Chương 24: Xin lỗi (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thyme giúp Kavin tẩy rửa, sắp xếp cho cậu yên giấc xong xuôi thì xuống phòng bếp, dặn người làm nấu vài món để một lát cậu tỉnh giấc sẽ ăn. Đúng lúc này điện thoại trong túi rung lên, báo tin nhắn đến, Thyme cầm điện thoại lên xem thì người gửi là Gorya.

"Gặp mình một chút được không? Xin cậu."

Thyme quay về phòng, nhìn Kavin say ngủ, hắn nghĩ mình nên một lần kết thúc chuyện này, không để Kavin phải vướng bận suy nghĩ hắn còn dây dưa không dứt với Gorya. Thyme khoác vội chiếc áo, lên xe ra khỏi dinh thự đến điểm hẹn; hắn đến nơi thì Gorya đã ngồi sẵn ở đó từ lúc nào, cô gái nhỏ nhắn cô độc ngồi đó.

"Cậu đến lâu chưa?" Thyme từ phía sau đi tới.

"Không lâu, cậu ngồi đi." Giọng Gorya nhỏ nhẹ dịu dàng, nghe trong đó sự vui mừng ẩn ẩn

Thyme ngồi xuống bên cạnh Gorya, giống như đoạn thời gian bọn họ hẹn hò, rất thường xuyên đến đây.

"Cám ơn cậu đã chịu gặp mình." Gorya chầm chậm nói.

"Không cần phải như vậy, mình cũng có chuyện muốn nói với cậu. Cậu nói trước đi."

Gorya im lặng một lúc, cô ấy cứ nhìn ra phía bờ hồ tối tăm hun hút, hít một hơi thật sâu, lấy dũng khí nói lời mình muốn.

"Mình quay lại được không Thyme, mình thật sự yêu cậu rất nhiều, mình không muốn kết thúc như vậy." Giọng nói khẩn khoản.

"Gorya, mình xin lỗi..." Thyme lại lạnh lùng điềm tĩnh

"Mình không cần lời xin lỗi Thyme, mình chỉ không muốn mất cậu thôi, cậu hiểu không?"

Lúc này giọng Gorya đã dần nghẹn ngào, đôi mắt cô cũng rưng rưng, tay bấu chặt lấy tay áo của Thyme.

"Gorya, xin lỗi, nhưng chúng ta không thể quay lại được nữa, thật sự xin lỗi cậu." Cảm giác tội lỗi xuất phát từ tận đáy lòng Thyme, hắn thật sự đã khiến một cô gái đau khổ, vì hắn mà rơi lệ.

"Lý do là gì?... Cho mình một lý do đi, mình thật sự không hiểu, cậu chỉ để lại một lời chia tay rồi nhanh chóng kết thúc mối quan hệ của chúng ta, là tại sao vậy hả?"

Gorya không còn giữ được sự bình tĩnh nữa, giọng nói mang tính chất vấn cùng một chút giận dữ, giọt nước mắt đầu tiên cũng đã lăn dài trên gương mặt cô.

"Đó chính là lý do mình đến đây gặp cậu, xin lỗi vì đã bỏ rơi cậu một cách đột ngột nhưng mình không thể để lỡ mất người mình yêu."

"Người cậu yêu?"

"Mình nghĩ cậu cũng lờ mờ đoán được qua những ngày vừa rồi, mình yêu Kavin."

Thyme nhìn thẳng vào mắt Gorya và khẳng định người hắn yêu là Kavin. Không cần nghĩ cũng biết Gorya đã cảm thấy sốc như thế nào; mặc dù sâu trong lòng cô đã lờ mờ đoán ra, nhưng nghe trực tiếp từ Thyme vẫn khiến Gorya chết đứng. Ba từ đó như nhát dao vô hình cắm thẳng vào trái tim cô, không thể tin được, cô không thể tin những gì mình vừa nghe.

"Cậu yêu Kavin... không thể nào, hai người không thể nào."

"Mình đã yêu Kavin từ rất lâu, có thể là ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy; trái tim của mình đã không còn thuộc về mình nữa Gorya. Nhưng mình quá ngu ngốc, đã không nhận ra được sớm hơn, cho đến khi sắp mất cậu ấy."

Thyme cảm nhận bàn tay nắm lấy cánh tay hắn đang run rẩy, gương mặt nhỏ bé ấy đã thấm đẫm nước mắt, từng tiếng nấc nghẹn ngào, Gorya không nói nổi một lời nào nữa.

