CHAP 28.2 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó nhắm tịt mắt lại kh dám nhìn Yun nhưng chẳng có gì xảy ra trong vòng 30s sau cả =)) . Nó cứ tưởng rằng yun đã đi , nó thở nhanh , nãy giờ nó chẳng dám thở tí nào . Nó mở mắt ra và khuôn mặt lạnh của Yun ở ngay trước mặt nó . Nó nhìn Yun , nhìn xoáy vào đôi mắt màu xám khói để tìm những suy nghĩ nhưng nó chẳng thấy gì . Đôi mắt trầm ngâm , vô hồn , tàn khốc . Trong khi nó đang chạy theo những suy nghĩ thì Yun kề sát mặt :

– * chụt *

Yun hôn trán nó , nó chẳng kịp phản ứng gì . Khuôn mặt nhanh chóng đỏ bừng lên , lắp bắp nói :

– Anh .... Anh làm gì v hả ><

– Tôi làm những gì có thể – Yun nói rồi leo khỏi người nó

Nó ngỡ ngàng với hành động của Yun , thật kì quái >< ! Yun vẫn ngồi trên giường , tay với lấy vài ống kim tiêm có chứa 1 thứ dung dịch :

– Ngoan ngoãn nằm yên ! – Yun nói rồi quay lại nhìn nó

– Là gì vậy ? – Nó hỏi

– Thuốc dành cho em ! – Yun nói rồi cầm tay nó và đưa ống tiêm vào

Nó chẳng có cảm giác gì , khuôn mặt vẫn bình thản ! Yun rút kim tiêm ra và lấy ít bông gòn để vào chổ vừa rút kim . Yun đè mạnh , e dè nhìn nét mặt nó :

– Kh thấy đau .... – Nó nói , giọng hơi run. 

– Em bị mắc căn bệnh mất cảm giác nên tạm thời, mọi việc ảnh hưởng đến sẽ kh có cảm giác – Yun nhìn nó

Nó nhìn vào bàn tay phải , đúng là chẳng có cảm giác gì cả ! Kh còn đau đớn hay nhức mỏi ! Nó bật cười , có lẽ nó thích bị bệnh này hơn , chẳng có cảm giác , kh còn thấy đau nữa !

Yun ngước lên nhìn khuôn mặt nó , nó đang cười sao ? Nụ cười nhẹ nhàng , đau thương ! Căn phòng trở nên im lạng đến khác thường , lúc này từ bên ngoài Ken và Key đi mua những món Yun yêu cầu về !

– Yohooooooo~ – Key lên tiếng

– Về rồi à ? – Yun nói nhưng chẳng thèm quay lại nhìn. 

Yun lấy miếng bông gòn ra , máu đã hết chảy rồi . Thứ khiến Yun chú ý là màu máu , là màu đỏ sậm ! Khuôn mặt bỗng tối sầm lại rồi đưa mắt nhìn nó . Nó đã xảy ra chuyện gì ?

Dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi Ken bước tới vỗ vào vai Yun :

– Này nhóc , m hiện giờ đang ở đâu v ? – Ken hỏi

– Vừa xuống sân bay tao đến đây nên chẳng biết – Yun bình thản nói. 

– Hành lí mày đâu ? – Key lúc này mới để ý , Yun kh đem theo gì cả

– Tao trốn đi mà ! – Yun dọn dẹp mọi thứ vào hộp y tế.

Câu trả lời khiến 3 người còn lại nhìn chằm chằm vào Yun ! Chẳng thể tin nỗi :

– Ổng bã mà tìm được mày là toi mạng nhé con – Key lắc lắc đầu nói

– Ổng bã chẳng dám làm gì nó đâu , con trai 1 mà . Nó bị gì lấy ai thừa kế – Ken xua tay

Yun chau mày nhìn 2 thằng bạn , chẳng thể nói nổi với 2 đứa này !

– V m tính ở đâu ? – Key nói

– ........ – Yun kh trả lời

Lúc quyết định trốn đi , Yun chỉ lấy theo điện thoại , tiền mặt và thẻ tín dụng . Chẳng nghĩ đến việc sẽ mặc gì và ở đâu , chỉ biết là về đây để gặp lại 2 thằng bạn .

– Hay là sống chung đi – Mặt Ken hớn hở nói

– Sống chung ? – Key nhau mày nói

– 4 đứa – Ken gật gật đầu nói

– Nhưng ở nhà ai , tao hay mày ? – Key nói

– sao cũng được

– Nhà tao đi :))

Key nhanh nhẹn đáp lại , dù gì nhà Ken vẫn tốt hơn . Ba mẹ của cả 3 đều ở nước ngoài , chỉ có Ken là ít bị kiểm soát nên nhà Ken là sự lựa chọn hoàn hảo !!!!

Nó lúc này nghệch mặt ra , sống chung với 3 tên này chắc nó điên sớm ==' ! Nó tính mở miệng ra thì bắt gặp ánh mắt Yun đang nhìn , dù kh nói lên nhưng nó hiểu được ý nghĩa của ánh mắt đó " kh được nói " =)))) . Nó chẳng dám nói tiếng nào :v , ánh mắt đáng sợ :))

– Lúc nãy có gặp bác Lưu , ông ta nói có thể về nhà chăm sóc ! – Ken nói

– Để tao đi làm thủ tục xuất viện – Key đứng lên nói

– Ừ , m đi đi ! – Ken nói

Nó kh ngờ 3 tên này có thể tự quyết định dễ dàng v ==' ! Nhưng đến lúc này nó vẫn kh biết gì về Yun , chỉ biết tên Yun và là bạn của 2 ông anh. 

– A2 , có thể nói cho e biết về người này kh ? – Nó nói rồi chỉ qua Yun

– À , quên nói với em ! Đây là Trang Hoàng Nhật , người thừa kế của tập đoàn lớn nhất thế giới ở mọi lĩnh vực , tập đoàn Hoàng Nhật ! Cũng là bạn tụi Anh , có thể nói nó thông thạo tất cả vũ khí , súng . Ở những trận chiến kh quan trọng sẽ kh xuất hiện dù v mọi người đều biết tới nó với cái tên là Fa

– biết nhiêu đó được rồi – Yun chặn miệng Ken lại

Nếu để Ken nói chắc Anh sẽ nói đến ba mẹ , địa chỉ nhà , mọi thông tin cho nó nghe quá !

– Và là 1 sát thủ tình trường ! – Ken cố gắng nói nhỏ đủ để nó nghe

Nó nhìn Yun với ánh mắt ngạc nhiên , sát thủ tình trường sao ? Yun cảm giác có ai đó đang nhìn chằm chằm , quay lại và bắt gặp ánh mắt khó hiểu của nó ! Yun cảm thấy được gì đó :

– Nhìn gì hả nhóc – Yun hất mặt kiêu ngạo nhìn nó

– Tình trường , lăng nhăng , sát gái , đào hoa – nó nhìn rồi lẩm bẩm. 

Yun đọc khẩu hình trên miệng nó , dù kh đọc được hết nhưng vẫn được 1 từ là Tình trường ! Con nhóc này sao lại nói đến từ này ?

Ken nhìn Yun rồi nhìn nó , ánh mắt của 2 người họ bắn ra điện :

– Em nói gì đó ? – Yun đanh mặt nói

– Kh liên quan đến anh – Nó quay mặt ra chỗ khác

– Đừng tưởng có Anh của em ở đây tôi kh dám làm gì em – Mặt Yun tối sầm lại

– Thế anh định làm gì tôi ? – Nó quay lại hất mặt với Yun

– Sẽ làm nhưng kh phải ở đây

Yun nói rồi nở nụ cười nửa miệng , khuôn mặt ác má hiện lên ! Nó cảm thấy mình đang trong mối đe doạ !

– Thôi thôi , được rồi ! – Ken cười

Key từ bên ngoài bước vào , cảm thấy không khí căng thẳng

– Sao thế ? – Mặt Key ngơ ngác

– Đi lẹ trước khi cháy bệnh viện – Ken nói

Yun và nó trừng mắt nhìn Ken, khiến Ken rùng mình !

– T với m xách sữa với bánh ra xe , 2 đứa tụi bây đi từ từ ra sau nha – Ken nói rồi kéo Key đi

Chưa được 1 phút thì đã biến mất , Yun quay lại nhìn nó rồi bỏ đi ! Nó chẳng biết phải làm sao với đống dây đang được gắn vào người ! Nó nhớ lại là nó kh đau , mạnh dạn rút đi dây truyền nước biển . Máu từ chỗ đó chảy ra , nó chẳng quan tâm , rồi đến những miếng khác được dán để đo nhịp tim . Từng cái một , nó cố gắng đứng lên ! Chưa kịp lấy thăng bằng thì nó té xuống

– " bịch "

Nó vẫn kh có cảm giác , cố gắng chống tay xuống sàn thì có ai đó bồng nó lên , là Yun . Yun kh thể nhìn nó té lên té xuống nên đã quay lại và bồng nó.

– Anh làm gì v ? – Nó nhìn lên Yun

– Nếu em kh muốn té lên té xuống và gãy chân thì im lặng đi – Yun cuối mặt xuống

– Sao anh lại quan tâm tôi nhiều vậy ? – lần thứ 3 nó hỏi Yun câu này rồi

– Vì E mắc nợ tôi – Yun trả lời .....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net