Chương 850-859: Cảm thụ của Dương Giai Di

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 850: Cảm thụ của Dương Giai Di

Đến đây, cuối cùng Trình Chi Ngôn nhìn ra Tiểu Thỏ là đánh chủ ý gì.

Cho rằng em nũng nịu chút, anh liền không tức giận sao??

Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn khẽ nheo lại, bàn tay thon dài lại là cầm lấy chén nhỏ đặt ở trên bàn, dùng cái muỗng động tác dịu dàng múc một miếng bánh tiểu Nguyên tiêu, đặt tới bên môi thổi thổi, sau đó đưa đến trước mặt Tiểu Thỏ, giọng nói trầm trầm nói: "Há miệng."

Tiểu Thỏ ngoan ngoãn hé miệng, một ngụm nuốt vào toàn bộ rượu nguyên tiêu.

Ưm... tiểu nguyên tiêu ngọt ngào, mềm mại, cắn ở trong miệng mềm mại, thực siêu cấp ăn ngon.

Sau khi Tiểu Thỏ nhai hết tiểu nguyên tiêu trong miệng, vẫn chưa thỏa mãn liếm liếm nước canh dính vào trên cánh môi.

Trình Chi Ngôn hé mắt, nhìn đầu lưỡi hồng phấn của cô trong nháy mắt đáy mắt lóe lên.

Trong nháy mắt trong đầu thay đổi, đã đổi chủ ý.

"Còn muốn không??" Trình Chi Ngôn bưng chén nhỏ, tiếp tục giọng nói nhàn nhạt hỏi Tiểu Thỏ.

"Muốn." Tiểu Thỏ gật gật đầu, ánh mắt nhìn tiểu nguyên tiêu trong suốt, êm dịu đáng yêu trong chén của anh.

Trình Chi Ngôn cứ như vậy bưng chén nhỏ, mặt không thay đổi một thìa lại một thìa, đút toàn bộ Tiểu Nguyên tiêu trong chén cho Tiểu Thỏ.

"Chao ôi, tôi nói, Trình Chi Ngôn, có phải cậu nhìn tôi và Sở Sở hai người tú ân ái cảm thấy khó chịu, cho nên cậu cũng cùng Tiểu Thỏ nhà các người bắt đầu tú ân ái không??" Hạ Phong có chút buồn cười nhìn một màn trước mắt này, gân giọng la hét: "Cậu cố kỵ cảm thụ Dương Giai Di một mình đi, liền nhìn hai người tú ân ái ở khoảng cách gần như vậy, cậu ấy sẽ rất nghẹn khuất a."

Dương Giai Di??

Trình Chi Ngôn quay đầu đi, một đôi tròng mắt nhàn nhạt quét qua ở trên mặt anh ta.

Đừng tưởng rằng anh không có trông thấy, kể từ sau khi Tiểu Thỏ tiến vào cửa phòng bao, ánh mắt anh ta liền liên tục dừng lại ở trên người Tiểu Thỏ.

Chương 851: Trao đổi số

Chuyện anh ta kéo hôn Tiểu Thỏ khi còn bé anh liền không so đo, hiện tại đã lớn như thế, chẳng lẽ còn muốn cướp bạn gái của anh??

Vừa nghĩ như thế, ánh mắt Trình Chi Ngôn không khỏi lạnh thêm vài phân.

Lâm Sở Sở liền ngồi ở đối diện bọn họ, nhìn Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy chậc chậc tán thưởng, rõ ràng lúc trước thái độ trên mặt đã hòa hoãn một chút, sao lại đột nhiên bắt đầu đặt lên từng tầng khối băng??

Chậc chậc, người đàn ông này không dễ chọc a...

Cô gái nhỏ, em tự cầu nhiều phúc đi...

Cứ như vậy đều có tâm sự ăn xong bữa cơm tối, Trình Chi Ngôn ôm eo Tiểu Thỏ, mặt không thay đổi theo chân bọn họ nói tạm biệt, lúc đang chuẩn bị xoay người rời đi, lại nghe được giọng nói của Lâm Sở Sở vang lên sau lưng bọn họ nói: "Chao ôi, cô gái nhỏ, đợi chút."

