Chương 549-557: Buộc phải che giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu hiểu, cậu hiểu thì cậu tới giải thích một chút đi." Vừa nhìn về phía Trình Thi Đồng nữ sinh vừa nói với vẻ châm chọc:"Nếu không làm được thì cả cậu cũng bị nhốt bên trong cái trống chứ? Nha..... Đúng rồi, Trình Thi Đồng, cậu cũng là cháu gái ruột của thầy giáo Trình nha, như thế nào, chính bạn học cùng bàn trong lớp trong chớp mắt đã biến thành thím của mình, cảm giác này không tệ chứ???"

"Cậu câm miệng lại cho tớ!" Trình Thi Đồng không nhịn được hướng về nữ sinh kia rống lên một tiếng.

"Tớ câm miệng lại thì có lợi ích gì, học sinh trong trường đều nhìn thấy, cô ấy kéo tay thầy giáo Trình, cười rất vui vẻ, còn chủ động hôn thầy giáo Trình, không thể tin được, chính cô ta chủ động câu dẫn người khác đấy!"

Cái nhóm nữ sinh vừa nhìn thấy Trình Thi Đồng tức giận, càng thêm lo sợ mọi người sẽ bàn tán lung tung.

"Không được nói lung tung."

Cố Ninh Thư ở phía sau nghe các cô nói những lời kia, không nhịn được nhíu nhíu mày, đứng ra chận lại nói.

"Cố Ninh Thư, chúng tớ nói lung tung sao? Chuyện này giấy trắng mực đen, nha, không đúng, bức ảnh màu sắc rực rỡ, người ở phía trên, ai nhìn lại không biết là Tiểu Thỏ??? Ai nói lung tung hả? Còn chụp được ảnh đi ra vào nhà rồi, còn muốn ngụy biện??"

"......."

Cố Ninh Thư cùng Trình Thi Đồng cau mày, mắt thấy tình hình trong lớp đã loạn đến mức không thể ngăn cản, vừa lúc đó, Thân Tử Hạo trong tay cầm quyển sách Tiếng Anh, tự nhiên đi vào lớp học.

"Xảy ra chuyện gì, ồn ào hết cả lên, yên tĩnh một chút, đem sách Tiếng Anh ra, chuẩn bị học bài." Thân Tử Hạo tiện tay đem quyển sách Tiếng Anh của mình, đặt ở trên bục giảng, nhìn một mảnh tình hình hỗn loạn ở trong lớp, không nhịn được đưa tay gõ gõ bục giảng hướng về dưới lớp nói.

Sau khi tất cả học sinh nghe thấy câu nói này, trong nháy mắt tất cả trở nên yên tĩnh.

Có điều trong chốc lát, lại có người không sợ chết, hướng về phía Thân Tử Hạo la lớn:"Sư mẫu! Có người dám công khai cướp tướng công của người! Người đó ở chung một nhà với tướng công của người!"

"Cái gì!?" Thân Tử Hạo nghe xong lời này, trong thời gian ngắn, trở nên ngây ngẩn cả người.

Có người dám cướp tướng công!

Ai vậy!!?

Gan to như vậy, dám bắt nạt ngay trên đầu anh ta ư!?

Thế nhưng......

Chờ chút, tướng công sao!?

Trong nháy mắt, trong đầu Thân Tử Hạo né qua những điểm nghi vấn này, hướng về phía dưới bục giảng, nghiêm mặt với học sinh nói:" Các em chớ nói lung tung! Thầy giáo vốn là đàn ông, ở đâu ra tướng công chứ!!"

"Thật sự! Thầy giáo Thân! Có người cùng với thầy giáo Trình có mối quan hệ mờ ám, còn ở chung, chuyện này ngài không phải là không biết gì chứ??" Tất cả học sinh lập tức hướng về Thân Tử Hạo nói.

