Tinh Than Bien - tron bo - Tap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
kinh ngạc, hoàn toàn đắm chìm trong tình toán trận pháp, căn bản không chú ý đến thời gian trôi qua, "Ai, Tỏa Thần tháp cũng luyện chế thành công rồi."

Tần Vũ tự cười giễu mình.

Vốn phân tâm làm hai việc, một bên chú ý đến Tỏa Thần tháp, một bên nghiên cứu "Trận đạo", nhưng theo thời gian trôi đi, Tần Vũ hiểu được thần thức tính toán tốc độ quá chậm nên toàn tâm nghiên cứu "Trận đạo", cho nên căn bản không chú ý đến Tỏa Thần tháp nữa.

Đến khi tỉnh lại, Tỏa Thần tháp sớm đã luyện hóa thành công.

------

Nguồn: www.tangthuvien.com Tinh thần biến

Quyển 15

Chương 5: Vô cùng thôi diễn.

Dịch: bachlonghl

Biên dịch + biên tập: nvfacu

nguồn: www.tangthuvien.com

Hoàn toàn luyện hóa được Toả thần tháp, Tần Vũ đã hiểu được hết uy lực chân chính của Tỏa Thần tháp. Tỏa Thần tháp đem mục tiêu hút vào bên trong, một bên là linh hồn công kích, một bên là công kích mang tính thôn hấp.

Nếu linh hồn cảnh giới quá yếu, đối diện với uy lực của Tỏa Thần tháp thì thật bi thảm.

Tại Thần giới, thực lực cùng với linh hồn cảnh giới có tương quan với nhau, nếu thiên thần cao thủ linh hồn chưa đạt đến tầng "Linh hồn hóa anh" mà đòi dùng linh hồn công kích ư? Còn xa mới được.

Tần Vũ minh bạch, cái gọi là "linh hồn công kích" chính là khiến cho trí não của mục tiêu lâm vào trạng thái ngây ngây ngô ngô, sau đó bị thôn hấp.

"Hiện tại đã hoàn toàn luyện hóa, nhưng do linh hồn cảnh giới của ta quá yếu, nếu bây giờ dựa vào Tỏa Thần tháp thì chỉ có khả năng đối phó với thượng cấp thần nhân mà thôi." Tần Vũ tự nhủ trong lòng.

Linh hồn công kích chính là thần thức công kích, dựa vào thần thức có sự phụ trợ của Lưu Tinh Lệ, có thể đạt đến ngưỡng hạ bộ thiên thần, hoàn toàn có thể thu phục được thượng cấp thần nhân.

" Đại ca."

Thanh âm Hầu Phí, Hắc Vũ ở bên ngoài truyền vào, thanh âm Phúc bá cũng vang lên: "Chủ nhân, ta mang Hầu Phí, Hắc Vũ đến. Ba phần, mỗi phần ba ngàn sáu trăm khối hạ phẩm Thần linh thạch để giao nộp ta cũng đã chuẩn bị xong hết rồi."

Tần Vũ lúc này mới đi từ trong phòng đi ra.

" Phí Phí, tiểu Hắc, việc luyện hoá Hồng Mông linh bảo thế nào rồi?" Tần Vũ vừa cười vừa nói, Hầu Phí cùng Hắc Vũ hiện giờ có một vẻ tự tin hơn lúc đầu rồi.

Hầu Phí cười hắc hắc đáp: " Phi viên thần chu ta luyện hóa được ba phần nhưng tốc độ đã nhanh lắm rồi. Tại Khương Lan giới, nếu không sử dụng thuấn di, trong nháy mắt ta có thể đuổi sát tạp mao điểu.

Hắc Vũ cười nói: " Tuyết ty thủ sáo ta cũng luyện hóa được ba thành, khiến uy lực tăng lên gấp mười lần, Hầu tử đối diện với ta chỉ có thể bỏ chạy."

" Lợi hại vậy sao?"

Tần Vũ trong lòng chấn kinh.