Tiểu Thỏ thăm dò quay đầu lại, thấy Lâm Sở Sở cười tủm tỉm lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, giọng nói kiều mỵ nói: "Mặc dù chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng chị vẫn là rất thích em, chúng ta trao đổi số điện thoại, về sau có rảnh, cùng nhau đi dạo phố được không??"

"..."

A??

Tiểu Thỏ trừng một đôi mắt ướt át tràn đầy nghi ngờ nhìn cô ta.

Cùng nhau đi dạo phố với cô ta??

Cô ta không đi dạo với Hạ Phong sao...

Ngẫm lại ở bồn rửa tay lúc trước, chính mình còn bị cô ta hôn một cái, Tiểu Thỏ lập tức lại cảm thấy người phụ nữ này có chút nguy hiểm, vô ý thức, liền không muốn đưa số điện thoại di động của mình cho cô ta.

"Đến đây, cô gái nhỏ, đọc số di động của em đi." Móng tay thoa sơn màu đỏ kia của Lâm Sở Sở đã đặt ở giữa không trung chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ khi Tiểu Thỏ báo ra số điện thoại di động, liền ấn ở trên màn hình.

Cái này...

Dưới con mắt bao người, Tiểu Thỏ lại không thể quét mặt mũi bạn gái Hạ Phong, chỉ đành có chút không quá cam tâm đọc số di động của mình ra.

Chương 852: Lái xe buổi tối

Lâm Sở Sở vừa cười vừa ngón tay tung bay, nhanh chóng nhấn trên màn hình ra số điện thoại di động của Tiểu Thỏ, sau đó ấn xuống phím quay số điện thoại.

Chỉ mấy giây, di động Tiểu Thỏ liền vang lên.

Lâm Sở Sở cúp điện thoại, cười híp mắt nói với Tiểu Thỏ: "Cô gái nhỏ, nhớ kỹ số điện thoại của tôi, có rảnh lại liên lạc, tôi và Hạ Phong đi trước."

Nói xong, cả người cô ta lại giống như không có xương, treo ở trên người Hạ Phong, nhất định anh phải vừa đỡ vừa ôm ôm chính mình.

Tiểu Thỏ ở trong lòng thở dài một hơi, có chút bất đắc dĩ phất phất tay với bọn họ.

Sau khi mắt thấy Hạ Phong và bạn gái anh ta, còn có Dương Giai Di đều rời khỏi, lúc này Trình Chi Ngôn mới ôm Tiểu Thỏ tiếp tục đi xuống gara.

Đến bên cạnh xe của Trình Chi Ngôn, Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn anh không nói một lời ngồi vào tay lái phụ, chần chờ một chút, cô vẫn là ngồi vào chỗ tài xế.

Nói thật, mặc dù lúc nghỉ hè cấp ba, cô đi thi bằng lái, nhưng chân chính lái lên đường, còn chưa có qua mấy lần, huống chi, trước đều là lái ở trên đường ban ngày, tình huống nào trên mặt đường đều nhìn thấy rõ ràng tường tận.

Nhưng trước mắt, cô là phải lái xe vào buổi tối nha...

Trước không nói ánh sáng không tốt, chính là lúc lái ở trên đường, đối diện luôn có một chút lái xe không mang theo đầu óc bật đèn lớn ở trên đường trong thành phố, ánh sáng sáng ngời lại chói mắt kia chiếu tới, cô lại cảm thấy trong tầm mắt tràn đầy đều là một mảnh mù.

Tiểu Thỏ hít sâu một hơi, cũng may chiếc xe này của Trình Chi Ngôn là tự động ngăn cản, đây nếu là giống như những chiếc xe dỏm trong trường học, đều là thụ động ngăn cản, vậy cô cảm thấy khuya hôm nay hai người bọn họ vẫn là đi bộ trở về thì tương đối an toàn.

