CHAP 38.2 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó lập tức chạy vào thang máy và lên lầu 5 , trên tay xách mấy túi đồ nó mua cho mọi người ! Thang máy lên tới lầu 5 , nó bước ra , đây là khu dành cho giới thượng lưu . Nhìn vào có thể biết ngay lập tức , các cửa hàng ở tầng này đều trang nhã và sang trọng , ở đây không ồn ào như các lầu khác , yên tĩnh hẳn . Nó bước đi kiếm mọi người , nó biết dù họ toàn là con cưng của các tập đoàn lớn nhất nhưng cũng không nên vung tiền như nước như thế chứ ==' ! Nó cứ đi kiếm 7 đứa nhoi đó nhưng chẳng thấy , tầng này rộng hơn nhiều . Lúc này điện thoại nó reo lên , Vy đang gọi đến :

– Alo – Nó bắt máy

– Sao mày chưa tới nữa ? – Vy nói

– Tao đang ở tầng 5 nè , đang ở cửa hàng nào ? – Nó hỏi

– Cửa hàng thời trang Fashion KC ! – Vy nói

– Ừ ! – Nó tắt máy

Nó nhìn xung quanh , cửa hàng Vy nói nằm ở gần chỗ nó đang đứng . Nó bước tới , nó từng nghe qua về tập đoàn KC ! Bước vào bên trong , 1 nhân viên bước ra :

– Bé ơi ! Chỗ này không bán đồ cho con nít nhé em ! – Nhân viên nói

– À dạ kh ! Bạn em ở bên trong ! – Nó xua tay

– Ở đây bán đồ cho giới thượng lưu mà em ! Không dành cho con nít , chắc em lộn rồi ! – Nhân viên nhìn xăm soi nó

Nó nghe đến 3 chữ " giới thượng lưu" cảm thấy nhân viên này đang khinh thường nó . Lại còn nhìn nó với ánh mắt soi mói !

– Nhưng bạn em nói đang ở đây ! – Nó nói

– Em cứ như thế thì chị sẽ gọi bảo vệ vào ! – Nhân viên bắt đầu lớn tiếng

– Chị không nên lớn tiếng như thế chứ ! – Nó nhìn cô nhân viên

– Trước khi tôi kêu người đuổi em ra thì em nên tự giác đi ! Cách ăn mặc của em nhìn là biết không có tiền , những túi đồ trên tay toàn là những thứ rẻ tiền ! Không biết 1 cái áo ở đây em có thể mua không chứ ở đó mà 1 bộ ! – Nhân viên giở giọng khinh bỉ

Nó nắm chặt những túi đồ trên tay lại , nhìn chằm chằm vào cô ta . Đôi mắt tím đầy ma mị đan xen tức giận khiến cô nhân viên khẽ rùng mình . Cảm giác này và đôi mắt tím này dường như cô nhân viên đã thấy ở đâu đó ! Nó nhìn thẳng vào mắt cô ta , nó không thích bạo lực vì bạo lực chẳng mang đến kết quả tốt đẹp ! Nó cố gắng lấy lại vẻ bình tĩnh nhưng đôi mắt vẫn không thay đổi !

– Mời em ra cho ! Em đứng đây thì tập đoàn của chúng tôi bị coi thường mất ! – Cô nhân viên nói

Nó tức giận không nói câu nào với những ánh mắt khinh bỉ của các nhân viên trong cửa hàng đó . Điện thoại nó lúc này lại reo lên , lần này là Ken :

– Alo ! – Nó khó chịu

– Em đang ở đâu ? Chưa tìm ra tiệm KC à ? – Ken hỏi

– Em vào nhưng bị đuổi ra , chị nhân viên nói ở đây dành cho giới thượng lưu , không phải dành cho con nít ! – Nó nhại lại tiếng nhân viên

– Hửmmm ? Em vào đi , Cen ra đón em ! – Ken nói

– Bị đuổi nữa là nhục lắm đó 2 ! – Nó hạ giọng

– Khỏi lo ! Này , Vy ra đón nó giúp anh ! – Anh nói với Vy

– Thật là phiền phức – Nó lẩm bẩm rồi tắt máy

Nó hít một hơi sâu rồi bước vào một lần nữa , lần này bà nội nhân viên lúc nãy nhìn nó với ánh mắt khinh bỉ !