Mới luyện hóa gần ba thành, đã khiến thực lực tăng lên nhiều như vậy. Bất quá Tần Vũ suy nghĩ rồi cũng minh bạch, sở dĩ gia tăng mười lần vì Hắc Vũ trước đây bản thân thực lực quá yếu. Điều này biểu thị rằng thực lực rốt cuộc cũng đã tăng lên nhiều.

" Tạp mao điểu quả thực rất lợi hại, cái Tuyết ty thủ sáo kia quá biến thái, không chỉ khiến lực công kích gia tăng gấp nhiều lần, còn có khả năng xuất ra một sợi tơ trong suốt công kích đối phương." Hầu Phí có vẻ bất đắc dĩ.

Hắc Vũ tự tin nói: "Không chỉ có thế xuất ra một sợi tơ tiến hành công kích mà hoàn toàn có khả năng biến sợi tơ đó thành thiên la địa võng. Tuyết ty thủ sáo công kích quá mức cường hãn. Nhưng hiện tại ta hoàn toàn không có khả năng thi triển 'Thiên la địa võng' đúng nghĩa của nó do trình độ luyện hóa không đủ."

Hầu Phí, Hắc vũ thực lực đề cao không ít, nhưng so với Tần Vũ thì quá chênh lệch.

Tần Vũ thậm chí không cần sử dụng thần thương Tàn Tuyết. Chỉ cần xuất ra Tỏa Thần tháp, có thể hút hai người mới chỉ vừa kết thành "Linh hồn kim đan' vào bên trong. Căn bản là không cùng một cấp bậc.

" Linh bảo rất trọng yếu, nhưng tu vì càng trọng yếu hơn, các ngươi phải chăm chỉ tu luyện." Tần Vũ nhắc nhở xong, liền cười nói luôn: "Tốt rồi, chúng ta ra ngoài nộp hạ phẩm Thần linh thạch nào."

Tần Vũ trước hết dùng thần thức xuyên qua Khương Lan giới, quan sát một lần xung quanh bên ngoài, sau đó ba người Tần Vũ lặng lẽ xuất hiện ở cuối đường hầm âm u của khu mỏ.

" Đi nào."

Ba người Tần Vũ trong tay đều nắm mấy khối hạ phẩm Thần linh thạch, thản nhiên đi ra ngoài, ba huynh đệ hiên tại không thế mang một đống Thần linh thạch ra bên ngoài đường được.

Vòng quanh con đường một lúc, Tần Vũ không ngừng đi tới, may mắn thần nhân trí nhớ cực tốt, tuy chỉ mới đi một lần, nhưng ba người đối với đường đi cực kì rõ ràng. Xuyên qua một đường hầm, Tần Vũ phát hiện ra có không ít người đang khai thác quặng.

" Ai, đại ca, nhìn xem?" Hầu Phí nhỏ giọng nói: " Mỗi người bọn họ trên tay đều có công cụ."

Tần Vũ nhìn lại, quả nhiên, mỗi một người khai quặng trong tay đều có một cái túi nhỏ, trong túi còn có một kiện công cụ. Một vài người khai quặng trong tay còn cầm công cụ có bề ngoài giống như một sạn tử (cái xẻng).

"Khai thác quặng phải đào đất à?" Tần Vũ nhất thời nhíu mày.

Tần Vũ nhớ lại, lúc vừa mới vào thần giới, gã tiểu đội trưởng Hoàng Húc kia đã từng nói, Phi thăng giả rất yếu, căn bản không thể dùng hai tay bổ đôi tảng đá ở Thần giới, sau đó Hoàng Húc dùng một thanh chiến đao biểu diễn một chút.

"Khai quặng không dùng tay lấy được, phải có công cụ. Nhưng sao ba người chúng ta chẳng có cái gì?" Tần Vũ trong lòng nghi hoặc.

" Đại ca, chúng ta có một chỗ chưa hề tới."

Hầu Phí xòe tay đưa ra một vật, chính là chìa khóa phòng mà bọn họ đã được giao lúc tới đây.

