Tien Nghich 1501-1540

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
kiếp, rời khỏi ngục sâu của chấp niệm, hết mình tu chân!

Tiếng ong ong vang vọng trong tinh không, từ thân ảnh bên trong hồn khẩu của U Minh Thú truyền ra.

Những thân ảnh kia càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt đã tràn ngập ở xung quanh U Minh Thú. chi chít trải rộng ra tám phương!

- Minh Chí Giả!!!

Trong mắt Vương Lâm lóe lên tinh quang, dường như hắn đã hiểu ra.

Hắn đã hiểu được thái độ khác thường không hề bò chạy của con U Minh Thú này! Hắn đã hiểu vì sao con U Minh Thú ở trong tinh vực sương mù này lại có vật bài tiết để lại!

Hắn đã hiểu vì sao con U Minh Thú này lại giảo hoạt như vậy, lúc trước trong mắt còn hiện lên một vẻ cơ trí!

Hắn đã hiểu vì sao sau khi phong ấn được hơn phân nửa, từ trong hồn phách con U Minh Thú này lại bộc phát ra ánh sáng bảy màu!

- Không ngờ trong một ngàn năm này, nó đã nuốt một phần của Thất Thải Giới!!!

Vương Lâm tâm thần chấn động, dường như không thể tin được vào sự thật trước mắt. Hắn đã đoán không lầm, trên thực tế năm đó sau khi Vương Lâm nhìn thấy rồi rời khỏi, con U Minh Thú này đã lang thang bên trong đám sương mù. Tính tình nó cực kỳ nhát gan. tuy thực lực cực kỳ hùng mạnh, nhưng bất kỳ một con mãnh thú nào ở bên trong đám sương mù này đều khiến cho nó phải tránh xa không dám trêu chọc.

Nhưng hiển nhiên là nó cũng quên mất up áp trên người mình hoàn toàn khiến cho tất cả mãnh thú đều không có dũng khí tới gần. Vì thế. những nơi nó đi qua, mãnh thú đều nhất tề kinh hãi mà lẩn trốn.

Trong lúc lang thang, thần trí của U Minh Thú này ngơ ngơ ngác ngác. Nó vốn là như vậy, thần trí không đầy đủ. cả đời chủ yếu là những giấc ngủ say, nếu ngẫu nhiên thức tỉnh, cũng là đi lại một cách mờ mịt không có mục đích.

Nhưng Vương Lâm mang theo người của Tiên Tuyển Tộc rời khỏi, khiến cho sau khi con U Minh Thú này thức tỉnh đột nhiên có cảm giác đói bụng. Trong lúc lang thang, nó không dám rời khỏi đám sương mù này, chỉ có thể chậm rãi đi qua đi lại.

Củng biết qua bao lâu, đột nhiên tới một ngày, trong đám sương mù ở phía trước nó có một cái khe rất lớn xuất hiện, từng trận ánh sáng bảy màu từ bên trong cái khe truyền ra, chiếu vào hai mắt nó.

Trong khoảnh khắc này, từ bên trong cái khe có một thân ảnh chật vật bước ra. Thân ảnh này quần áo rách rưới, ngay khi xuất hiện, chưa kịp thấy rõ hết thảy, liền có một tiếng cười điên cuồng vang lên.

- Rốt cuộc là đã ra được rồi, rốt cuộc đã ra khỏi cái chồ chết giẫm này rồi, lão đạo rốt cuộc cũng được tự do!!! Hahaha…..

Nhưng tiếng cười này chưa kịp dứt, liền đột nhiên dừng lại. Thân ảnh kia đã nhìn thấy thân thể khổng lồ của U Minh Thú ở phía trước, còn cảm nhận được uy áp từ trên thân thể nó truyền ra khiến cho hắn sợ hãi.

Sự xuất hiện của hắn cũng khiến cho U Minh Thú sửng sốt một chút. Một người một thú ngơ ngác nhìn nhau, thân ảnh kia trên trán toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu, phát ra một tiếng kêu thảm thiết!