Tiểu Thỏ đầu tiên là lấy miếng ngăn cản, dè dặt đổ ra từ vị trí bên trong xe, sau đó mới treo lên ngăn cản, lái về phía cửa nhà để xe.

Ra khỏi ga ra ngầm, liền lên đường.

Tiểu Thỏ căng thẳng nắm tay lái, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Cô nhìn phía trước không chớp mắt, dưới chân giẫm đạp chân ga, lấy tốc độ rùa bò cực kỳ chậm, không ngừng di chuyển về phía trước.

Chương 853: Không dám lái nhanh

Đằng sau càng không ngừng có xe ấn còi bíp bíp với cô, còn có người dùng ánh đèn xa không ngừng chiếu cô, Tiểu Thỏ vừa siết chặt tay lái, vừa lạnh nhạt giả vowfw chính mình không có nghe được gì cùng không nhìn thấy gì, vẫn như cũ chậm rãi lái về phía trước.

Kể từ sau khi Trình Chi Ngôn lên xe, liền liên tục nhắm mắt lại ngồi ngửa ở trên ghế, nhìn tựa như đang ngủ.

Anh không nói lời nào, Tiểu Thỏ đương nhiên sẽ không chủ động tìm đề tài đi chọc anh mất hứng.

Cứ như vậy yên tĩnh, sau khi trầm mặc lái trong chốc lát, đôi mắt Trình Chi Ngôn đột nhiên chậm rãi mở ra, nhìn mặt đường trước mắt, thấp giọng hỏi Tiểu Thỏ: "Chạy đến đâu rồi??"

"Ách... Cầu lớn Cổ Lâu..." Tiểu Thỏ nhìn cầu lớn xanh vàng rực rỡ trước mắt, giọng nói yếu ớt đáp lại Trình Chi Ngôn.

"Mới đến cầu lớn Cổ Lâu??" Trình Chi Ngôn khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, giọng nói thản nhiên nói: "Em lái, đã mười lăm phút đi??"

"Ha ha ha... Đúng vậy..." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ cười, vừa nghe được Trình Chi Ngôn nói với bản thân, cô liền không nhịnđược đạp thắng lại, sợ mình lúc lái xe nói chuyện phân tâm, không để ý liền đụng vào xe phía trước. Trình Chi Ngôn tựa hồ cũng cảm giác được xe này gần như là lấy tốc độ rùa bò chạy về phía trước, thật sự là nhịn không được, liền quay đầu nhìn thoáng qua đồng hồ đo trước mặt Tiểu Thỏ.

A... Tốc độ mười lăm km/h...

Không trách được anh nói lúc này mới qua một lúc, đã thấy rất nhiều chiếc xe chạy bằng điện chạy vượt bọn họ.

"Em có thể lái nhanh hơn một chút không??" Trình Chi Ngôn quay đầu đi, có chút đau đầu đè lên cái trán của mình, thuận miệng nói với cô.

"Em... Mới vừa rồi là lái đến ba mươi km/h nha... Đây không phải là bởi vì nói chuyện với anh, em mới lái chậm lại ư..." Tiểu Thỏ có chút thẹn thùng, tốc độ này của cô ở trên đường xác thực là chậm, vừa rồi cô cũng trông thấy những chiếc xe chạy bằng điện kia vượt xe của bọn họ...

Nhưng mà... Nhưng mà... Cô chính là không dám lái nhanh nha...

Tiểu Thỏ cảm giác mình có chút khóc không ra nước mắt.

Chương 854: Môi anh nước chanh thật mềm

"Cái đó... Anh nước chanh anh đừng nói chuyện với em..." Đôi mắt cô sít sao nhìn chăm chú vào phía trước, thấp giọng nói với Trình Chi Ngôn: "Nếu không em sẽ phân tâm."

Trình Chi Ngôn nhàn nhạt liếc cô một cái, lại có thể liền thực nhắm mắt lại một lần nữa, dựa vào ghế ngồi không nói lời nào.

