Chương 453-460: Người biết bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ách. . ." Tiểu Thỏ dùng lực nuốt nước miếng một cái, nhìn ánh mắt anh nguy hiểm, vội vàng lắc đầu, lại gật đầu nói: "Em biết, em biết!"

"Còn muốn tiếp tục sao? ?" Tay Trình Chi Ngôn đè nặng cánh tay cô hơi chút dùng lực, híp đôi mắt nhìn cô hỏi.

"Không muốn rồi ! !" Tiểu Thỏ vội vàng đong đưa đầu mình giống như trống lắc.

"Hừ." Trình Chi Ngôn liền từ trên cao nhìn xuống cô như vậy một hồi, rốt cục buông tay vẫn đè nặng tay cô ra.

Tiểu Thỏ thở dài nhẹ nhõm một hơi vội vàng từ trên giường ngồi dậy, xoa xoa cánh tay mình bị anh đè đau, vụng trộm hướng tới anh làm mặt quỷ, sau đó vội vàng từ cửa ban công lại lui về phòng chính mình.

Ngày hôm sau.

Trình Chi Ngôn vẫn giống như thường ngày mang theo Tiểu Thỏ đi học như cũ.

Chỉ là xe vừa mới ngừng ở garage tầng ngầm, lúc Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ mở cửa xe ra ngoài, một cái thanh âm tràn đầy ý cười la lớn sau lưng bọn họ: "Trình Chi Ngôn! Thật là cậu! ?"

???

Tiểu Thỏ quay đầu lại, vậy mà thấy một người mặc áo hoa, quần bãi biển, chân giẫm lên giày, da anh ta nhìn giống như là phơi nắng bị ánh mặt trời chiếu màu tiểu mạch khỏe mạnh, trên mặt còn mang theo một cái kính mát lớn, gần như che khuất nửa gương mặt.

Nếu không bởi vì biết đây là ga ra chuyên thuộc công nhân viên chức dạy học, Tiểu Thỏ quả thực muốn hoài nghi người này có phải tới trường học nghỉ phép hay không.

Trình Chi Ngôn cũng là vẻ mặt nghi hoặc nhìn người kia.

"Là tôi a." Người đàn ông kia cười tít mắt đi đến trước mặt Trình Chi Ngôn, đưa tay tháo kính mát trên mặt xuống, lộ ra ánh mắt thâm thúy mà dài nhỏ.

". . ." Trình Chi Ngôn không hiểu ra sao nhìn anh ta.

" Mẹ kiếp, cậu không nhớ rõ tôi rồi hả ?" Người đàn ông ở trước mắt nhất thời vẻ mặt cực kỳ bị thương nhìn Trình Chi Ngôn, đưa tay ôm trái tim mình nói: "Tôi cũng là Nam Đại a, tôi với cậu học cùng chuyên ngành a!! Cậu là lớp sáu tôi lớp ba a!"

". . ."

Trình Chi Ngôn tiếp tục trầm mặc chốc lát, sau đó miễn cưỡng gật gật đầu.

"Ai, bất quá cậu không nhớ rõ tôi cũng là bình thường, chúng ta cũng đã gặp mặt vài lần ở hội học sinh, lúc cậu lên Đại Nhất (năm nhất), tôi đã lên Đại Tứ (năm tư), cái lúc kia tôi đang vội vàng tìm việc, cũng không làm sao trong trường học." Người đàn ông tự quen thuộc hướng tới Trình Chi Ngôn bô bô hồi lâu, lúc này mới như là nhớ tới cái gì, đưa tay sờ sờ đầu cười nói: "Đều đã quên tự giới thiệu, tôi là Thân Tử Hạo, Trình Chi Ngôn rất lâu không gặp."

"...."

Trình Chi Ngôn đứng ở trước mặt Thân Tử Hạo, lông mi thanh tú hơi hơi nhăn lên, đôi mắt trong suốt nhìn anh ta hồi lâu, sau đó nhàn nhạt gật đầu nói: "Tôi nhớ ra rồi, thì ra chủ tịch hội học sinh, Thân Công Báo."