Ngay khi tiếng kêu này truyền ra, U Minh Thú vốn không có lá gan lớn. cũng đã phản ứng lại, từ trong cơ thể truyền ra những tiếng rít gào ầm ầm!

Tiếng rít gào này bất cứ một ai nghe thấy đều cực kỳ kinh hoàng. Nhưng trên thực tế, cũng như thân ảnh kia, đây chỉ là tiếng gào thét sau khi nó bị hù dọa hoảng sợ phát ra thôi. Thân ảnh kia run rẩy, không chút do dự, trực tiếp lại lui vào trong cái khe bảy màu, điên cuồng bỏ chạy vào trong Thất Thải Giới, chỉ để lại thanh âm thảm thiết của hắn phát ra trước khi biến mất mơ hồ vang vọng.

U Minh Thú trong cơn hoảng sợ thân thể cũng lùi lại phía sau. Một lần lùi lại này của nó cũng cực xa, nó nhìn chằm chằm cái khe kia, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nó đã bị hù dọa. Đầu tiên là cái khe bảy màu kia xuất hiện, sau đó lại đột nhiên nhìn thấy thân ảnh kia đi ra, cuối cùng vừa mới phản ứng lại, lập tức đã bị tiếng kêu thảm thiết của đối phương hoàn toàn hù dọa vỡ mật.

Hồi lâu sau, U Minh Thú này không nhìn thấy ai đuổi theo, mới hơi do dự. Cái lá gan rất nhỏ của con thú này cũng chậm rãi lớn lên, sau khi suy nghĩ rất lâu, lúc này mới cấn thận quay trở lại, nhìn về phía cái khe bảy màu kia.

Không biết vì sao nó lại rất thích ánh sáng bảy màu này, rất thích. Nếu không như vậy, với sự nhát gan của nó, tuyệt đối nó sẽ không quay trở lại.

Nó nhìn cái khe này cũng phải mất đến trăm năm. Trong một trăm năm này nó cứ như vậy mà ngơ ngác nhìn ánh sáng bảy màu bên trong cái khe, không hề nhúc nhích, dường như đang suy nghĩ cái gì đó.

Trăm năm trôi qua. nó dường như vẫn vậy, chưa hiểu ra được thêm chút nào, cái khe trước mặt xuất hiện như thế nào. đó là cái gì. Trong lúc không hiểu gì, chỉ có ánh sáng bảy màu kia khiến cho nó rất vui sướng, không thể rời xa được, vì thế bắt đầu ngẩn người ra. Nhưng sau khi nó đứng ngẩn ra mười năm, lại một lần nữa xuất hiện một việc ngoài ý muốn. Trên thân thể khổng lồ của con U Minh Thú này. đôi mắt mấy trăm trượng nhìn vào cái khe một cách vô hồn, mà khoảng cách tới cái khe bảy màu này chưa được một trăm trượng. Khoảng cách gần như vậy, muốn nhìn vào bên trong cái khe cũng rất dễ.

Thân ảnh hơn một trăm năm trước hiện ra từ bên trong cái khe. dường như sau một trăm năm đấu tranh, rốt cuộc lại có dũng khí từ bên trong cái khe bảy màu cẩn thận thò đầu ra ngoài.

Mái tóc hắn bù xù, thân thế gầy gò. bộ dạng cực kỳ thê thảm. Nhưng ngay khi đầu hắn vừa vươn ra, vì khoảng cách tới U Minh Thú quá gần, thân ảnh này không khỏi hoa mắt. Sau khi nhìn được rõ ràng, mặt hắn lại trắng bệch, lại một lần nữa truyền ra một tiếng kêu thảm thiết không cam lòng!

- Ngươi! ngươi vẫn còn ở đây sao!! Đồ trời đánh, đồ chết tiệt, đồ %^#*$#*&#$& … không ngờ ngươi ở bên ngoài đợi ta suốt một trăm năm!! Không lẽ kiếp trước ta có thù đốt nhà giết người thân ngươi hay sao? …..

