Chương 34: Thí tốt giết hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cần gì phải phức tạp như thế, tìm một đối tượng phù hợp rồi quyết định hôn sự là được."

"Không biết gì ngoài cưỡng chế à, làm thế chỉ khiến nó trở nên chống đối mà thôi."

Giọng nói sắc lạnh của người đối diện chặn đứng Elise; lần quản thúc trước đã gây ra hậu quả nghiêm trọng khiến con bà phải nhập viện vì kiệt sức. Thyme thừa hưởng sự thông minh, quyết đoán từ bà, đồng thời cũng nhận cả sự cứng đầu và ngoan cố, không chịu được sự kiểm soát.

"Vậy về đối tượng, phải tìm người như thế nào đây?" Elise hạ giọng.

"Yên tâm, phần này tôi sẽ lo; tiêu chuẩn rất đơn giản, hoạt bát, lanh lợi, có cá tính mạnh, không cần quá xinh đẹp, quan trọng là phải có gia cảnh tầm thường, nghèo khó."

"Không được, sao có thể để một đứa con gái tầm thường tiếp cận Thyme."

"Chỉ là một con tốt mà thôi."

"Dù vậy cũng không được, nếu không thể là một tiểu thư danh giá, thì dẹp cái kế hoạch điên rồ này đi."

Elise kiên quyết, bà đứng dậy toang rời khỏi thì những lời nói của người kia kéo lại.

"Nếu là một tiểu thư khuê cát, thì kế hoạch này vừa bắt đầu đã thất bại rồi." Tay nâng ly trà, giọng nói điềm đạm.

"Thyme từ nhỏ sống nhung lụa, tiếp xúc đầy rẫy các cô tiểu thư gia thế, ai ai cũng ngưỡng mộ, chỉ muốn chăm chăm tiếp cận nó; những người như vậy không dùng được." Người kia nhấp ngụm trà, đối mặt với sự phản ứng gay gắt của Elise vẫn bình tĩnh mà giải thích.

"Thyme chắc chắn đã chán ngấy loại con gái như vậy rồi, nên khả năng thất bại là vô cùng lớn; thêm nữa, những người có gia thế, rất khó để giải quyết và cũng rất khó để thương lượng. Cô tính dùng gì để làm điều kiện thoả thuận, tiền? Họ không cần tiền. Nếu họ yêu cầu điều kiện đổi lại là vị trí nữ chủ nhân tương lại của Chivaaree, cô chấp nhận được không? Chấp nhận một người đến với con trai mình đầy tính toán và lợi ích?"

Elise bị lời nói của người kia làm cho lay động, bà không thể bác bỏ, những điều đó là hoàn toàn hợp lý, nhưng Elise trong lòng vẫn ngầm phản đối, một đứa con gái nghèo nàn phẩm cấp thấp tiếp cận con trai bà, thật khó đồng thuận.

"Việc dùng một người có địa vị vào nhiệm vụ này sẽ đặt ra một nghi vấn lớn cho đối phương, họ sẽ thắc mắc lý do họ được chủ tịch Chivaaree cao quý đề nghị tiếp cận con trai của mình và khiến cậu ta yêu họ, rốt cuộc là có ẩn tình gì. Việc điều tra đối với người trong tay có quyền lực là không khó; cô có chắc chắn mình sẽ che giấu được mãi mãi? Hẳn là không dễ."

Elise im lặng, bà không phản đối nữa, nhưng vẫn do dự không quyết, người kia lắc đầu đứng dậy chuẩn bị rời đi, không quên đánh động vào tâm lý Elise một lần nữa.

"Nếu không đồng ý thì cứ dùng biện pháp cũ đi, nhưng cẩn thận, không khéo thằng bé lại phải một lần nữa vào bệnh viện."

Người kia rời đi, giờ chỉ còn mỗi Elise ở trong phòng, bốn phía vắng lặng, bà mệt mỏi ngã lưng tựa vào thành ghế, hai mắt nhắm nghiền; trong đầu bà vẫn không ngừng suy nghĩ về kế hoạch quái gở đó. Elise đột nhiên nảy ra vô vàn câu hỏi, có cần thiết phải làm như vậy không, đứa con trai của bà có thật sự sẽ yêu đứa con nhà Opas không, và cái lịch sử đen tối kia có thật sự sẽ không lập lại nếu bà ra sức ngăn cản không. Elise càng nghĩ thì càng thấy toàn là ngõ cụt, tương lai là một cái gì đó vô thường, không ai có thể lường trước được kết thúc nào đang chờ đón họ. Chính bà, dù thời gian đã trôi qua ngần ấy năm nhưng vẫn không thể tin được rằng cuộc đời mình đã có một hướng rẽ mang theo sự trả giá và tội lỗi đến suốt cuộc đời.

