Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết học bắt đầu 1 cách im lặng
Lục Trinh Trinh uất ức quăng ánh mắt căm phẫn về phía tụi nó

Cô ta miệng thì giản bài nhưng mắt thì đăm đăm nhìn Ái Ngọc
Vì Ý Hân và nó đang có việc giúp hội trưởng Vương Tuấn Khải và hội phó Dịch Dương Thiên Tỉ
Chỉ có Ái Ngọc là nhàn rỗi nhất

-Đặng Ái Ngọc!!_Lục Trinh Trinh gọi

-Vâng??_Ái Ngọc ngẩn đầu lên hỏi

-Em lên giải bài cho tôi!_Lục Trinh Trinh gõ gõ thước vào bảng nói

-Ơhh...nhưng cô ơi.Bài ấy chưa học mà_Ái Ngọc bất mãn nhìn đề bài Hóa Học trên bảng nói

-Tôi không cần biết,mau lên!_Lục Trinh Trinh bất chấp lí lẽ liền nói

-Có quá vô lí không?thưa cô_Vương Nguyên từ nãy đến giờ đang chú ý đề bài giờ mới lên tiếng

-Ơ...hơ...ý...em..là..là...ssau??_Lục Trinh Trinh lắp ba lắp bắp hỏi

-Theo em biết thì đề bài này nằm trong chương trình học của giáo viên!.Đúng không thưa cô_Vương Nguyên cười nhẹ nói

-...._Lục Trinh Trinh im lặng,gật đầu,mặt thì không cần nói, xanh xanh đỏ đỏ.Máu dồn lên não

-Vậy bây giờ!Em làm bài giúp Ái Ngọc được chứ!_Vương Nguyên điềm tĩnh,thu lại nụ cười hằng ngày

-Được!_Lục Trinh Trinh nhanh nhẹn gật đầu,ý cô ta là đang xem thường hội phó như cậu đây mà

Vương Nguyên lãnh đạm rời chỗ đi lên bảng,tay cầm viên phấn trắng bắt đầu làm bài

Vương Tuấn Khải và Ý Hân rời mắt khỏi xấp giấy trên bàn,chăm chăm nhìn dáng người thanh mãnh đang nhanh nhẹn viết từng con số trên bảng

Dịch Dương Thiên Tỉ cùng Phùng Khả Nhi củng chăm chú nhìn sắc mặc của Lục Trinh Trinh

5 phút trôi qua

Vương Nguyên đặt phấn vào hộp,từ tốn quay về chỗ ngồi nhìn Ái Ngọc mỉm cười ấm áp

Lục Trinh Trinh trố mắt nhìn chằm chằm lên bản
Có lẽ cô ta đã quá xem thường Vương Nguyên

-Được rồi!!chúng ta quay trở lại bài học!_Lục Trinh Trinh cười như không, vội thúc học sinh quay lại chú ý bài học

2 tiết học căn thẳng của Lục Trinh Trinh trôi qua như tra tấn học sinh..

Giờ giải lao đã đến,Lục Trinh Trinh xách cặp ra khỏi lớp

Mọi người vui mừng thầm cầu nguyện cho cô ta đi đi đừng quay lại nữa

-Đi ăn thôi!!_nó hí hửng đứng lên cười tươi nói

-Đi canteen thôi!_Ái Ngọc vui vẻ kéo Vương Nguyên đi không thèm ngoảnh lại

-Tuấn Khải!!anh có đi canteen không?_Ý Hân lo sợ nhìn sắc mặc người con trai bên cạnh

-Đi!_Tuấn Khải nét vui vẻ trả lời,không khỏi khiến tim Ý Hân đập loạn xạ

Anh sảy bước đi trước, Ý Hân lẽo đẽo theo sau.Khóe môi luôn giữ 1 nụ cười tươi tắn

-Đi thôi,đi mau,đi nhanh lên.._nó đi trước hắn, đôi môi nhỏ vẫn huyên thuyên gọi

-Lắm lời!_hắn băng lãnh buông 1 câu khiến nó càng thích lắm lời hơn nữa

-Cục băng nhà anh không có con lắm lời như tui nhất định ăn không ngon!_nói xong nó bụm miệng cười khanh khách rồi co chân mà chạy

Nhìn theo bóng dáng người con gái nhỏ,bất giác khóe môi hắn vẽ lên 1 nụ cười tuyệt mỹ

....
....
....Canteen ồn ào vô cùng,bàn ghế loạn lạc vô biên,học sinh náo nhiệt vô định

Hệt như 1 cái chợ

Vừa nhận ra sự có mặt của 3 chàng,mọi người nhốn nháo dọn dẹp lại

Chỉ trong chốc lát mọi thứ đã như lúc đầu,gọn gàng và im lặng

Ý Hân và Ái Ngọc hôm nay tâm trạng vui vô cùng,hăng hái đi lấy đồ ăn để lại nó ngồi cùng 3 chàng

-Khải,Nguyên. 2 anh là sau với 2 nhỏ dạ??_nó hỏi,vốn thắc mắc lâu giờ mới có dịp

-Về kể cho em nghe!_Vương Nguyên mỉm cười nói

Lát sau 2 nhỏ mang đồ ăn đến,vui vẻ ngồi ăn và trò chuyện với nhau trên bàn ăn.Thu hút đông đảo sự chú ý của mọi người xung quanh

Lục Trinh Trinh đứng trong góc khuất của canteen,đăm đăm nhìn vào bọn nó
Ánh mắt tỏa ra vô vàn tia sát khí như muốn bóp chết người trong đôi mắt

-Thù này không trả,không phải Lục Trinh Trinh!_nói xong liền búng tay phi thân đi mất

-Bán Vampire mà định làm loạn sau?không tới lượt cô đâu_Ân Tử Kì ngồi ngoắc ngẻo trên cành cây,nhếch mép nói

——————gtnv———————
†_Ân Tử Kì:Vampire cấp A,là 1 cô gái xinh đẹp vô cùng,có thể gọi là 1 tuyệt sắc..nhưng..tính cách thì lại vô cùng thâm độc,mưu mô,xảo trá.

†_Ân Tử Đằng: Vampire cấp A,là anh trai của Ân Tử Kì,là 1 mỹ nam,bề ngoài có thể hút hồn hàn tá cô gái nhưng tính thì không thua gì Ân Tử Kì...vì chiếc ghế trong hội học sinh mà đã đối đầu với 3 chàng vô số lần .

★_Mộc Tiểu Mi: là Vampire cấp B,sức mạnh không được cao cho lắm,xinh xắn,đáng yêu,hiền lành và tốt bụng...em gái Vương Tuấn Khải.
__________________‡‡______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net