Phiên Ngoại động phòng vô cùng náo nhiệt. 4 (TPDĐ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Tiểu Phong Dâm Đãng)

Phiên Ngoại động phòng vô cùng náo nhiệt. 4 (TPDĐ)

04: Đêm động phòng hoa chúc. [Hoàn phiên ngoại Hải Nhân]

***

Bóng đêm rực rỡ, ánh trăng ngoài cửa sổ len lén lẻn vào trong phòng, nền nhà phòng cưới lốm đốm ánh sáng.

Đèn bên trong phòng đều tắt, chỉ còn lại một cây nến vàng, giữa ánh nến mông lung ấm áp cô dâu, chú rể nằm trong chăn, ngón tay gõ trên bàn phím nhanh nhẹn.

"Cậu cộng tất cả được bao nhiêu?" Bạch Lạc Nhân thăm dò hỏi," Tổng cộng tiền mừng là bao nhiêu?"

Cố Hải nhìn màn hình một chút, thì thầm nói,"Hơn 30 triệu đó!"

"Nhiều như vậy?" Bạch Lạc Nhân kinh ngạc.

Cố Hải gật đầu," Có mấy người rất hào phóng, mấy đối tác của tôi, mấy bạn cũ của ba tôi, cả Vưu Kỳ. Lý Thước và Hổ Tử mặc dù đang ở nước ngoài chưa về nước, nhưng cũng mừng mấy triệu, những người khác đại khái cũng mừng mấy nghìn tệ hoặc cũng chả quá mấy vạn tệ...."

Bạch Lạc Nhân trầm tư một lát, quay về phía màn hình trước mặt nói," Tiệc rượu tổng cộng 18 bàn, một bàn 9999 tệ, chi phí đại khái là 120 vạn. Tiền bo nhân viên nhà hàng hơn 10 vạn, cộng thêm sửa sang phòng cưới, mua quần áo và vật dụng hôn lễ, tổng chi phí đại khái là gần năm triệu, như vậy chúng ta chỉ lời có hơn 20 triệu."

"Cậu đã tính cả tiền mừng của ba mẹ chưa?" Cố Hải nhắc nhở.

Bạch Lạc Nhân vỗ trán một cái,"À.....tôi quên mất, tôi còn chưa mở bao lì xì."

Nói xong liền cấp tốc xuống giường, đem bao lì xì Cố Uy Đình nhét vào trong tay lấy ra, lén lút liếc mắt nhìn, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó toét miệng cười, xem ra cậu ta hết sức hài lòng với con số kia.

"Bao nhiêu?" Cố Hải tò mò nghiêng đầu qua.

"Thêm 10 ngày nghỉ phép." Vẻ mặt Bạch Lạc Nhân tỏ vẻ khoe khoang,"Chắc là ba cũng phải mở lời với bộ nội vụ."

Tâm tình Cố Hải kích động một trận, trên mặt lại tỏ ra không sao hết,"Thưởng cho ít như vậy, ông ta cũng chả mừng chút tiền nào hả?"

"Cái này là tâm ý, không thể dùng tiền để tính toán được." Bạch Lạc Nhân vừa nói vừa quay sang Cố Hải hỏi,"Ba tôi cho cậu bao nhiêu?"

"Tôi không nói cho cậu biết." Cố Hải giả bộ rất thần bí.

Bạch Lạc Nhân đẩy máy tính qua bên cạnh, đột nhiên đánh mạnh lên gáy Cố Hải, vừa giày vò vừa ép hỏi,"Nói nhanh lên xem nào, rốt cuộc bao nhiêu?"

Cố Hải ngoan cố chống lại rất lâu mới khai báo,"Ba không hề đưa tiền cho tôi, cũng là một chút tâm ý đặc biệt."

"Tâm ý gì?"

"Ba bảo tôi không cho cậu biết."

"Cậu nha, cậu kết hôn với ai hả?" Bạch Lạc Nhân nhéo hai núm vú của Cố Hải, làm cho Cố Hải gào khóc hô hoán lên.