" Hi vọng không có ai chú ý đến chuyện chúng ta chưa hề về ở trong phòng." Ba người Tần Vũ lập tức tăng tốc, nhanh chóng đi qua đường hầm của khu mỏ, đi lên mặt đất chạy thẳng về khu phòng ở.

Khu vực phòng ở quá rộng, đan đan xen xen các phòng với nhau, mỗi phòng đều có đánh dấu.

Ba người Tần Vũ đều dễ dàng tìm được chỗ ở của mình, phòng của ba người đều ở chung một chỗ, cửa phòng có một cái lỗ hình lục giác. Ba người Tần Vũ lần lượt tra chiếc chìa khoá hình lục giác của mình vào trong lỗ khóa.

"Cạch!" một tiếng, cả ba phòng đều mở.

Phòng ở của ba người đều có một cái giường, một cái bồ đoàn đồng thời có một cái túi lớn, cùng với một túi nhỏ và một sạn tử. Ba người Tần Vũ cùng tiến vào một phòng.

" Sạn tử này cũng thuộc loại hạ phẩm thần khí" Tần Vũ chỉ vào sạn tủ nói: " Tại Thần giới, hạ phẩm thần khí địa vị cũng giống như binh khí bằng sắt ở cố hương Tiềm Long đại lục của ta, đâu đâu cũng thấy, trung phẩm thần khí địa vị cũng tương đương với tinh thiết binh khí ở Tiềm Long đại lục, đã là trân quý, còn thượng phẩm thần khí địa vị cũng giống như huyền thiết vũ khí ở phàm nhân giới."

Lời của Tần Vũ nói ra, Hầu Phí, Hắc Vũ cũng dễ minh bạch sự khác nhau giữa ba cấp bậc thần khí.

Chút tri thức liên quan đến thần khí, thiên thần khí đều do lúc trước tại tiên ma yêu giới Tần Vũ có đọc trong một kim sắc quyển trục giảng giải đại khái kiến thức về thuật luyện khí.

" Đại ca, xem ra ở Thần giới hạ phẩm thần khí là loại quá bình thường, ngay cả dự bị thần nhân đều có thể sử dụng . Nhưng tại tiên ma yêu giới lại quá xem trọng." Hầu Phí cảm thán nói.

Tần Vũ cười đáp: "Đúng, tại Thần giới, chỉ cần biết luyện khí chút ít, tùy tiện luyện chế có thể tạo ra hạ phẩm thần khí, hơi có chút chuẩn mực là có thể luyện chế ra trung phẩm thần khí, lợi hại thì có thể luyện chế ra thượng phẩm thần khí. Duy chỉ có một ít luyện khí đại sư mới đủ tài năng để có thể luyện chế ra thiên thần khí."

"Bình thường thần nhân đều sử dụng thần khí, địa vị càng cao, càng có thần khí lợi hại, cao thủ cấp thiên thần đại đa số sử dụng thiên thần khí, có một ít lạc phách thiên thần đã đánh mất linh hồn cũng sử dụng thượng phẩm thần khí." Tần Vũ cười ha ha nói.

Thiên thần cũng có sự khác biệt, Lạc phách như hạ bộ thiên thần, địa vị không nhất định phải tốt hơn so với thượng cấp thần nhân.

Ví dụ như loại Tần Vũ, tuy chỉ đạt cảnh giới thần nhân nhưng lại sở hữu Hồng Mông linh bảo.

Ba người Tần Vũ đều cầm túi đựng quặng trên tay. Sau khi xem xét hình dáng thấy hai cái túi một to một nhỏ thì ba huynh đệ cũng biết được nguyên nhân. Túi nhỏ dùng để chứa Thần linh thạch khi khai thác quặng còn túi lớn thì dùng để chứa Thần linh thạch đi nộp hàng năm.

" Nhìn này, bên trong cái túi này còn có ngọc giản." Hầu Phí chỉ vào bên trong túi kinh ngạc nói.

