Chương 33: Cuộc gặp gỡ không ai mong muốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kavin bước ra từ thư viện, đưa tay xoa mi tâm, cậu muốn về phòng sinh hoạt nghỉ ngơi thì một bóng dáng nhỏ nhắn chắn trước mặt.

"Chúng ta nói chuyện một chút được không?"

Kavin thật sự không mong muốn trong cuộc đời của mình lại có lúc phải cạnh tranh tình yêu với một cô gái theo cách như thế này. Nhưng trớ trêu thay người mà cậu yêu đã từng vẽ nên một câu chuyện tình yêu đẹp như cổ tích cùng một cô gái, để đến lúc này nó đã đẩy Kavin vào tình thế phải giành giật một người con trai với Gorya. Cả hai đi về phía cuối hành lang, nơi có một góc khuất kín đáo, cuộc gặp gỡ này không nên để người khác bắt gặp, nếu không diễn đàn trường sẽ lại một phen sóng gió, hàng trăm thuyết âm mưu sẽ được thêu dệt kì công.

"Tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện thẳng thắn với nhau, về Thyme."

"Giữa tôi và cậu có gì khác ngoài cậu ấy, cậu vào vấn đề đi." Kavin không muốn nghe những lời rào đón sáo rỗng, trực tiếp muốn đi thẳng vào mục đích chính.

"Tôi yêu Thyme, tôi không muốn mất cậu ấy."

"Thì sao? Tôi cũng không muốn mất."

Kavin dứt khoác chốt hạ, tự tin và bình thản, cậu là đang bày tỏ lập trường của mình, cậu sẽ không nhượng bộ; mặc dù làm vậy với một cô gái không có gì đáng tự hào, nhưng Kavin còn có thể làm gì khác được đây.

Gorya nhận được lời đáp trả của Kavin cũng sửng sốt không ít, cô chưa bao giờ nhìn thấy trạng thái này ở người con trai tinh tế và ôn nhu này. Phản ứng của Kavin là điều cô không ngờ đến nhất, sao cậu ta có thể bày tỏ loại thái độ này với cô, cô mới là nạn nhân bị cướp mất hôn phu, cô mới là người cần thái độ.

"Cậu là đang chen vào giữa tôi và Thyme." Gorya thay đổi sắc mặt, cô nhìn Kavin với sắc mặt cực kỳ tệ và đôi mắt sắc lẻm.

"Theo tôi được biết, Thyme đã chia tay cậu trước khi đến với tôi thì phải. Và cậu cũng thấy trong khoảng thời gian hai người bên nhau, tôi còn hết sức ủng hộ; thậm chí còn giúp đỡ Thyme tán tỉnh cậu, tổ chức một màn hẹn hò du thuyền lãng mạn. Tôi làm chưa đủ tốt sao Gorya?"

Gorya không thể phản bác, Kavin đúng là đã hỗ trợ rất nhiều trong thời gian cô và Thyme gặp gỡ rồi yêu đương; Kavin lúc ấy được xem như là quân sư tình yêu của họ, những điều bất ngờ hạnh phúc đến vỡ oà đều ghi dấu bàn tay của Kavin. Nhưng lúc này Gorya đứng đây, trước mặt cậu, lại trở thành tình địch, người con trai mới đó là hôn phu của cô giờ đã trở thành bạn trai của cậu ấy, cô thậm chí vẫn chưa thể chấp nhận được sự thật này.

"Nhưng hai người là không thể nào... hai người là..."

"Ở đây chỉ có cậu là không thể chấp nhận chuyện này thôi, Gorya." Kavin bình thản.

"Mẹ của Thyme cũng sẽ không chấp nhận cậu, nếu không tôi đã không có mặt ở đây."

Gorya vừa dứt câu thì liền nhận ra mình đã lỡ miệng, cô vội im bặt, ánh mắt không dám nhìn thẳng Kavin nữa; nhưng cậu lại chỉ bật cười, dường như đã biết rõ và trên gương mặt chỉ có sự điềm tĩnh, không mảy may bất ngờ.

"Thừa nhận rồi, cậu tiếp cận Thyme là có mục đích."

"Cậu..."

Gorya bị lời nói của Kavin làm tê liệt, cô không thể thốt ra được lời nào, cứ như môi bị khâu lại, chỉ đứng lặng yên, bên trong lòng là mớ hỗn độn bối rối, cậu ấy đã biết rồi, vậy Thyme thì sao.