"Xảy ra chuyện gì?" sau khi Thân Tử Hạo nghe xong lời đó, khẽ cau mày, đôi mắt liếc nhìn về phía Tiểu Thỏ.

Chẳng lẽ có người làm thứ ba, đoạt Tiểu Thỏ của Trình Chi Ngôn?

Chuyện này không hợp lý nha, không phải mỗi ngày hai người họ sau khi tan học đều cùng nhau về nha sao?

"Chính là Tiểu Thỏ! Có học sinh lớn giọng hô:" Thầy giáo không phải là người không nhìn thấy, vừa nãy trên bảng thông báo có dán ảnh cô ta hôn thầy giáo Trình, thầy giáo Trình chúng ta đẹp trai, ưu tú như vậy, làm sao có khả năng để ý đến cô ta như vậy, nhất định là do cô ta câu dẫn thầy giáo Trình của chúng ta!"

"Đúng vậy, đúng vậy! Mặc kệ là nhìn từ góc độ nào, đều là cô ta chủ động đầu tiên, thật là không nhìn ra, một người có thành tích học tập bình thường như vậy, lại có tư tưởng xấu xa như vậy!" Lập tức có học sinh khác lên tiếng phụ họa.

"......." Tiểu Thỏ đang ngồi, nghe những học sinh kia nói, cảm thấy chính mình sắp khóc đến nơi.

"Từng người từng người các em, đang nói linh tinh chuyện gì đấy!?" Thân Tử Hạo dùng sức vỗ vỗ bục giảng hướng về các học sinh hét lớn:"Các em biết chuyện này như thế nào hay sao? Mà ở chỗ này đoán mò lung tung!?"

"......."

Tất cả học sinh lập tức trở nên yên lặng.

Nhưng mà từng ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Thân Tử Hạo.

"Thầy giáo Thân, thầy biết chuyện gì đang xảy ra hay sao?" Đang trong bầu không khí vô cùng yên tĩnh, một người liền hướng về phía Thân Tử Hạo hỏi.

"......" Thân Tử Hạo đưa mắt nhìn học sinh kia, đang chuẩn bị nói gì đó, bất chợt chuông reo báo hiệu vào học vang lên.

"Trước hết vào học, cấm không được thảo luận lại chuyện này!" Thân Tử Hạo hướng về phía học sinh, vẻ mặt dữ tợn nói, sau đó tưa tay mở quyển sách Tiếng Anh của chính mình, tiếp tục nói:"Bây giờ, mở sách tới trang 178, bắt đầu buổi học."

"......."

Tât cả học sinh cũng không còn bàn tán chuyện kia, khắp nơi trong phòng học vang lên tiếng xột xoạt âm thanh lật sách.

Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, liếc nhìn Thân Tử Hạo trên bục giảng, bất chợt cảm thấy vô cùng cảm kích đối với thầy.

Nhưng mà những học sinh trong lớp lúc nãy, không ngừng xoay đầu lại hướng về phía Tiểu Thỏ vài lần, sau đó lại nhỏ giọng xì xào bàn tán.

Trình Thi Đồng hướng về những học sinh đó, dùng hết sức mà trợn mắt một chút, sau đó đưa tay cầm lấy bàn tay lạnh lẽo của Tiểu Thỏ nói:"Không có chuyện gì đâu, chú tớ nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này, cậu đừng lo."

"Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, dùng hết sức kiềm chế nỗi bất an trong lòng, hướng về Trình Thi Đồng nói:" Tớ tuyệt đối tin tưởng anh..... Chỉ là......"

"Chỉ là chuyện gì?" Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ, thấp giọng hỏi.

"Dù sao chuyện giáo viên với học sinh......." Ánh mắt Tiểu Thỏ đang nhìn chằm chằm vào quyển sách tiếng Anh, vốn đang xem, lại chợt phát hiện ngay cả một chữ cũng không học vào:" Dù sao là mối quan hệ giữa học sinh với học sinh, đối với trường thì ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng......"