Tiểu Thỏ khẽ cắn răng, yên lặng ở trong lòng nói, chịu đựng a kiên trì a, Tiểu Thỏ, mặc dù tốc độ là chậm một chút, nhưng trễ giờ về nhà luôn không tốt hơn không về được nhà!!

Kết quả là, ngắn ngủi hai mươi phút đường xe, đơn giản chỉ cần bị Tiểu Thỏ chậm rì rì khai không sai biệt lắm 50 phút mới đến gia.

Cuối cùng lúc lái xe tiến vào trong sân nhà Trình Chi Ngôn, Tiểu Thỏ thở phào nhẹ nhõm thật dài.

Trong lòng bàn tay sớm đã một mảnh ẩm ướt, đợi khi cô phục hồi tinh thần lại, mới phát hiện trên lưng T-shirt của mình, cũng đã ẩm ướt toàn bộ.

Đây chính là... Căng thẳng a...

Tiểu Thỏ xoay đầu lại, nhìn về phía Trình Chi Ngôn ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, anh vẫn sít sao nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế ngồi không có nhúc nhích, tựa hồ là... Ngủ rồi??

Gò má hình dáng hoàn mỹ của anh bị ánh sáng mờ nhạt trong xe nhiễm lên một tầng vòng sáng nhàn nhạt, môi đạm mạc kia ở dưới ánh đèn nhìn lên, càng ướt át mê người.

Ưm...

Thật mềm.

Tiểu Thỏ ở trước khi chính mình kịp phản ứng, cũng đã hôn lên cánh môi mềm mại của anh.

Trong nháy mắt hơi thở của cô bị cổ hương vị nhàn nhạt trong trẻo nhưng lạnh lùng trên người anh vây quanh, lờ mờ, còn có một chút mùi rượu ít đến không thể ngửi thấy, Tiểu Thỏ nháy mắt mấy cái, nhìn Trình Chi Ngôn vẫn nhắm mắt lại không có ý tứ tỉnh lại, liền dè dặt duỗi đầu lưỡi của mình ra, nhẹ nhàng liếm một cái ở trên cánh môi mềm mại của anh.

Ừ... môi anh nước chanh của cô mềm mại, ấm áp, hôn thực rất tốt...

Liền ở khi Tiểu Thỏ làm càn các loại, Trình Chi Ngôn vẫn luôn nhắm mắt chậm rãi mở ra.

Chương 855: Chuyên tâm một chút

Tròng mắt trong suốt ảnh ngược ánh đèn bên trong buồng xe, ảnh ngược ánh trăng ở ngoài xe, chỉ còn lại một mảnh chói lọi trong trẻo nhưng lạnh lùng.

Tiểu Thỏ vốn còn đang hôn Trình Chi Ngôn hôn cực kỳ khoan khoái, đôi mắt tràn ngập tĩnh mịch kia của anh vừa mở ra, cô liền có chút không biết làm sao ngồi dậy.

Dưới thân thể ý thức liền muốn chạy trốn, sau đó Trình Chi Ngôn lại là lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai ôm vòng eo mảnh mai của cô, vững vàng khóa cô ở trước người, trong lúc điện quang hỏa thạch, đã cạy ra cánh môi đỏ thắm của cô ra, duỗi đầu lưỡi của mình vào.

"Ưm..." Tiểu Thỏ có chút không quá thoải mái quẩy người một cái.

Cô còn ngồi trên ghế lái, vừa rồi chỉ là duỗi người qua đi hôn Trình Chi Ngôn, nhưng trước mắt, eo cô bị anh ôm, sau đó anh lại cúi đầu xuống hôn cánh môi của cô, tư thế như vậy miễn bàn có bao nhiêu không được tự nhiên...

Cô cũng cảm giác eo mình gần như sắp vặn vẹo thành bánh quai chèo.

Nhưng mà lúc cô giãy giụa, lưỡi mềm mại của Trình Chi Ngôn đã thăm dò vào trong miệng cô, đầu lưỡi chống đỡ đầu lưỡi, chậm rãi mút lên. Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh choáng váng, mỗi lần Trình Chi Ngôn hôn cô như thế, cô đều biết rõ... Anh là động tình...

