìn*

- Tối qua em .. ở bên cạnh chị mà >_< đấy là em ví dụ thôi.

Như hiểu ra vấn đề, em thở phào giải bày rõ câu nói.

Nhưng Taylor vẫn giữ thái độ ai-tin-nổi .

- Bây giờ em sẽ lên phòng trước, chị đợi nửa giờ sau hãy lên nhé.

Karlie nghiêng đầu ngó ra dãy garage xe.

- Không có ai, may thật.

Em toan mở cửa đã bị kéo lại trong một nụ hôn say đắm bất tận.

Nhanh chóng đáp trả trước khi dứt ra nở nụ cười ngọt ngào với cô.

- Họ muốn biết thì để họ biết, chúng ta có làm gì sai đâu?

Đôi mày thanh tú chau lại, Taylor khoanh tay nghi vấn

- Em sợ bị chọc ghẹo lắm. Họ cứ trêu em suốt thôi.

Karlie hôn lên má Taylor rồi vẫy tay

- Em đi trước nhé.

- Đi cẩn thận coi chừng ngã.

Cô mỉm cười nhìn em.

.

.

- Alo alo đã bắt đầu lên thang máy rồi !

Trong góc khuất, hai cô gái lúp ló quan sát cô gái trẻ đứng trước thang máy.

- [Okie, hai người chạy thang bộ lên đây đi]

Tiếng Lily vọng lại phía bên kia.

- Tại sao hai đứa bọn mình phải cực nhọc vậy chứ >_

Behati mè nheo

- [Ai mượn hai bồ giỏi quá chi ]

Lindsay giả vờ nịn để hai người dưới này không càm ràm nữa.

- Bồ được cái nói đúng. hí hí

Dĩ nhiên hai chị khoái chí tắt máy rồi cúi người vòng lên đại sảnh. Tránh để người ngồi trên xe nhìn thấy

- Ăn vụn còn bày đặt tạo hiện trường giả

Cả hai phá lên cười khi đã bước trên bậc thang dẫn đến tầng 1.

____________

Knock knock knock

- Ai vậy? Cửa không khóa.

Candice hét với ra ngoài khi cô đang (giả vờ) bận rộn với việc trang điểm còn Lindsay làm gì đó trong phòng tắm vì cô nghe giọng hát của chị ấy phát ra từ đó.

Nhưng không thấy Lily đâu cả.

Karlie mở cửa bước vào. Ngập ngừng ngồi xuống sofa tuyệt nhiên không dám nhìn Candice

- Em sao vậy? Không khỏe chỗ nào hả? Cũng đúng, mới sáng sớm đã ra ngoài, không ngủ đủ giấc thì uể oải chẳng có gì là lạ.

Cô há hốc.

Candice nghĩ cô ra ngoài sớm

Chợt nhớ bộ quần áo đơn giản mà Taylor đã nhờ người đi mua - thay cho bộ váy dạ hội tối qua đã "rách bươm"

- Em chăm tập luyện quá đấy.

Lindsay nói khi bước ra từ nhà tắm như phán đoán của Karlie.

"Tuyệt. Họ không hay biết điều gì cả"

Cô hơi an tâm một chút.

- Krist vừa nói là 2 giờ trưa nay chúng ta tổng duyệt lần cuối rồi diễn luôn đó.

Candice thông báo cho cả phòng khi tay vẫn đang chải mascara.

Cạch

Cửa bật mở. Lily xuất hiện ngay sau

Đặt túi xách xuống bàn và với tay rót ly nước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net