"Tớ hiểu." Trình Thi Đồng vỗ vỗ vai Tiểu Thỏ, nhỏ giọng nói:" Không có chuyện gì, ngược lại chú của tớ không phải muốn cả đời làm giáo viên, chú tớ không phải đã nói với cậu rồi sao, năm nay là bắt đầu kiểm tra thi nghiên cứu sinh, chờ chú tớ sau khi thi đậu nghiên cứu sinh, cũng vừa lúc cậu lên Nam Kinh học đại học, chú tớ cũng lên Nam Kinh nghiên cứu, hai người không phải sẽ ở cùng nhau sao."

"Ừ." Tiểu Thỏ gật gù, nhưng cảm giác trong lòng vẫn thấy bất an vô cùng.

Buổi học hôm nay, cô đều không thể tiếp thu được lời giảng của Thân Tử Hạo.

Một lúc suy nghĩ tự nhiên đến, một lúc suy nghĩ lại bay đi, thật không biết cách nào để tập trung tinh thần.

Kỳ thực cô cũng muốn nhắn tin cho Trình Chi Ngôn, hỏi anh tình hình bên đó như thế nào rồi, nhưng cũng lại lo lắng anh cùng giáo viên chủ nhiệm nói chuyện, căn bản không có thời gian dùng điện thoại di động.

Sắp đến lúc tan học, đột nhiên một tờ giấy bay tới.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy cái gì đó đập vào đầu, cúi xuống nhìn lại, chỉ thấy trên bàn của cô xuất hiện một cục giấy.

Cô quay đầu lại nhìn một chút xem ai ném cục giấy tới, nhưng những học sinh ngồi phía sau, từng người từng người đang ngồi nghiêm túc nghe Thân Tử Hạo giảng bài, dường như không có ai phát hiện chuyện này.

Tiểu Thỏ chần chừ một lúc, liền đem tờ giấy kia mở ra.

Trên giấy dùng bút lông màu đen, một hàng chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo.

Tiểu Thỏ, có phải cậu cùng thầy giáo Trình đã cùng lên giường? Như thế nào, cảm giác tốt không? Ha ha ha ha ......

"......."

Tiểu Thỏ yên lặng nhìn dòng chữ trên tờ giấy, ra sức mà cắn lấy môi mình.

"Làm sao vậy?" Trình Thi Đồng nhìn thấy Tiểu Thỏ yên lặng cúi đầu nhìn chằm chằm tờ giấy trên bàn, liền tiến tới.

Sau đó, cô liền thấy nội dung bên trong tờ giấy.

"Mẹ kiếp!!! Cái này do ai viết!?" Trình Thi Đồng cầm lấy tờ giấy, không nhịn được chửi thề một tiếng.

"Không biết."

TIểu Thỏ lắc đầu, dòng chữ trên tờ giấy viết xiêu xiêu vẹo vẹo, nhất định là do cố ý viết thành như thế, làm cho người khác không thể nhận ra là do ai ném tới.

"Khốn kiếp! Quả thực là muốn chọc giận lão nương rồi!" Trình Thi Đồng nhìn tờ giấy càng cảm thấy nổi nòng, cô cầm lấy tờ giấy trong tay, vo trò lại, lão nương chờ, chờ hết giờ học, nhất định sẽ tìm ra ai viết, xem lúc đó lão nương xử ngươi như thế nào!

"Đừng nóng giận." Tiểu Thỏ đưa tay vỗ vỗ Trình Thi Đồng, thở dài một hơi nói:" Tớ còn không tức giận, cậu tức giận cái gì!"

"Tớ đương nhiên là tức giận rồi, đám người này quả thật không biết xấu hổ, suy nghĩ thật xấu xa rồi!" hàm răng Trình Thi Đồng nghiến chặt lại.