"Mình xin lỗi đã trao cậu một tình yêu ngộ nhận, cậu thật sự rất tốt Gorya, cậu xứng đáng có được hạnh phúc, sẽ là người nào đó mà không phải là mình. Chúng ta... kết thúc ở đây thôi."

Cô vẫn lặng im ngồi đó, chỉ nghe được những tiếng nấc ngắt quãng, trông cô lúc này vì khóc mà trở nên vô cùng thảm thương, nhưng Thyme ngoài xin lỗi ra thì không biết làm gì hơn được nữa. Thyme cứ thế ngồi bên cạnh Gorya, đến lúc cô bình tĩnh và ngừng khóc, hắn mới tỏ ý muốn đưa cô về. Suốt quãng đường về nhà, Gorya và cả Thyme không nói một lời nào; một phần hắn không biết phải nói gì, phần nữa hắn không muốn cô bị kích động rồi sẽ tiếp tục khóc. Xe cuối cùng dừng trước cổng ngôi nhà cũ kĩ ở khu dân cư lao động; Gorya vẫn ngồi yên, tay hắn bị nắm chặt không thể bước xuống mở cửa xe cho cô. Thyme chịu trận tiếp tục ngồi như thế, nhưng sau một lúc thì hắn có chút gấp rồi, nhìn đồng hồ, đã hơn một tiếng rồi, không biết Kavin đã dậy chưa. Đúng lúc này Gorya một tay mở cửa xe, trước khi xuống cô ngoái lại nhìn thẳng vào Thyme, cánh tay còn lại vẫn giữ chặt tay hắn.

"Cậu và Kavin, tuyệt đối không thể nào đâu."

Dứt câu Gorya buông tay bước xuống xe, đóng sầm cửa lại và xoay người vào nhà, một loạt động tác liên tiếp, không một lần nào ngoái đầu nhìn Thyme nữa. Hắn ngồi thừ ở trong xe, nhìn đến khi cô mất hút mới ra hiệu tài xế chạy đi, tâm tình nặng trĩu phức tạp trở về dinh thự. Thyme lê chân về phòng, lời nói vừa rồi của Gorya vẫn không ngừng lặp đi lặp lại trong đầu hắn; vừa mở cửa phòng Thyme đã thấy Kavin ngồi trên giường ăn sầu riêng, phòng tràn ngập mùi sầu riêng thơm phức. Cậu thấy hắn về liền hỏi,

"Đi đâu mới về à?"

Thyme nhìn đôi môi căng mọng của Kavin vương chút sầu riêng vàng óng nơi khoé môi, hắn chầm chậm bước đến, hành động liếm từng đầu ngón tay của cậu được thu vào đáy mắt. Thyme chẳng nói chẳng rằng đè nghiến Kavin xuống giường mà hôn,

"Đừng Thyme, ban nãy vừa làm mà." Kavin tay còn dính đầy sầu riêng cố gắng đẩy người phía trên ra.

Thyme ôm Kavin từ phía sau, con quái thú của hắn đã ngóc đầu, liên tục cọ vào hai cánh mông của Kavin; tên trâu bò này, không biết đủ là gì. Kavin cả người mệt mỏi nhưng nghĩ đến từ lúc hắn đi ra ngoài trở về trông có chút kì lạ, dường như đã xảy ra chuyện gì đó; nhưng cậu không gặn hỏi, chỉ lắng nghe nếu hắn thật sự muốn chia sẻ với cậu. Kavin lật người ngồi trên bụng Thyme, cậu chụp lấy chiếc khăn trên bàn lau sạch tay,

"Phía dưới không nổi nữa, để tao giúp mày." Kavin điềm tĩnh nói, gương mặt nghiêm túc nhưng trong mắt Thyme lại dâm đãng vô cùng.