". . ."

Tiểu Thỏ rõ ràng nhìn vẻ mặt trên mặt cái người tên là Thân Tử Hạo kia rút rút.

"Ha ha ha, Thân Công Báo gì gì đó, đó là biệt hiệu, biệt hiệu... Không thể tưởng được biệt hiệu của tôi so với tên thật còn nổi tiếng hơn a." Thân Tử Hạo có chút xấu hổ cười cười, sau đó ánh mắt chuyển động đến trên người Tiểu Thỏ, vẻ mặt hứng thú đánh giá cô, ngón tay vuốt ve cằm mình nói: "Vị này chính là. . ? ?"

"Học sinh của tôi." Trình Chi Ngôn vô cùng ngắn gọn trả lời một tiếng.

"A.... . ." Thân Tử Hạo gật gật đầu, nhưng mà ánh mắt vẫn dừng lại trên người Tiểu Thỏ như cũ, cân nhắc nói: "Làm sao cảm thấy nhìn có chút quen mắt a? ?"

"Ách..." Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, trong mắt nghi hoặc nhìn anh ta.

Thân Tử Hạo cau mày, hơi hơi cúi đầu, ánh mắt nghiêm túc chuyển động tới chuyển động đi trên người Tiểu Thỏ, cuối cùng vỗ tay nói: "Tôi nhớ ra rồi, đây không phải bạn gái nhỏ của cậu sao!?"

"..."

Trong đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một tia ánh sáng kỳ dị.

Tiểu Thỏ quay đầu lại, trong ánh mắt mang theo một tia hỏi hướng tới Trình Chi Ngôn nhìn qua.

"Tuyệt đối không sai rồi!!" Thân Tử Hạo vẻ mặt dương dương đắc ý nhìn Tiểu Thỏ nói: "Năm đó lúc cậu tới đưa tin, có bao nhiêu học tỷ học muội thèm nhỏ dãi đối với cậu a!! Kết quả sau nhiều cách hỏi thăm, phát hiện cậu thậm chí có bạn gái còn là cô gái nhỏ rất nhiều so với cậu, tôi nhớ rõ cô gái nhỏ kia lúc ấy còn đang ở sơ trung đi, lúc ấy có người vụng trộm từ trong điện thoại của cậu in một tấm hình ra, ảnh chụp kia đúng là điên cuồng truyền khắp tất cả khoa a."

"..."

Không phải đâu... Cô được nhiều người biết đến như thế...

Tiểu Thỏ nhịn không được kéo kéo miệng...

"Là cô ấy đi? Chính là cô ấy đi?" Thân Tử Hạo khom lưng cười tít mắt nhìn Tiểu Thỏ, thanh âm sang sảng nói: "Mặc dù trưởng thành một chút nhưng mà mặt mày gì gì đó vẫn là không có thay đổi, nhìn vẫn là thật đáng yêu a."

"..." Trình Chi Ngôn trầm mặc hồi lâu, rốt cục nhàn nhạt mở miệng nói: "Học trưởng anh làm sao lại ở chỗ này làm thầy giáo?"

Dù sao lấy trường học bọn họ, lấy chuyên ngành bọn họ như thế nào cũng sẽ không nghĩ đến làm thầy giáo, cho nên lúc trước anh nói muốn đi trung học làm thầy giáo vật lý với người trong ký túc xá, bọn họ đều cho rằng anh uống nhầm thuốc rồi.

"Ai... Này nói thì dài dòng, quả thực chính là đau lòng a..." Thân Tử Hạo đưa tay lau nước mắt giả trên mặt mình một cái.

"Vậy đừng nói là được." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc mắt nhìn anh ta, xoay người vỗ vỗ đầu Tiểu Thỏ nói: "Đi, trở về lớp học đi, lập tức đến giờ học rồi."

"A..., được!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, trước khi đi vẫn lại là nhịn không được nhìn Thân Tử Hạo một cái.

Người này... Biết chuyện cô cùng Trình Chi Ngôn...

Anh ta nhìn dường như cũng là bộ dáng thầy giáo a...