"Ài......." Tiểu Thỏ nhự nhàng thở dài một cái, trước đây cô luôn cảm giác bạn bè trong lớp rất đáng yêu, mỗi người đều rất tốt, đến bây giờ, mới phát hiện, lòng người thật khó đoán.

Trước khi buổi học kết thúc, loa trong lớp đột nhiên vang lên:

"Toàn thể học sinh chú ý, toàn thể học sinh chú ý, sau khi hết buổi học, xin mời tập hợp thành hàng ở sân luyện tập, xin mời tập hợp thành hàng ở sân luyện tập, có chuyện quan trọng cần thông báo. Lặp lại lần nữa, toàn thể......."

Thân Tử Hạo đang giảng dạy, hơi ngẩn ra, sau đó không tự chủ được đưa mắt nhìn lên người Tiểu Thỏ.

Chuyện quan trọng cần thông báo...... Sẽ không có liên quan đến chuyện của Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn chứ???

Những học sinh trong lớp học, cũng từng người từng người xoay đầu lại, ánh mắt đều tập trung trên người Tiểu Thỏ, trong nhát mắt, phòng học lại bắt đầu vang lên những tiếng xì xào bàn tán.

Đợi tiếng chuông tan học sau đó vang lên.

Thân Tử Hạo cất quyển tiếng Anh, hướng về những học sinh trong lớp, âm thanh lành lạnh nói:" Được rồi, tan lớp, bắt đầu tập hợp đến sân luyện tập xếp hàng đi."

Tất cả học sinh liếc mắt nhìn nhau, kêu gọi một hồi, toàn bộ đều đứng dậy, bắt đầu ra khỏi phòng.

Ánh mắt Thân Tử Hạo lần thứ hai tập trung lên người Tiểu Thỏ, sau đó hướng về cô mỉm cười, cầm lấy quyển sách của mình, bước ra khỏi lớp.

Trên sân trường, tất cả đều là đầu người.

Cái gọi là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền trăm dặm.

Bất quá sau một buổi học ngắn ngủi, tất cả các học sinh thông qua các cách khác nhau, tất cả đều biết chuyện này.

Thậm chí còn có người chụp được bức ảnh trên bảng thông báo, truyền khắp nơi.

Vào lúc này, hiệu trưởng cũng thầy chủ nhiệm, đang đứng dưới quốc kỳ với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, trước mặt để micro, ánh mắt quét qua tất cả học sinh một vòng.

"Mọi người đến đông đủ cả chứ?" Thầy chủ nhiệm tiến đến micro, cau mày nhìn một vòng, sau đó ngữ khí nghiêm túc nói:" Liên quan tới giờ nghỉ giải lao sáng nay, ở bảng thông báo của trường truyền ra những bức ảnh kia, người nado đó còn viết những chữ như vậy, sau đó đã có những học sinh trong trường đã nhanh chóng lan truyền chuyện đó, cho nên trước mắt, tôi cảm thấy cần thiết phải triệu tập toàn thể học sinh, làm sáng tỏ chuyện hiểu lầm sáng nay."

Thầy chủ nhiệm vừa mới nói xong, phía dưới những học sinh kia bắt đầu trở nên rối loạn.

Hiểu lầm???

Đã bị được người khác chụp ảnh được, lại vẫn nói là hiểu lầm???

Hiệu trưởng cau mày nhìn cảnh tất cả học sinh trên sân trường đang trở lên rối loạn, không nhịn được lớn giọng nói:" Yên lặng, tất cả yên lặng cho tôi_____!!!"

Học sinh đang ầm ĩ phía dưới, sau một hồi thì thầm to nhỏ với nhau, bắt đầu trở lên yên tĩnh.

"Bên dưới, mời thầy giáo Trình Chi Ngôn, giải thích cho mọi người đầu đuôi sự việc." Thầy chủ nhiệm một tay đỡ micro, một tay chỉ về hướng Trình Chi Ngôn ra dấu "Xin mời", sai đó liền lui ra phía sau.

