Chương 27: Kan trở lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Kavin."

Kan đang đứng ngóng trước cổng trường Chivaaree, một lúc sau thì thấy bóng dáng quen thuộc liền gọi to, tay không ngừng đưa về phía trước mà vẫy.

Kavin đang cùng Thyme sóng vai đi thì cậu nghe giọng nói quen thuộc đang gọi mình, nhìn thấy phía xa xa là người hai năm rồi không gặp liền chạy về phía trước, bỏ mặc cánh tay còn đang đặt lên eo mình phía sau. Thyme nhìn theo Kavin với vẻ mặt bất ngờ, bàn tay còn đang chưng hửng trong không khí, ngay sau đó hàng lông mày nhíu chặt lại, không vui vẻ nhìn hai con người đang ríu rít trước mắt mình.

"Chị Kan, chị về lúc nào vậy? Sao không báo em đến đón."

"Chị vừa về buổi sáng thôi, biết em đang học nên không báo, chị tự đi được, cần gì đưa rước chứ."

"Đúng rồi, có tay có chân mà, mày lo quá làm gì."

Thyme từ phía sau nói tới, dáng vẻ lạnh lùng, một tay đút túi quần, bước đến áp sát vào lưng Kavin, như cũ đặt tay lên kia lên eo cậu, nhìn Kan chỉ bằng nửa con mắt.

Thái độ của Thyme khiến cô có chút lạnh, bình thường không quá thân thiết với hắn, cũng thấy con người này xa cách khó gần, lại có chút nguy hiểm, nên cô cũng chỉ dừng lại ở mức xã giao mà thôi. Kavin dù không nhìn vẻ mặt của Thyme nhưng cũng cảm nhận rõ rệt cái lạnh trong giọng nói của hắn, cùng biểu tình của chị Kan, cậu kết luận, tên này, đang ăn ớt hiểm. Kavin biết những cũng phớt lờ, vì bản tính trẻ con của Thyme cậu chẳng lạ gì; chị Kan lâu ngày trở về mới là người cậu cần để tâm lúc này.

"Chị đã ăn gì chưa? Chị em mình tìm chỗ nào ăn uống tâm sự đi."

Kavin móc điện thoại định gọi xe đến thì Thyme nhanh tay giật lấy từ tay cậu, bấm tắt máy.

"Để tao đưa đi, tao cũng chưa ăn gì, đi chung luôn đi." Thyme đề nghị, môi rặn ra được một nụ cười nhưng nhìn vào thấy rợn người hơn là thân thiện.

"Càng đông càng vui mà." Kan cười vui vẻ đáp ứng.

Kavin thì lại nhìn Thyme ngờ vực, nhưng hắn mặc kệ, xoay người đi về chiếc xe đậu sẵn từ trước, mở cửa xe mời hai người ngồi vào ghế sau. Lần này hắn không chen vào ngồi cạnh cậu, mà để cậu và Kan ngồi riêng với nhau ở ghế sau, mình thì chủ động lên ghế phó lái ngồi, hành động vô cùng đáng ngờ.

Cả ba đến một nhà hàng khá nổi tiếng ở Siam Paragon, sau khi ăn sẵn tiện sẽ đưa Kan dạo một vòng mua sắm, đây là thói quen của chị em mỗi khi gặp nhau. Không khí buổi ăn khá là vui vẻ, không phát sinh điều bất thường nào, nhưng vì quá bình thường nên Kavin mới thấy nó bất thường, lúc này Thyme còn rất cau có, bây giờ lại đột ngột thân thiện, cậu có chút khó nghĩ. Nửa buổi ăn trôi qua, cả ba ngưng đũa một chút để trò chuyện, Thyme nhân lúc không ai để ý, vươn tay về phía Kavin dưới cạnh bàn, nắn bóp đùi non của cậu, phía trên vẫn cười nói vui vẻ như không có chuyện gì. Kavin kiểm soát biểu tình, bí mật ngăn chặn trò mờ ám của Thyme, nhưng dĩ nhiên là không dễ dàng, cậu còn phải cố gắng tự nhiên để chị Kan phía đối diện không nhận ra có chuyện gì đó ở sau mặt bàn. Đấu đá một lúc Kavin không nhịn được nữa, đột ngột đứng bật dậy, nói là mình muốn đi vệ sinh, sau đó rời đi. Thyme hiển nhiên là không để vuột mất cơ hội tốt, hắn xin phép Kan và lập tức theo đuôi Kavin vào phòng vệ sinh. Vừa vào đến trong, Thyme quan sát không có ai liền đẩy Kavin vào một buồng vệ sinh, ép cậu vào vách tường.