Thân ảnh này trong tiếng kêu thảm thiết lại lùi về phía sau. đi vào trong Thất Thải Giới không dám ra ngoài nữa.

Biến cố đột nhiên này khiến cho U Minh Thú lại một lần nữa bị hù dọa. Ký ức năm đó dường như đã khắc sâu, U Minh Thú lúc này chỉ lùi lại phía sau mấy vạn trượng, không hề rời khỏi, mà đợi thật lâu. Sau khi không nhìn thấy có người từ trong cái khe đi ra nữa, không chịu nổi sự thích thú với ánh sáng bảy màu, lại cẩn thận trở về, nhìn cái khe bảy màu, tiếp tục ngẩn người

Thời gian lại chậm rãi trôi qua, một trăm năm, hai trăm năm, …năm trăm năm. Cho đến một ngày, con U Minh Thú này cảm thấy đói quá, nhưng lại không muốn rời khỏi, trong lúc suy nghĩ liền chậm rãi mở miệng, hướng về cái khe bảy màu này trực tiếp nuốt lấy!

Lúc nó nuốt, có một lực hút truyền ra, toàn bộ không gian củaThất Thải Giới ở nơi này hoàn toàn bị U Minh Thú nuốt vào thế giới bên trong cơ thể.

Vương Lâm mặc dù không hiểu toàn bộ chuyện này, nhưng có thể đoán được quá trình và kết quả. ở chỗ U Minh Thú ở phía trước hắn, ngay khi từng trận tiếng thì thào của Minh Chí Giả vang vọng tinh không, từ trong hồn khẩu của U Minh Thú, trong tiếng nổ ầm ầm, xuất hiện một tấm bia đá rất lớn!

Trên tấm bia đá này có khắc những chữ rõ ràng đỏ như máu, Đạo Kinh!

Tiên Nghịch » Chương 1505 Luyện! ( 1512/2095)

Hết thảy chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt. Sau khi Minh Chí Giả xuất hiện, ngay khi từng trận Đạo Kinh vang lên. tấm bia đá khổng lồ này hiện ra ở trên hồn của U Minh Thú.

Từng chữ đỏ như máu trên đó lộ ra một ý niệm điên cuồng. Dưới ý niệm này, những Minh Chí giả ở bốn phía dường như nổi giận, truyền ra những tiếng gào thét. Bọn họ dường như bị thao túng, nhanh chóng xoay tròn, lập tức hóa thành một cơn lốc xoáy.

Trong cơn lốc xoáy này ẩn chứa một sức mạnh hủy diệt, trong lúc ầm ầm chuyển động, hướng về bốn phía phóng đi. Thân thể Vương Lâm trước sự tấn công này lui về phía sau ba bước, đang định tiến lên. Nhưng đúng lúc này, tất cả Đạo Kinh được khắc trên tấm bia đá vừa hiện ra lập tức biến ảo bay ra, hình thành những ký hiệu lao thẳng tới Vương Lâm!

Trong tiếng gào thét, những chữ Đạo Kinh kia trong nháy mắt đã tới gần phía trước Vương Lâm. Vương Lâm đã tới Thất Thải Giới, biết được sự đáng sợ của Đạo Kinh này. Ngay khi vô số những ký hiệu này tới gần, bên tai hắn mơ hồ xuất hiện thanh âm sâu thẳm rì rầm đọc lên nội dung của Đạo Kinh trên tấm bia đá!

- Minh chí, tù phong thiên chi đạo

Cơn lốc xoáy kia chuyển động, đem ý niệm điên cuồng theo ánh sáng bảy màu khuếch tán ra. Trong khoảnh khắc này, bốn tinh điểm còn lại trên hồn của U Minh Thú lần lượt lại có hai tinh điểm bị dập tắt.

Cùng lúc đó, hồn khẩu khổng lồ của con U Minh Thú này chậm rãi dung nhập vào trong bản thể của nó. Trong lúc cơn lốc xoáy này quét qua, con U Minh Thú vô cùng khổng lồ này trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi. thân thể nó nhanh chóng lui về phía sau.

Nó đang sợ!

Thất Thải Giới có lẽ đã thay đổi tính cách của nó, nhưng bản tính của nó thì rất khó có thể quên. Đối mặt với Vương Lâm, nhất là hiện giờ phong ấn ngoài thân thể và trên hồn phách vẫn chưa biến mất toàn bộ, nó đã sinh ra sự sợ hãi nồng đậm.

Đạo Kinh không ngừng hướng về Vương Lâm tấn công, khiến cho Vương Lâm phải lui về phía sau. Ngay lúc này, U Minh Thú khổng lồ triển khai một thần thông khác của nó!

Biến thành vô hình!

Thân thể của U Minh Thú với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy đang dần trở nên mơ hồ, chỉ lùi lại phía sau trăm trượng, liền lập tức biến mất khỏi tinh không! Theo nó biến mất, còn có đám Minh Chí Giả xoay tròn thành cơn lốc, còn có những đạo ấn ký Đạo Kinh đang không ngừng nhằm về phía Vương Lâm kia!

Tất cả mọi thứ trong tinh không trong nháy mắt toàn bộ theo U Minh Thú biến mất hoàn toàn!

Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng lên. hắn ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu giận dữ. Linh Động, Chu Cẩn, còn có Vọng Nguyệt, cổ Tức Diệp toàn bộ đều ở trong cơ thể của U Minh Thú. Nếu đối phương bỏ chạy, thì cái giá này thật sự quá lớn!

Lần săn U Minh Thú này, chỉ vì U Minh Thú đã nuốt được một phần của Thất Thải Giới mà xuất hiện biến cố kịch liệt này. Mặc dù Vương Lâm đã tính toán rất kỹ, nhưng vẫn không ngờ tới trong thiên địa này lại có chuyện hoang đường như vậy!

Một phần của Thất Thải Giới không ngờ lại xuất hiện bên trong tinh vực sương mù này, không ngờ lại bị U Minh Thú nuốt vào trong cơ thể!

- Quyết không thể để cho nó chạy thoát!!

Hai mắt Vương Lâm lộ ra vẻ điên cuồng, thân thể hắn tiến về phía trước, cả người xuất hiện ở phía trên tinh không, giơ tay phải lên vung xuống tinh không phía dưới!

Đột nhiên lôi đồ trong mắt phải lóe lên, trực tiếp hiện ra, bao phủ trong phạm vi ngàn trượng! Chín đạo sấm sét cũng theo đó vờn quanh bên ngoài nhanh chóng xoay tròn.

Thiên địa ầm ầm, vô số lôi đình bỗng nhiên xuất hiện, lóe lên trong phạm vi ngàn trượng này, hình thành một lôi vực!

- Lớn. lớn. lớn!!

Vương Lâm mang theo lừa giận ngợp trời, lôi đình bổn nguyên từ trong cơ thể toàn bộ bộc phát ra. Lôi đồ ngàn trượng kia bị bổn nguyên lực này xông tới, lập tức chấn động điên cuồng, khuếch trương ra!

Ngàn trượng, vạn trượng, mười vạn trượng, trăm vạn trượng!!

Trong thời gian ngắn, lôi đồ này không ngừng bành trướng, bao phủ trong phạm vi trăm vạn trượng. Thần sắc Vương Lâm lộ ra vẻ điên cuồng, hắn nâng tay phải điểm lên mi tâm, trong tiếng ầm ầm, cổ Thần lực từ trong cơ thể mạnh mẽ tràn ra.

- Lớn lên nữa cho ta!!

Trăm vạn trượng, ba trăm vạn trượng, năm trăm vạn trượng, một ngàn vạn trượng!!