Nhưng mà... Trước mắt đây là ở trong xe... còn là tư thế không được tự nhiên như thế...

Quan trọng nhất là, cửa chính nhà anh đã gần ngay trước mắt rồi!!

Có chuyện gì, mình không thể về đến nhà, nằm ở trên chiếc giường lớn mềm mại kia thương lượng thật tốt sao!!

Nhưng mà lúc trong đầu Tiểu Thỏ đang thật nhanh nghĩ tới những chuyện này, Trình Chi Ngôn lại nhẹ nhàng cắn môi cô một cái, lực đạo không tính lớn, lại đủ để cho Tiểu Thỏ trong nháy mắt nước mắt vui mừng.

"Chuyên tâm một chút." Môi Trình Chi Ngôn ngậm cánh môi cô, thấp giọng nói với Tiểu Thỏ.

"Nhưng mà..." Tiểu Thỏ cũng thật sự là chẳng quan tâm vẻ mặt nước mắt vui vẻ của mình, một tay cô chống lưng ghế Trình Chi Ngôn, tay kia đỡ eo chính mình, giọng rầu rĩ nói: "Anh lại tiếp tục bảo trì tư thế này, eo em liền sẽ gãy đoạn."

Chương 856: Nhiệt độ tăng cao

Trình Chi Ngôn trầm mặc một lát, sau đó hai tay hơi dùng sức, liền thong dong ôm toàn thân Tiểu Thỏ từ chỗ tài xế đi, anh để cho cô giạng chân ở trên người của mình, một lần nữa ngẩng đầu hôn môi cô giọng nói nỉ non nói: "Như thế này... tốt hơn vừa rồi một chút chưa??"

"Ừ..." Mặc dù Tiểu Thỏ cảm thấy tư thế này vẫn là rất không được tự nhiên, dù sao độ cao ghế xe chỉ một chút như vậy, sau khi cô ngồi ở trên người Trình Chi Ngôn, đầu đều ở đỉnh mui xe, không có biện pháp, cô chỉ có thể cúi đầu xuống, mặc cho Trình Chi Ngôn cướp đoạt ở trong miệng cô.

Chỉ là hôn hôn, nhiệt độ bên trong buồng xe liền chầm chậm bắt đầu lên cao.

Hai bàn tay ấm áp của Trình Chi Ngôn, không biết đã vòng qua sau lưng cô từ lúc nào, sau đó nhẹ nhàng động vài cái, liền cởi bỏ nút cài nội y của cô, ngay sau đó, cô lại cảm thấy trước ngực chợt lạnh, quần áo đã bị anh vén lên....

Ánh sáng bên trong buồng xe vào lúc này, rất phối hợp tắt đi.

Mượn ánh trăng mông lung ngoài cửa xe, Tiểu Thỏ nhìn thấy thần sắc đậm đặc gần như sắp không hòa tan được trong mắt Trình Chi Ngôn, trong nội tâm không khỏi liền lỡ mấy nhịp.

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy một trận cảm giác kỳ dị trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân, cô còn chưa kịp phản kháng, người liền mềm nhũn xuống.

Trình Chi Ngôn gặm cắn ở trên một bên đỏ bừng của cô trong chốc lát, liền buông miệng ra, đi sang bên kia.

Tiểu Thỏ nhịn không được cúi đầu đè nén, trong cơ thể không khỏi dâng lên một cỗ cảm giác mãnh liệt.

Chỉ chốc lát sau, cô đã là quần áo hỗn độn, mặt mày xấu hổ.

Cuối cùng Trình Chi Ngôn ở lúc sắp chạm vào liền nổ ngay, dừng lại động tác, anh ôm Tiểu Thỏ, đầu tựa vào giữa cổ cô, sau khi khẽ thở dốc trong chốc lát, mới duỗi tay sửa sang xong quần áo của cô, sau đó kéo cửa xe chỗ ngồi cạnh tài xế, ra ôm cô đi xuống.

