Sweet 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Happy Birthday to you Happy Birthday to you....  Happy Birthday Happy Birthday Happy Birthday to you....."

Lần lượt từng ngọn nến được thổi tắt, mọi người vỗ tay tới tấp, hò reo cho tới khi ngọn nến cuối cùng vụt mất. Mary năm đó vừa tròn 17, cái tuổi đẹp đẽ nhất của một người con gái, cái tuổi có biết bao nhiêu thứ để tự hào, từ nhan sắc, học vấn, gia đình,  không có điều gì là thua thiệt bạn bè. Gia đình cô là doanh nghiệp lớn, từ nhỏ đến lớn muốn thứ gì liền có thứ đó, dù là quần áo hàng hiệu, điện thoại đời mới, hay tiệc tùng ngoại ô cùng bạn bè đều được thanh toán bằng thẻ. Cha cô đều đặn mỗi tháng đều gửi vào đó số tiền không ít. Tất nhiên, cô không phải là nữ sinh ăn chơi trác táng, đều chỉ biết bay nhảy ngày đêm phê pha tiệc tùng cùng chúng  bạn. Để có được một khoản chi tiêu ổn định hàng tháng, cô đã phải học ngày học đêm, đọc không biết bao nhiêu bách khoa toàn thư, từ luật kinh tế đến luật hình sự, cô không khác là bao cái Google thu nhỏ, dù nói như vậy vẫn còn là hơi quá. Cô là con người, não cô biết bão hòa, còn chương trình máy tính thì không. Cô đi làm biết bao nhiêu việc công tác xã hội để mang về cái danh dự, tiếng thơm cho gia đình dù cô biết tất cả đều chỉ là cái vỏ bọc hoàn mỹ mà bố cô muốn dựng lên để che giấu sự ô uế, xấu xí phía sau. Cha cô, vẫn thường lén lút với ả luật sư. Hàng tháng đều chu cấp một khoản không hề nhỏ cho cô ả, mẹ cô không phải không biết chuyện, nhưng nếu để vỡ ra, liệu số tài sản mà chồng bà sau khi chết sẽ đi về đâu, tất nhiên là sau khi li hôn thì bà sẽ mất trắng, còn cô nàng luật sư lẳng lơ kia thì cứ thế ung dung nhảy vào mà hưởng, chồng mình người ta ôm, con mình người ta nuôi, bà làm sao cam tâm. Nhẫn nhịn suốt mấy chục năm đều chỉ mong lúc lão già chết đi sẽ để lại cho bà chút tài sản mà an yên tuổi già và để bà chu cấp cho đứa con nghiện ngập của mình, nó là em út trong gia đình có 4 người con. Hai người con trai lớn đều thành đạt, một làm công an, một kinh doanh bất động sản, đến cô rồi đứa em trai nghiện thuốc phiện.
Sinh nhật hôm đó được tổ chức hoành tráng. Mary, sau khi nốc hết mấy li rượu được các vị khách mời, cô bắt đầu thấy hơi men ngấm dần vào từng lá phổi, đến ruột gan và cuối cùng len lõi đến thận. Cô xin phép tạm rời khỏi cuộc trò chuyện đang bắt đầu sôi nổi về mấy cậu trai mà bọn con gái đang thao thao bất tuyệt. Nhắm thẳng đến nhà vệ sinh, cô bước tường bước lảo đảo, bắt đầu thấy hai mắt mờ dần nhưng ý thức thì vẫn còn rõ lắm. Không chắc mình vẫn còn đủ sức lực để tiếp khách nữa, cô di chuyển đến phòng nghỉ để đánh một giấc thật say tới sáng.
Khó thở. Cổ họng khô khốc và đắng.
Có lửa. Nó đang hừng hực. Cô đang bốc hỏa, từ phần thân dưới truyền lên não cái thiêu đốt đến đau rát.
Một gã đàn ông, phải. Hắn đang làm cái trò gì thế kia. Tay cô bị trói chặt ở đầu giường, miệng ngậm một cái khăn, là mùi hoa sữa. Không, là mùi của một người phụ nữ, thân quen. Mẹ cô, là mẹ cô. Người đàn ông đang ra sức đưa đẩy, gầm rú gì đó trong cổ họng với cái miệng thô tục đang mất tự chủ. Kinh tởm, là kép nhí của mẹ cô,  cô thấy kinh tởm, cái kẻ đang làm chuyện đồi bại với cô. Không, cô thấy kinh tởm bản thân mình. Là lần đầu, và với cái thứ mà cô cho là loại thừa thãi, đầy những ham muốn dâm ô tục tĩu với khúc thịt thừa, luôn dồn hết máu xuống phần dưới thay vì là lên não khi thấy phụ nữ. Phải, cô khao khát vẻ đẹp, cô tôn thờ vẻ đẹp, một sự mềm mại, du dương, đầy nghệ thuật, phụ nữ. Một tạo vật yếu ớt, mỏng manh nhưng không hề dễ vỡ. Đó là những gì cô luôn ao ước suốt những năm qua. Cô không được học về tình thương, cô học về cách người ta xử lí một kẻ giết người, cho ở tù, xử bắn, có là gì đau đớn, ai biết kẻ đó từng chịu đựng nhiều hơn thế nữa khi hắn ở ngoài kia. Và đó là cách hắn trở về nơi hắn được sinh ra. Chúa Trời. Đấng Tối Cao.
Và ngay bây gìơ, cô muốn được như thế. Chết tiệt, hai tay cô bị thắt chặt, và cô buộc phải sống. Phải sống đến hết ngày hôm nay.

Chúc mừng sinh nhật 17 tuổi của con, Mary.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net