"Thyme chưa biết gì đâu, đừng căng thẳng."

Kavin xoa dịu sự lo lắng đang bùng lên trong lòng Gorya, cậu cũng không hèn đến mức đi đánh vào điểm yếu của đối thủ chỉ để giành được chiến thắng, cái cậu muốn là trái tim của Thyme, chứ không phải sở hữu hắn.

"Cậu ngừng lại đi Kavin, cậu nghĩ hai người con trai thì sẽ có kết quả gì."

Gorya thể hiện sự yếu đuối và bất lực của mình khi đem tính hướng trong tình yêu ra để mong có thể lấn át được phần nào sự tự tin của Kavin. Mặc dù sâu trong lòng cô hiểu rõ, trái tim của Thyme đã đổi chủ, chẳng thể nào níu kéo, nhưng cô chấp nhận, dù chỉ có được hắn thôi cũng là quá đủ.

"Gorya, tình yêu không có đúng sai, không có ranh giới; tôi hiểu cảm giác của cậu, nhưng cậu mới là người nên ngừng lại. Hãy chấp nhận rằng Thyme không còn thuộc về cậu nữa, đó mới là điều đúng đắn."

Gorya lúc này hai chân đã run rẩy, lời nói của Kavin là hiện thực, và hiện thực thì thường tàn khốc, nó như xát muối vào vết thương đang rỉ máu của cô. Kavin hoàn toàn tự tin rằng cậu ấy sẽ không đánh mất Thyme vì bất cứ lý do nào, và điều đó là hoàn toàn có cơ sở; ngoại hình, trí tuệ, sự giàu có, gia thế và hơn hết là trái tim của Thyme đã hướng về cậu ấy.

Kavin nhìn người con gái đang kiềm nén cảm xúc, từng giọt nước mắt không ngừng lăn dài trên đôi gò má, cô đang cố gồng mình để trông không thảm hại trước mặt tình địch của mình, nhưng hình như nó không mấy tác dụng. Kavin nhìn thấy ở Gorya hình ảnh của mình cách đây vài tháng, không có gì ngoài sự đau đớn và thống khổ; nếu ngày đó cậu đến trước mặt Gorya để giành giật hạnh phúc, liệu có trông đáng thương và thảm hại thế này không. Kavin không muốn tưởng tượng, chính vì hiểu rõ nó tồi tệ như thế nào nên cậu sẽ không ngu ngốc để mình rơi vào hoàn cảnh đó một lần nữa, không phải là lúc để thương cảm cho người khác, yêu lấy chính mình mới là quyết định sáng suốt.

"Gorya, tôi không muốn chúng ta đối đầu, tôi mong cậu hiểu rằng, Thyme yêu và chọn ai không phải tôi hay cậu có thể quyết định được. Nếu cậu thật sự yêu Thyme hãy tôn trọng cảm xúc của cậu ấy, giống như tôi đã từng vậy."

Kavin dứt câu thì xoay người bước thẳng đi, phong thái của kẻ chiến thắng; để lại Gorya đứng đó với hai hàng nước mắt, trông như con chim nhỏ bị lạc mẹ, vô cùng thảm thương.

Kavin sau cuộc nói chuyện với Gorya thì mệt mỏi trở về phòng sinh hoạt; mở cửa bước vào liền nhìn thấy Thyme vẫn còn đang ngủ trên ghế sofa. Cậu nhẹ bước đến bên cạnh hắn, nhìn tên ngốc đang ngủ thật yên bình, cõi lòng cậu dâng lên một cảm xúc dịu dàng. Kavin quỳ bên cạnh, ngắm nhìn ngũ quan hoàn hảo đó; đôi môi quyến rũ kia, dù có nhìn hàng nghìn lần, cậu đều có một cảm giác, "muốn hôn". Kavin vừa nghĩ liền làm, cậu đặt môi mình lên môi hắn, nhưng như thế chưa đủ với xúc cảm đang dâng cao trong lòng, cậu muốn chiếm hữu người con trai này, tình yêu mà cậu chôn chặt ngần ấy năm. Kavin dùng lưỡi cố tách mở khoang miệng Thyme, sự quấy rầy của chiếc lưỡi hư hỏng cuối cùng đã đánh thức hắn. Thyme mở mắt, đôi mắt nhắm nghiền của Kavin gần sát trước mặt, hơi thở ấm và chiếc lưỡi xinh đang vờn quanh từng chiếc răng cầu xin sự cho phép. Sự kích thích này ai có thể cưỡng lại, hắn chụp lấy gáy của Kavin, khoang miệng mở ra, nhưng không phải để cậu xâm nhập mà ngược lại; Thyme dùng lưỡi của mình tấn công vòm miệng của người kia. Hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau, tiếng chùn chụt liên tục trong không gian tĩnh lặng. Kavin lúc này đã bị Thyme đè nghiến trên sofa; nụ hôn sâu cuối cùng cũng kết thúc khi cả hai đã hết hơi và phải tách nhau ra, cùng thở hổn hển. Nhưng có vẻ chỉ hôn là không đủ với Thyme, từ lúc nếm được mùi vị của Kavin, hắn cứ không ngừng thèm khát, bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu cũng chỉ muốn lột sạch cậu.

