Chương 51: Về nhà (END)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thyme vừa quay về nhà đã lập tức đến thăm người cha vừa mới tỉnh lại sau nhiều năm; hai cha con nói rất nhiều chuyện, hắn kể cho ông tất cả chuyện xảy ra trong mấy năm qua, ông vẫn như vậy, dịu dàng xoa đầu hắn, liên tục nói,

"Mọi chuyện ổn cả rồi."

Thyme sau khi dỗ ba mình ngủ, hắn đến tìm Roselyn, bà vẫn đang tất bật với công việc như núi trong thư phòng; chỉ mới vài tháng không gặp, Thyme đã thấy mẹ hắn già đi người cũng gầy rộc, những gì bà phải gồng gánh bao năm qua đến bây giờ hắn mới nhận ra, cũng may mắn rằng chưa quá muộn.

"Mẹ."

Roselyn bị tiếng gọi thức tỉnh, bà ngẩng đầu lên sau đống tài liệu cao ngất, nhìn thấy Thyme đã quay về, một nụ cười chân chính nở trên môi.

Hai mẹ con đêm nay ngủ cùng nhau, giống như khi hắn còn bé, bà hỏi hắn đã đến thăm ba hay chưa, tình cảm của hai cha con trước đây vô cùng tốt. Khi bà bận rộn với tập đoàn thì ông là người ở bên cạnh chăm sóc và quan tâm Thyme. Và từ khi ông rơi vào hôn mê, bà biết Thyme đã cô đơn trong căn nhà của chính mình như thế nào; nhưng bà cũng chỉ có thể bất lực đứng nhìn.

"Sao mẹ không nói với con mọi chuyện?" Thyme sau khi biết tất cả bí mật của mẹ, hắn rất muốn hỏi bà câu này.

"Mẹ tự xử lý được mà."

"Mẹ lúc nào cũng vậy, tự mình gánh chịu mọi thứ, có cần phải giả vờ mạnh mẽ như vậy không?"

"Mẹ không giả vờ mạnh mẽ, mà là khi có con và Tia, mẹ đã thật sự mạnh mẽ. Nhưng chị của con, thời điểm đó, mẹ thật sự không thể làm gì cho nó được, mẹ đã rất day dứt mỗi khi nhìn thấy nó."

"Vì vậy mà mẹ cố sức vì con?"

"Cũng là vì bản thân mẹ nữa." Nghe rõ trong giọng của Roselyn sự thanh thản.

"Mẹ... có ổn không?"

"Bây giờ thì mẹ ổn, mọi chuyện đã tốt đẹp rồi."

"Con cảm ơn mẹ, cũng, xin lỗi mẹ."

"Mẹ cũng xin lỗi con, thời gian qua, con chịu nhiều thiệt thòi rồi." Cái vuốt ve đầu tiên hắn nhận được từ mẹ, trái tim như được sưởi ấm.

"Dì Mai, con chưa bao giờ gặp, nhưng mà con đã nhìn thấy ảnh ở nhà Kavin, dì ấy, rất xinh đẹp."

Roselyn im lặng, Thyme nhận ra có lẽ mình đã nhắc đến người không nên nhắc đến, câu chuyện bi thương như vậy, đâu phải dễ dàng để mẹ hắn quên đi.

"Con xin lỗi, con đáng lẽ không nên nhắc đến."

"Không sao, qua lâu như vậy rồi, em ấy là một kỉ niệm đẹp, không phải điều kiêng kị gì cả. Em ấy đã mãi xinh đẹp ở tuổi 20."

Một khoảng lặng, nhưng mẹ hắn không khóc, hắn nghĩ có lẽ nước mắt bà đã rơi quá nhiều rồi.

"Con và Kavin định thế nào? Cùng về đây? Hay nhà Kittiyangkul? Hay sống riêng với nhau?"

"Kavin phải theo con về đây chứ, cậu ấy là vợ con mà."

Roselyn bật cười.

"Điều mà mẹ tự hào nhất về con đến thời điểm này chính là, con vẫn giữ được vị thế của nhà Paramaanantra." Một lời khen nghe có chút kì cục.

"Con trai của mẹ mà."

"Đừng kiêu quá, Kavin không phải là không lật được đâu."

"Cậu ấy đợi kiếp sau đi."

Hai mẹ con nói đến chủ đề này thì cười không ngừng, không khí được đẩy lên, chốc lát trở nên tươi vui, thoải mái.

"Thyme..."

Roselyn quay sang muốn nói gì đó với Thyme thì phát hiện hắn đã ngủ thiếp đi rồi. Bà nhìn đứa con trai đã trưởng thành của mình bằng ánh mắt dịu dàng, tay khẽ xoa đầu hắn,

"Phải thật hạnh phúc nhé Thyme."

Thyme và Kavin về chung một nhà cũng đã hơn 3 năm, bên ngoài không hề công khai bất cứ điều gì, hàng trăm lời bàn tán về việc cả hai cùng huỷ bỏ hôn ước vs 2 gia tộc lớn và đến hiện tại vẫn không có tin tức gì về bất cứ một cuộc hôn ước nào khác. Ren đã sang Anh du học lên thạc sĩ cũng đã được nửa năm, Mira quay về nhưng đuổi không kịp hắn, cô đã chia tay cậu thiếu gia kia, lý do thì chỉ người trong cuộc biết. MJ vẫn không thay đổi gì lắm, có điều hắn đã giảm bớt thời gian la cà khắp các tụ điểm ăn chơi để đi ba mình trong các thương vụ lớn nhỏ. Gorya đã trở về quê cùng ba mẹ trồng hoa sau khi hoàn thành chương trình đại học về nông nghiệp, cô vẫn thường xuyên liên lạc với vài người trong F4, chỉ có Thyme là không. Kaning thì trở thành chủ tiệm hoa cùng hệ thống tiệm hoa cũ, thỉnh thoảng MJ vẫn ghé mua hoa, không rõ là để tặng cho ai, các sự kiện do F4 tổ chức đều do cô phụ trách phần hoa tươi.

Kavin chỉnh tề khí chất bước xuống nhà ăn, Roselyn đã ngồi sẵn từ bao giờ, bữa sáng cũng được phục vụ. Mẹ chồng và con rể mỉm cười chào hỏi, khung cảnh vô cùng hoà hợp.

"Thyme đâu rồi?"

"Con gọi mãi mà cậu ấy không chịu dậy."

"Vậy mà vỗ ngực nói rằng mình trưởng thành rồi đó, thật là mất mặt. Tương lai sắp tới của nhà Parama có khi phải trông cậy vào con rồi."

"Cậu ấy có hơi lười biếng tuỳ hứng thôi, nhưng công việc vẫn rất tốt mà mẹ."

"Con chỉ biết bênh nó, sau này cực thân con thôi. À mà Kavin, cuộc bầu cử vào thượng viện 3 tháng tới, con và Bavin tính thế nào?"

"Anh hai vài bữa nữa sẽ trở về Thái Lan, lúc đó tụi con sẽ bàn bạc."

"Ừm, hai đứa phải có một đứa tranh cử, con thì còn quá trẻ, Bawin có vẻ thích hợp hơn."

"Dạ, ba con cũng đang cân nhắc."

"Người đàn ông trụ cột của nhà Parama đã dậy rồi kìa." Roselyn hướng về phía Thyme đang lẩn thẩn đi đến mà trêu chọc.

"Mẹ, con chỉ nướng có 30 phút thôi mà, mẹ đã châm chọc con rồi."

"Con biết 30 phút là đủ để đàm phán xong một thương vụ bạc tỉ không?" Roselyn nghiêm khắc chấn chỉnh Thyme.

"Tại hôm qua con thức khuya lao động mà." Thyme đánh mắt về phía Kavin.

Nếu bà Roselyn không có mặt chắc chắn dĩa mì Ý trên bàn sẽ đáp lên đầu hắn, cậu nên cân nhắc việc cấm vận hắn thôi.

"Con thức chẳng lẽ Kavin nó ngủ ngon sao? Đừng có biện hộ."

"Con biết rồi, con sẽ chấn chỉnh."

Thyme bất ngờ nghẹn họng, từ khi nào mà hắn như con ghẻ trong gia đình vậy chứ, lúc nào mẹ cũng nhắc nhở hắn trước mặt Kavin, còn gì là vị thế người chồng của hắn nữa.

"Mẹ đi trước đây, con tranh thủ đi, đến trễ 1 phút mẹ sẽ cảnh cáo toàn công ty đó."

Roselyn rời bàn ăn, trợ lý Ton lập tức mang theo tài liệu và túi đi theo sau.

"À, hai đứa đừng quên bữa tiệc tối nay đó."

"Dạ mẹ." Thyme và Kavin đồng thanh, Roselyn lên xe rời khỏi nhà.

"Hay mình dọn ra riêng đi, mẹ chẳng thay đổi gì, khó tính như thế."

"Do anh không nghiêm túc thôi, còn trách mẹ. Em đi trước đây, anh xong thì đi sau, hôm nay em có cuộc họp cổ đông."

Kavin nói xong cũng đứng dậy rời đi, Thyme nhăn nhó gấp rút nhét thêm vài gắp mì vào miệng rồi vội chạy theo Kavin.

"Anh xong rồi, anh xong rồi, đợi anh với."

END.

------------------

Lần này là end thật nha mọi người hì hì

Sorry là không có đám cưới thế kỷ gì đâu, mình vẫn muốn nó phù hợp vớ bối cảnh xã hội ở Thái Lan

Nhưng HE rồi nhé, không gào thét đòi nữa nhé

Một chặng đường dài với con fic này, thật sự cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ tác giả gà mờ mình

Chắc sẽ có 1-2 ngoại truyện để hiểu rõ hơn về vài tuyến nhân vật khác.

Hẹn gặp lại ở những fanfic tiếp theo của BrightWin

Love u all!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net