Trình Chi Ngôn khẽ mỉm cười, đưa tay kéo kéo ca-ra-vat trên áo sơ mi trắng, chậm rãi đi trước mặt micro.

Ánh mắt của anh hơi rũ cuống nhìn lướt qua những học sinh trên sân trường, sau đó ánh mắt dừng lại tại vị trí lớp học chính mình.

Dù ở đây tất cả học sinh mặc đồng phục học sinh như nhau, anh vẫn như cũ, vẫn đưa mắt tìm đến vị trí của Tiểu Thỏ.

Vào giờ phút này, đôi mắt trong sáng, thân thiết trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đang nhìn vào mình.

Trình Chi Ngôn đưa tay, đỡ lấy micro, sau đó hắng giọng một cái, âm thanh trầm thấp nói:" Vừa nãy lúc giữa giờ giải lao, bên cạnh bảng thông báo dán những bức ảnh kia, chắc là tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, tôi không biết là ai đã dán những bức ảnh này, cũng không biết người đó vì sao lại làm ra chuyện này, tôi chỉ muốn nói, có một số việc trước khi đưa ra kết luận, thì trước tiên phải tìm hiểu cho kĩ."

"........"

Trên sân trường tất cả học sinh, nhìn Trình Chi Ngôn dưới quốc kỳ.

Gương mặt trắng nõn như ngọc, đôi mắt sáng, con người lập lòe hào quang óng ánh, lúc ánh mắt của anh lướt quay toàn trường, những học sinh trong lòng đang đoán mò chuyện lúc nãy, không nhịn được đều cúi đầu xuống.

"Đối với những bức ảnh kia, tôi nghĩ nó không sai......." Tiếng nói của anh dừng lại một chút, sau đó mỉm cười nhìn toàn bộ học sinh, chậm rãi nói từng chữ từng chữ:" Trong hình là học sinh Tiểu Thỏ đang hôn một người, người đó đùng là tôi, cùng với cô đi vào thang máy là tôi, lái xe đưa cô ấy về nhà cũng là tôi......"

"Rào_____" một tiếng, những học sinh trên sân trường đều bắt đầu nghị luận.

Tất cả học sinh trong lớp Tiểu Thỏ đều quay lại nhìn cô, trong ánh mắt có ao ước, có đồng tình, may mắn, tai họa, cũng có lo lắng sầu lo.

"Yên lặng! Yên lặng! Tất cả yên lặng cho tôi!!" Hiệu trưởng nhìn những học sinh trên sân trường, tiến lên một bước, đứng trước micro hét to mấy tiếng.

Vài giây sau, những học sinh đang thảo luận kia mới bắt đầu từ từ yên lặng trở lại.

"Ta không phủ nhận...... Hai người chúng ta đúng là ở chung một chỗ." Trình Chi Ngôn trầm mặc một chút, sau đó mỉm cười nhìn toàn trường nói:" Nhưng đó là bởi vì, tôi là anh trai cô ấy."

"Cái gì!?"

"Cái gì chứ!?"

" Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì???"

Trong nháy mắt những học sinh kia lại trở lên rối loạn.

"Lừa gạt nha, bây giờ bị mọi người phát hiện hai người ở chung, liền nói là anh em, có ma mới tin!!!"

"Chính là, nhất định là vì sợ Tiểu Thỏ bị nhà trường xử lý kỷ luật nên mới nói như vậy!!!"

"Đúng vậy nha, nghĩ chúng ta là người ngu hay sao!!!"

"......."

Tiểu Thỏ nghe những học sinh xung quanh nói những lời kia, không nhịn được đưa tay nắm chặt vào nhau.

"Nha, tôi nghe nói có những học sinh không có tin lời của tôi." Trình Chi Ngôn đứng phía trước sân luyện tập, nheo mắt nhìn những học sinh bên dưới, mỉm cười nói:"Mọi người đều tin vào những bức ảnh kia là thật, như vậy trên bảng thông báo, tôi một lần nữa dán một ít bức ảnh, mọi người có thể đi nhìn một chút!"

