Chương 37: NGÀY GIÁNG SINH
Yun đưa nó vào phòng rồi đặt nó lên giường , nhìn vào khuôn mặt nó , yên bình hơn lúc nào khác . Khuôn mặt nó khi ngủ trong rất đáng yêu kh như lúc nó tỉnh dậy , lớp mặt nạ đó khi nào nó sẽ gỡ ra và có ai gỡ ra được ? Yun mở mắt kính , giày của nó ra rồi đắp chăn cho nó , mọi cử chỉ đều rất dịu dàng và ân cần . Key và Ken bước vào đem theo con gấu to đùng và đồ của Yun !
– Nè mày ! – Key đưa đồ cho Yun
– Ừ , cảm ơn ! – Yun cầm lấy
– Ngủ say quá vậy ? – Ken nhìn nó
– May mà chưa xỉu giữa chừng , lúc chiều tao vs Key có ghé bệnh viện lấy thuốc về ! Mai mày đưa cho nó – Yun đưa cho Ken
– Thuốc này là .... – Ken ngập ngừng
– Ừ ! – Yun nói
Ken và Key trầm ngâm nhìn vào hộp thuốc màu trắng , kh nhãn hiệu ngày sản xuất hay những thứ được ghi trên các hộp thuốc khác mà chỉ ghi bằng loại bút kh xoá được "C-18″ ! Yun điều chỉnh máy điều hoà ở nhiệt độ thích hợp rồi quay sang nhìn 2 tên kia !
– Giống như hộp thuốc lúc đó , đúng chứ ? – Yun hỏi
– Ừ ...... – Key trầm giọng xuống
– Và quá giống với người đó ! – Yun nói rồi nở nụ cười đau thương
Đôi mắt xám khói bỗng thể hiện sự u buồn , nỗi buồn kh thể vơi ! Ken ngước lên nhìn Yun rồi đặt tay lên vai Yun !
– Thôi đi , mai còn đi học ! – Ken nói
– Ừ ! – Yun nói
~~~~~~~~~~~~~~ NGÀY HÔM SAU~~~~~~~~~~~~
Nó tỉnh dậy sau giấc mơ kì lạ đó , nó ngồi dậy vươn vai . Nhìn xung quanh rồi chụp lấy cái điện thoại , nó kh ngủ dậy trễ ==' , may quá ! Nó vào mp3 rồi bật bản nhạc " Light - WannaOne" rồi để điện thoại trên bàn . Leo xuống rồi vào toilet làm VSCN , nó nhìn vào gương . Khuôn mặt nó dường như có chút gì đó thay đổi nhưng chính nó cũng chẳng nhận ra ! Nó rửa khuôn mặt thật kĩ với sữa rữa mặt rồi vớ lấy cái khăn lau thật sạch . Nó kh cần biết mình đã thay đổi hay kh , với nó hiện giờ là quan trọng nhất ! Bước ra rồi tiến tới tủ quần áo , nó lấy bộ đồng phục rồi thay vào . Nó mặc y như những gì Vy dặn ! Mang đôi vớ da màu đen Yun dặn vào , hoàn chỉnh rồi ! Nó nhìn vào cái gương rồi chải mái tóc màu bạch kim đặc trưng . Có người từng nói nó đi nhuộm lại như mọi người , nó không đi . Màu tóc này với người khác rất kì lạ , nhưng với nó thì lại rất thích . Từ nhỏ đã mang màu tóc và mắt khác mọi người nên nó bị xa lánh nhưng đến ngày gặp Anh ! Anh mang màu mắt giống nó , lúc đó nó rất vui . Đôi mắt anh giống nó , màu tím buồn ! Nó sẽ kh thay đổi , đây là nó . Nó sẽ là nó , kh phải là bản sao của ai khác cả ! Sống cho bản thân , đừng sống cho người khác ! Nó để tóc qua 1 bên , bước tới cầm điện thoại lên và bấm số gọi cho Vy !
– Aloooooo – Vy giọng còn ngái ngủ trả lời
– Giờ còn ngủ hả con quỷ ? – Nó trách móc
– hả~~~~ ? – Vy kéo dài :v
– Sáng sớm là mày ám tao rồiiiiiiiiii – Vy than vãn
– T đá mày à !!! Mau dậy đi , xuống làm bento cho tao ! – Nó hí hứng
– Tại saooooooo ? – Vy mệt mỏi
– Chắc mày kh muốn tao lấy tấm hình của mày cho mấy tên đó coi đâu ha ? Chậc chậc ! – Nó giả bộ tiếc nuối
– Màyyyyyy ! Aisssss , rồi rồi ! Bento thì bento >< ! – Vy bực mình
– Ahihihi ! Nhớ nha bạn hiền :3 ! Chỉ có mày là thw tao nhất ! – Nó vui vẻ
– ĐỒ XUI XẺO !!! SAO MỚI SÁNG SỚM MÀ MÀY ÁM TAO VẬy HẢAAAAAAAA ? – Vy hét lên
– * Tít * – nó tắt máy :))
Nó bỏ điện thoại vào túi váy , hí hửng cười một mình :v ! Nó nhìn sang con gấu to hơn nó đang ngồi trên ghế rồi nở nụ cười ! Nó lấy cặp rồi mở cửa phòng ra , cùng lúc đó Yun bước ra từ phòng ! Yun cũng đã thay đồ nhưng khuôn mặt có chút mệt mỏi , tối qua Yun đã phải thức khuya để xử lý đồng tài liệu từ tập đoàn gửi sang ==' ! Nó đóng cửa phòng rồi tung tăng xuống lầu :v , Yun cũng đi theo phía sau nó ! Bước xuống phòng khách , nó chạm mặt Bác Lê !
– Chào tiểu thư ! – Bác Lê thay đổi hẳn hôm qua
– Kh cần gọi con là tiểu thư đâu , bác gọi con là Di được rồi ! – Nó xua tay
– Dạ ! Chào thiếu gia ! – Quản gia cuối đầu chào Yun đứng phía sau
Nó bước xuống phòng ăn , Key và Anh đã xuống từ bao giờ ! Nó chạy tới ngồi kế Ken ! Ken quay sang nhìn nó
– Nhóc con , ngủ ngon chứ ? – Ken hỏi nó
– Ngon ! – Nó cười
Yun bước tới ngồi kế Key , Key quay sang nhìn Yun rồi nhìn Ken ! Ken nhìn Yun , thoáng chốc nhíu mày rồi khuôn mặt trở lại bình thường !
– Ngày mai là Giáng Sinh rồi ! – Ken nói
– Ừ , đúng rồi . Trưa ăn cơm xong là được về nên cả đám quyết định sẽ đi mua đồ trang trí ! Tổ chức ở nhà mình và họ sẽ ngủ lại . Tối ngày mai sẽ lên nhà thờ chơi . – Key nói 1 hơi
– Vậy còn đi học ? – Nó tò mò
– Ngày mai cả trường được nghỉ – Ken nhìn nó
– Yeahhhhhhh ! – Nó hét lên
– Bác Lê đem đồ ăn sáng lên giúp con – Yun nói
– Vâng thưa thiếu gia ! – Quản gia nói
Nó nhìn Yun , khuôn mặt Yun có vẻ hơi khó chịu đan xen 1 chút mệt mỏi . Hình như Yun không thích đêm Giáng Sinh lắm ! Yun bất ngờ liếc mắt nhìn nó , ánh mắt 2 người nhìn nhau ! Nó rùng mình như có dòng điện chạy ngang qua , đôi mắt xám khói đáng sợ >< !
– Nhìn gì lùn ? – Yun nói
– Anh ta thật đáng sợ ! – Nó cuối mặt lẩm bẩm
– Em nói gì 1 mình vậy ? – Key chú ý vào nó
– Dạ ! À~ không gì ! – Nó trả lời lén đưa mắt nhìn Yun
Yun ngả người ra phía sau , đôi mắt nhắm nghiền lại . Lúc này người làm đem thức ăn sáng đến , là trứng ốp la với xúc xích !
– Mọi người ăn ngon miệng ! – Quản gia nói
– À , Bác Lê ! Ngày mai Giáng Sinh rồi nên mọi người nghỉ hết tuần này đi ! Tụi con có thể tự lo được mà ! Dù gì mọi người cũng ít có dịp về nhà mà , coi như thư giãn đi – Ken nói
– Cảm ơn thiếu gia ! Nếu vậy thì chúng tôi xin phép ! – Quản gia nói
– Dạ , Bác nghỉ lễ vui vẻ ! – Ken cười
– Vâng , mọi người cũng vậy ! – Bác Lê nói
Tụi nó ăn sáng , Yun vào nhà xe lái xe ra ! Nó mang giày vào rồi chạy ra xe , Key và Ken đã ngồi phía sau nên nó đành phải ngồi ghế trước . Nó thắt dây an toàn , cẩn thận nhìn cái tên đùng đùng sát khí kế bên . Ngày thường đã đáng sợ , lúc này càng đáng sợ hơn >< !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net