"Chúng ta trở về." Anh cúi đầu nói thầm ở bên tai cô.

"Ừ..." Khuôn mặtTiểu Thỏ đỏ lên, tựa đầu ở trên bờ vai anh, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên nhìn.

Giờ phút này khẳng định cô là cực kỳ chật vật.

Trình Chi Ngôn ôm Tiểu Thỏ, chậm rãi đi lên bậc thang, sau đó móc cái chìa khóa ra mở cửa, vào phòng.

Chương 857: Thay đổi cách trừng phạt

Sau khi đổi giày, lại thuận tiện kéo rớt giày trên chân Tiểu Thỏ, Trình Chi Ngôn trực tiếp ôm cô lên lầu.

"Em biết anh còn đang tức giận không??" Trong quá trình lên lầu, Trình Chi Ngôn vừa chậm rãi đi tới, vừa đè thấp giọng nói thấp giọng hỏi ở bên tai Tiểu Thỏ.

"Em..." Tiểu Thỏ ngẩn ra, nghe trong trẻo nhưng lạnh lùng trong giọng nói của anh, trong lòng lại là lộp bộp một chút.

Cũng đã như vậy rồi, anh... sao còn đang giận mình chứ...

Trình Chi Ngôn thấy cô chỉ nói một chữ sau đó liền không nói lời nào, khóe môi khẽ mím lại, cũng không nói chuyện, anh không nói một lời ôm Tiểu Thỏ tiến vào gian phòng, sau khi trực tiếp vứt cô đến trên chiếc giường lớn mềm mại kia, liền lấn người lên.

Tiểu Thỏ nằm ở trên giường, nhìn Trình Chi Ngôn nhìn xuống mình từ trên cao, nhịn không được dùng sức nuốt một ngụm nước miếng.

Làm sao bây giờ... nhìn bộ dáng anh nước chanh của cô thật là nguy hiểm...

Nhưng nói cho cùng, nguyên nhân lần này anh tức giận, vốn là không có gì a...

Vì Từ Cảnh Thần không cẩn thận đỡ chính mình một phen, đáng giá sinh khí lâu như thế sao??

"Anh đoán, em đại khái là còn chưa có suy nghĩ cẩn thận, vì sao anh tức giận, hửm??" Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt thất kinh trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được cúi đầu, cắn vành tai khéo léo của cô, hàm răng nhẹ nhàng gặm gặm.

"Em... sau này em sẽ cẩn thận..." Trong giọng nói thanh thúy của Tiểu Thỏ mang theo một tia khiếp đảm, cúi đầu nói với Trình Chi Ngôn.

"Không phải là bởi vì cái này..." Trình Chi Ngôn cúi đầu, hôn cánh môi đỏ thắm của cô, chặn tất cả nghi hoặc của cô ở trong miệng, sau đó giống như trừng phạt hôn cô, dùng hết khả năng trêu đùa cô, cho đến khi ngực cô bởi vì thiếu dưỡng mà càng không ngừng phập phồng lên xuống, anh mới buông cánh môi đỏ thắm của cô ra, nhìn bộ dáng cô hô hấp từng ngụm, cười nhạt nói: "Bạch Tiểu Thỏ, khi nào thì em mới có thể có một chút tình tự giác thân là bạn gái của anh?? Hửm??"

"..." Tiểu Thỏ thở phì phò, ánh mắt mê mang nhìn anh.

Chương 858: Ủy khuất

"Làm bạn gái anh... Hoặc là nói, bất luận em làm bạn gái ai, chuyệ thứ nhất, chính là phải giữ một khoảng cách với người khác phái khác." Trình Chi Ngôn vừa nói vừa hôn gò má trắng mịn của cô, giọng nói đè thấp lẩm bẩm nói: "Cho dù là em trai ruột cũng không được, huống chi cậu ta còn là người không có liên hệ máu mủ."