Trình Chi Ngôn cùng Thân Tử Hạo nhìn theo bóng dáng Tiểu Thỏ dần dần đi xa, lúc này mới mới thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu nhìn lẫn nhau.

"Ha ha." Thân Tử Hạo nhếch miệng cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai Trình Chi Ngôn nói: "Cậu được đấy, muốn mỹ nhân không cần giang sơn a, lúc trước lúc ở trường học, cậu giúp đỡ nhiều xí nghiệp viết chương trình như vậy, tôi còn tưởng rằng sau khi cậu tốt nghiệp sẽ đi khoa học kỹ thuật Hoa Hưng a, dù sao cũng là xí nghiệp xếp thứ ba mươi bảy trên năm trăm xí nghiệp lớn trên thế giớ a, cậu vậy mà nói từ chối liền từ chối yên lặng chạy tới làm giáo viên cho bạn gái nhỏ cậu rồi."

Trình Chi Ngôn ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, xoay người vừa hướng tới phương hướng thang máy đi vừa nói: "Học trưởng, mặc dù mỗi ngày ngồi xổm trong trường học nho nhỏ này, nhưng mà tin tức vẫn là rất hiểu."

" Vậy à." Thân Tử Hạo đi theo sau lưng Trình Chi Ngôn vừa đi vừa nói: "Đừng nhìn tôi hiện tại thoái ẩn giang hồ, nhưng mà trên giang hồ vẫn còn lưu truyền truyền thuyết của tôi như cũ, hơn nữa, cậu tới làm giáo viên trung học, đúng là tin tức khiếp sợ bao nhiêu người a, nhóm người học tỷ học muội sau khi biết tôi cùng cậu làm giáo viên bên trong cùng một ngôi trường, đúng là trăm cay nghìn đắng tìm đến tôi, đặc biệt chiếu cố tôi, muốn tôi thường xuyên giúp đỡ các cô lưu ý cuộc sống tình cảm của cậu a. Đoạn thời gian trước, QQ của tôi gần như mỗi ngày đều có em gái thầm mến cậu tới thêm tôi."

" Có khoa trương như thế sao?" Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, nhíu mày kỳ quái nói: "Tôi tới trường học này đã gần một tháng, làm sao đều không có nhìn thấy anh?"

"Ha ha, đây không phải là vừa vặn nghỉ phép trở về kéo kéo áo màu sắc rực rỡ trên thân mình hướng tới Trình Chi Ngôn cười hắc hắc nói: "Cậu xem, tôi ngay cả quần áo cũng không kịp thay liền đi làm, còn không phải là vì sớm gặp mặt học đệ cậu một chút."

". . ." Trình Chi Ngôn nháy mắt không nói gì.

Hai người vào thang máy, Trình Chi Ngôn tiện tay ấn cái nút lầu ba, Thân Tử Hạo không có nhúc nhích.

"Anh đi lầu mấy? ?" Trình Chi Ngôn thuận miệng hỏi.

"Tôi cũng lầu ba." Thân Tử Hạo cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn nói.

"A.... . ." Trình Chi Ngôn sau khi lên tiếng, liền không nói.

Lúc thang máy đi được tới lầu một, có giáo viên khác vào, bọn họ thấy Thân Tử Hạo, vẻ mặt trên mặt đều là ngớ ra một chút, sau đó hướng tới anh gật đầu nói: "Thân trợ lý, sớm."

"Sớm a." Thân Tử Hạo vẻ mặt cười hì hì chào hỏi bọn họ.

Ánh mắt những người khác dạo qua trên mặt Trình Chi Ngôn một vòng, sau đó vẻ mặt quái dị không nói lời nào.

Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc bọn họ một cái, liền xem như cái gì cũng không phát hiện.

Thang máy đến lầu ba, Trình Chi Ngôn lập tức bước chân dài ra hướng tới văn phòng chính mình đi tới, Thân Tử Hạo cũng lắc lư lắc lư đi theo sau lưng anh hướng tới phương hướng văn phòng anh đi.