"Chào phu nhân."

Elise hạ mi mắt nhìn chằm chằm vào người con gái đang cúi đầu cung kính chào mình, gương mặt bà vẫn biểu lộ sự chán ghét. Đúng như những gì bà dự đoán, một cô gái nhan sắc tầm thường, quần áo rẻ tiền, một chút khí chất cũng không có; trong lòng bà liền có chút hoài nghi, cô ta có thể làm nên trò trống gì hay không. Mặc dù không có một chút hài lòng nào, nhưng bà vẫn ngồi xuống và bắt đầu cuộc thương lượng.

Cô gái được chọn này chính là một sự tình cờ. Một khoảng thời gian dài bọn họ không thể tìm được người thật sự phù hợp, ngay khi ai cũng muốn dẹp bỏ kế hoạch ấy thì một sự kiện bất ngờ ập đến. Một nam sinh của trường Chivaaree muốn tự vẫn vì không thể chịu nỗi những sự trừng phạt và áp bức từ chiếc thẻ đỏ. Vụ việc được quay lại và chia sẻ khắp nơi trên internet; Gorya cũng nhanh chóng trở nên nổi tiếng vì đã thông minh và khéo léo ngăn cản được cậu nam sinh kia. Và để vụ việc chìm xuống, ban giám hiệu trường đã đề nghị với Elise đưa Gorya vào nhập học tại trường với suất học bổng toàn phần cho đến hết năm cuối cấp. Elise đã ký duyệt mà chẳng mảy may quan tâm hay nhìn qua, đối với bà, những việc cỏn con này không nên chiếm quá nhiều thời gian. Gorya chính vì sự kiện đình đám ngẫu nhiên đó đã bất ngờ trở thành người được chọn.

Cuộc thương lượng diễn ra nhanh chóng và thành công; nói đúng hơn là Gorya không hề có sự lựa chọn; Elise không hề hỏi cô đồng ý tham gia hay không, mà là cô sẽ thực hiện nhiệm vụ tiếp cận và chiếm lấy tình cảm của Thyme bằng mọi cách. Tuy là sự ép buột từ một phía, nhưng thù lao cho phi vụ này là rất hậu hĩnh; so với cuộc sống thiếu thốn của Gorya thì số tiền đó chính là một gia tài. Gorya quay về nhà với mớ suy nghĩ hỗn loạn, cô phân vân muốn từ chối nhưng rồi bước vào căn nhà chật hẹp, nhìn cha mẹ và em trai ăn một bữa ngon cũng vô vàn khó khăn thì cô quyết định đồng ý.

Gorya ngày đầu tiên bước vào ngôi trường danh giá bậc nhất cả nước dành riêng cho giới quý tộc thì không khỏi choáng ngợp. Khuôn viên trường rộng lớn, những toà nhà với kiến trúc hệt như toà lâu đài; toàn bộ học sinh đều đến trường bằng những chiếc xe hơi đắt đỏ, toàn thân là hàng hiệu, mùi nước hoa thơm phức cả không gian. Gorya vừa trầm trồ nhìn ngó xung quanh, vừa nghĩ làm thế nào để tìm được đối tượng mục tiêu của mình. Cô lang thang một lúc thì đám đông đột ngột tụ tập ở sảnh chính, hò hét huyên náo cả một góc; Gorya cũng bị cuốn theo bọn họ đến gần cổng chính. Từ phía xa, một hàng dài những chiếc xe hơi nối đuôi nhau dừng ở trước sảnh; Gorya cố nhón chân nhìn về phía trước. Bốn thiếu niên bước ra từ 4 chiếc xe; lúc này đám đông như nổ tung, xung quanh các cô gái hò hét và nhảy cẫng lên khi bốn thiếu niên ấy bước về phía họ. Bọn họ có chiều cao vượt trội nên Gorya có thể nhìn thấy mặt từng người mặc dù vẫn đang bị nhấn chìm bởi đám đông.

Một trong số họ mặc áo da, tóc dài buột về phía sau, tư thế đi phóng khoán, tay khoác lên vai người bên cạnh - thiếu niên với mái tóc hạt dẻ và cặp mắt kính, nụ cười toả nắng treo trên môi, khí chất vô cùng cuốn hút. Phía sau là người có chiều cao ấn tượng, gương mặt ôn nhu trầm tĩnh; dù đám nữ sinh có đang cuồng loạn thì anh ta có vẻ chẳng mảy may quan tâm. Người cuối cùng đi dẫn đầu, đặc trưng với mái tóc xoăn và gương mặt có chút cau có, liếc nhìn xung quanh một cách chán ghét rồi rẽ về hướng toà nhà bên phải, mất hút.