"..." Tiểu Thỏ rụt rụt đầu, anh vừa hôn cô vừa nói chuyện ở bên tai cô, thực làm cho cô cảm thấy ngứa quá đi...

"Còn có... Nếu như có người phụ nữ khác thích anh, em có thể ít nhất biểu hiện ra một chút bộ dáng ghen tuông không??" Ngón tay thon dài của Trình Chi Ngôn vừa cởi bỏ nút áo của cô, vừa vùi đầu ở giữa cổ cô, tiếp tục chậm rãi nói: "Có lúc, anh thực hết sức không xác định, tình cảm em đối với anh, đến cùng là cảm giác giống như anh em, hay là tình cảm như bạn gái đối đãi bạn trai..."

"Em..." Tiểu Thỏ nghe những lời này của Trình Chi Ngôn, trong khoảng thời gian ngắn lại có thể không biết rõ nên nói cái gì mới tốt.

Cô đối với Trình Chi Ngôn, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, liền thích anh, trong năm tháng dài đằng đẵng như vậy, cô liên tục hấp tấp chạy đuổi theo sau lưng anh, trơ mắt nhìn anh từ một thiếu niên thanh tú dần dần trưởng thành thành một quân tử nhẹ nhàng, trong nội tâm chỉ hận chính mình lớn lên thật sự quá chậm.Nhưng trước mắt, cô thật vất vả lớn lên, hai người thật vất vả cùng một chỗ, anh lại có thể nói không biết rõ tình cảm cô đối với anh có phải là loại tình cảm anh em không??

Trong nháy mắt đó, Tiểu Thỏ cảm giác mình trong lòng ủy khuất quả thực là dời sông lấp biển, không chỗ phóng thích.

"Trình Chi Ngôn, anh là người không có lương tâm, từ nhỏ đến lớn, em thích anh như vậy, anh là mắt mù, nhìn không thấy sao??" Tiểu Thỏ cắn răng, cuối cùng nhịn không được giọng điệu buồn bực nói với anh: "Em từng coi anh là anh trai khi nào?? Nếu em coi anh là anh trai, vậy chúng ta bây giờ là đang làm gì?? Loạn luân sao?? Còn có chuyện của Đinh Tiểu Nhiễm, vì sao em không ăn giấm, nhiều năm như thế, anh là hạng người gì, em còn không biết sao, em biết rõ trong lòng anh chỉ có một mình em, dù người phụ nữ khác thích anh hơn nữa, anh cũng sẽ không liếc mắt nhìn, những điều này em đều biết rõ..."

"Anh nghĩ rằng em lúc nhìn thấy anlum ảnh của Đinh Tiểu Nhiễm rất cao hứng sao??"

Tiểu Thỏ nghẹn một ngụm khí, hung ác nói với Trình Chi Ngôn: "Nếu không phải là bởi vì cố kỵ ở phòng làm việc của anh, em đã sớm liền một ngụm cắn anh rồi!!"

Chương 859: Cảm giác không xác định

Đại khái là không ngờ rằng Tiểu Thỏ sẽ nói những lời này, Trình Chi Ngôn khẽ ngơ ngác một chút, động tác trêu chọc cổ cô cũng ngừng lại.

Anh ngẩng đầu nhìn về phía cô, lúc này mới phát hiện Tiểu Thỏ bị chính mình ngăn chặn, trong ánh mắt mơ hồ ngấn lệ.

"Không phải là em ngã xuống Từ Cảnh Thần đỡ em một chút thôi ư... Chỉ chút chuyện đó, anh cần phải tức giận với em cả ngày sao??" Tiểu Thỏ vừa kiềm né nước mắt trong mắt, vừa nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Cho dù Từ Cảnh Thần thích em thì thế nào, chẳng lẽ em còn có khả năng rời khỏi anh, đi cùng với cậu ta sao?? Trình Chi Ngôn, anh chính là không tin em!!"

Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, duỗi tay nhẹ nhàng lau một chút ở bên mắt cô.

Không lau còn tốt, vừa lau, nước mắt Tiểu Thỏ liền

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC