Chương 12: BURNING

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong phòng học riêng rộng lớn, hai vị trí đã bị bỏ trống, chỉ còn Ren và MJ, hai tên kia ngang nhiên bỏ tiết đánh lẻ với nhau. MJ hậm hực liên tục nhìn hai chỗ trống, trong đầu là vô vàng thắc mắc, gần đây hai đứa này có gì đó rất lạ, cứ thần thần bí bí lén lút đi với nhau. Ren bên kia vờ như không quan tâm nhưng ánh mắt liên tục liếc hai chiếc ghế, ánh mắt phức tạp, khẽ cau mày.

Ở một căn phòng khác, xa hoa lộng lẫy, hai thân ảnh trần trụi quấn quýt lấy nhau trên chiếc giường king size. Tiếng rên rỉ tràn ngập không gian có chút tối tăm, thêm vào đó là những âm thanh ám muội khác, tiếng da thịt va chạm, tiếng dịch thể nhóp nhép và cả tiếng thở dốc nặng nề, tất cả hoà vào làm một như bản hoà tấu lãng mạn.

"Ưm, chậm lại, chậm lại..."

Thyme cười mỉm tiếp tục duy trì tốc độ, Kavin khiến hắn đắm chìm, khiến hắn say mê; giọng nói, đôi mắt, và cả cơ thể cậu, khiến Thyme không cách nào khống chế bản thân. Vừa bước vào cửa, cả hai đã nồng nhiệt mà hôn, ngay cả bước đi cũng không tách rời; quần áo từng món bị trút bỏ, vứt ngổn ngang ở trước cửa, phòng khách, cầu thang... Chết tiệt, vứt như vậy người hầu nhìn thấy thì sao? Nhưng cả hai không ai còn tâm trí mà suy nghĩ nữa, cả hai lao vào nhau như thiêu thân nhảy vào lửa. Một đường thẳng đến bước cuối, không dạo đầu, không có những bước đệm lãng mạn tình sắc nữa; nhưng mọi thứ vẫn thật dễ dàng và thuận lợi. Nếu như Thyme tỉnh táo, chắc hẳn hắn sẽ nhận ra hậu huyệt Kavin hôm nay đặt biệt trơn tru chào đón hắn mà không cần bất cứ công cụ hỗ trợ nào. Nhưng hiển nhiên, Thyme không tinh tế đến thế, loại người hành động trực tiếp như hắn ít khi nào suy tính trước sau, muốn liền làm, không chú ý tiểu tiết.

Sau lần bắn tinh đầu của Thyme, dịch thể vẫn nằm trong hậu huyệt Kavin, một phần vương vãi phía ngoài, cậu mệt mỏi nằm yên, mặc cho Thyme ôm siết mình từ phía sau. Thyme áp mặt vào gáy, hít hà mùi hương quyến rũ từ cậu, nhưng điều này vô tình đánh động cậu con trai của hắn một lần nữa phấn chấn. Kavin sau cao trào vô cùng nhạy cảm, cậu lập tức nhận ra đầu nấm của tên phía sau đang chọc vào khe mông mình. Kavin khẽ thở dài - tên trâu bò - thầm mắng nhưng cậu lại chủ động ngồi lên người hắn, bắt lấy tính khí dò dẫm đường vào. Kavin tìm điểm tựa, nhấn mạnh đầu khất vào hậu huyệt sau đó chậm rãi ngồi xuống; hậu huyệt bị nhồi đầy khiến Kavin chống đỡ có chút không nổi. Tư thế này khiến dương vật đi vào sâu hơn, Kavin chật vật, tiến không được lùi cũng không xong; sự chậm chạp của Kavin vô cùng dày vò Thyme, hắn cần nhiều hơn thế. Khi Thyme định giành lại quyền chủ động thì đột ngột Kavin nín thở, thúc ép hậu huyệt nuốt trọn tận gốc vật thể đang xâm nhập kia. Đầu khất đâm sâu, nghiền ép điểm G khiến Kavin thở hắc và giật nảy, nhưng cậu vẫn cố gắng trụ vững và bắt đầu chuyển động.Thyme ở phía dưới, ngay lúc tính khí được Kavin nuốt vào hoàn toàn, hàng ngàn dây thần kinh tập trung ở đầu khất gửi tín hiệu cùng lúc lên đại não. Thyme không kìm chế được phát ra tiếng rên rỉ, hắn sắp điên rồi, bị Kavin bức điên. Tư thế cưỡi ngựa vô cùng tốn sức, sau năm phút phun ra nuốt vào thứ kia, Kavin đã không trụ được nữa và ngã ập xuống, hơi thở nặng nề phả vào vành tai Thyme. Hắn nhận thấy cậu đã đến cực hạn, đành giúp cậu một tay, bắt lấy cặp mông đầy thịt mà nhào nặn, đồng thời lưng và eo cũng hoạt động, tiếp tục công việc còn dang dở của Kavin. Tuy nhiên, Kavin nhịp nhàng bình tĩnh bao nhiêu thì Thyme lại mạnh mẽ và tùy hứng bấy nhiêu, hắn như uống phải thuốc kích thích, liên tục tàn phá bên trong Kavin, cậu gần như hét lên, tay bấu chặt gối, gân tay cũng nổi lên.

"Suỵt, la lớn quá rồi cục cưng, chịu không nổi thì cứ cắn vai tao."

Sau một lúc không rõ là bao lâu, eo Kavin đã mỏi nhừ, nhưng tốc độ của Thyme chẳng những không chậm đi mà còn có xu hướng nhanh hơn.

"Ah!"

Dưới sự co thắt cơ vòng từ Kavin, cuối cùng Thyme cũng đã xuất tinh, Kavin gần như ngất đi, đây có lẽ là lần làm tình mệt nhất của cậu, tên kia như là sói hoang đến mùa động dục, hùng hục như dã thú. Vì quá mệt cậu mặc người kia thu dọn và vệ sinh, liền thiếp đi.

"Phu nhân mới về."

"Thyme đâu rồi?"

"Ở cùng cậu Kavin trên phòng ạ."

Quản gia vừa nghe tiếng chuông cửa, tất tả chạy ra lại nhìn thấy chiếc áo sơ mi bị vứt dưới sàn, nhìn lên cầu thang cũng có một món đồ, bà liền tức tốc thu dọn nhét vào một góc khuất. Phu nhân bước vào liền hỏi về cậu chủ, nhận được câu trả lời thì một đường đi thẳng lên phòng Thyme thiếu gia. Quản gia liền hớt hải chạy lên phía trước kiểm tra, sợ rằng còn món gì đó bị vứt ngổn ngang, nhưng thật may, sàn nhà sạch bong.

"Bà Kim, có gì mà hốt hoảng thế?"

"Dạ phu nhân, vừa nãy người làm lau nhà, sợ còn ướt, nguy hiểm cho phu nhân nên tôi lên kiểm tra."

Đối diện với ánh mắt sắt bén của người phụ nữ này, quản gia Kim thầm đổ mồ hôi, phu nhân mà biết chuyện cậu chủ, chắc sẽ có một hồi gió tanh mưa máu mất. Bà Elise bước thẳng đến trước phòng ngủ của Thyme, đặt tay lên nắm cửa toang mở thì đột ngột dừng lại, chuyển hướng về phòng mình

"Chuẩn bị bữa tối đi, tôi sẽ ăn ở nhà."

Quản gia thầm thở phào rồi tiếp tục công việc của mình; riêng Elise, bà dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía cửa phòng con trai và khẽ mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net