Tinh Thần Châu 370-419

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
dài mềm mại xoay người, tiếp tục ngủ ngon lành say sưa.

Bách Mị Yêu Cơ quay đầu nhìn hắn, cười dài tiêu sái đi tới đặt mông ngồi xuống ghế nằm, ngón trỏ lại nhéo lên eo hắn.

Dược Thiên Sầu ngao ngao kêu lên, ngồi dậy xoa eo trừng mắt nhìn nàng quát: “Ngươi còn không chịu để yên sao, rốt cục muốn làm gì? ”

Bách Mị Yêu Cơ cũng không tức giận, quét mắt nhìn bốn phía, thầm nghĩ minh mặt dày đòi lên đây, nếu không làm sao kiến thức được pháp khí phi hành như vậy. Nghĩ tới đây, nhìn Dược Thiên Sầu phao một mị nhãn mê người không gì sánh được. Dược Thiên Sầu giật mình, nhất thời cũng không còn lại tính tình gì, nhớ tới yêu tinh này tinh ranh, vừa muốn tách ra thì bị yêu tinh túm tay hỏi: “Ta hỏi ngươi, phi hành pháp khí này lẽ nào thực sự do tứ đại gia tộc Kinh gia chế tạo ra sao? ”

Đây là sử dụng mỹ nhân kế với lão tử! Dược Thiên Sầu rút cánh tay, nhưng không thoát khỏi, cười khổ nói: “Diệp cung chủ, có chuyện thì nói, đừng kéo tay có được hay không? ”

Tử Y quay đầu lại liếc mắt nhìn hai người, nàng đối với loại cử động này của hai người hiện tại đã không còn gì lạ lẫm. Nàng quay đầu lại dán sát gương mặt lên cửa sổ trong suốt, ánh mắt tinh thuần nhìn đủ loại mây trắng đủ hình dạng bị lướt qua thật xa.

    Chương 417: Thảo căn ngẫu tượng (2)

Bách Mị Yêu Cơ liếc mắt nhìn Tử Y, hàm răng cắn cắn đôi môi đỏ mọng mê người, níu lấy Dược Thiên Sầu, ghé vào lỗ tai hắn thổi hương thơm như lan, nhẹ giọng nói: “Sau này đừng gọi ta là Diệp cung chủ, ta tên là Diệp Đàn. Ngươi gọi tên là được. ” Thanh âm như ma âm truyền trong tai, rất là mê người.

Gọi Diệp Đàn? Rối loạn! Thần tình Dược Thiên Sầu co quắp, quyết tâm cự tuyệt mê hoặc nói: “Đừng giở trò này, ngươi không phải là muốn biết pháp khí phi hành này là ở đâu ra sao? ”

Bách Mị Yêu Cơ rút tay, trừng mắt, nửa giả nửa thật kinh ngạc nói: “Vậy cũng bị ngươi nhìn ra sao? Không sai, ta muốn biết, cấu tạo thư thích như vậy, hôm nào Hồng Phấn Giáo cũng muốn mua một con thuyền như vậy. ”

Dược Thiên Sầu thoát ly ma chưởng, xoay người bước tới bên giường ngồi xuống, phất tay nói: “Là Kinh gia chế tạo không sai. Ngươi tìm bọn hắn mua là được, chỉ sợ ngươi mua không nổi. ”

“Cần bao nhiêu linh thạch? ” Bách Mị Yêu Cơ truy hỏi.

“Chờ khi ngươi hiểu rõ chiến thuyền phi hành này dùng thứ gì để chế tạo, ngươi cũng sẽ không hỏi lại nữa. ” Dược Thiên Sầu cười nhạo một tiếng.

Bách Mị Yêu Cơ quà nhiên không hề dây dưa, ở trong khoang thuyền xao gõ tỉ mỉ suy nghĩ.