Ngọc giản, ở tiên ma yêu giới cùng hạ giới là công cụ chủ yếu để lưu trữ tin tức. Còn ở Thần giới, ngọc giản thuộc loại vật phẩm rẻ mạt vô cùng, nhưng dung lượng rất lớn, nhưng 'kim sắc quyển trục' không dễ bị hư hỏng thì chỉ có những kẻ có địa vị đủ tài lực mới được sủ dụng.

Tần Vũ thần thức đảo qua, liền biết nội dung trong ngọc giản.

Nguyên lai ngọc giản bên trong giảng giải, tại mỏ khai quặng Thần linh thạch cần chú ý một số vấn đề, được nhắc đến một cách đặc biệt. Hai cái túi này cùng với sạn tử khai quặng và khối ngọc giản cấp cho người khai quặng sử dụng, không được làm hỏng. Sau này có thể truyền lại cho một người khai quặng khác.

"Tiết kiệm thật." Tần Vũ không biết nên khóc hay cười.

Hầu Phí cũng dùng thần thức đảo qua: "Ái chà, còn bắt chúng ta phân cả khối to Thần linh thạch chia ra thành khối to khối nhỏ theo đúng tiêu chuẩn, thực là phiền phức." Hầu Phí nhìn lại đống Thần linh thạch trên tay: "May mắn là Phúc bá khi đưa đã phân ra to nhỏ rồi."

Thần giới Thần linh thạch dùng "khối" để làm đơn vị.

Nhưng "khối" lại có khối to, khối nhỏ, cả Thần giới đối với một khối hạ phẩm thần linh thạch to nhỏ đều có một tiêu chuẩn xác định. Đồng thời khai quặng cũng phân chia theo Thần linh thạch. May mắn mức độ cứng rắn của Thần linh thạch cũng thấp, có thể sử dụng sạn tử để chia nhỏ ra.

Ba ngàn sáu trăm khối Thần linh thạch cho vào trong cái túi lớn chiếm hơn phân nửa.

Hầu Phí, Hắc Vũ cũng tự đi vào phòng của mình, lấy chiếc túi lớn ra bỏ vào đó ba ngàn sáu trăm khối hạ phẩm Thần linh thạch. Ba người Tần Vũ ba người liền khiêng túi mang đến chỗ nộp.

Đến chỗ giao nộp, ba người Tần Vũ liền gặp một vài gã chiến sĩ phụ trách chỗ này.

" Đến nộp Thần linh thạch sao? Theo ta." Một gã đội trưởng đầu mục lãnh đạm nói.

* * *

Thời gian trôi qua.

Lần đầu nộp hạ phẩm Thần linh thạch, ba huynh đệ Tần Vũ ba huynh đệ còn cảm thấy hứng thú, nhưng những lần nộp hạ phẩm Thần linh thạch sau đó, công việc phảng nhất sự tình nhàm chán.

Trong không gian tầng thứ hai của Khương Lan giới.

Tần Vũ một mực chuyên tâm nghiên cứu chín trăm quyển "Trận đạo", chín trăm quyển "Trận đạo" này Tần Vũ không tự tùy ý xem qua, mà một mực chuyên tâm vào mỗi ví dụ về trận pháp đều tiến hành nghiên cứu tường tận để lĩnh ngộ.

Gần sáu vạn năm.

Tần Vũ cuối cùng đem chín trăm quyển "Trận đạo" nhìn lại một lần từ đầu đến cuối, nhìn một lần không phải là xem nhảy cóc, mà đối với mỗi trận pháp cấm chế đều đã hoàn toàn hiểu được.

" Hô!"

Tần Vũ thu hồi kim sắc quyển trục cuối cùng, cả người thở phào một hơi.

Tần Vũ có cảm giác, như biển cả mình tự như một hải dương vô biên, một giọt nước trong hải dương là một trận pháp, Tần Vũ ở giữa đại dương này, không ngừng nghiên cứu từng giọt nước một.

Nhưng Tần Vũ có cảm giác mỗi một ví dụ trong chín trăm quyển "Trận đạo" đưa ra, bất quá cũng chỉ là một phần nhỏ trong ức vạn phần của hải dương trận pháp.

