Chap 10:Giao động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giải quyết xong chuyện dưới canteen,bọn nó trở về lớp học
Củng nhờ chuyện dưới canteen mà tiếng tăm của nó đồn xa
Bởi vậy người ta thường nói tiếng tốt đồn gần tiếng xấu đồn xa,hầu như là cả trường đều biết việc hot girl Khả Nhi của họ võ công thâm hậu,hung dữ củng thâm hậu vô cùng(t/g:vậy mới mau hot)..

_______

Buổi học kết thúc nó về cùng 3bb như thường ngày..
Nó hôm nay đủ mệt rồi giờ vừa về thì đã phi ngay lên phòng nghỉ
Cơm hôm nay củng giao lại cho Khải làm lun

——phòng nó—

Nó nằm ì ra giường mệt mỏi nhắm hờ mắt lại
Ko ngờ hôm nay vì 2 nhỏ bạn mới quen mà nó hung hăng đến vậy,nó còn ko biết là nó đã tát Lis 1 bạt tay rồi còn đạp cho con ả đánh Ngọc nằm dài dưới sàn
Củng khá lâu rồi nó ko khởi động tay chân

Lúc còn ở Thiên giới,ngày nào nó củng bị đại thiên thần phạt vì tội đánh bạn
Lý do là tại bọn chúng chọc nó trc,chúng bảo nó là đồ ăn bám,đồ vô dụng,đồ quái vật..
Nó phải cân nhắc lắm mới nhào tới đánh bọn chúng te tua
Giờ nhớ lại nó tự cười 1 mình,1 tuổi thơ nổi loạn..

-"Cốc cốc cốc"...Nhi ơi..xuống ăn cơm này_Nguyên gõ cửa gọi

-Em ko đói..m.n ăn đi ạ_nó nói

Nguyên chần chừ trước cửa 1 lát rồi củng xuống nhà
Nó mọi hôm ăn là nhất nhưng đột nhiên ko chịu ăn khiến Nguyên và Khải ko khỏi lo lắng
Hắn thì từ lúc về nhà tới giờ biệt tăm đâu mất,củng ko thấy xuống ăn

        ....÷÷Tối÷÷....

Nó bước vào bếp định nấu mì ăn nhưng tìm quoài ko thấy nguyên liệu,trong tủ lạnh củng ko có những thứ nó cần,bụng thì đang chống đối kịch liệt

Rót 1 cốc nước cam uống dằn bụng,uống xong nó mò ra phòng khách ngồi trên sofa xem tivi

Khải đang trong phòng sách xử lý vài việc ở trường,Nguyên thì trên phòng chat chít với bạn
Duy chỉ có hắn là ko biết làm gì mà chẳng thấy bóng dáng đâu

Đang ngồi xem phim thì thấy hắn từ ngoài cửa đi vào

-Hélô!Anh đi đâu về thế_nó giơ tay chào hỏi

-..._hắn ko trả lời,lạnh lùng đi ra sau bếp

-Người gì kì kục..đáng ghét..kiêu ngạo..bla bla.._nó bặm môi thầm nói

-Vừa nói gì_hắn từ khi nào đã đứng phía sau và nghe hết tất cả

-Ơ...nói gì đâu..hì_nó chỉ biết cười trừ

-..._hắn ko nói gì,lãnh đạm ngồi xuống ghế rót trà uống

-Ế nèk nèk...anh ăn gì chưa_nó hỏi

-Chưa_hắn điềm nhiên trả lời

-Vậy có muốn ăn gì ko?_nó hỏi típ

-Cô nấu à?_hắn hỏi

-Ừm.._nó gật gật đầu

-Đc...nấu đi_hắn đặt tách trà xuống bàn nói

-Nhưng...hết nguyên liệu rồi..hay anh đi mua với tui đi_nó cười cười nói

-..._im lặng

-Nhaaaaa_nó nhìn hắn chằm chằm

Đôi mắt long lanh mèo con của nó cứa xoáy sâu vào đôi mắt hắn khiến hắn muốn từ chối củng ko đc đành gật đầu thay cho lời nói

-Ha...vậy nha..vậy đợi xíu nha_nó ríu rít chạy về phòng thay đồ

7' sau nó đi xuống với bộ đồ↓↓

(Lưu ý là tóc tím nghe..hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa cách ăn mặc thôi)

Xong nó cùng hắn ra xe và rời biệt thự

Xe dừng lại trc cổng 1 khu chợ lớn,đông đúc và náo nhiệt
Điều này khiến hắn thấy khó chịu vô cùng

Nó hả....nó thì vui chưa từng thấy
Lâu lắm rồi nó chưa đc đi chợ,lúc trước nó thường cùng dì Meri đi chợ chứ ko đi siêu thị vì dì thường bảo đồ ngoài chợ tươi ngon hơn..

Vì dòng người đông đúc nên nó đành ghì chặt tay hắn,đi đến chỗ người ta bán rau củ nó vẫn ko buông ra dùng mắt chọn rau rồi mua ngay ko mất thời gian

Hắn bị nó ghì chặt tay lại có 1 cảm giác kì lạ,xao động,tim đập lạt nhịp thì phải..

Lát sau nó đã mua xong những thứ mình cần,đến khi định quay trở lại cổng chợ thì mới phát hiện mình đã đi quá sâu vào chợ
Giờ đi ra ngược trở ra thì hơi căng

-Thiên Tỉ_nó gọi hắn

-Gì?_hắn hỏi

-Tìm cách nào ra khỏi đây nhanh nhất đi..giờ mà đi ra cổng thì xa lắm đấy_nó chán nản nói

-Phiền thật_hắn nói rồi búng tay cái "Phóc"

Khi mở mắt ra thì nó đã ở trong phòng khách của biệt thự

-Woa! Tới nhà lun..tuyệt cú mèo_nó hí hửng đem đồ vào bếp xoắn tay áo lên bắt đầu chế biến(nó:Ê con kia..mặc áo tay ngắn thì làm sau mà xoắn,,,,,t/g:hì...nói cho có vậy thôi ấy mà*xoắn ống quần zọt*)

20' sau...

Món mì chế của nó đã xong,mì thập cẩm

-Nào nào..ăn thôi_nó bê 2 đĩa mì ra chỗ hắn ngồi

-Gì đây?_hắn nhìn đĩa mì hỏi

-Mì rau,củ,thịt..tóm lại là mì thập cẩm_nó cười nói

-Có món này nữa à_hắn còn chưa ăn bao giờ

-Tác giả là Phùng Khả Nhi đấy_nó hãnh diện nói

Hắn gắp ăn thử
Song còn khen ngon khiến nó vui vô cùng
Ăn xong nó đem đĩa đi rửa rồi củng về phòng nghỉ ngơi để mai còn đi học
Hôm nay là lần đầu nó thấy hắn tươi tỉnh đến thế,lần đầu nó thấy thoải mái khj nói chuyện với hắn

__________End chap 10________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net