Đông Hài, trong một đại viện giàu có không người ở, các phái đang ngồi vây quanh cùng nhau. Nhận được tin tức do Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán truyền đến, cả đám ngươi xem ta, ta nhìn ngươi. Một đám người vốn tưởng cướp được người của Dược Thiên Sầu, kết quả ngược lại bị Dược Thiên Sầu hãm hại sáu ngàn vạn thượng phẩm linh thạch. Tất Sơn của tử đại gia tộc cười nhạt trong lòng, cũng không nhìn Dược Thiên Sầu là ai, vừa nhìn thấy chỗ tốt thì muốn cắn một ngụm, hiện tại được rồi, thịt không cắn được, trái lại còn làm băng hàm răng, thực sự là tự làm tự chịu.

“Không thể để tiểu tử kia chiếm tiện nghi. ” Đại La Tông Chu Tiên Hiền đột nhiên sầm mặt quát.

Một đám người trên mặt đều lộ ra ý tứ cười nhạo, xem ra chủ ý do người này đưa ra, nếu như bị Dược Thiên Sầu nghe được tin tức, còn không biết là ai sẽ không cho ai tiện nghi. Nhưng muốn gạt cũng không được, mọi người nhìn thấy Tất Sơn đang im lặng cười nhạt, bằng vào quan hệ giữa tứ đại gia tộc và Dược Thiên Sầu, thật không chuẩn Dược Thiên Sầu có lẽ đã sớm biết. Nói không chừng Dược Thiên Sầu tự minh dẫn người đến đây, chính là vì tìm Đại La Tông tính sổ. Dù sao Dược Thiên Sầu có bao nhiêu kiêu ngạo cũng không khả năng đối nghịch với toàn bộ Hoa Hạ tu chân giới, rất có khả năng tìm kẻ đầu lĩnh là Đại La Tông.

Chu Tiên Hiền thấy mọi người cũng không nói, nhìn quanh bốn phía ngạc nhiên nói: “Lẽ nào tất cả mọi người không muốn lấy lại linh thạch thuộc về môn phái của mình? Cứ như vậy bị hắn hãm hại không công như thế? ”

Lục Đạo Ma Tông Nguyên Cửu Thánh hắc hắc cười nói: “Làm sao lấy? Là cướp hay gạt lấy về? Lẽ nào ngươi nghĩ chì một đạo pháp chì danh nghĩa của tu chân liên minh, có thể bức bách hắn giao ra đây? ”

“Nguyên Cửu Thánh, chủ ý của ngươi được đó. ” Ánh mắt Chu Tiên Hiền sáng lên, vỗ đùi lớn tiếng nói: “Chúng ta dùng danh nghĩa tu chân liên minh hạ pháp chi, lẽ nào hắn dám cùng cả tu chân liên minh đối kháng? ”

Lúc này Nguyên Cửu Thánh trợn mắt cười lạnh nói: “Chu Tiên Hiền, ngươi đừng kéo loạn, cái gì gọi là chủ ý không sai? Ngươi muốn làm tự làm, đừng liên lụy lên đầu ta. ” Nói xong đứng lên nói: “Đại chiến sắp tới, ta khuyên chư vị nên cấn thận quyết định, đừng làm cho tu chân liên minh nháo ra nhiễu loạn trước. Việc này ta không làm chủ được, còn phải xin chi thị cung phụng trong môn phái. Đi trước một bước, xin cáo từ. ” ờ đây chỉ là người phụ trách liên lạc thương nghị của các phái, cao thủ chân chính cũng không có ở đây.

“Nguyên Cửu Thánh, Lục Đạo Ma Tông của ngươi cũng là một đại phái, có cần sợ votranhhien@gmail, com

Phiền phức như vậy không? ” sắc mặt Chu Tiên Hiền trầm xuống, không ngờ dùng ra phép khích tướng.

Nguyên Cửu Thánh đang đi ra ngoài chợt xoay người lại, nhìn hắn lắc đầu cười khổ nói: “Chu Tiên Hiền, có một số việc đã là quá khứ thì thôi đi, không cần phải luôn canh cánh trong lòng. Nháo thành như vậy để làm gì? Ai! Các ngươi cử thương nghị, nói chung Lục Đạo Ma Tông ta sẽ luôn tuân theo quyết định cuối cùng của tu chân liên minh. ” Nói xong vừa xoay người rời đi vừa nói: “Thiếu chút nữa đã quên, ta phải nhanh phân phó trạm canh gác ngầm bên trong môn phái, tiếu tử kia chuyện gì mà không dám làm, ngàn vạn lần đừng động ra việc gì ngoài ý muốn. ”

Một đám người nhìn hắn biến mất bên ngoài cửa. Tất Sơn cũng đứng lên hướng mọi người chắp tay nói: “Tứ đại gia tộc cũng giống như Lục Đạo Ma Tông, sẽ tuân theo quyết định cuối cùng của tu chân liên minh. Tại hạ có việc, xin cáo từ trước. ”

Có hai người đi đầu, các phái đều mượn cớ rời khỏi. Đến cuối cùng chỉ còn một minh Chu Tiên Hiền sắc mặt âm tình bất định ngồi nơi đó, việc thương nghị cứ như vậy mà đã chết non.

Mặc cho hai nàng lăn qua lăn lại trong gian phòng, Dược Thiên Sầu mở cửa khoang thuyền đi ra lại đóng cửa lại. Bên trong khoang thuyền có hơn một trăm đội viên đang bày thành hai hàng ngồi chờ, nghe tiếng nhìn qua, lập tức toàn bộ đứng lên hành lễ. Dược Thiên Sầu ý bảo mọi người cùng ngồi xuống, đi tới chỗ đội trưởng hỏi: “Hiệu quả giá trú của phi hành pháp khí thế nào? Có quen không? ”

“Tốt, so với tất cả pháp khí phi hành trước đây đều tốt hơn. ” Đội trưởng số 1 hưng phấn nói. Hai người nói chuyện, phi hành pháp khí đột nhiên giảm tốc độ, thân hình hai người nhoáng lên. Đội trưởng số 1 bỗng nhiên quay đầu lại quát: “Liên trưởng số 1, chuyện gì xảy ra vậy? ”

“Đội trường, có người ngăn cản pháp khí phi hành của đầu lĩnh đội 2. ” Liên trưởng số 1 lớn tiếng ừả lời.

Đội trường số 1 lắc minh tiến tới phía trước, ra vẻ đang cùng người của đội 2 liên

Lạc.

Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình chậm rãi đi đến. Từ cửa kính trong suốt nhìn ra, có mười mấy người đang đứng trên một con thuyền phi hành loại nhỏ ngăn ngay phía trước, hừ lạnh một tiếng nói: “Hỏi rõ ràng trước là ai ngăn cản chúng ta? ”

Đội trường số 1 rất nhanh gật đầu, lại dùng truyền âm hỏi rõ ràng, hồi bẩm nói: “Là mấy tiểu phái của tu chân liên minh liên họp cấu thành đi tuần ưa, muốn chúng ta đưa ra thông hành lệnh bài. ”

Thần tình Dược Thiên Sầu hòa hoãn, gật đầu nói: “Người ta chỉ là tận trách nhiệm thôi, phối hợp với bọn họ đi. ”

Đội trường số 1 lĩnh mệnh, mở cửa khoang thuyền bay ra ngoài, đưa ra lệnh bài thông hành cùng đám người kia nói chuyện xong, bất quá đám người đó không chi không đi, trái lại còn theo đội trưởng số 1 bay tới.

Đội trường số 1 lắc minh tiến vào, xin chi thị: “Bọn chúng nói ngường mộ đại danh ngài đã lâu, muốn được đến bái phỏng ngài. ” Sau khi đặc chiến đội đi ra thì có quy định, xưng hô “thủ lĩnh” ở bên ngoài bình thường không thể dùng.

“Ân? Nga! Để cho bọn chúng vào đi! ” Dược Thiên Sầu ngẩn người nói.

Đội trường số 1 mở cửa khoang thuyền dẫn mười mấy người đi vào, đám người của các môn phái nhỏ vừa tiến đến, lập tức nhìn thấy hơn trăm người bịt mặt đang nhìn bọn họ chằm chằm, nhất thời vừa cảm thấy bất an, vừa cảm thấy khẩn trương, nghe nói nhừng người bịt mặt này đều là cao thủ Độ Kiếp kỳ ah!

“Đây là Dược tiên sinh mà các ngươi muốn gặp. ” Đội trưởng số 1 phất tay chi nói.

    Chương 417: Thảo căn ngẫu tượng (3)

Dược Thiên Sầu cười ha ha đi tới, hòa ái dễ gần chắp tay cười nói: “Chư vị khổ cực, tại hạ Dược Thiên Sầu, không biết tại hạ có chỗ nào có thể cống hiến sức lực cho chư vị. ”

Tuy rằng danh tiếng Dược Thiên Sầu không được tốt lắm, thế nhưng lịch sử phấn đấu đã sớm biến thành chuyện kể say sưa của đám tiểu đệ tử trong các môn phái tu chân giới. Lại có rất nhiều đệ tử xuất thân bần hàn luôn huyễn tưởng chính mình có một ngày trở thành nhân vật như Dược Thiên Sầu. Lúc đậu Yến Bất Quy dẫn người đến khiêu chiến, Dược Thiên Sầu một đao truy sát đối thủ, tiểu đệ tử các môn phái tuy rằng chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng truyền kỳ vô cùng huyền diệu, nhất là câu nói “nổi danh vô danh thì làm sao? Một đao là đã đủ! ”. Quà thực làm những đệ tử thấp hèn của các phái điên cuồng sùng bái.

Vừa lúc bọn họ được điều tới nơi đây kiểm ưa những tu sĩ khả nghi lui tới, nhìn thấy sáu chiến thuyền khí thế phi phàm phi hành, còn tưởng là nhân vật của đại phái nào đi tới, không nghĩ tới gặp phải nhân vật nổi danh trong truyền thuyết. Vì vậy trong đó có một người đánh bạo hướng đội trường số 1 đưa ra thinh cầu xin được bái kiến, đội trường số 1 vốn định cự tuyệt, nhưng nhớ tới Dược Thiên Sầu đang có mặt ở đây, mình không tiện thay hắn làm chủ, liền đến xin chì thị một chút, ai biết Dược Thiên Sầu không nói một lời liền đáp ứng.

Đám tiểu đệ tử vốn tưởng rằng Dược Thiên Sầu cũng sẽ giống như nhân vật đại phái, tùy tiện nói ra vài câu. Ai biết hắn lại dễ dàng nói chuyện như vậy, một tiểu đệ tử nhất thời thả lỏng không ít, cùng nhau hành lễ nói: “Được nghe đại danh tiên sinh đã lâu, chúng ta đặc biệt xin đến bái kiến. ”

“Không cần khách khí, mọi người gặp mặt chính là bằng hữu. Nếu các ngươi còn khách khí, ta sẽ không vui vẻ đâu. ” Dược Thiên Sàu nói xong lại cả giận nói: “Chẳng lẽ các ngươi cũng cho rằng ta giống như lời nói của bên ngoài, là tu chân giới bại hoại hay người điên? ”

Mười mấy người bị hắn nói trúng tâm tư, đều vò đầu xấu hổ cười cười. Trong đó một người đánh bạo trả lời: “Không dối gạt tiên sinh, chúng ta đích xác cũng có chút lo lắng, hôm nay nhìn thấy tiên sinh mới biết những lời này đều là lời đồn. ”

“Ân! Ta tin tưởng lời ngươi nói đều là lời thật. Ta ngoại trừ giảng tín dụng, cũng thích nhất người nói lời thành thật. ” Dược Thiên Sầu hòa ái vỗ vỗ vai hắn, thở dài nói: “Thế nhưng lời đồn đáng sợ! Hay là chờ khi tu vi các ngươi thành công, nhiều ít cũng sẽ không tránh được hãm hại như vậy, hi vọng đến lúc đó các ngươi có thể dùng tâm tinh bình thường để đối đãi. Không nên giống như ta, có đôi khi thực sự nhịn không được, khiến cho minh vung tay, rõ ràng là chuyện minh hữu lý, kết quả càng nháo thì danh tiếng minh càng thối. Ai! Ta là vết xe đổ, hi vọng các ngươi hiểu cho, đây là lòi khuyên của một người từng trải dành cho các ngươi thôi! ”

Một đám người nghe nói như thế đều có đăm chiêu. Đệ tử bị hắn vỗ vai có chút kích động nói: “Theo ta xem đây rõ ràng là có người đố kỵ tiên sinh, mới cố ý chế tạo lời đồn hãm hại. Nhưng vậy thì làm sao, nếu như ta có bản lĩnh như tiên sinh, ai dám nói ta như vậy, ta nhất định sẽ không tha cho hắn. ”

“Lời này nói thật nông cạn, nông cạn quá! ” Dược Thiên Sầu vỗ vỗ vai hắn, nói: “Không nên học ta, nếu như ngươi có ngày đó, nên nhẫn thì phải nhẫn, hiểu ra lui một bước ười cao biển rộng, nhẫn một thời sóng êm gió lặng! Không thể xung động, hiểu chưa? ”

Khoang thuyền phía sau, lúc phi hành pháp khí dừng lại, Tử Y và Bách Mị Yêu Cơ đã mở cửa khoang thuyền đi ra xem xảy ra chuyện gì, hôm nay nghe được Dược Thiên Sầu đang dạy người với vẻ chân thành, thần tình Bách Mị Yêu Cơ quái dị không nói nên lời.

Thấy một đám tu sĩ ừẻ tuổi tu vi lẫn lộn đều đang yên lặng không nói chuyện, Dược Thiên Sầu lại vỗ vai tên đệ tử lần nữa, ha ha cười nói: “Có thể gặp mặt chính là duyên phận, chuyện không vui đừng nói thêm nữa. Đây là pháp khí phi hành ta mới mua, ở tu chân giới cũng là có một không hai, Phù Tiên Đảo Đông Phương Trường Ngạo và Vạn Ma Cung Cừu Vô Oán muốn đi lên nhìn xem, đều bị ta đuổi xuống dưới. Mọi người không ngại tốn chút thời gian tham quan một chút, để ta có thể tận tình địa chủ. ”

Nghe được hai người nổi danh ngay tư cách tham quan cũng không có, những

Người kia nghe được xác thực cũng có chút muốn đi xem thử, nhưng lại nhìn thoáng qua nhau, cùng hướng Dược Thiên Sầu thi lễ, đệ tử kia ôm quyền nói: “Hậu ý của tiên sinh chúng ta tâm lĩnh, nhưng chúng ta vâng mệnh thủ vệ, không dám làm lờ thời gian quá dài, lúc này đành phải bái biệt tiên sinh thôi. ”

“Nếu đã có trọng trách trong người, vậy ta sẽ không quấy rối. ” Dược Thiên Sầu thoáng trầm ngâm, quay đầu lại nói với đội trưởng số 1: “Chúng ta cũng không có chuẩn bị lễ gặp mặt gì, vậy mỗi người biếu tặng mười viên thượng phẩm linh thạch đi! ”

“Không cần, không cần. ” Một đám người xua tay nói. Nhưng đội trưởng số 1 nghe vậy cũng không nói một lời, kiên quyết chấp hành mệnh lệnh, nhét vào trong tay mỗi người một nắm, làm cả đám người cầm linh thạch không ngừng nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải. Dược Thiên Sầu vẻ mặt ôn hòa cười nói: “Đều nhận lấy đi! Một điểm tâm ý xem như lễ gặp mặt, xem như một lần tương phùng giữa chúng ta! ”

Nghe hắn nói như vậy, mọi người cũng không tiện cự tuyệt, chỉ đành tạ ơn, đợi sau khi bọn hắn lui ra ngoài, sáu chiến thuyền phi hành pháp khí lại bắt đầu gia tốc, Dược Thiên Sầu còn đang đứng sau cửa kính vẫy tay chào.

Mười mấy người đứng trên phi hành pháp khí loại nhỏ, mắt thấy Dược Thiên Sầu bọn họ biến mất ở viễn phương, nhìn linh thạch trong tay mỗi người than thở không ngớt. Bằng vào địa vị của Dược Thiên Sầu tại tu chân giới hôm nay, dù chưởng môn một phái cũng không để vào mắt, nhưng đối với những đệ tử thấp hèn như bọn họ lại ôn hòa có lễ, còn hướng dẫn cách xử thế ra sao, còn tặng thêm đại lượng linh thạch.

Đệ tử từng tiếp xúc thân mật với Dược Thiên Sầu xoay người lại nhìn mọi người nói: “Các phái đều nói Dược tiên sinh là bại hoại và người điên, ta thật hi vọng những người trong các phái nói Dược tiên sinh như vậy cũng bại hoại và điên như tiên sinh, như vậy tu chân giới chúng ta xem như sẽ được thái bình. ”

Lại có người cảm khái nói: “Việc này rõ ràng, danh tiếng Dược tiên sinh quá cao, các phái rõ ràng liên thủ đè ép, ai! Chuyện cùng loại thế này đâu chỉ xảy ra ở tu chân giới, trong các phái các môn, chuyện như vậy chúng ta còn ít thấy hay sao? ”

“Nói cẩn thận, nói cẩn thận, nói như vậy chúng ta chỉ nói ở đây là được, ngàn vạn lần đừng nói ở nhà. Bằng không sẽ rất thê thảm..

“Sợ cái gì, lẽ nào ở đây còn có người đi cáo trạng hay sao, ai! Dược tiên sinh là người tốt a. ” Một đám đệ tử không hiểu rõ chân tướng nhàn rỗi buồn chán, líu ríu liên tục sửa lại án xét sai đối với Dược Thiên Sầu.

Lữ đồ tịch mịch, không nghĩ tới lại có cơ hội làm lão sư truyền bá chân lý, tâm tình Dược Thiên Sầu thật tốt, nhìn đội trưởng số 1 nói: “Gặp phải kiểm ưa cùng loại như vậy, nếu như chỉ là đệ tử trẻ tuổi tu vi nông cạn của các môn phái, hết thảy đều mời lên cho ta. Nếu như tuổi tác lớn thì thôi, tư duy bảo thủ của bọn hắn đã định hình, rất khó đào ngược, miễn cho ta lãng phí nước bọt, trực tiếp ứng phó qua là xong. ”

“Hiểu rồi. ” Đội trưởng số 1 gật đầu đáp.

Dược Thiên Sầu vừa định xoay người rời đi, bỗng nhiên lại nghĩ đến điều gì cười lạnh nói: “Có người của một môn phái ngoại lệ, nếu như đụng tới Đại La Tông, nói cho đội trưởng số 2, trước tiên phái người đi ra ngoài đánh thành tàn phế toàn bộ, sau đó một người cũng không buông tha. Toàn bộ bắt về hết cho ta, để lão tử làm quà ra mắt cho Đại La Tông. ”

Dặn dò xong xuôi, Dược Thiên Sầu chắp tay sau lưng đi về khoang thuyền phía sau, vừa đi vào, thấy Tử Y đang nhìn hắn quái dị, mà Bách Mị Yêu Cơ che miệng cười khanh khách nói: “Dược tiên sinh quả nhiên là người hiền lành, thật sự là gương mẫu cho các môn phái học tập. ”