Trận đạo, quá phức tạp, muốn hoàn toàn hiểu được để nắm trong tay, thực sự quá khó khăn.

"Chủ nhân." Phúc bá xuất hiện tại cửa, "Ta nghe được thanh âm chủ nhân nên nghĩ rằng chủ nhân đã xem xong chín trăm quyển 'Trận đạo' rồi."

"Đúng vậy." Tần Vũ ánh mắt sáng ngời, hắn biết Phúc bá cũng có chút lĩnh ngộ đối với "Trận đạo" bèn dò hỏi: "Phúc bá, Ngươi có thể dạy ta về 'Trận đạo' không?"

Phúc bá cười nói: "Chủ nhân, ta thuật lại một ít chuyện mà lúc trước lão chủ nhân đã nói, 'Trận đạo' phảng phất như một hải dương trận pháp, mỗi một trận pháp bất quá là một giọt nước trong đó, chín trăm quyển này đưa ra nhiều ví dụ về trận pháp như vậy, hợp lại bất quá cũng chỉ là một góc nhỏ của hải dương trận pháp. Theo lão chủ nhân nói, lĩnh ngộ 'Trận đạo' phải từ chỗ nắm bắt được cái góc nhỏ này rồi mới suy diễn ra được khu vực lớn hơn, sau đó sắp xếp lại, quy nạp thì mới có thể lĩnh ngộ được chỗ tinh túy của cả hải dương trận pháp."

Tần Vũ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Trận pháp là từ đơn giản đến phức tạp, càng ngày càng khó, càng ngày càng thâm ảo...

Còn sau thâm ảo phức tạp sẽ đến bước nào thì Tần Vũ tự mình cũng không thể tưởng tượng được. Cũng giống như điệp gia trận pháp, trận pháp phức tạp phảng phất có thể tạo nên sự chồng chéo vô cùng vô tận. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi có thể nắm trong tay phương pháp khống chế nhiều điệp gia trận pháp.

"Lão chủ nhân từng nói qua, các ví dụ được đưa ra trong chín trăm quyển 'Trận đạo' đều là từ những trận pháp cơ sở nhất đến những trận pháp khó hơn một chút. Muốn lĩnh ngộ được đệ nhất cảnh giới của 'Trận đạo', cứ dựa theo những trận pháp được đưa ra trong chín trăm quyển 'Trận đạo', sau đó không ngừng tính toán, càng ngày càng phức tạp thì ngươi lại phải càng tính toán nhiều, lĩnh ngộ được đệ nhất cảnh giới của 'Trận đạo' thì càng thêm chính xác." Phúc bá trịnh trọng nói.

Tần Vũ bắt đầu nhớ lại.

Phúc bá đã từng nói, Tượng thần 'Xa Hầu Viên' ngay từ đầu hao phí trăm vạn năm mới lĩnh ngộ ra đệ nhất cảnh giới của Trận đạo, sau đó hao phí ngàn vạn ngàn năm mới lĩnh ngộ ra trận đạo đệ nhị cảnh giới. Nhưng sau đó Xa Hầu Viên lại nghiên cứu cải cách, hao phí mười ức năm, lĩnh ngộ ra trận đạo đệ nhất cảnh giới mới, rồi sau đó chỉ một canh giờ đã lĩnh ngộ ra trận đạo đệ nhị cảnh giới mới.

"Có lẽ ta đã hiểu được chính xác phương pháp nghiên cứu Trận đạo." Tần Vũ gật gật đầu.

Hiện nay bản thân mình bất quá vừa mới chập chững bước đầu tiên, nhưng từ bước tiếp theo đã phải không ngừng suy diễn, không ngừng phát triển các nhánh của trận pháp...

"Chủ nhân, còn có một việc cần phải nói cho ngươi, một trăm năm đã qua, chủ nhân cần đi nộp hạ phẩm Thần linh thạch." Phúc bá cười nói.

----- Bài viết này được deviouslove thêm vào sau 32 phút và 11 giây -----

Tinh thần biến

Quyển 15

Chương 6: Địa Để Huyệt Long.

Dịch: bachlonghl

Biên dịch: bac cai cong + nameFF8

Biên tập: deviouslove

nguồn: www.tangthuvien.com

Thần Linh thạch quáng sơn, ở sâu trong đó có một lối đi âm u hoang vắng, Tần Vũ ba huynh đệ thần chẳng biết quỷ chẳng hay phá không xuất hiện ở nơi này, sau đó ba huynh đệ đều một tay cầm oạt quáng sạn, một tay cầm túi tiền nhỏ, tạo thành bộ dáng của oạt quáng nhân.

Hầu Phí, Hắc Vũ hai người trên mặt đều có một tia nụ cười tự tin.

Gần sáu vạn năm thời gian, bọn họ hai người đã đem Hồng Mông Linh Bảo hoàn toàn luyện hóa, nếu hai kiện Hồng Mông Linh Bảo này không phải bởi vì Xa Hầu Viên lưu lại cho người kế thừa, nên dễ dàng luyện hóa hơn, nếu không bọn họ hai người cho dù hao phí thời gian gấp mười lần cũng không nhất định luyện hóa thành công.

Mà Tần Vũ, mặc dù trong khoảng thời gian này đều nghiên cứu chín trăm quyển "Trận Đạo", nhưng một đạo tức là vạn đạo, Xa Hầu Viên đúng là nghiên cứu "Trận Đạo", cuối cùng đạt tới Thượng Bộ Thiên Thần cảnh giới.

Mà Tần Vũ tại quá trình nghiên cứu "Trận Đạo", cảnh giới cũng có đề cao, hiện nay Tần Vũ, linh hồn cảnh giới đã hoàn toàn đạt tới Thượng Cấp Thần Nhân. Có 'Lưu Tinh Lệ' phụ trợ vào, đối với trình độ không gian khống chế, cũng đạt đến hạ bộ thiên thần.

"Hôm nay ta chính là đã có thể phi hành." Tần Vũ trên mặt có vẻ tươi cười.

Tại thần giới, phi hành tịnh không phải sử dụng năng lượng chống cự mặt đất dẫn lực, mà là bằng không gian lĩnh ngộ, khống chế không gian tiêu trừ mặt đất dẫn lực. Một khi phi hành, căn bản không tiêu hao một chút năng lượng.

"Lưu Tinh Lệ này quả nhiên rất kỳ lạ, ta bất quá Thượng Cấp Thần Nhân, nhờ có nó, ngược lại có thần thông như Hạ Bộ Thiên Thần." Tần Vũ trong lòng đối với 'Lưu Tinh Lệ' không khỏi càng thêm tò mò. Mà người lưu lại 'Lưu Tinh Lệ' này, 'Tả Thu Mi' là người phương nào?

Tần Vũ cũng hỏi qua Phúc bá xem có nhận biết được 'Tả Thu Mi không. Nhưng Phúc bá đã trả lời - "Tả Thu Mi? không có nghe nói qua, chủ nhân, thần giới một ít đại nhân vật đều xưng danh hiệu, bọn họ chánh thức tên, cũng chỉ có một ít thượng tầng nhân vật mới có thể biết được mà thôi."

Thần giới Thần Vương, phần lớn chỉ có xưng danh hiệu mà thôi.

Ví dụ như Đông Cực Thánh Hoàng trong tám đại thánh hoàng, hắn cũng chỉ là xưng làm Đông Cực Thánh Hoàng, cho nên Đông Cực Thánh Hoàng chánh thức tên gì. Người biết được cũng không nhiều lắm.

Ba huynh đệ nhàn nhã đàm luận, trong chốc lát bước đi vào con đường vòng, cũng gặp không ít oạt quáng nhân, càng là hướng bên ngoài đi, gặp được oạt quáng nhân tựu càng nhiều.

"A, Thời Điền." Hầu Phí gặp lại xa xa một người, ánh mắt sáng ngời lập tức hô lên.