Trong tiếng hô của Vương Lâm, từ trong một tinh điểm trên mi tâm hắn. Thiên Hoàng Lô đột nhiên hiện ra. Vương Lâm vung tay áo, cái lò này trực tiếp dung hợp với lôi đồ.

- Lớn lên nữa!!

Trong tiếng nổ ầm ầm. lôi đồ đã khuếch trương lên tới ngàn vạn trượng, với sự dung hợp của Thiên Hoàng Lô, lại một lần nữa bạo tăng!!

Hai ngàn vạn trượng, ba ngàn vạn trượng, năm ngàn vạn trượng cho tới tám ngàn vạn trượng!!

Tinh vực vô tận toàn bộ bị bao phủ vào trong lôi đồ. Lôi đình ầm ầm điên cuồng lóe lên. đem tinh không tám ngàn vạn trượng này hoàn toàn hóa thành một lôi trì!

- Nuốt được Thất Thải Giới, cũng phải trở thành bổn mệnh thú của Vương Lâm ta!! Ngươi biến thành vô hình bỏ chạy, tuy ta không thể tìm được, nhưng có thể phạm vi tám ngàn vạn trượng này toàn bộ luyện hóa. không tiếc đem tinh không tám ngàn vạn trượng này hóa thành tro bụi, cũng phải bức ngươi hiện ra!!

U Minh Thú kia hóa thành vô hình biến mất, với tốc độ cực nhanh bỏ chạy. Nhưng trên thân thể nó vẫn còn phong ấn của Vương Lâm chưa tiêu tan, hắn có thể mơ hồ cảm nhận được đối phương đang nhanh chóng bỏ chạy vẫn chưa ra khỏi phạm vi tám ngàn vạn trượng này!

Vương Lâm cảm nhận được rõ ràng phong ấn của mình trong hồn của đối phương đang nhanh chóng tiêu tan, không còn bao lâu nữa sẽ biến mất toàn bộ, như vậy, sẽ cắt đứt một tia liên hệ.

Lôi đình ầm ầm. ngọn lửa chín màu trong mắt trái Vương Lâm đột nhiên bùng lên, trực tiếp từ bên trong lao ra. Cùng lúc đó, ở phía sau Vương Lâm, hư ảnh Chu Tước hiện ra, phát ra một tiếng kêu Chu Tước!

Chu Tước xuất hiện, đủ để cho thấy lúc này Vương Lâm đã đem toàn bộ hóa bổn nguyên trong cơ thể mà thi triển ra. Chu Tước kia trong lúc kêu liền bay ra, sau khi dung hợp với ngọn lửa chín màu. lao thẳng tới tinh không tám ngàn vạn trượng kia.

Trong khoảnh khắc đó, liếc mắt nhìn, thiên địa tinh không giống như là một biển lửa! Trong lừa có sấm sét, trong sấm sét có lửa, còn có khí tức luyện hóa bên trong Thiên Hoàng Lô, đem tinh không tám ngàn vạn trượng này hoàn toàn triền khai một quá trình luyện hóa điên cuồng!

- Luyện, luyện, luyện!!

Vương Lâm vung song chướng lên, thần sắc dữ tợn gào lên kinh thiên, đem tinh không tám ngàn vạn trượng này với tốc độ cực nhanh không ngừng luyện hóa!

Nếu từ trên cao nhìn xuống phía dưới, có thể nhìn thấy rõ ràng tinh không tám ngàn trượng này hoàn toàn tách ra khói thế giới bên ngoài, dường như phân ra đơn độc. trong biển lửa cùng lôi đình này bị thiêu đốt hừng hực.

Vương Lâm đã trớ nên điên cuồng, hai mắt đỏ bừng, hai tay không ngừng bấm quyết, từng đạo cấm chế nhanh chóng được đánh ra, rơi vào trong tinh không tám ngàn vạn trượng đang bị luyện hóa kia, khiến cho tốc độ luyện hóa càng ngày càng nhanh!

