Vel'Koz

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Để thực sự hiểu nỗi kinh hoàng mang tên Vel'Koz, trước hết người ta phải nhắc tới các Băng Ác Thần, và cách chúng bị nhân giới che mắt ra sao.

Nằm ngoài vị diện vật chất ở đâu đó bên dưới nó, là một vực thẳm không gì soi thấu nổi. Đó là thế giới Hư Không, nơi chẳng một sinh vật nào, dù bất tử hay không, tồn tại được. Bạn không cần biết làm thế nào hay tại sao nó sinh ra đâu—chỉ cần biết nó có thật là đủ. Hư Không vĩnh cửu. Hư Không nuốt sạch tất cả.

Tại đó, trong hắc ám lạnh lẽo vô tận, vạn vật đều trống rỗng như nhau. Qua biết bao thời đại, nơi này vẫn giữ nguyên sự thuần khiết. Và yên bình nữa, nếu nó thực sự mang ý nghĩa gì trong chốn này.

Thế rồi, có gì đó thay đổi. Không phải ở Hư Không, mà ở một nơi khác. Có gì đó tồn tại, có gì đó... ở nơi trước đây vốn không có gì, và sự hiện diện của nó tạo nên một thoáng gợn trên người những thực thể to lớn, lạnh lẽo, không hình dạng đang lướt trong màn đen u tối. Trước đó, chúng thậm chí còn không biết chúng có nhận thức, và giờ chúng biết chúng không thể khoan dung cho sự có mặt của một nơi khác; một nơi đầy sự sống và sáng tạo.

Những thực thể này theo dõi. Chăm chú theo dõi.

Rất nhanh, các Băng Ác Thần thấy chính chúng bị thăm dò lại. Những tâm trí phàm tục nhỏ nhoi tiếp xúc với chúng thật không đáng kể, còn thua cả những bụi sáng ngoài rìa vực thẳm. Tuy nhiên ở chúng, các Băng Ác Thần thấy cơ hội để xâm nhập thế giới vật chất, để tiêu diệt nó, để dập tắt nhịp đập thực tại bên ngoài Hư Không.

Những kẻ táo bạo nhất trong số chúng xé toạc tấm màn ngăn, lao vụt lên trên, để rồi bị mất phương hướng bởi sự thay đổi đột ngột giữa vực thẳm và thực tại. Trong thoáng chốc, có thời gian, có sức nóng, có đau đớn...

Rồi chỉ còn lạnh lẽo. Con đường bị bịt kín, hàng chục Băng Ác Thần mắc kẹt trong không gian giữa hai thế giới, đóng băng trong khoảnh khắc chuyển đổi.

Những kẻ còn ở lại Hư Không chùn bước. Chúng không có khái niệm gì về chuyện vừa xảy ra, nhưng chúng biết chúng đã bị phản bội.

Và thế là, chúng thích nghi.

Chạm khẽ vào nhân giới, các Băng Ác Thần lấy thứ vật chất nguyên sơ đã tạo nên nó, đổi dạng, ác hóa và truyền ý thức vào đó. Chúng là những Hư Không Tộc đầu tiên, và sẽ là tai mắt của các chủ nhân, được gửi vào cơn ác mộng của tồn tại để nhìn, để nghe, và để học.

Trong số chúng, có một con nổi bật hẳn lên. Có lẽ là Hư Không Tộc sống sót lâu nhất, và chắc chắn là tồn tại bền bỉ nhất bên ngoài vực thẳm, nó được biết đến dưới vô số cái tên với những kẻ bất hạnh vô tình đụng độ. Hàng ngàn năm trước khi Icathia phóng thích Hư Không, nên văn hóa nguyên thủy của Shurima đã sợ hãi con quỷ Vel'Koz, kẻ bò lên từ chốn âm ti để cướp đoạt giấc mơ của những con người thông thái. Dù tên của nó không thể dịch sát nghĩa trong ngôn ngữ hiện đại, nhưng đại khái là "phá đi để hiểu rõ."

Khao khát vô độ với tri thức đã dẫn Vel'Koz đi khắp thế giới, đến những đỉnh núi cao nhất và những tầng đáy sâu nhất. Xảo quyệt và có phương pháp, nó lặng lẽ quan sát các nền văn minh trỗi dậy, trì trệ và suy tàn, dành hàng thế kỷ rà khắp thềm đại dương tìm kiếm những bí mật, thậm chí lần dò những chuyển động của sao trời trên đầu.

Nó mang tất cả tri thức này trở lại khe nứt vĩ đại trong kết cấu của Runeterra—để các Băng Ác Thần biết điều nó biết—và sẽ tiêu hủy không do dự bất kỳ ai cản đường nó.

Bởi Hư Không vĩnh hằng, và nó sẽ nuốt sạch tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net