Hỗn Nguyên Võ Tôn 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 431 : Thi đấu bắt đầu

"Theo lão phu biết, đông Phương gia tộc đích xác có phương pháp lấy lại ký ức trước khi niết bàn. Nhưng không dùng được cho giá vị Hồng Diệp thư này của cậu..." Thương Khâu lắc đầu tiếc nuối: "Người Đông Phương gia tộc niết bàn trùng sinh thông thường đều ở thánh địa trong tộc - Phượng hoàng đài. Ở đó có bảo vật của viễn cổ phượng hoàng để lại, giữ cho thể nội người niết bàn sinh ra nhất tuyến sinh cơ, trải qua quá trình niết bàn được an toàn. Nhất tuyến sinh cơ này là thứ quan trọng để người niết bàn lấy lại ký ức."

"Nhất tuyến sinh cơ?" Diệp Phong nghi hoặc.

"Niết bàn là chết rồi sống lại. Nghi thức niết bàn của Đông Phương gia tộc là khiến người niết bàn đoạn tuyệt sinh cơ, trong sát na sinh mệnh tan đi thì lợi dụng nhất tuyến sinh cơ mà Phượng hoàng đài sản sinh ra kích hoạt phượng hoàng huyết mạch của người đó khiến huyết mạch chi lực hoàn toàn phát huy, có được đời sống mới. Đừng coi thường niết bàn này, theo đẳng cấp huyết mạch của người niết bàn, người mới sinh ra tuy mất hết thực lực nhưng có được tu vi truyền thừa như yêu thú. Người Đông Phương gia tộc thành công niết bàn thì con đường tu luyện cực kỳ thuận lợi."

"Niết bàn thể phân làm cửu đẳng, đông Phương Hồng Diệp là Cửu hoàng niết bàn chi thể ngàn năm khó gặp với Đông Phương gia, là huyết mạch đẳng cấp tối cao. Nghe nói, cửu hoàng cửu phượng chi thể, tu vi không gặp chướng ngại gì trước khi đạt đến võ hoàng. Chỉ cần điều kiện cho phép là thế như chẻ tre đạt tới thiên tôn. Còn bí mật kinh nhân hơn là lịch sử Đông Phương gia tộc cho thấy người có cửu hoàng cửu phượng thể đều tấn nhập thánh giai!"

Tuy cửu hoàng cửu phượng thể cực hiếm xuất hiện trong lịch sử Đông Phương gia tộc nhưng trăm phần trăm sẽ tấn nhập thánh giai, tuyệt đối xứng danh chấn cổ thước kim.

"Mỗ mặc kệ Hồng Diệp thư là Cửu hoàng niết bàn thể gì đó, chỉ muốn biết làm cách nào tìm lại ký ức cho tỷ ấy." Tuy địa vị của cô tại Đông Phương gia tộc không thấp nhưng gã không muốn từ nay là người xa lạ với cô. Hơn nữa gã không ưa Đông Phương Bạch - vị hôn phu của cô.

Ít nhất cũng phải tìm lại ký ức cho Hồng Diệp thư. Nếu cô có lại ký ức mà vẫn kiên trì tuân theo an bài của Đông Phương gia tộc thì gã cũng sẽ tôn trọng quyết định. Gã thầm an ủi mình, chỉ là cảm giác trong lòng, ngày cả gã cũng không nói rõ được...

Thương Khâu già đời thành tinh, hiển nhiên nhìn ra tâm tư gã, nửa cười nửa không bảo: "Tìm lại kí ức bằng cách nào là bí mật của Đông Phương gia tộc, lão phu cũng không biết. Bất quá lão phu biết rằng khi niết bàn thành công thì thuận theo nhất tuyến sinh cơ đó, tìm lại ký ức ngay tại Phượng hoàng đài cho người niết bàn. Đông Phương Hồng Diệp không niết bàn trùng sinh tại Phượng hoàng đài, có tìm được ký ức trước đó cho nàng ta được hay không...Khó nói lắm. Dù người nắm quyền Đông Phương gia tộc cũng vị tất biết được."

"Diệp tiểu hữu và Đông Phương Hồng Diệp, có phải..." Thương Khâu nở nụ cười động viên, trêu trọc: "Đúng là nhân bất phong lưu uổng thiếu niên, diệp tiểu hữu có không ít hồng nhan tri kỷ."

Gã đỏ mặt phủ nhận: "Mỗ chỉ coi Hồng Diệp thư là thư thư khán, thương tộc trưởng nói đùa rồi."

"À, vậy hả?" Thương Khâu không hỏi gặng, tỏ vẻ đã hiểu.

Gã lại thở dài: "Tức là muốn tìm lại ký ức cho thư thư rất khó..."

Thương Khâu nói: "Lão phu chỉ có thể nhắc nhở tiểu hữu thuận theo manh mối 'nhất tuyến sinh cơ', có thể sẽ tìm lại được ký ức cho nàng ta."

Gã mặc nhiên gật đầu.

Trong trường, phương Hồng Diệp và Độc Cô Diệt Phong đã phân thắng bại. Độc Cô Diệt Phong tu vi cao hơn nên chứ dốc toàn lực, ung dung đón đỡ một chuỗi công kích của Đông Phương Hồng Diệp, buộc cô phải sử dụng hỏa diễm tuyệt chiêu - Hoàng cực phần thiên trong phượng hoàng huyết mạch truyền thừa.

Một con phượng hoàng uy võ rừng rực lửa vút ra. Nơi nó bay qua, chưa kịp chạm vào mặt đất thì nham thạch đã hóa thành dịch thể đỏ rực, tuyển thủ quanh đó đều cảm nhận được hơi nóng nghẹt thở phả vào mặt, khí thế cực kỳ hung hãn!

Ầm! Sau tiếng nổ động trời, độc Cô Diệt Phong trông khá nhếch nhác, y phục tan tành, trên mình còn không ít vết cháy nhưng năng lượng khí tức cho thấy chưa hề bị thương thực sự.

Trận chiến vừa rồi, độc Cô Diệt Phong không hề chủ động xuất thủ, còn Đông Phương Hồng Diệp dùng đến chiêu lợi hại nhất cũng không làm gì được đối phương, thắng bại đã quá rõ.

"Lần này ngươi thắng." Ngữ khí Đông Phương Hồng Diệp vẫn lạnh lùng, không hề lĩnh tình trước kiểu ra vẻ phong độ của Độc Cô Diệt Phong, thu liễm khí thế rời diễn võ trường: "Đợi khi tu vi của ta kịp ngươi sẽ lại khiêu chiến."

"Sẵn sàng cung hầu." Độc Cô Diệt Phong nheo mắt thầm nổi giận. Nữ nhân này không thèm nhìn tới hắn.

Cử chỉ của Đông Phương Hồng Diệp đả kích cực độ lòng cao ngạo của hắn. Độc Cô Diệt Phong nghiến răng thầm thề: Cứ để ngươi giả thanh cao trước mặt ta, ta thề nhất định sẽ chinh phục xú nữ nhân ngươi.

"Độc Cô Diệt Phong! Ta cảnh cáo ngươi, mọi việc khác ta mặc ngươi." Giọng Diệp Phong lạnh lùng vang lên bên tai hắn, vừa lướt qua vừa nói bằng giọng chỉ hắn nghe thấy: "Nếu ngươi dám nhắm vào Hồng Diệp thư, ta nhất định bất chấp mọi giá diệt ngươi...Hy vọng ngươi đừng cho rằng ta đùa."

Tiểu tử này vô thanh vô tức đến sát mà hắn không phát hiện? Độc Cô Diệt Phong hơi kinh hãi rồi nở nụ cười tà quỷ. Được lắm, nhị giai nhỏ nhoi mà dám uy hiếp Độc Cô Diệt Phong này. Ta cướp nữ nhân tâm ái của ngươi xem ngươi có bản lĩnh gì diệt ta...Ha ha ha!

OOo

Khi toàn bộ tuyển thủ đến thánh sơn, các phương nhân mã gặp gỡ giao lưu sơ qua xong xuôi thì thánh địa tuyển bạt tái chính thức khai màn.

Nơi thi đấu ở một lòng cốc lớn trên thánh sơn. Tuyển thủ đều là cường giả từ võ tôn trở lên nên chiến đấu trên không không có gì trở ngại. Các nhân vật nắm quyền của các phương thế lực đến xem đều đứng ở hai bên, cực kỳ rộng rãi.

Thời gian vừa đến, hai thánh giả như thiên nhân từ trên đỉnh núi đáp xuống, sau lưng họ là Liệt thiếu gia và hai hoàng vệ. Đôi mắt hắn dâm tà đảo khắp các nữ tuyển thủ của các phương thế lực, không hề e dè.

"Năm nay thánh tiềm tuyển bạt tái vinh hạnh được đón một vị khách." Mộc thánh sứ nói không to nhưng vang khắp toàn trường: "Liệt Diễm thiếu gia là tộc nhân của thánh tộc tôn quý. Lão phu không tiện để lộ thân phận cụ thể của thiếu gia nhưng có thể cho các vị biết, tổ gia gia của thiếu gia chỉ đứng dưới Ngũ hành thần tôn."

Hả. Toàn trường, trừ Diệp Phong, đều tỏ vẻ kính sợ, thái độ trở nên cực kỳ cung kính.

Thánh tộc vốn là danh từ cao quý, hà huống thanh niên này cũng thuộc nhóm được tôn sùng nhất của thánh tộc. Các nhân vật cầm quyền trong thất tông tam bang ngũ thế gia đều sáng bừng trong lòng, chủ nhân thật sự của lần tuyển bạt tái này e rằng không phải lưỡng vị thánh giả. Mỗi người đều có tính toán riêng.

Diệp Phong hơi nhướng mí mắt lên, thánh tộc mà Thương Khâu nhắc tới giờ đã thấy xuất hiện. Tu vi của đối phương dù đặt vào nhóm thánh tiềm hậu tuyển nhân thì cũng thuộc nhóm xuất loại bạt tụy. Nhưng hắn không có vẻ gì là người khắc khổ tu luyện, thánh địa...Quả nhiên là thiên đường của tu luyện giả.

Liệt Diễm lắc đầu nghênh ngang đi lên, cười cợt nói: "Bản thiếu gia đến đây chỉ là đi chơi, các vị mỹ nữ nếu thấy buồn cứ đến phòng bản thiếu gia...Ta không cự tuyệt ai cả. Hắc hắc hắc!"

Đoạn hắn hé hàm răng trắng nhìn Đông Phương Hồng Diệp cười tà quái, đổi lại được ánh mắt lạnh lùng của đối phương. Trò chơi này, thú vị lắm...

Liệt Diễm uể oải quay về trên ghế dành cho thánh giả, nói: "Việc thi đấu do lưỡng vị thánh sứ đại nhân phụ trách. Mặc kệ bản thiếu gia, coi như người xem náo nhiệt mà thôi."

Những lời này cực kỳ khinh miệt, nhưng không ai tại trường tỏ vẻ phẫn hận, phảng phất những lời đó là đương nhiên.

Hai thánh giả cười hơi ngượng ngùng, dồn chú ý quay lại việc thi đấu: "Lần này cũng như những lần trước, vẫn do các vị tự chọn đối tượng khiêu chiến. Mỗi tuyển thủ có ba cơ hội."

"Chú ý thành tích lấy lần khiêu chiến cuối cùng làm chuẩn. Nếu sau cùng mà thất bại, được không điểm thì thành tích của tuyển thủ chỉ còn một nửa lúc trước. Hiểu chưa."

Các thế lực đều đã giải thích cho tuyển thủ của minh quy tắc tỷ thí, không cần nói thêm. Diệp Phong cũng không ngoại lệ.

