Chap25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap25: 

Lát sau, chiếc xe dừng lại ở một nhà hàng sang trọng. Cậu và hắn từ từ bước ra. Trạng thái của Jungkook đã ổn hơn hồi nãy nhưng nhìn chung, vẫn còn có vẻ mơ hồ lắm. Những lời hắn vừa nói kia, liệu có được tính là gián tiếp bày tỏ với cậu không nhỉ?Cậu với hắn bước vào bên trong một phòng ăn dành riêng cho khách vip. Vừa vào, một người đàn ông trung niên đứng dậy, niềm nở chào đón.

- Woa, Kim tổng, xin mời ngồi. 

Hắn chỉ gật nhẹ một cái cho có lệ rồi chậm rãi ngồi xuống. Taehyung nhìn vào bàn đầy thức ăn kia, mi tâm hắn khẽ nheo lại. Jungkook đang còn chưa khoẻ hẳn sau trận ốm hôm vừa rồi, đang thuộc diện cần bổi bổ sức khoẻ gấp mà mấy món ăn này lại toàn mấy món mà cậu bị dị ứng nữa thì sao cậu ăn cho nổi.Người đàn ông kia hào hứng mời hắn: 

- Kim tổng, xin mời xin mời dùng bữa.

 - Cảm ơn ngài Yoon.

 - Ôi Kim tổng khách sáo quá. Có bữa cơm thôi mà. 

Hắn gật đầu như đã hiểu rồi nhanh chóng cho gọi phục vụ lên, thì thầm vào tai người phục vụ cái gì đó rồi ngay lập tức, thấy cậu nhân viên phục vụ kia chạy biến. 

- Kim tổng, đồ ăn không hợp khẩu vị với ngài sao? 

Hắn vẫn khách khí: 

- Yoon tổng nghĩ nhiều rồi. Tôi không có kén ăn đâu. 

Vị Yoon tổng kia cũng có vẻ bớt căng thẳng hơn. Cậu nhìn biểu hiện của người này, đoán rằng có lẽ hợp đồng lần này rất quan trọng đối với ông ấy. Lát sau, có mấy người phục vụ bưng thêm vào bàn ăn một số món rau thanh đạm.

 Cậu nhìn qua một lượt, đánh giá sơ bội rồi nhìn sang Taehyung. Cậu chỉ biết thầm tấm tắc khen vị boss đại nhân này. Công nhận là hắn tâm lí thật đấy, biết Jungkook chưa hết ốm đã phải đi làm nên rất chu đáo, gọi hẳn là phục vụ bưng lên mấy món cậu thích ăn cơ.Yoon tổng nhìn những món ăn mới được bê lên, ngạc nhiên hỏi: 

- Ồ, Kim tổng là người thích ăn những món ăn thanh đạm như thế này sao? Vậy mà chúng tôi không biết, thật ngại quá. 

- Không sao. Những món này cũng không phải là tôi quá thích ăn.

 Vừa nói hắn vừa khẽ liếc mắt sang Jungkook. Cậu đang ăn bỗng khựng lại. Hắn thản nhiên nói:

 - Kim thị chúng tôi rất quan tâm đến sức khoẻ của nhân viên. Khi bị bệnh mà buộc phải đi làm thì cần phải bồi bổ sức khoẻ cho tốt.

Hắn nói xong, không quên lườm cho tên Yoon tổng kia một cái rất sắc. Lí do ư? Tất nhiên là vì hắn thấy gã kia thi thoảng cứ nhìn cậu bằng ánh mắt không bình thường. Hắn biết Jungkook quá đẹp lại còn giỏi nữa nên cậu chỉ có thể là cục cưng của hắn thôi. Taehyung không cho phép bất kì ai được nhìn cậu như thế ngoài hắn ra. Nếu ở đây không có cậu và nếu như hắn đang mất bình tĩnh, chắc chắn hắn sẽ chồm tới và móc mắt tên kia ra rồi ném vào trong rừng sâu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net