Tiểu lý phi đao hồi 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
rãi :

- Lý thúc thúc đã gặp Lâm Tiên Nhi rồi chứ?

Lý Tầm Hoan đáp :

- Có gặp đôi lần.

Lâm Thi Âm nói :

- Nàng là một cô bé đáng thương, thân thế của nàng thật hết sức bi khổ, nếu thúc thúc thấy cha nàng tức khắc sẽ biết sự bất hạnh của nàng đến mức nào.

Lý Tầm Hoan thở ra.

Không biết hắn bùi ngùi cho thân thế của Lâm Tiên Nhi hay bùi ngùi vì lời lẽ của Lâm Thi Âm.

Lâm Tiên Nhi nói tiếp :

- Năm đó, tôi đến “Xả Thân nhai” để cầu nguyện, tình cờ đúng lúc nàng định gieo mình xuống vực sâu và tôi đã cứu được nàng. Thúc thúc có biết vì sao nàng lại định hủy mình không.

Lý Tầm Hoan miễn cưỡng lắc đầu :

- Không!

Lâm Thi Âm nói :

- Nàng hủy mình vì cái bịnh của cha nàng.

Thi Âm thở ra và nói tiếp :

- Cha như thế ấy mà lại có con gái thế, thật khó làm cho người ta tin được. Tôi không chỉ thương nàng mà lại còn kính phục nàng.

Lý Tầm Hoan lại thở dài không nói.

Thi Âm nói :

- Nàng không những đẹp đẽ thông minh mà lại là một cô gái luôn luôn cầu tiến. Nàng tự biết mình sinh ra trong một gia đình bị người ta xem nhẹ, cho nên bất cứ một việc làm nào, nàng cũng cố hết sức cho đừng bị người đời khinh rẻ.

Lý Tầm Hoan cười :

- Bây giờ thì sợ chắc không còn ai khinh rẻ nữa.

Thi Âm nói :

- Đó là do nàng phấn đấu mà được, chỉ hiềm vì tuổi nàng quá nhỏ, tâm tính quá mềm yếu, cho nên tôi cứ sợ nàng lại mắc bẫy thiên hạ.

Lý Tầm Hoan mỉm cười :

- Sao nàng lại có thể mắc bẫy? Nàng đang giăng bẫy kia chứ.

Nhưng họ Lý vẫn làm thinh.

Thi Âm lại nói :

- Tôi chỉ mong nàng sau này tìm được chỗ nương thân xứng đáng, mong nàng đừng bị lừa gạt mà phải mang khổ suốt đời.

Lặng thinh một lúc, Lý Tầm Hoan mới hỏi thật nhẹ :

- Nhưng tại sao đại tẩu lại nói với tôi chuyện đó?

Lâm Thi Âm cũng lặng thinh một lúc rôi mới trả lời :

-Tại làm sao tôi lại nói chuyện với thúc thúc, không lẽ thúc thúc không biết sao?

Lại lặng thinh một lúc nữa, Lý Tầm Hoan vụt bật cười :

- Biết, biết rất rõ.

Quả thật, Lý Tầm Hoan đã biết rõ rồi.

Lâm Thi Âm cố cầm chân, nguyên do là không bằng lòng sự ước hẹn giữa hắn và Lâm Tiên Nhi và chuyện hẹn ước này lại chính gã si tình Du Long Sinh nói cho Lâm Thi Âm biết.

Chuyện kể cũng hay.

Thi Âm nó tiếp :

- Cho dù thế nào chúng ta cũng là bằng hữu, tôi muốn van cầu thúc thúc một việc.

Lý Tầm Hoan nghe đau nhói trong lòng nhưng vẫn mỉm cười :

- Đai tẩu muốn tôi đừng tìm đến với Lâm Tiên Nhi.

Thi Âm đáp nhẹ :

- Đúng.

Lý Tầm Hoan thở ra :

- Đại tẩu cho rằng tôi đã... để ý nàng?

Thi Âm nói :

- Tôi không cần biết thúc thúc đối với nàng như thế nào, chỉ mong thúc thúc vui lòng đáp ứng lời yêu cầu của tôi thôi.

Lý Tầm Hoan nâng chén rượu uống cạn một hơi :

- Đúng, tôi là một kẻ lãng tử quen mất nết, nếu tôi gần nàng là tôi sẽ hại nàng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net