Thời gian rất cấp bách, không thể trì hoãn. Một khi phong ấn trên thân thể và hồn phách của U Minh Thú tiêu tan, toàn bộ những nỗ lực lúc trước đều bị phá hủy! Vương Lâm không còn Vọng Nguyệt thứ hai. không có Linh Động và Chu cẩn thứ hai để cho hắn hoàn thành chuyến đi săn vĩ đại này!

Nhưng phạm vi tám ngàn vạn trượng quá lớn. hoàn toàn không thể luyện hóa toàn bộ trong thời gian ngắn. Đúng lúc này Vương Lâm còn cảm nhận được rõ ràng liên hệ với U Minh Thú kia lại bị yếu đi không ít!

Mặc dù hắn không nhìn thấy, nhưng có thể tưởng tượng ra hai tinh điểm còn lại trên hồn phách của U Minh Thú lúc này chi còn lại một tinh điểm!

Trong lúc cấp bách này, Vương Lâm lại bình tĩnh trở lại. Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm tinh không tám ngàn vạn dặm đang được luyện hóa xung quanh. Trong thời gian ngắn ngủi này, tinh không tám ngàn vạn trượng đã chỉ còn lại bảy ngàn vạn trượng.

Cũng không phải là bảy ngàn vạn trượng trên bề mặt, mà là toàn bộ tinh không, trên cao tới trời, dưới xuống tới hoàng tuyền!

Bộ phận bị biến mất này sau khi bị luyện hóa để lộ ra Phong Giới Đại Trận trong một khoảng không trống trải! Còn về bốn phía, phần bị thiêu đốt luyện hóa. Trở thành những cái hố tồn tại vĩnh hằng trong La Thiên!

Trong lúc trầm mặc, Vương Lâm giơ tay phải lên, vung một cái, hơn mười vạn cấm chế lập tức hiện ra, với sự phối hợp của tay trái, xuất hiện vô số tàn ảnh. Với tốc độ nhanh nhất của hắn. trong vòng mấy nhịp thở, đã đánh ra vô số cấm chế!

Trong tinh không bị luyện hóa. một cái ô khổng lồ dường như có thể thiêu hủy thế giới hiện ra, ngưng tụ bên trong tinh không. Một sự uy nghiêm vô thượng ầm ầm truyền ra bốn phía, bao phủ vô tận!

- Phần Giới Cổ Tán. Mở ra diệt thế!

Vương Lâm giơ tay phải lên, túm vào hư không, giống như nắm lấy cán ô kia, ánh mắt bình tĩnh, vung tay trái về phía trước. Một tiếng nổ vang lên kinh thiên, chỉ thấy cái ô chấn động, mở ra một phần! Ngọn lửa cuồn cuộn từ bên trong cái ô mới mở được một phần điên cuồng lộ ra, lao thẳng tới tinh không bảy ngàn vạn dặm đang bị luyện hóa phía dưới.

Liếc mắt nhìn, tinh không là một biển lừa vô biên vô hạn. Dưới ngọn lửa hừng hực, một uy lực kinh thiên truyền khắp bốn phía, tinh không bảy ngàn vạn trượng đang bị luyện hóa kia lập tức bị ngọn lửa trong Phần Giới cổ Tán xông tới, triển khai sự tế luyện điên cuồng mạnh mẽ!

Tinh không bảy ngàn vạn trượng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, trực tiếp ầm vang.

Sáu ngàn vạn trượng, bốn ngàn vạn trượng, ba ngàn vạn trượng, một ngàn vạn trượng cho tới sáu trăm vạn trượng, dường như được luyện hóa nhanh gấp mấy trăm lần, cấp tốc co rút lại.

Những khoảng không để lộ ra Phong Giới Đại Trận chặt chẽ bên dưới, bốn phía còn xuất hiện những cái hố bị vỡ ra.

- Còn không hiện ra!

Vương Lâm có thể cảm nhận được U Minh Thú đang ở trong tinh không sáu trăm vạn trượng này. Hắn vung tay một cái, chỉ thấy trong phạm vi sáu trăm vạn trượng lôi hóa đan lồng vào nhau kia, Thiên Hoàng Lô đột nhiên hiện ra. Vương Lâm cách không túm một cái, chín giọt độc dịch bên trong Thiên Hoàng Lô nhanh chóng lao ra, dung nhập vào bên trong lôi hóa.

Hành động này sẽ không làm tổn hao độc dịch quý giá. nhưng cũng cho Vương Lâm có đủ thời gian để bức U Minh Thú đang tàng hình kia xuất hiện!

Tiếng ầm ầm vang lên không ngừng, quá trình luyện hóa vẫn tiếp tục. Trong nháy mắt, tinh không sáu trăm vạn trượng trong khoảnh khắc chi còn ba trăm vạn trượng. Tinh không ba trăm vạn trượng này tràn ngập tinh khí. còn có từng trận sương độc màu đen dung nhập vào bên trong, nhanh chóng khuếch tán ra.

Đúng lúc này, một tiếng rít gào khẩn trương truyền ra. Chỉ thấy trong tinh không bị luyện hóa chỉ còn ba trăm vạn trượng kia, ở một chỗ bị sương độc bao phủ. thân thể khổng lồ của U Minh Thú ầm ầm hiện ra. Ngay khi thân thể nó xuất hiện, thân thể Vương Lâm tiến về phía trước, trực tiếp tới gần. Không đợi miệng con thú mờ ra, tay phải hắn nhanh chóng vỗ lên trên đạo phong ấn chỉ còn lại một tia ở trên đầu nó.

Ầm một tiếng, con U Minh Thú này chưa kịp mở miệng ra thì đã có một tiếng rít gào rầu rĩ vang vọng không gian truyền tới.

Tiên Nghịch » Chương 1506 Bổn mệnh thú ( 1513/2095)

Một chưởng này bao hàm cả quyết tâm của Vương Lâm, cùng với mong muốn mãnh liệt bất luận thế nào cũng phải khiến cho U Minh Thú này trở thành bổn mệnh thú của mình. Một chưởng này hạ xuống, tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy trên đầu của U Minh Thú kia, phong ấn sắp sửa tiêu tan lập tức như được truyền vào sức sống và lực lượng mới.

Trong phút chốc, phong ấn này tản mát ra u quang sáng ngời trong nháy mắt, chẳng những lại một lần nữa ngưng tụ, thậm chí so với lúc trước còn sâu hơn ba phần!

Ngay khi con U Minh Thú này đang muốn mở miệng ra, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, gầm nhẹ một tiếng tay phải hướng lên bầu trời chụp mạnh một cái. Tinh không ầm vang!

chỉ thấy một cây roi lớn dài mấy vạn trượng bất ngờ xuất hiện bên trong tinh không bị luyện hóa này, bị Vương Lâm túm lấy, vung lên! Tiếng vù vù vang lên kinh thiên động địa, cây roi mấy vạn trượng kia nhanh chóng bạo tăng, không ngờ dài lên tới hơn mười vạn trượng!

Từ xa nhìn lại, độ dài của cây roi này dường như không kém U Minh Thú là mấy, vung lên trong tinh không, cảnh tượng này chấn động tâm thần!

Chuyện này nói thì chậm, nhưng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Ngay khi cây roi vạn trượng này xuất hiện, bị Vương Lâm vung mạnh lên, trong tiếng nổ ầm ầm chấn động thiên địa, cây roi này lao thẳng tới U Minh Thú!

Côn Cực Tiên!!

Phịch một tiếng, Côn Cực Tiếp trực tiếp quất lên người U Minh Thú, phát ra tiếng vang rất lớn. Từ bên trong cơ thể của U Minh Thú này truyền ra tiếng rống giận vang vọng, thân thể nó chấn động, mơ hồ xuất hiện dấu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yokaze