Đã sớm biết ngươi là người đàn bà xấu xa! Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn nàng, nhìn Tử Y thần tình trịnh trọng nói: “Có chút người nói chuyện ngàn vạn lần đừng dễ tin. Nhất là người hay nói bậy sau lưng người khác. ”

Nghe nói như thế. Bách Mị Yêu Cơ cười càng vui vẻ, tiếp lời nói: “Đặc biệt là nhừng người nói bậy dù mắt cũng không chớp, người như thế nói chuyện càng không thể tin. Dược tiên sinh, ngươi nói ta nói có đúng hay không? Khanh khách! ”

    Chương 418: Đột phá

“Hảo nam nhân không tranh cãi với nữ nhân! ” Dược Thiên Sầu phun ra một câu. Liền chẳng thèm quan tâm dựa lung xuống ghế, chợp mắt.

Bách Mị Yêu Cơ nhẹ giọng cười, chậm rãi lùi bước đến bên giường nằm xuống, kéo tấm thảm nhưng mềm mại, cuộn tròn ở bên trong, thân tình thỏa mãn nhắm mắt, giống như đã tìm thấy khát vọng nhiều năm qua bình thường. Giường khá lớn, Tử Y đã chọn một góc khoanh chân ngồi xuống trước rồi.

Vừa an tĩnh một chút, thì Dược Thiên Sầu phát hiện ra bên trong đan điền có chút dị thường, hắn liền dùng phương pháp nội thị để kiểm tra tình huống, chỉ thấy Nguyên Anh cư nhiên đã đình chì hô hấp. Mà khối hồng cầu và hắc cầu trong suốt xoay chung quanh Nguyên Anh đang gia tăng tốc độ. Hơn nữa có khuynh hướng càng lúc càng nhanh, đem tất cả chân nguyên trong đan điền chậm rãi quấy lên.

Dược Thiên Sầu hai mắt trợn tròn, hung hăng đứng dậy, một cái ý niệm trong đầu toát ra, chăng lẽ tình trạng này là tu vi muốn đột phá cảnh giới sao?

Hai nàng cũng bị hành động của hắn làm cho tỉnh giấc, nhìn thấy sắc mặt hắn ngưng trọng. Bách Mị Yêu Cơ đang muốn hỏi, thì đã nghe thấy Dược Thiên Sầu trầm giọng nói: “Tử Y hộ pháp cho ta, tu vi của ta hình như muốn đột phá Nguyên Anh trung kỳ, đừng để bất luận kẻ nào quấy rầu ta. ”

Nói xong khoanh chân ngồi xuống khoang thuyền, nhắm mắt cẩn thận quan sát tình huống biến hóa ở bên trong đan điền.

Tử Y thần tình nghiêm trang túc mục, biết thời gian đột phá tu vi chính là khoảnh khắc huyền diệu của bất kỳ tu sĩ nào, không thể bị người khác quấy rầy, một chút sai sót liền sẽ khó lòng tiến nhập cảnh giới. Nàng lập tức lắc minh đến bên cạnh hắn, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt lướt qua Bách Mị Yêu Cơ, lại mơ hồ sản sinh ra một chút hương vị đề phòng.

Bách Mị Yêu Cơ thấy vậy, nhất thời cảm thấy có chút thê lương. Dược Thiên Sầu theo bản năng kêu Tử Y hộ pháp cho hắn, mà không có kêu nàng. Địa vị của hai người ở trong lòng hắn như thế nào, vừa xem liền đã hiểu ngay. Nhất là ánh mắt đề phòng của Tử Y càng làm cho nàng tâm phiền ỹ loạn. Hóa ra chính mình cũng chưa có thật sự dung nhập cùng hai người, có lẽ trong tiềm thức hai người đều có chút phòng bị nàng.

“Ta đi ra ngoài cửa canh giác dùm, tránh để người khác tiến vào quấy rầy. ” Bách Mị Yêu Cơ xấu hổ cười nói.

Tử Y ngưng trọng gật đầu.

Lúc này, tình huống bên trong đan điền

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net