Gorya lập tức nhận ra mục tiêu của mình, khi nhìn hắn trực quan bên ngoài, cô cảm giác nhiệm vụ này khó hơn cô đã nghĩ. Nhưng mọi thứ lại ngẫu nhiên được sắp xếp một cách hoàn hảo, tính cách cương trực vốn có của Gorya lại nhiều lần tạo tình huống đối đầu với Thyme, qua thời gian vun đắp những cảm xúc mà chính cô cũng bị cuốn lấy, chẳng thể khống chế. Khoảnh khắc Thyme tỏ tình, Gorya hạnh phúc từ tận đáy lòng, cô đón nhận tình yêu đầu đời mà không một chút toan tính. Thyme trao cho cô những trải nghiệm mà cô chưa bao giờ dám nghĩ hay tưởng tượng ra; cô gần như trở thành nàng cô chúa lọ lem đích thực. Những buổi hẹn hò lãng mạn với nến và hoa ở một nhà hàng sang trọng, khoác lên mình những bộ quần áo đắt đỏ, chân mang chiếc giày thủy tinh, người đó kẻ đưa. Hàng trăm điều khiến Gorya hạnh phúc, nhưng sự thay đổi của Thyme mới là thứ mà cô cảm thấy xúc động nhất, từ một thiếu gia kiêu ngạo, xem thường mọi thứ, Thyme đã trở nên ấm áp và hiểu chuyện. Gorya cứ đắm chìm trong tình yêu và quên đi thực tế tàn nhẫn rằng, cô chỉ là một quân cờ; đồng thời cũng không buồn tìm hiểu về quân vua mà người chơi cờ đang muốn bảo vệ nữa.

Trợ lý Ton phía bên ngoài gõ cửa, anh bước vào trên tay là một phong thư, nó đến từ người tình báo mà Elise đã sắp xếp theo sau Thyme. Elise nhận phong thư, bên trong có báo cáo và một xấp hình ảnh. Trợ lý Ton đứng bên cạnh quan sát, Elise vừa xem được một nửa báo cáo thì sắc mặt biến đổi. Đôi mắt đảo liên hồi theo từng dòng chữ, tay vò góc giấy nhàu nát sau đó bà ném chúng qua một bên; chuyển đến xấp ảnh chụp, cũng chỉ xem đến nửa thì bị vứt đi, từng tấm ảnh bay lên không trung rồi rơi xuống, nằm la liệt ngổn ngang khắp sàn nhà. Không cần hỏi cũng biết, Elise đang nổi giận; lửa giận ngùn ngụt thiêu đốt trong lòng, bà lập tức liên lạc với Gorya nhưng chỉ có tiếng thuê bao đáp lại bà; tay siết chặt chiếc điện thoại, một quân cờ dám đi quá giới hạn của nó thì nên nhận lấy hậu quả.

Nhưng điều Elise không ngờ nhất chính là Thyme, sự chống đối của hắn vượt quá mọi dự tính của bà, một lòng chở che cho đứa con gái mưu mô đáng ghét kia. Elise mỗi lần đối mặt với con trai mình, bà rất muốn nói toàn bộ sự thật cho hắn biết, nhưng cuối cùng lời chẳng thể thoát khỏi môi. Làm sao bà có thể nói với hắn rằng mọi thứ bà kì công bày ra chỉ là để ngăn chặn một thứ thậm chí còn không chắc sẽ tồn tại. Một khi nói ra thì quá khứ mà bà muốn chôn vùi có lẽ sẽ không thể che giấu tiếp được nữa, Thyme sẽ biết và Kavin cũng vậy.

Vì quá nhiều nỗi khổ tâm, Elise đành phải dùng biện pháp mạnh lên Thyme để có thể chia cắt được hắn và Gorya, nhưng dù là đe dọa, cưỡng chế, ... cách gì cũng đã làm, nhưng lại chẳng mang lại kết quả gì. Thyme từ lúc nào đã không còn muốn làm một con chim xinh đẹp trong lồng, mặc bà sắp xếp nữa, hắn vùng vẫy, thậm chí tấn công khiến bà bị thương. Elise nhìn thấy chính mình trong quá khứ, ngông cuồng và tự tin, nhưng chính bà cũng hiểu rõ, dù có chiến đấu đến thương tích đầy mình thì đến cùng hắn cũng chẳng thể thay đổi hay chối bỏ được dòng máu và trách nhiệm của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net