– Em mặt dày nhỉ ? Tôi nói nhỏ nhẹ em không nghe đúng không ? – Nhân viên nhìn nó

– Xin lỗi chị , mặt tôi không đánh phấn , môi không tô son , lông mi thật đây chị ạ ! – Nó hất mặt

– Tôi xin nhắc lại với em , ở đây dành cho giới thượng lưu ! KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI NGHÈO ! – Cô nhân viên nhấn mạnh 5 chữ cuối

Lúc này nó tức tới nỗi đỏ cả mặt , nó thật sự muốn tát vào mặt cô ta . Nhưng nó biết nếu làm vậy mọi chuyện chỉ rắc rối thêm , nó nghiến chặt răng lại nhìn cô ta . Ánh mắt ngày càng đáng sợ khiến cô nhân viên phải dè chừng ! Lúc này từ phía trong cửa hàng có tiếng bước chân , cô nhân viên thay đổi 360 độ , dịu dàng :

– Chào tiểu thư – Giọng nói nhỏ nhẹ

–  sao mày không vào ? – Ai đó nói

Nó nghe vậy liền quay qua , Vy đang bước tới phía nó với bộ váy màu xanh nhạt trên người . Nhìn khác hẳn vẻ năng động của lúc ở trường , trang nhã , sang trọng , dáng vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng == ! Ở Vy lúc này có thứ gì đó làm người khác phải e dè và sợ hãi một chút ! Nó nhìn qua nhân viên lúc nãy , giả tạo thật !!!

– Có chuyện gì sao ? – Giọng Vytrầm hơn lúc ở trường

– Chỉ là chị nhân viên này không cho vào , nói là ở đây dành cho giới thượng lưu , KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI NGHÈO ! – Nó nói lại y chang lời cô nhân viên

Cô nhân viên lúc này tái mét mặt mày , cô ta không biết là nó có mối quan hệ với thiếu gia của tập đoàn ! Nó nhìn vẻ mặt cô ta rồi nhếch mép , thật là nhát ! Vy nghe xong khẽ nhíu mày lại , đây chẳng phải là thái độ khinh thường sao ?

– Dạ cho em xin lỗi tiểu thư ! Em thật sự không biết đây là người quen của tiểu thư ! Mong tiểu thư tha lỗi – Cô nhân viên hoảng sợ

– Người nghèo sao ? Thì ra là các cô ở đây bán đồ dựa vào vẻ bề ngoài của họ sao ? KC mà cũng có thể loại nhân viên này sao ? – Vy cười nửa miệng

– Mong tiểu thư tha lỗi ! – Nhân viên đó nói

– Để tôi kêu con cưng tập đoàn ra nhìn nhân viên của họ ! Và xin đừng gọi tôi là tiểu thư , nhà tôi NGHÈO LẮM ! – Vy vừa lấy điện thoại vừa nhìn cô ta

Nó bật cười vì thái độ của Vy , Vy quay sang nhìn nó . Nó mỉm cười nhìn Vy :

– Con cưng KC ! Ra bố mày bảo ! – Vy nói rồi tắt máy

– Con cưng KC ? – Nó hỏi

– Lát tao giải thích sau ! Giờ đợi nó ra giải quyết , đúng là không thể chấp nhận được ! – Vy nói

Vy cực kỳ ghét thể loại người như thế này , nhìn vẻ bề ngoài đánh giá 1 con người ! Dù cho họ có nghèo thì họ cũng như người khác , ai cũng như ai cả ! Đừng vì nghèo giàu mà đối xử với họ theo cách khác nhau !

– Mày gọi tao chi thế ? Còn một đống ở trong đó chưa thử – Kai bước từ bên trong ra

– Dạ thưa thiếu gia ! Bạn em bị nhân viên thiếu gia đuổi không cho vào đành nhờ thiếu gia ! – Vy nghiến răng

– Đừng gọi là thiếu gia với cái giọng đó , nghe nổi da gà :)) ! Mà bạn mày là ...? Sao đuổi ? – Kai bước tới

– Ờ thì người ta nói không cho người nghèo vào nên tụi tao không được vào , ở đây giành cho giới thượng lưu ! –Vyliếc cô nhân viên

– Gì ghê vậy ? Ở KC cũng có thể loại này sao , cô không được học qua lớp giao tiếp hả ? – Kai nhìn nhân viên

– Dạ mong thiếu gia tha lỗi – Cô nhân viên sợ hãi

– Thôi thôi ! Cô ta xin lỗi rồi thì thôi ! Đi vào trong – Nó chen vào

– Mày đứng yên đó ! Nếu mày dễ dàng mềm yếu như thế thì bị leo lên đầu lúc nào không hay ! – Vy nhìn nó

Nó cảm thấy ở Vy và Kai lúc này có 1 thứ gì đó khiến người đối diện dè chừng , sợ sệt ! Ánh mắt của 2 người thay đổi hẳn , giọng nói trầm xuống và mang theo sát khí :v ! Đúng là đi theo ĐMV thì cũng thành Ác Quỷ :)) !

– Đuổi việc cô ta ! Để cho cô ta làm ở nơi sang trọng hơn , ở KC dù là tập đoàn lớn thì đều không phân biệt đối xử với bất kì ai ! – Kai nói

– Mong thiếu gia độ lượng – Cô nhân viên bắt đầu rơm rớm nước mắt

– Đừng có diễn trò đó ! Xưa rồi chị – Kai nhìn nhân viên


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net