"Được rồi, mời bảy mục tiêu khiêu chiến ra đây." Lưỡng vị thánh sứ tách ra, thinh không rực hào quang bảy sắc. Bảy điên phong võ hoàng cùng mở nguyên lực lĩnh vực chừng hai trượng, lạnh lùng xuất hiện trước mắt chúng nhân.

Lĩnh vực của võ hoàng, đẳng cấp càng cao thì càng ngưng thực, phạm vi càng nhỏ, uy năng càng tăng vọt. Đừng bao giờ coi thường nguyên lực lĩnh vực chỉ chừng hai chục thước đó, một khi toàn lực phát ra có thể dễ dàng xé tan lĩnh vực trăm trượng của sơ giai võ hoàng, đồng thời kích sát đối phương! Đương nhiên, nếu muốn thì họ có thể trải lĩnh vực ra thành mấy trăm trượng nhưng sức chiến đấu thực tế lại giảm sút trầm trọng...

Vù. Lĩnh vực của bảy người biến đổi hình thành, ảo háo thành bảy nam tử cường tráng. Uy mãnh.

  Chương 432 : Trận đầu của Diệp Phong

"Đó là mục tiêu chốc nữa chúng ta khiêu chiến?" Diệp Phong ngoẹo đầu nhẹ giọng hỏi.

Thương Khâu hơi gật đầu: "Ừ, đúng là như vậy."

Nhân hình lĩnh vực do bảy võ hoàng ảo hóa ra được sợi dây thừng nguyên lực lớn cỡ cổ tay nối với võ hoàng ở giữa lĩnh vực. Chỉ cần nối với lĩnh vực, phạm vi nguyên lực của điên phong võ hoàng khống chế có thể đạt cả trăm trượng. Mô phỏng chiến đấu tôn cấp càng không vấn đề gì.

Bảy nhân hình lĩnh vực chia ra lớn nhỏ, theo quy luật thì hình thể càng lớn, đẳng cấp càng cao. Lĩnh vực thể hình lớn nhất chừng hai trượng, vai gần một trượng, cánh tay như cây đại thụ, thập phần kinh nhân!

"Vì sao mục tiêu lại có thể hình lớn hư vậy?" Diệp Phong thoáng đoán ra nhưng không dám xác định, giả bộ không biết hỏi: "Với khả năng của võ hoàng, ngưng lĩnh vực thành như người thật đâu khó gì."

"Ha ha, đối tượng chiến đấu của thánh địa tuyển bạt tái xưa nay vẫn vậy. Chốc nữa tiểu hữu còn thấy nhiều việc kinh ngạc hơn. Đừng tưởng hình thể mấy cự nhân này là cố định, bằng không sẽ nếm đòn đấy." Thương Khâu thận trọng nhắc nhở.

"Giao đấu thú vị." Khóe môi gã nhếch lên, xác nhận trong lòng đã liệu trước.

Mục đích Thánh điện chọn thánh tiềm giả để chống lại Vu võ nhất tộc và yêu thú nhất tộc. Tuyển bạt tái để khảo nghiệm năng lực của tuyển thủ khi đối diện Vu võ và yêu thú. So ra, vu võ là cái gai trong mắt Thánh điện, hình thái lĩnh vực của đối tượng chiến đấu khá hợp với Vu võ.

Chỉ là Vu võ do lĩnh vực ngưng tụ ra, sẽ mô phỏng được mấy phân thực lực thật sự? Thật đáng chờ đợi.

OOo

Tuy số lượng thánh tiềm giả không ít nhưng cứ từng trận diễn ra. Tuyển bạt tái mười năm diễn ra một lần, không cần phải vội. Thương Khâu cho biết thường thì kéo dài cả tháng mới kết thúc.

Thứ tự của các tuyển thủ xuất trường là từ cấp thấp đến cao. Diệp Phong đứng thứ bảy.

"Liệt Hỏa tông, tiêu Đào! Ba mươi mốt tuổi, nhất giai!" Thánh giả tuyên bố xong vị thánh tiềm hậu tuyển nhân thứ nhất, khiêu chiến chính thức bắt đầu: "Mời chọn đối thủ."

Một thanh niên ngạo nghễ nhảy lên không, thi lễ với thánh giả: "Tại hạ chọn nhất giai."

Chưa dứt lời, lĩnh vực có hình thể nhỏ nhất đến trước mặt Tiêu Đào. Chiến đấu...Chính thức bắt đầu.

"Vu võ Thần thông thuật...Quả nhiên!" Diệp Phong ngưng thần quán chú lên chiến đấu trên không, lẩm bẩm: "Trường thể thuật, ngưng chỉ thuật, đao phong thuật..."

Tiêu Đào lần đầu tiên gặp phải đối thủ có hình thể biến ảo nên khó chống chọi. Tuy thực lực của đối thủ chỉ nhất giai nhưng thủ đoạn vô cùng vô tận khiến y không đỡ nổi. Thực lực của y không tệ, chật vật chống chọi mười phút sau thì giữ được trận cước.

Ầm! Một đạo hỏa quyền hung hãn đập vào eo lĩnh vực, thủng một lỗ kha khá, thân thể văng đi.

Một chiêu đắc thủ, tiêu Đào hiển nhiên đắc ý quá độ, không ngờ trong lúc văng ngược lại, chân lĩnh vực dài ra đá vào đầu y. Hỏa quang lóe lên, tiêu Đào như bị sét đánh, ngất xỉu rơi phịch xuống.

"Thành tích của Tiêu Đào: 0 điểm." Thánh giả lạnh lùng tuyên bố. Ông ta chủ trì nhiều kỳ tuyển bạt tái, đã quá quen cảnh này.

"Hậu Thổ tông Thạch Đôn! Ba hai tuổi, nhị giai!" Trước tuyển thủ thứ tư này, tất cả đều đạt 0 điểm.

Thạch Đôn cũng chọn đối thủ cùng cấp. Gần như thành lệ, trận đầu luôn chọn đối thủ ngang cấp để đánh giá chín mình, nếu có thể thắng thì thắng, còn không thì lần sau chọn đối thủ thấp hơn.

Chiến thắng đối thủ sẽ được điểm gấp đôi cơ bản, hòa chỉ được bằng nên dù thắng cấp thấp cũng được ngang bằng hòa với đối thủ cấp cao. Ở mức nhị, tam giai thì ưu thế này không rõ ràng nhưng khi đẳng cấp cao lên thì cách biệt giữa thắng và hòa rất rõ.

Tỷ như: Tuyển thủ thực lực tứ giai, chiến thắng đối thủ tam giai thì điểm tổng là hệ số tuổi tác x 3 x 2-1; đấu hòa tứ giai đối thủ thì điểm tổng là hệ số tuổi tác x 4 0. Dù hệ số tuổi tác là bao nhiêu, thành tích đấu hòa tứ giai không thể bằng chiến thắng tam giai. Đẳng cấp càng cao thì cách biệt này càng lớn. Thậm chí chọn đối thủ thấp hơn hai cấp, chỉ cần thắng được thì điểm chung sẽ cao hơn đấu hòa.

Mục tiêu của thánh địa là cổ vũ mọi tuyển thủ cố gắng giành thắng lợi.

Bất quá muốn triệt để chiến thắng lĩnh vực, chỉ có hai phương pháp: Một là đánh tan nguyên lực năng lượng, hai là phá hoại tinh hạch trong não.

Phương án thứ nhất rất gian nan, dù võ hoàng thao túng lĩnh vực ép năng lượng xuống mức võ tôn nhưng đó là lĩnh vực kia. Là uy năng của hoàng cấp, muốn triệt để phá hoại đâu có dễ? Tuyển thủ dùng phương thức này kích bại đối thủ đều là tinh anh một trăm chọn một.

Phương án thứ hai dễ dàng hơn, nhưng dễ thì cũng có hạn. Lĩnh vực bảo vệ phần đầu rất chặt chẽ, nếu không có kỹ xảo và thực lực cao siêu thì gần như không có cơ hội triệt để phá được phần đầu này.

Các tuyển thủ tại trường đều không hiểu vì sao đối tượng khiêu chiến lại khó chơi như vậy, trừ Diệp Phong.

Lĩnh vực mô phỏng Vu võ chiến đấu, nên phải gồm hai đặc điểm chính của Vu võ: Thể hình biến ảo và nhục thân vô địch!

Chỉ phá hoại thân thể Vu võ hoàn toàn không có hiệu quả sát thương đối phương, trừ phi nghiền nát thân thể đó thành bột, bằng không mọi thương thế, kể cả thương thế trí mạng với võ giả, vu võ sẽ nhanh chóng lành lại. Diệp Phong mới chỉ đạt tôn cấp mà đã hiểu được hiệu quả khôi phục nghịch thiên của nguyên nguyên lực, nếu thánh giai Vu võ, năng lực khôi phục sẽ càng biến thái.

Nhược điểm duy nhất của Vu võ là óc. Một khi não bị phá thì coi như tan nát linh hồn. Muốn giết một Vu võ, phương thức gọn gàng nhất là phá hoại cái đầu.

Thạch Đôn không hổ là thổ nguyên võ tôn, nhất thân thổ nguyên lực hồn hậu chặn đứng mọi loại công kích của lĩnh vực. Có lẽ vì lần khiêu chiến đầu tiên nên y không vội vàng, một mực cố thủ phòng ngự. Nửa canh giờ qua nhanh, y đạt kết quả hòa.

"Thành tích sau cùng của Thạch Đôn là 3. 6!" Điểm số thông thường của võ tôn cấp thấp thường không cao, là người đầu tiên có điểm, thạch Đôn không khỏi tỏ ra đắc ý.

Thêm hai tuyển thủ nhị giai nữa, sau rốt đến lượt Diệp Phong. Điểm cao nhất trước đó là Thạch Đôn: 3. 6

"Thương gia, diệp Phong! Hai mươi hai tuổi, nhị giai!" Đọc tên xong, hai thánh giả cũng tỏ vẻ chờ đợi.

Trận đầu tiên, vị võ tôn trẻ nhất này có thành tích thế nào? Không chỉ thánh sứ mà mọi tuyển thủ cùng các nhân vật nắm quyền của thế lực sau lưng đều tỏ vẻ chăm chú.

Diệp Phong ung dung lướt lên không, quét nhìn bảy đối thủ rồi ve cằm, ngữ khí nhẹ bẫng: "Chọn tam giai để làm nóng người vậy."

Hả! Tuyển thủ tại trường xôn xao, vẻ nghi ngờ, khinh thường nhao nhao đổ vào gã. Trận đầu tiên đã chọn vượt cấp, lại còn lớn lối là chỉ làm nóng người, vị võ tôn trẻ nhất này thật quá cuồng vọng. Thủ đoạn của nhân hình lĩnh vực xứng đáng đỉnh cao so với cùng cấp, quan trọng hơn là lĩnh vực cực kỳ bền chắc, cùng cấp mà muốn kích bại là cực khí. Dù Diệp Phong nắm chắc thắng được cũng nên chọn dối thủ cùng cấp mới đúng.

"Nếu y không phải loại thích hoa hòe hoa sói thì chắc phải tuyệt đối tự tin vào thực lực..." Kim thánh sứ cười cười với đồng bạn.

"Ha ha, chi bằng hai chúng ta đánh cược?" Mộc thánh sứ cười: "Lão phu cá y đấu hòa."

"Hừ, thế thì cá cái gì? Ta cũng tin ít nhất y đấu hòa được." Kim thánh sứ bĩu môi: "Muốn cá thì nên chính xác một chút. Chi bằng lão phu cá y thắng, ngươi cá y hòa, thế nào?"