"Được rồi, liên quan đến việc giải thích về chuyện này, chính là như thế này, các bạn học sinh cũng đã biết, vì vậy, xin đừng nghe vào những tin đồn bậy bạ, không nên ở bên ngoài bàn tán đến chuyện thầy giáo với học sinh! Nếu tôi biết được, tôi nhất định sẽ điều tra đến cùng xem ai đã tung tin đồn này ra ngoài! Còn nữa, những bức ảnh bị dán nhằm phán tán tin đồn trước bảng thông báo, tôi sẽ cùng với ban quản lí của trường sẽ đi thu thập chứng cứ, nếu tôi tìm ra được, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này!!!" Hiệu trưởng đang đứng cạnh Trình Chi Ngôn, cầm micro hướng về phía học sinh bên dưới sân trường nói lớn:"Đều nghe rõ chưa??"

"Nghe rõ rồi......" Trên sân trường, âm thanh chênh lệch không đồng đều của học sinh vang lên.

"Nói to lên! Tôi không nghe thấy gì!"

"Nghe! Rõ! Rồi!" Tất cả học sinh đều ra sức hét lớn trả lời.

"Tan họp!" Hiệu trưởng hài lòng gật gù, vung tay lên ra hiệu giải tán.

Những học sinh kia vừa nghe lên hai chữ " Tan họp", lập tức hướng tới bảng thông báo chạy tới thật nhanh.

Trên bảng thông báo, những dòng chữ bình luận về mối quan hệ giữa Tiểu Thỏ với giáo viên chủ nhiệm, đều đã bị xóa sạch.

Thay vào đó, dán từng cái bức ảnh chỉnh tề.

Bên trong một bức ảnh, mặc một áo em bé, Tiểu Thỏ bím tóc tết thật dài, cầm trong tay kẹo bông, đang nhếch môi cười, khóe mắt cô còn mang theo một giọt nước mắt, mà đứng ở sau lưng cô là Trình Chi Ngôn, xem ra đang còn học tiểu học, trên cổ còn mang khăn quàng đỏ, chỉ là trên mặt đang nhìn Tiểu Thỏ với vẻ đầy ghét bỏ.

Còn một bức ảnh Trình Chi Ngôn mặc đồng phục Nhất Trung, ngồi trên xe đạp, một chân chống đất, cái chân còn lại để trên bàn đạp, đang quay đầu lại nhìn xem người ngồi phía sau. Người ngồi ghế sau, là Tiểu Thỏ đang thắt khăn quàng, tay ôm cặp sách, đang hướng về phía ống kích tạo dáng, nhe răng ra cười, không thấy hai răng cửa đâu.

Lại tiếp đó, còn có hai người là Lão Trình cùng với Chu Nguyệt chụp ảnh chung, Trình Chi Ngôn đứng giữa lão Trình với Chu Nguyệt, còn Tiểu Thỏ đang ngồi trên cổ của lão Trình, trong tay còn đang cầm một miếng dưa hấu, miệng cười toe toét.

Còn có một đống bức ảnh được chụp trong vườn sở thú, ở nhà, ở trên đường, ở trong trường học.

Cơ bản là những bức ảnh chụp hai người từ nhỏ đến lớn.

Cuối cùng là mấy bức ảnh, chính là lúc nghỉ giải lao được dán trên bảng thông báo.

Nhưng mà sau khi nhìn qua một đống bức ảnh từ khi còn bé, lại nhìn những bức ảnh này, nếu nói là "thân thiết", tất cả mọi người cũng không cảm thấy có gì là kỳ quái.

