Chương 104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thật ghê người như vậy, tại sao không thể không làm Thẩm thị khiếp sợ được!

"Lão phu nhân, nha đầu này điên rồi, ngài không thể tin lời hồ ngôn loạn ngữ này được!" Nghiêm thị cưỡng bách mình phải trấn định, dù sao đó cũng là sự tình của rất nhiều năm trước, sớm đã không còn chứng cứ, tuy rằng nàng không biết Ninh Nhụy Nhi là bị cái gì kích thích đột nhiên lại nói ra những lời này, nhưng cho dù Ninh Nhụy Nhi có nói cái gì đi chăng nữa, nàng chỉ cần sống chết cứ phủ nhận là được, dù sao ai cũng biết lời người điên nói đều không đáng tin!

Thẩm thị khắc chế lồng ngực đang không ngừng đập dữ dội của mình, trừng mắt nhìn sang phía Ninh Như Hải xem, thấy vẻ mặt Ninh Như Hải cũng là vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm, hiển nhiên hắn* cũng bị sự thật này làm kinh sợ.

(*nguyên văn là nàng nhưng chắc là tác giả type nhầm nên tui mạn phép sửa lại)

Nghiêm thị thấy Ninh Như Hải trừng hai mắt nhìn mình, trong lòng lộp bộp, lập tức thay đổi biểu tình nói: "Lão gia, chẳng lẽ nào ngươi cũng nghi ngờ ta!? Trước kia ta đã đối đãi với Điền nhi như thế nào, ngươi cũng đều biết, phàm là trong phủ này có thứ gì tốt ta không phải đều nhớ đến đưa cho Điền nhi hay sao, làm sao ta có thể sai sử một nha đầu bốn tuổi là nữ nhi thân sinh của ta đẩy người xuống nước được!"

Đúng vậy. Ninh Như Hải cũng phản ứng lại, cho dù Nghiêm thị có ngoan độc đi chăng nữa sao có thể làm ra sự tình như vậy, huống chi Ninh Nhụy Nhi hiện tại cũng đã điên rồi, loại chuyện cũ từ nhiều năm trước này đến chứng cứ còn không rõ ràng, nếu là dựa vào cái này để vấn tội Nghiêm thị thì thật sự không công bằng.

Khi hắn chuẩn bị mở miệng nói thì ngoài cửa lại vang thêm một thanh âm khóc nức nở, "Đại phu nhân, nô tỳ cầu xin người hãy quay đầu lại đi, không cần chấp mê bất ngộ mà đi xuống như vậy, ngươi cứ làm như vậy, cuối cùng người thiệt thòi chỉ có chính ngươi cùng Ninh Trạm thiếu gia thôi!"

Nghe thấy thanh âm này, Nghiêm thị cứ như bị sét đánh qua, cứng đờ tại chỗ, nàng cường ngạnh xoay cổ lại, thấy Từ ma ma mặt đầy nước mắt nhào vào, quỳ trên mặt đất nói: "Lão gia, lão phu nhân, những lời mà đại tiểu thư nói đều là sự thật, những việc này lão nô đã đè ép trong lòng ngần ấy năm, thật sự là chịu không nổi nữa!"

"Đồ đáng chết, ngươi dám phản bội ta!" Nghiêm thị tức đến khó thở, nhưng lời nói vừa xuất ra, liền nhận ra không xong, nàng vừa nói ra, không phải là ngầm thừa nhận lời Từ ma ma nói là sự thật sao!?

"Nhị phu nhân, nhị phu nhân ngươi làm sao vậy!" Trong đám người bỗng nhiên lại truyền ra một trận ầm ĩ, thì ra là Triệu thị hôn mê bất tỉnh, việc này tựa hồ là đả kích quá lớn đối với nàng, nhất thời khó có thể thừa nhận được.

Tác giả có lời muốn nói: Nhìn các bạn học bình luận, đều nói Ninh Như Hải đối với Nghiêm thị quá rộng lượng, kỳ thật việc này cũng có nguyên nhân, trong chương cũng đã nói qua, Nghiêm thị đã cứu mạng Ninh Như Hải, đây cũng là lí do vì sao nàng xuất thân không bằng Triệu thị mà có thể ngồi lên vị trí chính thê.

Phó bản Giang Châu sẽ kết thúc trong vòng mấy chương sắp tới, sau đó sẽ mở ra phó bản Hoa Kinh, tiểu Uyên Uyên cũng muốn từ thiếu niên trưởng thành lên thanh niên, có thể danh chính ngôn thuận nói chuyện yêu đương rồi~

___________________________
Phong: Hự hự, cuối cùng cũng type xong, dùng điện thoại type chậm quá đi v( ̄∇ ̄). Sắp hết phó bản Giang Châu rồi hóng tới diễn biến hai người tình tứ quá đi. Dạo này tui hay lọt hố nên lười edit lắm (*'∀'*).Mọi người thấy có lỗi chính tả nào hay thắc mắc gì thì cứ cmt mình sẽ trả lời :3
Cảm ơn mọi người vẫn chờ đứa lười như mình ra chương :>>

Và hẹn gặp lại ở chương sau :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net