"Kim thánh sứ đúng là giảo hoạt. Cũng được, cược cái gì?"

"Ai thua sẽ phụ trách khoảng thời gian Liệt thiếu gia ở thánh sơn, giải quyết mọi phiền hà, thế nào?" Kim thánh sứ cười đầy gian giá.

Mộc thánh sứ ngẩn ra rồi cười lạnh: "Được, cứ quyết định thế. Lão phu không tin một kẻ nhị giai lại lần đầu đấu với Vu ma mà thắng được."

Khóe miệng Mộc thánh sứ hơi mấp máy, kim thánh sứ ngạc nhiên hô khẽ: "Lão mộc, lại giở trò rồi. Ngươi ngầm sai khởi động mô thức chiến đấu cao cấp!"

"Thế nào? Lão Kim cho rằng y không đủ tư cách tiếp thụ cao cấp khảo nghiệm?" Mộc thánh sứ nhướng mí mắt lên, cười còn gian trá hơn.

Mô thức chiến đấu cấp cao là trăm phần trăm mô phỏng năng lực của thánh giai Vu ma. Với Dĩ tôn cấp tu vi thi triển thánh giai thủ đoạn, đủ biết tực lực của lĩnh vực đạt tới mức nào. Không hề ngoa khi nói rằng tam giai Vu ma khi khởi động mô thức chiến đấu cao cấp thì dù thất giai võ tôn cũng khó lòng đánh bại được.

Mô thức này là khi thánh tiềm giả tấn nhập hoàng cấp, khảo nghiệm lần cuối trước khi vào thánh địa. Nhưng không ngờ Mộc thánh sứ vì tranh thắng mà ngầm sử dụng.

"Cũng được, lão phu xem tiểu tử này có gì bất phàm." Kim thánh sứ đảo mắt: "Bất quá cá cược ban nãy của ta giảm một nửa còn ngươi tăng gấp đôi. Nếu ngươi thua thì mọi phiền phức trong nửa năm sau do người xử lý."

"Hảo!" Mộc thánh sứ hiển nhiên tự tin, lập tức đồng ý.

Trong trường, diệp Phong đấu với tam giai lĩnh vực. Vô số mục quang dồn lên mình gã.

  Chương 433 : Thần thông thật sự

Từng đạo kim quang va chạm với thanh quang của lĩnh vực, nổ vang ầm ầm, cả hai giao đấu rất kịch liệt.

Diệp Phong không sư phụ thủ đoạn nào thập phần đặc thù, chỉ bằng vào nhất trọng khí hải cùng với sức mạnh nhục thân đấu xáp lá cà với đối thủ trên thinh không. Tuy thể hình đối thủ to lớn, cánh tay còn lớn hơn người gã nhưng mỗi lần va chạm, gã không hề hạ phong.

Ngược lại, gã quá quen thuộc Thần thông thuật, tuy chưa chân chính giao thủ với Vu võ nhưng các loại hình thể thuật mà lĩnh vực ảo hóa ra thì gã hiểu rõ. Mỗi chiêu gã đều ứng phó hợp lý và mạnh mẽ. Mười hiệp trôi qua, ngược lại tam giai lĩnh vực hao mất một phần mười nguyên lực năng lượng.

"Lợi...Lợi hại thật." Thạch Đôn vừa kết thúc khiêu chiến há hốc miệng. Y tự thân thể nghiệm uy lực của nhị giai lĩnh vực, dốc toàn bộ tu vi của y cũng chỉ miễn cưỡng chống chọi được. Nhưng Diệp Phong lại chiếm ưu thế trước đối thủ cao hơn một cấp.

Ba người Thương gia tươi hơn hớn nhìn mọi ánh mắt của các thế lực nhìn về đầy ngưỡng mộ. Xưa nay Thương gia chưa bao giờ nổi bật như thế. Tình hình cho thấy Diệp Phong còn dư lực, hạ được đối thủ chỉ là vấn đề thời

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net