CHAP 4: Câu dẫn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kavin chợt cựa quậy, đôi mắt cậu mờ mịt nhìn người đang ôm lấy mình, xương hàm thật hoàn hảo, đôi môi còn hoàn hảo hơn nữa, là một kiệt tác của tạo hoá - Kavin thầm cảm thán. Người đẹp này ở đâu xuất hiện vậy, mắt to như vậy, sâu như vậy, lông mi lại vừa cong vừa dài, sóng mũi thì cao, đâm thẳng vào trái tim thiếu gia Kavin này rồi. Cực phẩm trước mặt đúng là gu của Kavin cậu mà. Kavin si mê nhìn người đẹp cất giọng nói, "Mỹ nhân, em đi lạc à, sao lại ở đây? Thằng khốn Thyme đâu mất rồi?". Thyme nghe xong thì trợn mắt nhìn Kavin, dám gọi hắn là mỹ nhân, thằng khốn Thyme, cậu chán sống rồi à.

Kavin vươn tay kéo gương mặt của Thyme gần sát mặt mình, tiếp tục tán tỉnh, "Em thật sự rất đẹp đó, như một tác phẩm nghệ thuật vậy. Em có người yêu chưa? Làm người yêu anh đi, em sẽ không thất vọng đâu".

Kavin không hổ là playboy chính hiệu, say đến ngồi không vững rồi vẫn còn hơi sức tán tỉnh người khác. Thyme cười nhếch mép phối hợp với cậu, hắn siết lấy eo của đối phương, kéo cậu lại gần hơn và nói khẽ bên tai cậu,

"Anh nói không khiến em thất vọng là ý gì?"

Kavin bị hơi thở thổi vào tai làm nhột nhạt buông một hơi thở nặng nề

"Ừm... em thử đi rồi sẽ biết."

Những chiêu tán tỉnh này cậu đã sử dụng quá thuần thục, kinh nghiệm tình trường bao lâu nay của cậu đã đến mức có thể viết thành sách rồi. Cậu tự tin khẳng định rằng không một cô gái nào thoát khỏi sự theo đuổi của cậu, con gái thật ra rất dễ nắm bắt, cho họ điều họ cần, họ sẽ ngã vào vòng tay bạn. Kavin đột ngột nhào đến đè Thyme nằm ra sofa, gương mặt ửng đỏ vì rượu kề sát vào hắn, tim hắn đập nhanh như muốn vỡ tung. Đôi mắt Kavin mờ mịt nhìn người đẹp trước mắt,

"Người đẹp thế này thật sự có tồn tại sao, lần đầu anh nhìn thấy một người đẹp hoàn hảo đến vậy, ngoại trừ thằng khốn phiền phức kia."

Thằng khốn phiền phức, cậu đang nói hắn à – Thyme tức giận cau mày thì bàn tay cậu vội vuốt ve chân mày hắn.

"Người đẹp đừng cau mày, cau mày sẽ bớt đẹp đó, đừng dễ cau có như tên khốn kia, nhé."

Cậu nói xong thì nhoẻn miệng cười, nụ cười của cậu vẫn luôn sáng chói như vậy, mặc cho căn phòng đang rất tăm tối và lạnh lẽo. Thyme cảm nhận được trái tim mình đang thổn thức vì người con trai này, ngay khi hắn còn chưa ổn định được trái tim mình thì cậu đã cúi đầu đặt đôi môi mình lên môi hắn. Thyme tròn xoe mắt sửng sốt, cậu... đang hôn hắn, là đang hôn. Kỹ thuật hôn của Kavin rất điêu luyện, cậu đã rèn luyện và nâng cao nó với rất nhiều cô gái, một playboy chính hiệu không thể có sai lầm với những nụ hôn được, điều đó không được phép xảy ra. Thyme cảm nhận được đôi môi mọng đỏ của Kavin đang mút lấy cánh môi của mình, cậu mút chán chê rồi thì cố gắng cạy mở hàm răng của hắn để tiến sâu vào khoang miệng, đẩy nụ hôn trở nên ướt át và gợi tình hơn. Hắn đương nhiên không có lý do gì cản trở cậu, hắn thả lỏng người, đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của cậu. Người thương của hắn hôn thật giỏi." Thyme thầm khen ngợi kỹ thuật của Kavin nhưng rồi lại nghĩ đến nó được mài dũa từ đâu khiến ngọn lửa ghen ghét âm ỉ lại một lần nữa bùng lên. Hắn vòng tay siết chặt eo cậu, đảo ngược tình thế, Thyme thiếu gia làm gì có chuyện để người khác chiếm thế thượng phong. Hắn dứt khỏi nụ hôn triền miên để nhìn rõ người dưới thân, Kavin của hắn thật đẹp, đẹp đến mức khiến hắn trở nên ích kỷ, chỉ muốn hắn là người duy nhất chiêm ngưỡng cậu. Kavin đang say mê với nụ hôn nóng bỏng thì người kia đột ngột tách ra, cậu cảm thấy hụt hẫng, cậu vẫn còn muốn thêm. Kavin vươn tay ôm cổ người phía trên ghì xuống, cậu muốn tiếp tục, cố rướn cổ để với tới môi người kia. Thyme từ phía trên nhìn xuống, cảnh tượng này quá mức kinh diễm, Kavin mặt ửng đỏ, môi mọng đỏ rực vì bị dày vò, 2 chiếc răng thỏ nhỏ xinh lấp ló, chiếc cổ thanh thoát và khuôn ngực trắng mịn đang phơi bày trước mắt Thyme.Hắn chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng này của cậu trước đây, đây chính là dáng vẻ động tình của Kavin, cậu khi ở bên cạnh các cô gái đều như vậy, khốn kiếp. Thyme giật phăng cánh tay đang ôm cổ mình, khoá trên đầu Kavin; nghĩ đến cảnh tượng mỗi đêm cậu đều dây dưa với các cô gái, máu trong cơ thể hắn như đang sôi lên.