Anh em sao, ở chung một chỗ vốn là bình thường, huống chi trong hình còn có ảnh chụp chung với người nhà, ai mà không có anh, chị, cùng anh trai, chị gái của mình hôn lên mặt, khoác cánh tay, đều là những chuyện bình thường, cho dù hôn môi thì cũng không có chuyện gì là quá đáng nha......

Những học sinh nghĩ sẽ có chuyện kinh thiên động địa, lập tức trở lên thất vọng vô cùng.

Ài........

Thật là vô vị nha.......

Người nào tẻ nhạt như vậy, đi dán những bức ảnh thế kia chứ......

Không phải là yêu thầm thầy giáo Trình không thành công, liền muốn đổ oan cho người ta một cái chứ???

Có điều trong thời gian ngắn mấy phút, tất cả học sinh quan tâm tới chuyện này, lập tức chuyển hướng sang xem ai là người chụp trộm những bức ảnh đó.

Tiểu Thỏ đứng trước bảng thông báo, đưa mặt nhìn sát những bức ảnh dán ở trên kia.

Tiểu Thỏ đứng trước bảng thông báo, đưa mặt nhìn sát những bức ảnh dán ở trên kia, những bức ảnh đó, đều đặt trong một quyển album trong cái ngăn kéo ở trong phòng Trình Chi Ngôn.

Cô nhớ lúc mình lật quyển photo album này, một bên hướng Trình Chi Ngôn nhỏ nước miếng:" Tại sao trong mỗi bức ảnh chụp em, em cười nhìn ngu đến vậy???"

Trình Chi Ngôn đến gần liếc mắt một cái, sau đó nhún vai một cái, trả lời với vẻ mặt muốn ăn đòn:"Bời vì anh thích dáng vẻ cười khúc khích của em."

Vậy mà lúc này, cô đứng ở chỗ này, lại đột nhiên cảm thấy, may là chính mình trong bức ảnh cười vẻ ngây ngô, không có biết cách tạo dáng, nếu không, nói không chừng những người kia còn muốn truyền ra những chuyện không tốt về anh em rồi.

Trình Thi Đồng đứng bên cạnh Tiểu Thỏ, cũng ngẩng đầu nhìn lên những bức ảnh, vừa xem vừa cười:" Không phải chứ Tiểu Thỏ, cậu làm sao lại cười thành như vậy, nhìn vui mừng đấy chứ?? Ôi, chú tớ đời trước tạo phải nghiệt gì, kiếp này mới gặp phải nữ...... Ạch .... em gái như cậu nha......"

Em gái nha......

Tiểu Thỏ quay đầu lại, nhìn Trình Thi Đồng một chút, trong nháy mắt toàn bộ bất an trong lòng đều biến mất.

Chỉ cần hiệu trường đồng ý với điều này, đừng nói là cô cùng Trình Thi Đồng làm anh em, dù có làm chị em cô cũng đồng ý nha!

"Đi thôi, trở về phòng học đi!" Tiểu Thỏ thở dài một hơi nhẹ nhõm, đưa tay kéo ống tay áo Trình Thi Đồng, thấp giọng nói.

"Ừ." Trình Thi Đồng gật gù, vui vẻ cùng Tiểu Thỏ đi về lớp học.

Lần này, hai người đi vào trong phòng học, tuy rằng bạn trong lớp, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Tiểu Thỏ, thế nhưng ánh mắt khác rõ ràng, lần này có vẻ thân thiện hơn nhiều.

Tiểu Thỏ cùng Trình Thi Đồng về chỗ ngồi của mình, ngồi xuống.

Lập tức có người cười hì hì đến gần nói:" Tiểu Thỏ, sao cậu không nói sớm cậu cùng thầy giáo Trình là anh em, làm mọi người còn hiểu lầm cậu."

"Đúng vậy nha, đúng vậy nha, nếu sớm biết cậu là em gái của thầy giáo Trình, tớ nhất định sẽ giúp cậu ngăn những lời đồn kia!" Một người khác tiến tới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC