URGOT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng là tên đao phủ đáng sợ của Noxus, Noxus bị chính đế quốc mình phục vụ phản bội. Giữa đống xiềng xích, hắn buộc phải học hỏi ý nghĩa thực sự của sức mạnh ở Đáy Sông – một hầm mỏ kiêm nhà tù sâu bên dưới Zaun. Thoát ra từ một thảm họa khiến cả thành phố rơi vào hỗn loạn, giờ hắn phủ cái bóng đầy đe dọa lên thế giới tội phạm ngầm. Trừng phạt các nạn nhân bằng chính đám xích từng trói buộc mình, hắn sẽ thanh lọc những kẻ không xứng đáng khỏi ngôi nhà mới, biến nó thành luyện ngục của nỗi đau.

Urgot luôn tin mình là kẻ đáng giá, một đao phủ, người hành quyết lũ yếu đuối. Hắn là hiện thân của lý tưởng Noxus về sức mạnh thống trị tất cả, hiện thực hóa nó với mỗi cú vung rìu. Niềm kiêu hãnh của hắn dâng cao theo đống thi thể ngày một chất chồng sau lưng, và chỉ sự hiện diện đầy đe dọa của hắn thôi cũng đủ giữ vô số chiến đoàn phải đứng ngay hàng thẳng lối.

Thế nhưng, chỉ một lời nói là đủ để định đoạt số phận hắn. Được cử đến Zaun xa xôi để ngăn chặn âm mưu nổi loạn chống lại sự cai trị của Noxus, Urgot muộn màng nhật ra nhiệm vụ này chỉ là sắp đặt để hắn rời kinh thành trong lúc kẻ chiếm ngôi Swain giành quyền lực. Bị vây quanh bởi lũ tay sai của các hóa-chủ, và nổi điên vì mọi thứ hắn tin tưởng đều là dối trá, Urgot bị lôi xuống tận hầm mỏ dưới đáy Zaun. Hắn đã bị đánh bại. Hắn đã bị nô lệ. Rốt cuộc hắn là kẻ không đáng giá. Hắn im lặng chịu đựng cuộc sống đọa đày trong hầm ngục chờ chết.

Ở Đáy Sông, cái chết mang muôn hình vạn trạng...

Quản ngục, Hóa Chủ Voss, đôi khi sẽ ra giá tự do để đổi lấy việc một tù nhân chấp nhận bị tra khảo – bởi lưỡi dao của chính mụ. Từ những tiếng thét vang vọng qua đường hầm, Urgot biết được những điều đáng kinh ngạc về Zaun. Có gì đó đặc biệt ở thành phố này, thứ gì đó màu nhiệm và hiển hiện ngay cả trong những bí mật tuôn ra từ cổ họng những kẻ hấp hối. Urgot không biết đó là gì đến khi hắn được mang tới trước Voss, sợ rằng ả sẽ đánh gục hắn.

Nhưng ngay khi lưỡi dao cắt vào thịt, Urgot nhận ra cơ thể hắn đã bị bủa vây bởi thống khổ sẵn rồi, nỗi thống khổ vượt xa hơn bất kỳ thứ gì Voss gây ra được. Đáy Sông đã khiến hắn mạnh mẽ hơn cả khi còn là đao phủ.

Đau đớn là bí mật của Zaun. Tiếng cười của hắn khiến Voss phải bỏ chạy lên tầng mặt, và một triều đại hỗn loạn bắt đầu từ đáy sâu.

Giành quyền cai trị nhà ngục, Urgot tận hưởng thử thách sống còn mới. Hắn tìm ra những phần cơ thể yếu ớt nhất, và thay thế chúng bằng đống máy móc góp nhặt được, thứ công nghệ được tạo ra bởi những kẻ sẽ chết nếu không có chúng – thiếu thốn là nguồn gốc của đau khổ.

Lính canh không còn có thể tiến vào những khu vực bị Urgot giật khỏi tay Voss nữa. Đám tù nhân thì sợ cai ngục mới còn hơn cả người tiền nhiệm. Nhiều kẻ còn sùng kính đến mức cuồng tín với Urgot khi chúng bị buộc nghe bài thuyết giảng của hắn về bản chất của sức mạnh, tiếng bàn tay của hắn siết chặt quanh cổ của những kẻ không chịu lắng nghe.

Chỉ khi một điệp viên Noxus đến Đáy Sông, Urgot mới bị buộc phải đối mặt với quá khứ. Dù tay gián điệp nhận ra hắn và xin hắn giúp trốn thoát, Urgot đánh gã không nương tay rồi ném đống bầm dập đó vào bóng tối.

Giờ Urgot nhận ra, sức mạnh không thể thứ cai trị Noxus, mà là con người... và con người thì yếu đuối. Sẽ không có kẻ cai trị, không có dối trị, không có gì can thiệp vào sự hỗn loạn thuần khiết của việc sinh tồn. Mở màn cuộc nổi loạn bằng cách kích nổ mạch hóa kỹ bên trong khu mỏ, Urgot khiến cả thành phố bên trên rung chuyển, và mở toang nhà ngục trong vụ nổ không thua kém gì vụ nổ đã tạo nên Zaun. Rất nhiều tù nhân chết tại chỗ, và hàng ngàn kẻ nữa biến mất trong Hầm Thải. Nhưng những kẻ đáng giá, như thường lệ, đã sống sót.

Kể từ đó, triều đại khủng bố của Urgot ngày càng lớn mạnh. Kết hợp cả công nghệ máy móc và tính tàn bạo của Noxus, hắn sát hại hết hóa-chủ này đến hóa-chủ khác, tập hợp được một đội tay sai trong số những người bị áp bức ở Zaun. Với bất kỳ ai may mắn thoát khỏi cơn điên cuồng chết người của hắn, họ nhận được một thông điệp: hắn không ở đây để lãnh đạo, mà để sống sót. Nếu ngươi đáng giá, ngươi cũng sẽ sống sót.

Và thử thách... mới chỉ bắt đầu thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net