"Mày làm gì đó." Kavin nói thật khẽ, tránh để có người nghe thấy sẽ biết có hai người đang ở trong cùng một buồng vệ sinh.

"Làm người yêu mày chứ còn gì." Thyme bày ra vẻ mặt thiếu đánh, nở một nụ cười gian manh.

Kavin chịu thua cái tính ngang ngược tùy tiện của hắn, nhưng cậu phải công nhận một điều là, gương mặt đẹp trai quá mức này áp sát vào mặt cậu khiến phía dưới cũng muốn cứng lên rồi. Hai người trao nhau nụ hôn ướt át, hết sức khống chế không để gây ra bất cứ tiếng động nào. Kavin bị Thyme nhấn nghiến vào vách tường, tay hắn kê sau gáy để đầu cậu không va vào vách tường, đồng thời kéo cậu về phía mình để nụ hôn trở nên sâu hơn. Sau nụ hôn dai dẳng, bọn họ cẩn thận kiểm tra bên ngoài, xác nhận không có ai liền tranh thủ lần lượt ra ngoài, quay trở lại bàn ăn.

"Hai đứa đi WC lâu thật đó, đồ ăn muốn nguội lạnh luôn rồi."

Kavin vừa nghe lời nói của Kan có hơi khựng lại, nhưng rồi nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường.

"Nhà vệ sinh có hơi đông nên tụi em phải đợi lâu." Kavin vội giải thích.

Thyme ở kế bên chỉ cười cười không nói gì, Kan cũng không hỏi sâu thêm nữa, tiếp tục bữa ăn vui vẻ đầy tiếng cười. Sau khi ăn uống no say, Kavin nói muốn đưa cô đi dạo mua sắm nhưng Kan lại từ chối, cô nói muốn về nghỉ ngơi, ngày mai rồi hẳn đi cũng được. Kavin nghĩ cô vừa đi máy bay mệt mỏi, để cô về nghỉ ngơi sẽ hợp lý hơn, Kan về đây tận 2 tuần, không thiếu cơ hội để đưa cô đi chơi. Thế là họ chia tay nhau, Kan tự gọi taxi về khách sạn, còn Thyme và Kavin thì lên xe về nhà của họ.

Kavin từ trong phòng tắm bước ra, Thyme kéo cậu ngồi xuống để hắn lau tóc; hiện giờ mỗi ngày Kavin ngoài được cơm bưng nước rót thì đến lau tóc, sấy tóc, bôi kem dưỡng cũng không phải động một ngón tay. Thyme đang tẫn mẫn sấy tóc cho Kavin thì tiếng chuông điện thoại reo lên, Kavin chụp lấy điện thoại đưa lên xem, sau đó liền nhấc máy.

"Alo chị Kan, em về đến nhà rồi, vừa tắm xong..."

"..."

Kavin đứng bật dậy, mang theo điện thoại, mở cửa ra khỏi phòng; Thyme nhìn theo cậu mà lòng nổi cơn giông bão, vừa có điện thoại của chị ta liền gấp gáp bắt máy, đến tóc còn sấy chưa khô. Thyme nảy sinh một ý nghĩ trong đầu, không lẽ Kavin vẫn chưa quên được Kan, vẫn chưa bỏ xuống tình cảm với cô ta mặc dù đã chấp nhận ở bên cạnh hắn. Thyme nghĩ đến đây thì răng vô thức cắn chặt, gân trán cũng nổi cả lên, máy sấy cũng không buồn tắt. Đúng lúc Kavin quay trở lại, nhìn thấy Thyme đang ngồi thất thần, máy sấy vẫn còn đang mở, cậu lại gần, ngồi xuống chỗ vừa nãy, vẫn thấy Thyme bất động. Kavin ngã người về phía sau dựa cả người vào hắn, Thyme mới bừng tỉnh.

"Tóc chưa khô mà, không định sấy cho tao nữa hả?"

"Không có." Thyme tiếp tục công việc của mình, bàn tay nhẹ nhàng luồng vào mái tóc của cậu, máy sấy để ở khoảng cách vừa phải, độ ấm dễ chịu.

"Chị Kan đêm khuya gọi đến có chuyện gì à?" Thyme hỏi vu vơ.

"Không có gì, chỉ là vài chuyện tán ngẫu thôi."

Thyme không hỏi thêm nữa, tiếp tục sấy tóc; tóc Kavin đã khô, hắn tắt máy, để lại lên mặt bàn, rồi với lấy chai kem dưỡng, nặn một ít ra lòng bàn tay, xoa đều ra cả hai tay rồi áp lên da Kavin. Sau khi bôi cánh tay, Thyme tiếp tục với chân, lòng bàn tay trơn mượt lướt trên đùi cậu, lần lần về phía đùi non, ngón tay hắn như có như không gãi nhẹ phần da non bên trong đùi, kích thích Kavin. Thyme chỉ sờ soạng sơ sài rồi rời tay; đúng ra quá trình bôi kem đến đây là kết thúc. Nhưng hắn lại một lần nữa cho kem ra lòng bàn tay, với tốc độ cực nhanh luồng tay vào trong áo của cậu, trực tiếp ấn lên hai bên ngực mà xoa. Hành động quá nhanh gọn nên Kavin đã không kịp phản ứng, bị Thyme đẩy ngã ra giường, cứ thế trải qua một đêm mãnh liệt và nóng bỏng.

Sáng hôm sau Thyme thức dậy thật sớm, vệ sinh cá nhân và ra ngoài, trong khi Kavin vẫn còn ngủ mê mệt vì đã phải lao động cả đêm qua. Hắn lên xe đi đến một nhà hàng, bước vào nói với phục vụ nhận bàn đã đặt trước, người đã hẹn vẫn chưa đến, Thyme gọi một tách cafe trong khi chờ đợi. Khoảng mười phút sau người đó cũng đến, bước đến bàn và ngồi đối diện với Thyme, nở một nụ cười tươi.

"Em đến lâu chưa?"

"Vừa đến thôi, chị gọi món đi."

"..."

"Em hẹn chị ra đây là có chuyện gì muốn nói?" Kan nho nhã hỏi Thyme, môi vẫn không ngừng mỉm cười.

"Gia đình chị vẫn hạnh phúc chứ?"

"Vẫn tốt, vợ chồng mới cưới mà."

"Vậy sao chị lại trở về đây?" Thyme lạnh lùng chất vấn.

"Chị chỉ về thăm mọi người thôi, cũng coi như là đi du lịch." Kan hơi bất ngờ vì câu hỏi của Thyme.

"Chị chắc là không cố tình lãn vãn trước mặt Kavin chứ, muốn cậu ấy không quên được chị, hay là chị không biết tình cảm của cậu ấy?"

"Hình như em hiểu lầm gì đó rồi Thyme." Kan vội vàng thanh minh.

"Có lẽ chị không biết, ngày cưới của chị Kavin đã buồn như thế nào, cậu ấy cứ nhìn xa xăm, ánh mắt vô thần, chị biến mất 2 năm, cậu ấy có vẻ đã nguôi ngoai thì chị lại quay trở lại, cậu ấy yêu chị như vậy, chị không thấy cậu ấy đáng thương hay sao." Hắn trở nên gắt gỏng

Kan cảm thấy Thyme càng nói càng không đúng, cô tỏ ra khó hiểu, sao hắn có thể nghĩ ra mấy chuyện đó, còn đang chất vấn cô.

"Khoan đã, em không biết gì sao? Kavin vẫn chưa nói mọi chuyện với em à?"

"Nói gì? Nói rằng cậu ấy yêu thầm chị hả?" Thyme cười khẩy, dáng vẻ ngây thơ vô tội này làm cho hắn thấy thật chán ghét.

"Thyme, em bình tĩnh đi đã, mọi chuyện không như em đã nghĩ đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net