"Kết hôn với cậu, kết hôn với cậu....." Giọng xin tha,"Ba viết thư trong bao lì xì là, ta dựa vào danh nghĩa ba Bạch Lạc Nhân, đặc biệt giao cho đồng chí Cố Hải những quyền lợi sau: Một, Bạch Lạc Nhân nhất định phải đổi cách xưng hô gọi Cố Hải là ông xã, mỗi ngày ít nhất gọi 10 lần; hai là, Bạch Lạc Nhân không được phép áp dụng bạo lực gia đình đối với Cố Hải, phải đem sức lực mà tận tâm tận lực hầu hạ ông xã của mình, ba là....."

Cố Hải còn chưa nói hết, núm vú đã bị nhéo rồi vặn lại. Cố Hải không cam lòng tỏ ra yếu kém, lại đưa tay về phía nhúm lông của Bạch Lạc Nhân, xấu xa mà giật giật. Hai người rất nhanh triển khai một trận" ác đấu" trên giường.

"Được rồi được rồi ....đừng lộn xộn..." Cố Hải trấn tĩnh Bạch Lạc Nhân," Chúng ta đi rửa mặt đi, rửa xong rồi lên giường ngủ."

"Chúng ta làm sao phải rửa hả?"

"Không phải mới vừa sờ soạng vào máy tính hay sao? Đi rửa tay rồi rửa mặt nữa."

Bạch Lạc Nhân ngại lôi thôi, lì lợn không chịu nhúc nhích,"Cậu cứ đi rửa đi, tôi cứ đi ngủ thôi."

"Không được!" Cố Hải quả quyết phản đối,"Trước đây tôi sẽ không truy cứu, bây giờ tôi là chồng cậu, tôi có quyền quản cậu. Đứng dậy! Nhanh nhẹn lên!"

Bạch Lạc Nhân mở một con mắt, nhìn thấy Cố đại soái diễu võ dương oai đứng ở trước mặt cậu ta, dáng vẻ nghiêm trang giống như thực sự đang là trụ cột gia đình. Nhịn không được cười khúc khích một chút, bị Cố Hải đen mặt doạ mà lôi vào phòng vệ sinh.

"Tự tôi rửa được rồi!" Bạch Lạc Nhân nói.

Cố Hải đánh lên tay Bạch Lạc Nhân một cái, ấn lấy một chút sữa rửa mặt, sau đó bôi lên mặt Bạch Lạc Nhân. Hai người đứng mặt đối mặt, Cố Hải kiên trì cẩn thận bôi sữa rửa mặt đều đặn lên mặt Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân từ từ nhắm hai mắt, rất an tĩnh hưởng thụ Cố Hải phục vụ mình.

"Da của cậu thuộc loại mẫn cảm, mỗi lần chơi máy tính xong không rửa mặt, hôm sau nhất định sẽ nổi mụn." Cố Hải nói rất nghiêm túc.

Bạch Lạc Nhân muốn mở mắt ra nhìn Cố Hải, lại bị cậu gõ một cái lên trán,"Nhắm lại! Coi chừng bọt vào mắt."

Bạch Lạc Nhân muốn mở miệng nói, lại bị Cố Hải nhéo một cái lên má,"Ngậm lại! Coi chừng bọt vào miệng."

Đến khi bọt nước trên mặt được lau khô, Bạch Lạc Nhân mới mở mắt ra, Cố Hải đã xoay người lấy mỹ phẩm dưỡng da.

"Tôi...."

Vừa muốn mở miệng nói, Cố Hải lại xoay người, đưa mỹ phẩm dưỡng da trong tay đều đều bôi lên gò má của Bạch Lạc Nhân. Cảm thụ được bàn tay to của Cố Hải chăm sóc vỗ về, trong lòng Bạch Lạc Nhân chưa bao giờ ấm áp như thế.