"Uhm..." - Kavin bị khoá tay khó chịu phản kháng, nhưng bàn tay nắm quá chặt khiến cậu không thể tránh thoát, cất giọng kháng nghị. Kavin khó chịu giãy giụa mạnh hơn khiến Thyme bừng tỉnh, hắn nhận ra mình đã hơi mạnh tay liền thả lỏng; cổ tay Kavin thế mà hằn lên những dấu đỏ. Shit! Sao lại dễ đỏ như thế - da Kavin rất trắng, rất mịn, điều đó ai cũng nhìn thấy được; nhưng dễ đỏ như thế này thì đến hôm nay hắn mới biết. Tâm tình Thyme trở nên phức tạp, hắn xoa xoa cổ tay cậu, người này hắn không nỡ làm tổn thương, hắn thì thế, nhưng cậu cũng như hắn chứ, sẽ sợ hắn tổn thương chứ. Thyme tự cười bản thân, hắn đã quá ảo tưởng, cho dù hắn chết đi thì cậu chắc cũng chẳng đau xót đâu.

Bàn tay cậu kéo hắn về hiện thực, một lần nữa 2 đôi môi dính chặt lấy nhau, cậu bị kích thích đến mức này, còn người kia thì cứ không tập trung. Kavin mơ màng trong cơn say cảm thấy thật bức bối, điều duy nhất cậu muốn lúc này là hôn. Nụ hôn của người kia hoàn toàn nhấn chìm cậu, cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác nào giống như thế. Kavin thật sự thích nó, thật đam mê, thật mãnh liệt, đây là điều cậu vẫn luôn tìm kiếm. Điều duy nhất cậu muốn làm lúc này là cùng người này triền miên, khao khát đó lớn lên từng giây. Nhưng người kia cứ đánh đố sự kiên nhẫn của cậu, không lúc nào tập trung; mỗi khi cậu đang tận hưởng khoái cảm thì mọi thứ đột ngột dừng lại. Kavin chỉ cảm giác được sự bức bối đang lan tràn trong cơ thể, mỹ nhân kia có thể nhanh lên không, cậu sắp phát điên rồi.

Thyme cảm nhận Kavin dường như đang khó chịu vì sự lơ đãng của hắn thì bật cười, tiểu yêu tinh này chịu không nổi rồi sao. Thyme không chần chừ nữa, đứng dậy bế Kavin lên hướng ra cửa; về nhà, căn phòng này không tiện, hắn cần một nơi thoải mái và riêng tư. Sau khi đưa cậu vào được xe, hắn nhìn người đang xụi lơ bên ghế phó lái với ánh mắt cưng chiều, nhoài người muốn thắt dây an toàn cho cậu thì bị cánh tay rắn chắc khoá cổ ý đồ muốn hôn. Thyme vội bịt miệng cậu nhóc kia lại, ngăn cản ý đồ của Kavin; bọn họ phải về nhà nhanh, dây dưa nữa thì hắn nhịn không được mà làm cậu trên xe mất. Kavin bị ngăn cản sinh ra bực bội giãy dụa khiến Thyme thắt dây cũng khó khăn, "Nào, ngồi yên, thắt dây an toàn vào." Sau một hồi vật lộn thì dây cũng cài xong, hắn thở dài nhìn tên nhóc bướng bỉnh đang không hài lòng mà trưng bộ mặt phụng phịu với hắn. Cậu vẫn không có gì thay đổi từ nhỏ đến lớn, vậy rốt cuộc bad boy mà bấy lâu nay cậu cố gắng diễn là vì lý do gì. Hắn hoài nghi nhưng vẫn tán thưởng rằng, cậu diễn thật đạt, đến mức khiến hắn phải gấp gáp đến bước này. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net