Tần Vũ cũng hướng xa xa nhìn lại. Xa xa một nam một nữ, đúng là lúc trước cùng chính mình ba huynh đệ cùng phi thăng là Thời Điền, Tống Tuệ. Thời Điền, Tống Tuệ này trong khi đó cũng cười mị mị đi tới.

"Tần Vũ huynh, Hầu Phí huynh, Hắc Vũ huynh, trải qua gần sáu trăm năm thời gian. Chúng ta cuối cùng có một lần gặp mặt." Khi đó Thời Điền nói chuyện có vẻ rất là hữu lễ.

Sáu trăm năm mà chỉ gặp có một lần, xác xuất gặp quá ít.

Trên thực tế không thể tính là xác xuất, là bởi vì Tần Vũ ba người cơ hồ không ra quáng sơn bao giờ, muốn gặp đương nhiên quá khó.

" Ba vị, các người biết các người từ nay về sau bị phân tới thôn lạc nào chưa ?" Tống Tuệ đột nhiên dò hỏi.

"Thôn lạc? Ý tứ gì thế?" Hầu Phí nghi hoặc hỏi

Thời Điền, Tống Tuệ sửng sốt, sau đó nhìn nhau, tựa hồ trong mắt lộ vẻ chấn kinh nghi hoặc.

Thời Điền giải thích nói: "Chẳng lẻ các ngươi trong khi oạt quáng, người quản lí không có cùng các ngươi nói qua? Phàm là phi thăng giả, sau khi vượt qua oạt quáng ngàn năm thời gian, tiện sẽ bị phân vào trong một thôn lạc."

Tần Vũ trong lòng chợt hiểu.

"Nhưng thôn lạc này với thôn lạc kia bên trong cũng có điều khác nhau, càng gần sát thành trì thôn lạc, chung quanh thần linh khí càng ổn định hơn. Mà thôn lạc càng xa thành trì, thần linh khí cùng càng thêm cuồng bạo." Thời Điều giải thích lại.

"Cho nên chúng ta phi thăng giả, nếu quả bị phân phối tới thôn lạc gần thành trì, mặc dù thần linh khí có cuồng bạo, nhưng cuồng bạo vẫn thấp hơn trong thành, chúng ta cũng có thể hấp thu một ít thần linh khí ."

Tần Vũ ba huynh đệ hoàn toàn hiểu được

Trong Úy Trì thành chỉ có hai ngàn vạn nhân, ngoài thành cũng hai ức người. Có thôn lạc gần sát thành trì, có thôn ở xa hơn nhiều. Đương nhiên tất cả mọi người muốn hướng thôn lạc gần nhất mà sống.

"Các ngươi còn không biết à, còn không nhanh đi tặng thần linh thạch cho vị phân phối thôn lạc kia là Yên Vũ đại nhân." Thời Điền hảo tâm khuyên.

"Càng biếu nhiều thần linh thạch. Yên Vũ đại nhân sẽ mang các ngươi an bài tại thôn lạc gần sát thành trì, nếu không ...... chỉ có thể bị an bài tại thôn lạc xa xăm. Tại địa phương xa xôi, ngay cả một tia thần linh khí đều không thể hấp thu."

Tần Vũ ba huynh đệ không khỏi cười

Hối lộ ?

Sở hữu nhiều thần linh thạch như ba huynh đệ, còn phải phiền toái sao?

"Cám ơn Thời Điền huynh báo trước." Tần Vũ cười nói.

Đột nhiên phía sau.

Mặt đất bắt đầu chấn động, bên trong toại đạo phần lớn oạt quáng thần giới nhân thân hình đều không khỏi bắt đầu lay động, chỉ nghe.

"Oanh long long!" thanh âm, cách đó không xa một khoảng đất trên con đường bắt đầu sụp đổ.

Đồng thời toại đạo phía trên một khối tảng đá đổ xuống, đám người thần giới cuống quít né tránh. Bị đè trúng cho dù không chết, nhưng muốn chữa trị thân thể cũng phải hao phí đại lượng thần lực.

"A ~~~~" chỉ nghe một tiếng hét thảm vang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mark