"Thyme, không phải ở đây, tao có chuyện muốn nói. Thyme... dừng ngay."

Thyme thất vọng dừng mọi động tác, bắt đầu kích thích hắn cũng là cậu, muốn kết thúc chóng vánh cũng là cậu, như vậy có công bằng với hắn không, con trai hắn gần như đã ngóc đầu rồi.

"Nói gì chứ? Làm xong nói cũng được mà." Thyme vẫn ôm hy vọng Kavin sẽ tạm gác cái chuyện gì đó sau một hiệp cũng chẳng muộn.

"Tao đang nghiêm túc." Kavin giữ chặt hai cánh tay hư đốn của Thyme.

"Ờ ờ, biết rồi, nói đi tao nghe. Nhưng nói xong thì phải cho làm nha."

Kavin gặp trúng tên biến thái tinh trùng thượng não gì thế này, trong đầu chỉ nghĩ được mỗi chuyện s*x.

"Nói xong rồi tính."

Kavin trầm lặng một lúc, cậu đang sắp xếp từ ngữ, chuyện này cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ ngồi xuống nói cùng Thyme, nhất thời không biết phải bắt đầu thế nào.

"Thyme, nếu mày phát hiện người trước giờ mày tin tưởng lừa dối mày, mày... sẽ có cảm xúc gì?"

"Lừa dối? Còn xem là lừa dối chuyện gì, tuỳ mức độ." Thyme khó hiểu với câu hỏi không đầu không đuôi của Kavin.

"Vậy nếu lừa dối tình cảm của mày thì sao?" Kavin nói rõ hơn một chút.

"Tao sẽ giết người đó."

Kavin ngạc nhiên trợn trừng mắt nhìn hắn, cậu không phải không biết tính hắn, nhưng chính tai nghe lời từ miệng hắn vẫn có chút sợ hãi. Cậu nghĩ, hắn chắc chỉ là nói miệng thôi, sẽ không làm đến mức đó thật đâu.

"Sao vậy? Mày lừa dối gì tao à?"

Thyme rút ngắn khoảng cách, nâng cằm Kavin và miết nhẹ, cảm giác nguy hiểm toả ra từ ánh mắt hắn, khiến sóng lưng Kavin chợt lạnh, mồ hôi cũng túa ra.

"Không có, tao không bao giờ xem thường tình yêu của người khác." Kavin gạt phắc tay Thyme, nhanh chóng thoát khỏi tư thế gây áp lực đó, cậu không thích cảm giác áp bức đó chút nào.

"Tao biết mà, tao cảm nhận được."

Thyme thổi hơi vào tai Kavin, chóp mũi hắn chạm vào vành tai cậu. Mặt Kavin cũng chuyển hồng, cơ thể dần có phản ứng; nhưng ở đây không được.

"Không được, MJ và Ren có thể tới." Kavin né tránh sự kích thích.

"Chúng ta về nhà." Thyme một mình quyết định rồi kéo Kavin lên xe trở về nhà.

---------------------------------------

Tuần này một chap thui nha mọi người!

Drama phức tạp lên rồi nên phải chăm chút kỹ một tí

Với lại não không ra được từ nào, khóc trong lòng nhiều chút, chắc do úm trong nhà quá lâu TT.TT

Sắp tới chắc tốc độ ra sẽ lâu nhá mọi người.

Love u all <3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net