Thyme chủ động kéo khoá quần, lôi dương vật đã dựng đứng tím tái ra, kéo Kavin đưa mặt lại gần, má cậu chạm vào vật đang nóng hổi, hai má bất giác đỏ lên. Cậu dùng tay chầm chậm tuốt lộng từ gốc đến đỉnh dương vật, được một lúc thì Kavin cảm giác phần trụ đã to lên một vòng, Thyme được bàn tay ấm vuốt ve đến sảng khoái, ngửa cổ rên vài tiếng nặng nề. Kavin cảm giác con quái vật đang lớn lên trong tay mình, nhiệt độ của nó như muốn nướng chín lòng bàn tay cậu. Nắm thả nhịp nhàng từ gốc đến ngọn, má thịt bàn tay ma sát vào từng sợi gân, kích thích nhanh chóng khiến đầu nấm xòe ra như tán ô. Kavin không chỉ vuốt ve bên dưới, cậu chồm người hôn lên vành tai Thyme, dùng lưỡi ngoáy sâu vào xoắn ốc, nơi nhạy cảm bị cậu liếm qua liếm lại, Thyme kích thích đến dày vò. Đầu lưỡi linh hoạt di chuyển trên từng tất da của Thyme, kĩ thuật dạo đầu của Kavin nhuần nhuyễn đến mức mang lại muôn vàng cảm xúc không trùng lặp, liên tục không ngừng, Thyme cảm giác đến một phút nghỉ ngơi hắn cũng không có được. Kavin trò gì cũng bày ra rồi, nhưng thằng nhóc bên dưới mãi vẫn không bắn, tay cậu cũng mỏi nhừ; Kavin nghĩ nhanh trong đầu, đành dùng thứ khác vậy. Kavin trải dài những nụ hôn từ ngực dần xuống bụng và dừng lại ở nhúm lông ngay phía trên dương vật Thyme. Kavin ngước mắt lên nhìn hắn, đúng lúc này hắn cũng ngẩng đầu nhìn cậu, Kavin tiếp tục nhìn, đồng thời hé miệng, dùng đầu lưỡi liếm lên sợi gân đang phình to sau lớp da mỏng, chầm chậm từ gốc đến ngọn, ở phần đỉnh đầu nấm còn cố tình dùng đầu lưỡi nhấn vào lỗ nhỏ. Sau đó Kavin há to miệng, ngậm toàn bộ dương vật đến tận gốc. Cổ họng Kavin đột ngột bị dị vật chọc sâu vào có chút buồn nôn, nhưng cậu liền nhịn xuống, điều chỉnh độ chặt của vòm miệng rồi phun ra nuốt vào một cách nhịp nhàng.

Thyme cảm nhận chân thực vòm miệng ấm nóng ẩm ướt đang bọc lấy côn thịt của mình, trong khi cậu vẫn dùng ánh mắt gợi tình nhìn vào hắn. Vành môi vuốt ve lên xuống, gần hệt như cảm giác được đâm vào hậu huyệt của Kavin, sướng đến da gà và lông tơ cũng dựng đứng lên. Thyme hôm nay có chút xúc động, hắn liền chống một tay phía sau, nửa nằm nửa ngồi, nhìn gương mặt ửng đỏ đang chăm chú phục vụ mình, tay còn lại liền đặt lên gáy của Kavin, nắm chặt, phần hông tự động đưa đẩy, thúc dương vật ra vào miệng cậu, mỗi một lần đều vào sâu tận gốc. Kavin bị tập kích bất ngờ không kịp chống đỡ, tay cậu chống xuống giường, cổ họng bị đâm loạn xạ có chút đau, nước mắt sinh lí cũng chảy ra đọng ở khóe mắt, mặt mũi đỏ bừng. Kavin nghĩ sẽ bị hành có chút lâu nhưng không ngờ chỉ sau hơn 10 cú thúc thì Thyme đã bắn dòng tinh đặc sệt vào sâu cổ họng cậu. Bởi vì sức bắn khá lớn mà toàn bộ tinh dịch trôi tuột vào cổ họng Kavin, không còn sót chút nào trên mặt lưỡi. Kavin ôm ngực ho sặc sụa, nhắm mắt một cái, giọt nước mắt cuối cùng cũng lăn xuống gò má.

Thyme nhìn Kavin chật vật liền có chút đau xót, hắn là không khống chế được lí trí; nhìn đôi môi đỏ thẫm vì bị ma sát, giọt nước mắt còn đọng trên mặt thì hắn nhào đến ôm chặt cậu, nhẹ nhàng hôn lên môi Kavin. Kavin mệt chết rồi nên buông xuôi mặc hắn muốn làm gì cũng được; nhưng Thyme cũng chỉ hôn vài cái lên môi, lên mặt cậu, rồi ôm lấy mặt Kavin, nhìn thẳng vào mắt cậu và nói.

"Anh yêu em."

Kavin sửng sờ, con ngươi giãn to, toàn thân cứng đờ.

"Anh yêu em Kavin."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net