"Nhìn tôi như vậy làm gì?" Cố Hải bóp mũi Bạch Lạc Nhân một cái.

Bạch Lạc Nhân trầm mặc rất lâu, mới lúng ta lúng túng nói,"Hai chúng ta là vợ chồng."

Tay của Cố Hải dừng một chút,"Làm sao vậy? Có cái gì không bình thường hả?"

"Không phải." Bạch Lạc Nhân giống như là mới phản ứng được, cười hà hà mấy tiếng,"Rất tốt."

Cố Hải bị dáng vẻ ngốc nghếch hiếm có của Bạch Lạc Nhân chọc cười, lập tức cắn một cái lên môi cậu, nhẹ giọng nói,"Sau này sẽ là người một nhà, tôi có chán ghét cậu cậu cũng phải theo tôi, cậu có tàn phế tôi cũng sẽ hầu hạ cậu cả đời."

Ánh nến hiu hiu chớp chớp trên vách tường rực rỡ, làm cho bầu không khí trong phòng thêm phần ôn nhu hài hòa.

Khỉ con Cố Hải trước đây hay sốt ruột, đêm nay cũng đắm say ôn nhu, hồi lâu cũng không muốn cởi quần áo bà xã ra, chỉ e sợ sẽ nhanh trôi qua một đêm trân quý này.

Cuối cùng, vẫn là Bạch Lạc Nhân xoay người lại, đầu lưỡi vẽ một đường bên ngoài môi Cố Hải, mắt nửa mở nửa khép nhìn về phía Cố Hải, hai tròng mắt nâng lên thủy triều cuồn cuộn.

Tay của Cố Hải rất ôn nhu tìm kiếm sống lưng trần của Bạch Lạc Nhân, dọc theo đường cong uốn lượn, một mạch đi xuống khe rãnh phía dưới, lại ung dung vuốt lên, vuốt ve khiêu gợi, mãi đến khi hô hấp của Bạch Lạc Nhân càng lúc càng ồ ồ, ánh mắt Bạch Lạc Nhân nhìn cậu càng thêm say mê động lòng người.

"Cậu xem xem cậu nhéo tôi kìa." Cố Hải chỉ vào núm vú trước ngực rồi nhìn Bạch Lạc Nhân lên án nói,"Hai cái này đã sưng cả rồi, xoa cho tôi."

Bạch Lạc Nhân trực tiếp dùng miệng ngậm lại, dịu dàng an ủi hai cái đinh ốc bị mình nhéo như quả hồng mới nhú, làm cho Cố Hải liên tiếp kêu rên. Hai chân đưa đến phía Tiểu Nhân Tử, xấu xa dùng mu bàn chân chà xát, dùng ngón chân chen vào mép cúc khẩu, mãi đến khi động tác mút trong miệng Bạch Lạc Nhân càng lúc càng phát ra âm thanh không kiểm soát, trong cổ họng bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ khó chịu.

Hai người ngồi đối diện nhau, lúc này, Cố Hải chưa từng bá đạo xâm chiếm Bạch Lạc Nhân, cũng chưa từng dùng thủ đoạn bức bách Bạch Lạc Nhân đi vào khuôn khổ. Hai người đồng tâm kết hợp, không có người nào áp chế tâm tính người nào, dùng trái tim thẳng thắn bình đẳng để nghênh đón người kia.

Từ đêm nay trở đi, tôi là ông xã của cậu, cậu là ông xã của tôi.

Bạch Lạc Nhân nâng hai chân Cố Hải lên, xâm nhập vào cơ thể cậu ta, bá đạo mà tuyên bố quyền sở hữu của mình, động tình mà gặm, cắn xương quai xanh và cơ ngực Cố Hải. Cố Hải vòng tay ôm đùi nâng phần eo lên, nhìn bộ vị mê người nhất phun ra nuốt vào cự vật người kia, trong miệng phát ra tiếng thở gấp gáp mị hoặc......

