SIVIR NỮ CHÚA CHIẾN TRƯỜNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi còn là một đứa trẻ, Sivir đã phải bị buộc hiểu rõ sự khắc nghiệt của vùng hoang mạc Shurima. Khi gia tộc bị tàn sát bởi bọn Kthaons—một trong những bộ lạc cướp bóc khét tiếng hung hãn trong lòng Đại Sa Hải, cô gái bé nhỏ cùng những đứa trẻ khác phải sống sót qua ngày bằng cách trộm cắp thức ăn từ một khu chợ địa phương, và dấn thân vào những hầm mộ cổ đại bị chôn vùi trong cát, tìm kiếm những món trang sức để bán lấy tiền. Chúng dũng cảm lần mò trong những đường hầm nhỏ hẹp, hay những lăng mộ bị lãng quên, kiếm tìm bất cứ thứ gì có giá trị và thường phải ẩu đả dữ dội với những đứa trẻ khác để tranh giành được những món đồ quý giá nhất.

Sivir luôn dẫn đầu dám trẻ khi tiến vào sâu trong hầm mộ, nhưng cô ít khi nào có thể trở ra với những món báu vật mà mình tìm thấy được. Sau khi bị phản bội và cướp bóc bởi Mhyra, người mà cô từng nghĩ là bạn, Sivir đã thề rằng cô sẽ không cho bất kỳ ai cơ hội để phản bội mình một lần nữa, và sau đó cô đã tham gia một nhóm lính đánh thuê được dẫn đầu bởi thủ lĩnh Iha Ziharo khét tiếng, với nhiệm vụ làm hoa tiêu kiêm đầy tớ cho bọn chúng.

Dù kỹ năng chiến đấu điêu luyện nhanh chóng giúp đưa cô lên làm cận vệ riêng cho Ziharo, Sivir nhận ra rằng mụ thủ lĩnh độc đoán luôn vơ vét phần lớn vàng bạc và vinh quang từ những chiến thắng... dù chính những mưu kế sáng suốt của Sivir là điều đã mang lại thành công cho họ. Tập hợp những chiến binh thân thiết, Sivir quyết định lật đổ Ziharo và thay thế mụ ta làm thủ lĩnh. Không muốn hạ sát người đã từng dẫn dắt mình, Sivir bỏ rơi mụ, đơn độc giữa lòng hoang mạc cùng một lời chúc may mắn rỗng tuếch.

Suốt nhiều năm, Sivir cùng những thuộc hạ của cô đã kiếm được một danh tiếng đáng gờm. Họ sẵn sàng nhận bất kỳ phi vụ nào, miễn là được trả thù lao xứng đáng, trong đó có phi vụ tìm kiếm một cổ vật gia truyền—một lưỡi kiếm với tên gọi "Chalicar"—từ một trưởng lão xứ Nashramae. Cùng đội vệ binh của lão, Sivir đã truy lùng nó trong nhiều tháng trời, rồi cuối cùng cô cũng tìm được một lưỡi thập tự kiếm bên trong quan tài của một chiến binh thuộc đế chế Shurima cổ đại.

Đó quả là một món báu vật, được rèn từ ma thuật của một thời đại đã từ lâu trôi vào dĩ vãng. Sivir kinh ngạc bởi nó—bởi chưa có một món vũ khí nào lại phù hợp với cô như nó cả. Khi đội trưởng đội vệ binh yêu cầu cô phải trao trả món vũ khí cho chủ nhân của chúng, Sivir đã ném lưỡi kiếm theo hình vòng cung, lập tức giết chết không chỉ tên đội trưởng mà còn là ba kẻ khác đứng phía sau hắn. Cô chiến đấu và thoát thân khỏi hầm mộ, giết chết tất cả những kẻ dám ngáng đường cô.

Danh tiếng của Sivir lan truyền nhanh chóng, vượt qua biên giới của cả sa mạc rộng lớn. Và rồi, khi cuộc viễn chinh của quân đoàn Noxus lan tràn đến bờ biển phía bắc, cô đã hợp tác với Cassiopeia, người con gái út của Đại Tướng Du Couteau, nhằm giúp ả ta trộm cắp những cổ vật trong lòng kinh đô Shurima vốn từ lâu đã chìm vào quên lãng. Trong lúc dấn thân vào mê cung khổng lồ nơi hầm mộ, rất nhiều lính đánh thuê dưới trướng Sivir đã bị cạm bẫy lấy mạng, song Cassiopeia vẫn từ chối ý định quay đầu.

Cuối cùng, khi họ đến được cánh cửa khổng lồ dẫn vào lăng mộ, nơi được bao quanh bởi những pho tượng vệ thần cùng những bức vẽ về các chiến binh thần thánh cổ đại đầy quyền năng, Sivir cảm thấy máu mình sôi sục. Cô bị mê hoặc bởi những vị anh hùng trong lốt mãnh thú, và cuộc chiến tàn khốc giữa họ và những loài sinh vật ghê tởm đến từ lòng đất.

Lợi dụng sự mất tập trung của Sivir, Cassiopeia đã đâm một nhát dao vào sau lưng người lính đánh thuê của ả.

Sivir gục xuống trong đau đớn, máu đỏ thấm dần vào lớp cát. Dùng chiếc Calicar, Cassiopeia mở cửa lăng mộ, không hề biết rằng ả vừa kích hoạt một lời nguyền khủng khiếp đã được yểm vào đó tự ngàn xưa. Trên bờ vực của cái chết, Sivir chứng kiến vị thần rắn sống dậy từ sỏi đá, đốt cháy làn da của Cassiopeia bằng nọc độc. Điều cuối cùng mà người lính đánh thuê nghe được trước khi những giác quan của cô lịm dần là tiếng gầm thét điên cuồng của những vị thần, vừa được phóng thích từ lăng mộ để một lần nữa thống trị mặt đất trên kia...

Nhưng định mệnh của Sivir vẫn chưa dừng lại ở đó.

Cô không hề biết rằng, cô là người cuối cùng sở hữu dòng máu hoàng tộc cổ đại chảy trong huyết quản. Khi tỉnh giấc, người mà cô nhìn thấy không ai khác chính là Azir—vị hoàng đế cuối cùng của đế chế Shurima, người đã thất bại trong nghi thức Thăng Hoa dành cho chính mình và mãi mãi chỉ còn là một huyền thoại. Sau gần ba nghìn năm, cuối cùng chính máu của cô đã đánh thức linh hồn của ông, hoàn thiện nghi thức và ban cho ông sức mạnh của một hoàng đế thần thánh. Và tại đó, nơi Ốc Đảo Bình Minh trong truyền thuyết, ông đã dùng dòng nước kỳ diệu của hồ nước thiêng để chữa lành vết thương chí mạng cho cô.

Cô đã từng nghe kể về những truyền thuyết của Azir, cùng lời tiên tri rằng ông sẽ trở lại, nhưng vẫn luôn cho rằng chỉ những gã khờ mới đặt niềm tin vào một câu chuyện hoang đường như thế... nhưng cô cũng không thể phủ nhận điều mà cô vừa nhìn thấy trước đôi mắt trần tục của mình. Mặt đất nứt ra, cát bụi cuộn trào khi thành phố Shurima cổ đại trồi lên từ chính lăng mộ của nó. Nơi giữa lòng thành phố, một đĩa vàng khổng lồ được dựng nên, nó phản chiếu từng tia sáng chói chang từ phía mặt trời. Hoảng loạn tột độ, Sivir chỉ còn biết cắm đầu bỏ chạy với thanh Chalicar trên lưng.

Nhưng với những khao khát được trở về cuộc đời cũ, Sivir lại một lần nữa mắc kẹt giữa trận chiến của những thực thể cổ đại mà phần lớn người phàm không thể hiểu biết nổi. Nơi thành phố Vekeura, cô phải chạm trán một Thể Thăng Hoa khác—tên pháp sư Xerath vừa được phóng thích, và đang truy lùng để tận diệt dòng máu của Azir một lần và mãi mãi—nhưng với sự giúp đỡ của đại học giả Nasus và một pháp sư trẻ với sức mạnh điều khiển đất đá mang tên Taliyah, Sivir lại một lần nữa sống sót.

Và giờ là lúc cô phải chọn cho mình một con đường, dù đó là chấp nhận điều mà định mệnh đã sắp đặt cho cô, hoặc tự tìm cho bản thân một con đường riêng, giữa nơi sa mạc không ngừng biến đổi của Shurima.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net