Chap 51 ( H++)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

H các chế ơi, alo alo, dưới 18 tuổi thì bỏ qua nha!!! Vào việc thôi nào!

Anh bế cô đặt lên chiếc giường êm ái, anh đang ở trên người cô, vuốt ve mái tóc mềm mượt ấy, nhìn vào mắt cô thủ thỉ:
- Em thật đẹp.
- Jungkook à...
- Anh nghe đây.
- Có phải...anh có tình cảm với em vì em rất giống Ami đúng không?
- Nói không phải thì có lẽ sẽ là nói dối. Anh....
Cô đưa tay lên miệng anh ngắt lời:
- Em biết rồi. Nhưng mà...dù là lý do gì...em sẽ chấp nhận mọi lý do của anh, bởi vì...em cũng yêu anh...
Jungkook mỉm cười, cúi xuống hôn cô nhẹ nhàng. Eunhi ôm lấy cổ anh khiến hai người gần hơn nữa.
Anh cởi từng cúc áo cô nhẹ nhàng, sự mịn màng của làn da và mùi hương ấy thật quyến rũ, anh như chìm đắm trong từng cử chỉ của cô. Chẳng mấy chốc, trên người cô chỉ còn lại bộ đồ lót. Môi hai người vẫn hoà quyện vào nhau, anh đưa tay ra sau lưng cô cởi nốt chiếc áo ngực vướng víu, đưa dần môi xuống khám phá vòng ngực cô. Anh mút mát xoa nắn khiến cô bất giác rên lên khe khẽ:
- Ưm....ưm....
Anh đưa môi dần xuống hôn lên bụng cô, rồi dần xuống chiếc quần lót đã ướt. Anh luồn tay vào trong khám phá cô bé, anh đưa một ngón rồi hai ngón vào sâu trong cơ thể cô khiến Eunhi rên lên:
- Aaa...Jungkook à...ưm...
- Thả lỏng một chút nào.

- Nhẹ thôi anh...
Cô bám chặt vào ngực anh khiến tạo nên những vết xước trên cơ thể, cô không thể kiểm soát nổi bản thân mình. Anh rút ra, đưa miệng lại gần mà liếm láp cô bé đang thèm muốn, đưa lưỡi mơn trớn từng ngóc ngách khiến Eunhi không thể kiềm chế được sự sung sướng lúc này, cơ thể cô uốn éo, tay cô đặt lên đầu anh như muốn nhiều hơn, sâu hơn nữa.
Cô kéo anh lên kết hợp đôi môi, rồi buông ra cô nói:
- Em muốn...
Anh mỉm cười, đưa dần cự vật vào bên trong cô bé. Cảm giác lấp đầy khiến cô thoả mãn, anh ra vào một cách mạnh bạo, những nhịp thúc đều đặn khiến cô mê man mà lên đỉnh. Tay cô bám chặt lấy ga giường và phát ra những tiếng kêu ma mị:
- Jungkook...Jungkook à...
- Anh sẽ khiến em không bao giờ quên đêm nay...
- Aaaa...ưm....ưm....
- Anh yêu em...
Hai chân cô quặp chặt lấy cơ thể anh, những tiếng ra vào liên tục và tiếng hôn thật quyến rũ.
Cô đẩy anh nằm xuống, nằm trên người anh, cô vén mái tóc gọn gàng rồi cúi xuống hôn lên môi anh. Đưa cự vật vào từ từ trong cơ thể mình, và đưa đẩy nhịp nhàng. Body sáu múi của anh cùng vòng eo thon thả của cô thật quyến rũ làm sao.
Những tiếng rên và tiếng da thịt chạm vào nhau khiến căn phòng trở nên ám muội. Hai cơ thể như hoà làm một, họ yêu nhau, trao cho nhau những điều ngọt ngào và quý giá nhất.

Sáng hôm sau, khi những tia nắng len lỏi qua khung cửa sổ khiến anh chói mắt mà thức giấc. Nhìn sang bên cạnh, là hình ảnh cô vẫn say giấc trong vòng tay ấm áp của anh. Tay cô đang đặt trên ngực anh, áp sát người anh. Anh mỉm cười, cầm tay cô đặt lên môi mình mà hôn nhẹ nhàng "chụt". Cô cựa quậy mà quay lưng lại với anh và ngủ tiếp. Anh thấy vậy mà vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau, hôn lên tấm lưng trần trụi mịn màng ấy, rồi thì thầm vào tai:
- Em vẫn muốn ngủ sao?
Cô thấy nhột nhột bên tai mà mơ màng tỉnh giấc, quay lại thì thấy gương mặt toả sáng của anh đang nhìn mình. Cô mỉm cười nói:

- Anh dậy sớm vậy.
- Anh muốn ngắm nhìn em lúc ngủ.
Eunhi mỉm cười, đặt hai tay lên má anh kéo xuống hôn lên môi anh "chụt":
- Anh đó...lúc nào cũng chỉ khiến em rung động.
- Em có tình cảm với anh từ lúc nào vậy?
- Từ những ngày ở Daegu. Em cũng không hiểu nổi, tại sao lại có tình cảm với anh nhanh như vậy. Đó cũng chính là lý do em muốn cùng anh đến Seoul.
- Vậy sao?
- Ừm...chứ anh nghĩ...em vì muốn sống sung sướng mà đi cùng anh hay sao?
- Anh đâu có nghĩ như thế.
Cô mỉm cười, hôn lên môi anh một cái nữa "chụt":
- Em biết mà. Em chỉ nói vậy thôi.
- Em hôn anh nhiều như vậy, không phải anh sẽ bị lỗ hay sao?
- Lỗ sao? Vậy thì em sẽ dùng cả đời này bù đắp cho anh.
Jungkook nghe vậy mỉm cười, anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại ấy lần nữa. Cô cũng kết hợp ăn ý cùng anh, họ lại đắm chìm trong dư vị ngọt ngào của tình yêu, một nụ hôn như nạp đầy năng lượng cho buổi sáng.
Đang đắm chìm trong cảm xúc của nhau, bỗng tiếng khóc của Jungki vang lên. Hai người giật mình, cô nói:
- Chắc Jungki dậy rồi, để em sang với con.
Jungkook phàn nàn:
- Thằng bé dậy đúng lúc ghê luôn ý.
Cô mặc nhanh quần áo rồi chạy sang phòng của Jungki, dỗ dành con:
- Ôi cục cưng của mẹ ngủ dậy rồi hả?
- Mama...mama....
- Yêu Jungki của mẹ lắm.
Một lát anh cũng đi sang phòng Jungki, bế lấy con mà trách:
- Jungki hư quá, con dậy không đúng lúc gì cả.
Jungki nhìn anh cười mà nói ngọng:
- Papa...pa...
- Con gọi ba hả? Con đó, lần sau phải đợi ba xong việc mới được dậy nghe chưa?
Anh vừa nói vừa vẻ trêu đùa khiến Jungki thích thú. Thằng bé nhìn anh mà cười toe toét. Eunhi nghe vậy mà trách:
- Anh chỉ nói linh tinh thôi.
- Thì anh nói đúng mà...Jungki nhỉ?
Eunhi nhìn anh và con, trong lòng cô như ngập tràn niềm hạnh phúc. Vì cả thế giới của cô đã ở ngay trước mắt rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net