"Cố Hải...." Bạch Lạc Nhân thống khổ gào thét một tiếng, sau đó đem toàn bộ tinh khí nóng phun vào cơ thể Cố Hải.

Sau khi rút ra, Cố Hải nhẹ nhàng nâng mông Bạch Lạc Nhân lên, thúc một cái liền vào, cự vật nóng như bàn là đâm vào cơ thể Bạch Lạc Nhân, điên cuồng luật động.

"Bà xã, bà xã...." Cố Hải ngọt ngào gọi, hàm răng gặm gò má của Bạch Lạc Nhân, ngực, giống như là muốn nuốt cậu vào tỏng bụng.

Thúc một cái sâu đến tận cùng, khớp hàm Bạch Lạc Nhân cắn chặt, cổ hơi nhếch lên, một luồng dịch thể nóng rực phun vào cơ thể.

Cố Hải chậm rãi rời khỏi thân thể Bạch Lạc Nhân, cự vật vẫn còn cương cứng, liền bị Bạch Lạc Nhân nắm lấy, ra sức mà tuốt tuốt.

Cố Hải hô hấp nặng nề nhìn Bạch Lạc Nhân, gian tà cười, bàn tay to ôm Bạch Lạc Nhân vào trong lòng, vẫn đem tay của Bạch Lạc Nhân đặt tại háng của mình, cố ý ghé vào lỗ tai cậu ta kích động,"Vừa rồi bọn họ hù dọa cậu, đem pháo kép buộc ở đũng quần tôi, vì sao cậu lại sốt ruột như vậy? Không phải cậu nói không thích cái này của tôi hay sao? Hửm?"

Bạch Lạc Nhân làm bộ không có nghe thấy.

Cố Hải gặm vành tai Bạch Lạc Nhân, cố gắng ép cậu ta thừa nhận,"Rốt cuộc cậu có thích hay không hả? Thích thì tôi có thể để cho nó hầu hạ cậu cả đời, không thích thì tôi sẽ cho nó nghỉ việc, đỡ phải ngày ngày làm cho cậu chán ghét."

Sau khi bị buộc hỏi thật lâu, Bạch Lạc Nhân mới căng mặt nói,"Được rồi! Không phải cậu muốn tôi khen nó vài câu hả? Bây giờ tôi sẽ thỏa mãn cậu, nó to nhất Bắc Kinh này, mạnh nhất Trung Quốc, tốc độ nhanh nhất thế giới, năng lực duy trì liên tục lâu nhất vũ trụ...... Rời xa hai ngày tôi liền nhớ, không có nó tôi không sống được."

Cố đại mãnh nam cuồng dã cười một trận, sau đó đem Bạch Lạc Nhân đặt lên giường, hôn hôn xoa xoa từ trên xuống dưới, ngay cả ngón chân cũng không tha. Hôn vào lòng bàn chân Bạch Lạc Nhân, Bạch Lạc Nhân cười đến cơ bụng thắt lại, liên tục cầu xin,"Đừng.....ngứa quá.."

"Chính là muốn cậu ngứa ...." Cố Hải dùng đầu lưỡi viết mấy chữ trên lòng bàn chân Bạch Lạc Nhân,"Đổi cách xưng hô."

Bạch Lạc Nhân làm như không hề nhìn ra, cuối cùng cả người đều bị Cố Hải nhấc lên, hai chân đặt ở bên sườn, cặp mông rời giường, đầu gối bị Cố Hải nâng chạm đến ngực, đầu lưỡi đánh vào trong mật khẩu.

"A....." Tay của Bạch Lạc Nhân như gọng kìm nhéo chân Cố Hải.

Cố Hải nhìn xuống bên dưới, Tiểu Nhân Tử đã phun một đường dịch dài, đầu ngón tay Cố Hải vừa đụng vào, cả người Bạch Lạc Nhân đều run rẩy.

"Muốn bắn..." Bạch Lạc Nhân nói.

Cố Hải cầm cự để ở mật khẩu của Bạch Lạc Nhân, yếu ớt nói,"Cậu đổi cách xưng hô đi, ngay lập tức sẽ để cho cậu bắn."

Cánh tay mạnh mẽ của Bạch Lạc Nhân ôm đầu Cố Hải qua, bốn mắt đối diện, giọng điệu giống như phân cao thấp,"Cậu đổi trước đi."

Cố Hải rất hào phóng hô một tiếng,"Ông xã."

Thần sắc Bạch Lạc Nhân đọng lại, trong con ngươi ánh sáng trong trẻo dâng lên, hai bắp thịt của má căng chặt, môi mỏng khẽ mở.

"Ông xã."

Hồn vía Cố Hải trong nháy mắt bị câu đi, một trận cuồng phong bạo vũ luật động, đem thân thể Bạch Lạc Nhân thúc đến đầu giường, một luồng dịch thể phun ra, vai Bạch Lạc Nhân kịch liệt run rẩy, trong miệng gầm nhẹ từng cơn,

Còn chưa vắt hết đợt dịch này, Cố Hải lại lần nữa tàn nhẫn đâm thúc, Bạch Lạc Nhân đột nhiên không chịu được mà phun ra, lần này giọng mang theo vài phần nghẹn ngào, giống như sướng đến cực điểm.

Lần cuối cùng Cố Hải thúc mạnh, đồng thời dùng tay hung hăng tuốt Tiểu Nhân Tử, cả người Bạch Lạc Nhân co giật run rẩy, khoái cảm từ phía dưới bùng nổ khắp cơ thể, giống như liên hoàn pháo chạy khắp thân thể. Sướng đến độ Bạch Lạc Nhân lạc giọng hô lớn, ôm lấy Cố Hải, nói năng lộn xộn rên rỉ,"Không được.......Chết mất....... Đại Hải......"

Sau đó, gắt gao ôm lấy nhau, Cố Hải lấy tay lau mồ hôi Bạch Lạc Nhân đang chảy ròng ròng trên trán, lẳng lặng ngắm nhìn cậu ta, nỉ non nói,"Ông xã...."

Bạch Lạc Nhân bị một tiếng đầy thâm tình này của Cố Hải hoảng sợ nói,"Cậu muốn làm gì?"

"Mặc kệ đi....." Cố Hải dán đầu vào gối cười,"Tới phiên cậu."

Náo loạn nửa ngày, Cố Hải muốn lấy một tiếng ông xã đổi một tiếng ông xã của Bạch Lạc Nhân.

Lúc này Bạch Lạc Nhân cự lại,"Bà xã."

Cố Hải,"......"

Qua hồi lâu, giống như con sâu con bò tới,"Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, cậu không thể mở miệng một câu được hả? Tôi cũng gọi cậu mấy câu rồi."

"Không phải mới vừa rồi tôi gọi cậu hả?" Bạch Lạc Nhân nói.

"Tôi còn muốn nghe nữa, nghe một nghìn tiếng một vạn tiếng cũng không đủ. Cậu gọi một tiếng ông xã để tôi nghe một chút đi! Chỉ cần cậu bằng lòng gọi, ông xã sẽ trả phí cho cậu."

"Cho cái gì? Cho bao nhiêu?" Bạch Lạc Nhân hỏi.

"Đợi cậu gọi xong tôi sẽ nói cho cậu biết." Nói xong lại gọi vài tiếng ông xã làm quà tặng cho Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân không thể làm gì khác hơn là bất đắt dĩ lần thứ hai hô lên câu khó đọc kia.

"Ông xã."

Cố Hải ngay lập tức yêu thương đem Bạch Lạc Nhân đặt ở dưới thân, gặm cằm cậu ta,"Hảo bảo bối, ông xã sẽ trả phí cho cậu, cậu muốn bao nhiêu thì được bấy nhiêu."

[Hoàn phiên ngoại Hải Nhân]

.............

*****[Tiểu Phong Gia Trang]******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net