"Anh cũng ở tầng này?" Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn anh ta một cái, kỳ quái nói.

"Ha ha." Thân Tử Hạo lại là hướng tới anh cười hắc hắc nói: " Chẳng lẽ cậu không biết sao, tôi với cậu là cùng một phòng làm việc a."

". . ." Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày.

" Phòng làm việc của cậu kia, vốn là phòng Phó Hiệu Trưởng trường học chúng ta, nghe nói cậu đã đến rồi, đặc biệt dọn ra đưa cho cậu." Thân Tử Hạo cười hì hì hướng tới Trình Chi Ngôn giải thích nói: "Nhưng mà vì có thể tùy thời dốc lòng báo cáo động thái của cậu cho nhóm người dốc lòng cầu học học muội, tôi đã xin cùng hiệu trưởng, từ hôm nay trở đi tôi muốn cùng cậu phòng làm việc bên trong một phòng. Nhưng mà cậu yên tâm, chuyện cậu với bạn gái nhỏ tôi tuyệt đối sẽ không nói với giáo viên khác, dù sao... Sư đồ luyến sao... Đối với hình tượng trường học ảnh hưởng không tốt lắm."

" Tùy anh." Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, xoay người vào văn phòng.

Trong văn phòng, đối diện bàn công tác của anh cũng một ngày vậy mà nháy mắt xuất hiện thêm một bàn công tác giống nhau như đúc, phía sau bàn công tác kia còn có một cái ngăn tủ rất lớn.

Trên bàn công tác có mô hình người máy, mô hình ô tô, mô hình tàu thuyền ngược lại chồng chất không ít, nhưng mà tài liệu không mấy cái, trên vị trí hướng tới cửa đặt một tấm bảng, phía trên dùng con dấu chữ in "Trợ lý Hiệu trưởng - - Thân Tử Hạo" .

" Trợ lý Hiệu trưởng?" Trình Chi Ngôn có chút nghiền ngẫm đọc mấy chữ kia một lần, sau đó quay đầu lại vẻ mặt cười như không cười nhìn anh ta nói: "Học trưởng tuổi còn trẻ đã đến vị trí trợ lý hiệu trưởng, vì sao còn muốn chen chúc cùng phòng làm việc nho nhỏ này với tôi, theo lý mà nói, anh không phải nên là cùng phòng làm việc với hiệu trưởng sao? ?"

"Ai, đây nói ra đều là đau lòng a." Thân Tử Hạo đi đến trước bàn làm việc mình ngồi xuống, bắt chéo hai chân, tay sờ soạng mô hình ô tô ở trên bàn một lần, mới cười hì hì nói: "Đừng gọi Học Trưởng, không quen, gọi Tử Hạo là được."

"Tôi gọi cậu là Chi Ngôn?" Thân Tử Hạo không đợi Trình Chi Ngôn trả lời liền cứ thế tiếp tục nói: "Ai, tên này gọi cũng quá vẻ nho nhã rồi."

"Anh xác định muốn tôi gọi anh là Tử Hạo?" Trình Chi Ngôn mỉm cười, thuận miệng nói: " Anh không biết là đọc ngược lại cảm giác giống như chuột sao?"

". . ." Tươi cười trên mặt Thân Tử Hạo lập tức liền cứng lại rồi.

"Anh có phải không cần lên lớp hay không?" Trình Chi Ngôn ngồi xuống trước bàn làm việc mình, đôi mắt trong suốt nhìn Thân Tử Hạo hỏi.

"Ai, kia thật cũng không phải." Thân Tử Hạo có chút nhàm chán ngồi ở phía sau bàn công tác, quơ quơ mô hình ô tô trong tay nói: "Những cái giáo viên muốn nghỉ ngơi tôi có thể dạy thay giúp bọn họ, tôi cơ bản là toàn năng."

" Chẳng lẽ anh liền không có nghĩ tới muốn dạy cố định một môn?"

" Ví dụ như??"

" Anh ngữ."

"A?" Thân Tử Hạo sửng sốt một phen, sau đó cau mày nghĩ nghĩ nói, "Ý của cậu là.... Muốn tôi đi lớp cậu dạy Anh ngữ?"

"Uh'm." Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng gật đầu.

" Tại sao a, cô giáo Anh ngữ lớp các cậu....Tôi nhớ rõ hẳn là cô giáo Cố đi, không phải cô dạy rất tốt sao?" Thân Tử Hạo vẻ mặt bát quái nhìn Trình Chi Ngôn, sau một lúc lâu đột nhiên bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: "A...! Tôi đã biết, bọn họ đều nói cô giáo Cố thích cậu, khà khà, xem ra là thật a. Có phải cậu sợ bạn gái nhỏ ghen hay không? ?"

". . ." Trình Chi Ngôn yên lặng nhìn anh không nói lời nào.

"Ai. . . Cái này sao, tôi cũng không phải không thể đi dạy Anh ngữ lớp cậu, nhưng mà vô duyên vô cớ đổi cô giáo Cố đi như vậy không tốt lắm đâu??" Thân Tử Hạo thấy anh không nói lời nào cũng thu hồi tươi cười nói: "Cậu thật sự muốn tôi tới lớp cậu mà nói, vậy thì đợi học kỳ sau đi, tôi tìm lý do điều cô giáo Cố đi cái lớp khác."

" Có thể." Trình Chi Ngôn gật đầu, tính là đồng ý rồi.

"Ai? ? Ai? ? Tôi nói đùa a, cậu sẽ không thật sự muốn đổi Cố mỹ nữ đi chứ? Cho dù nói như thế nào người ta cũng là giáo viên trong đoàn đội mỹ nhân trường học chúng ta a, cậu không thích người ta thì để nhìn cũng cảnh đẹp ý vui a." Thân Tử Hạo vẻ mặt đáng tiếc nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Phung phí của trời, phung phí của trời a! !"

"Ít nói nhảm." Trình Chi Ngôn liếc anh ta một cái, thuận tay cầm lấy mô hình siêu nhân biến hình trên bàn anh ta, vừa suy nghĩ vừa nói: "Anh thích mà nói, anh đi theo đuổi cô ấy a."

"Đừng. . . Đừng. . . Trình thiếu đừng kích động, có chuyện từ từ nói!" Thân Tử Hạo vừa thấy mô hình siêu nhân biến hình của mình trong tay Trình Chi Ngôn bị ném đến giữa không trung chợt cao chợt thấp lại hiểm hiểm tiếp được, nhất thời khẩn trương đứng lên nói: "Cậu muốn đổi cô giáo Anh ngữ không thành vấn đề, chúng ta lập tức đổi, lập tức liền đổi! Tới tới tới.... Trước đem Đại Hoàng Phong trả lại cho anh.... Kia chính là anh tìm giá tiền thật cao cướp đoạt từ trên tay người khác trở về."

"A.... . . Lập tức? Lập tức? ?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nheo mắt nhìn anh ta, trong thanh âm mang theo mỉm cười hướng tới anh ta hỏi.

"Đúng! Lập tức! Cho tôi xem thời khoá biểu lớp cậu, tôi lập tức đi lớp học cậu dạy môn tiếng Anh!!" Thân Tử Hạo vẻ mặt chuyên chú nhìn siêu nhân biến hình trong tay anh, không hề biết điều kiện gì đều đồng ý.

"Được được." Trình Chi Ngôn mỉm cười, rốt cục cầm cái siêu nhân biến hình trong tay thả lại trên bàn anh ta.

Buổi sáng hôm nay là môn ngữ văn.

Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng kiểm tra đối phương đọc thơ cổ xong, không bao lâu liền tan học tiết học sớm.

Trình Thi Đồng nhìn thoáng qua thời khóa biểu, quăng quăng hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Tiết đầu là tình địch môn tiếng Anh của cậu, tiết hai là tiết học chồng cậu, ai.... Vừa thấy như vậy phỏng chừng cô giáo Cố lại muốn kéo dài tiết học rồi."

". . ." Tiểu Thỏ quay đầu nhìn Trình Thi Đồng một cái, vẻ mặt bình tĩnh cầm lấy sách môn tiếng Anh trên bàn nói: "Không quan hệ, tớ cùng anh nước chanh đã làm hòa rồi."

"A.... . ." Trình Thi Đồng chớp chớp mắt, vẻ mặt bát quái nhìn cô nói: "Như thế nào, ngày hôm qua ngã một phen, chú nhỏ đau lòng a? ? Sau này trở về có phải hảo hảo an ủi cậu một phen hay không?"

" Giọng điệu của cậu .... Như thế nào kỳ quái như vậy a?" Tiểu Thỏ có chút không biết nói gì nhìn cô.

"Ha ha..." Trình Thi Đồng đè thấp thanh âm hướng tới cô hỏi: "Cậu và chú nhỏ... Đánh toàn bộ lũy chưa?"

"Làm sao có thể!" Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời tràn đầy đều là đỏ ửng.

"Còn không có a? ?" Bộ dáng Trình Thi Đồng nhìn giống như có chút thất vọng, "Không thể nào, chú nhỏ thấy thế nào cũng là đàn ông khỏe mạnh a, cho dù là quân tử cũng nên có nhu cầu phương diện kia đi, hai ngươi đều đã nói chuyện nhiều năm như vậy, chú còn không có xuống tay với cậu, này không khoa học a! ! Tốt xấu hiện tại cậu cũng trổ mã rồi."

Cô vừa nói, vừa bất ngờ đưa tay bóp ngực Tiểu Thỏ một cái, gật đầu nói: "Sờ rất tốt a."

"Cậu làm gì vậy!" Tiểu Thỏ nhịn không được hướng tới Trình Thi Đồng nhìn, lập tức đưa tay cũng sờ soạng cô ấy một cái nói: "Cậu cũng rất tốt a, cậu và Cố Ninh Thư nhà cậu.... Có phải hay không đã? ?"

"Ai. . . Còn không có." Trình Thi Đồng vẻ mặt đáng tiếc thở dài, "Tuy nhiên nói thật, tớ thực ra muốn bắt anh ở bên trên..."

". . ." Tiểu Thỏ đầu đầy hắc tuyến nhìn cô một cái, lại quay đầu nhìn thoáng qua Cố Ninh Thư ngồi ở cuối cùng, không biết nói gì nói: "Chị hai, cậu có thể rụt rè hay không?"

"Rụt rè cái gì a, tớ đã cực kỳ rụt rè a." Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái, tiếp tục nói: "Nhưng mà vẫn là chờ một chút đi, cho dù nói như thế nào cậu ấy vẫn là Vị Thành Niên a, đối với một người nam sinh chưa thành niên tớ không hạ thủ được a."

". . ."

Mẹ, cậu với chú nhỏ quả nhiên là chú cháu ruột, ngay cả lý do không hạ thủ được đều một dạng!

Tiểu Thỏ trong mắt không biết nói gì nhìn cô.

Trình Thi Đồng cười hì hì nhìn Tiểu Thỏ, lúc đang chuẩn bị lại nói chút gì, cửa phòng học đột nhiên xuất hiện một người mặc áo màu sắc rực rỡ, một đạo thanh âm sang sảng vang lên ở cửa nói: "Các học sinh, tiết môn tiếng Anh này do tôi vội tới dạy a, cô giáo Anh ngữ các em tạm thời trong nhà có việc, tôi tạm thời cho cô ấy nghỉ."

Tầm mắt bạn cùng lớp lập tức hướng tới cửa nhìn qua.

Tiểu Thỏ trong lòng cả kinh, đây không phải người cô vừa mới gặp được tại garage tầng ngầm kia sao? ?

Làm sao anh ta chạy đến lớp mình dạy Anh ngữ rồi hả ? ?

"Mẹ kiếp. . . Đây là anh ta mới vừa từ bờ biển nghỉ phép trở về sao? ?" Trình Thi Đồng trợn to mắt nhìn bóng dáng đứng ở cửa phòng học kia, áo sơ mi màu sắc rực rỡ, quần đùi bãi biển, còn có dưới chân....

Hiện tại đã là mùa thu, học sinh đều đã mặc áo dài quần dài, từ bọn họ so ra, người này tuyệt đối là cái loại "Quần áo không chỉnh tề miễn vào" điển hình a!!

Thân Tử Hạo ngay tại giữa cái nhìn chăm chú của học sinh đi vào phòng học.

Trong tay anh ta cầm sách môn tiếng Anh, hướng tới bục giảng đặt xuống, sau đó cười hì hì hai tay chống ở trên giảng đài, hướng tới học sinh phía dưới lớn tiếng nói: "Trước tự giới thiệu một chút, tôi tên Thân Tử Hạo, Thân là xin Thân, Tử là chữ bên cạnh cây cối, Hạo là một cái chữ ngày thêm một cái dấu."

Anh ta vừa nói vừa xoay người dùng phấn viết mấy chữ này ở trên bảng đen, sau đó tiếp tục nói:

"Tôi là bạn học đại học thầy giáo Trình các em a, nghiêm khắc mà nói, tôi là học trưởng của thầy ấy, cho nên nếu như các em muốn biết cái tin tức bát quái gì về thầy giáo Trình đều có thể tới hỏi tôi, tôi ai đến cũng không từ chối."

Vừa nghe Thân Tử Hạo nói như vậy con gái lớp học Tiểu Thỏ nhất thời xôn xao.

"Thật vậy chăng??"

" Cho dù vấn đề gì đều có thể sao?"

" Thầy thật sự cùng một ngôi trường với thầy giáo Trình sao?"

Nhóm người học sinh trong phòng học vốn còn đang kỳ quái vì sao cô giáo Anh ngữ bọn họ cô giáo Cố không hiểu ra sao sẽ không tới, hơn nữa thầy giáo này nhìn kỳ quái như vậy, nhưng mà đề tài trước mắt vừa chuyển đến chỗ trên người Trình Chi Ngôn, học sinh lập tức vứt tất cả nghi vấn đến sau đầu.

Không có biện pháp, thầy giáo Trình là đối tượng làm cho tất cả nữ sinh ái mộ a.

" Có thể, có thể, tùy tiện hỏi." Thân Tử Hạo cười tít mắt đứng ở trên bục giảng, hướng tới các học sinh gật gật đầu.

"Thầy giáo Thân, thầy giáo Trình thật sự có bạn gái sao? Thầy gặp qua bạn gái của thầy ấy chưa?" Lập tức liền có nữ sinh vội vã hướng tới anh ta nói vấn đề.

"Có a, quả thật có." Thân Tử Hạo vẻ mặt nghiêm túc trả lời: "Tôi mới thấy qua bạn gái của thầy ấy không lâu trước kia."

" Bạn gái thầy giáo Trình lớn lên trông thế nào a, có phải giống như thầy ấy nói thật sự vô cùng đáng yêu hay không a??"

"Cái này sao..." Ánh mắt Thân Tử Hạo như có như không hướng tới Tiểu Thỏ bên này, sau đó cười hì hì nói: "Quả thật thật đáng yêu, đáng yêu giống như nữ sinh đáng yêu nhất lớp các em."

Thân Tử Hạo vừa dứt lời phần lớn học sinh lớp học đều đã chuyển hướng về phía Tiểu Thỏ, còn có một bộ phân nhỏ ánh mắt chuyển hướng về phía Trình Thi Đồng.

Có lẽ các nữ sinh kia là mơ mộng hình ảnh Tiểu Thỏ hoặc là Trình Thi Đồng cùng với Trình Chi Ngôn, một đám nhất thời nhịn không được thở dài.

"Xong rồi, xong rồi, kia không hi vọng rồi."

" Các em không cần quan tâm cuộc sống tình cảm thầy giáo Trình a, các em cũng có thể quan tâm tình cảm của thầy a, chẳng lẽ bộ dáng thầy không thể sánh bằng thầy giáo Trình sao?" Thân Tử Hạo đứng ở trên bục giảng, vẻ mặt bị thương nhìn toàn lớp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC