Chương 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đang vào nhà thì nghe tiếng đánh đập, chửi mắng, định vào xem thì kh ngờ là Di, cô em gái bé bỏng của mình.

   -Tôi hỏi các cô làm gì, NGỪNG LẠI NGAY!!!

   -Dạ, chúng em dậy dỗ người mới - Cô người hầu mới đanh nó bước tới.

   -Tránh ra....

Anh bước tới, nó đang nằm thở 1 cách mệt nhọc, khuôn mặt lằn những ngón tay, đầu thì chảy máu. Khắp người là vết thương.

    -Anh hét lớn, các cô kh biết đây là ai hả? - Một số người bắt đầu run sợ...Chẳng nhẽ lúc nãy nó nói là thật. Anh bế nó trên tay, nó cảm nhận được hơi ấm của anh, nó nở nụ cười, nước mắt lăn dài trên mặt nó.

   -Ông Mạnh, gọi bác sĩ đến đây gấp, nhanh lên cho tôi.

   -Vâng ạ!

Ai cũng cảm thấy kh khí nặng nề bao trùm quanh căn nhà,họ đã mắc phải sai lầm lớn. Anh bế nó vào phòng, nó bây giờ nhìn cực thảm hại. Quần áo xộc xệch, đầu tóc lù xù, khuôn mặt chi chít vết thương, cơ thể cũng vậy.

Sau khi kiểm tra xong bác sĩ Quân - Bị ngất do làm việc quá sức, bị đánh, bị 1 vật bằng thủy tinh ném vào đầu và bị tát rất nhiều. Chỉ cần ăn uống đầy đủ, chăm sóc 3 ngày sẽ hồi phục, tôi đã băng bó rồi, tôi đi kê thuốc, 3 ngày sau tới thay băng.

   -Cảm ơn, ông Mạnh đi lấy thuốc và tiễn bác sĩ về dùm tôi.

   -Vâng.

Anh nhìn nó, 1 cô bé vừa gặp phải những cú sốc tinh thần mà lại phải chịu những hành hạ thế này. Anh bảo 1 nữ hầu (người này kh ở nhà và kh liên quan gì đến vụ vừa rồi) thay quần áo cho nó, chỉnh lại nhiệt độ thích hợp, rồi bước xuống phòng khách.

   -TẤT CẢ BƯỚC RA ĐÂY CHO TÔI!!!!!

Anh hét lớn khiến tất cả khiếp sợ, anh là 1 trùm băng đảng mà lại kh bảo vệ được nó.

   -Ai đã làm việc này tự động bước ra đây cho tôi.

Anh đưa mắt lên nhìn đám người hầu đang run cầm cập kia.

   -AI???????????????

   -Là em!

Là Thu cô gái vừa đánh nó và là chủ mưu việc này.

   - Là quản gia đây màà...

Anh vừa nói vừa nhìn 1 cách khinh thường.

   -Em xin lỗi cậu chủ, cậu chủ tha mạng cho em.

   -Biết sai sao vẫn còn làm.

   -E, em,....

   -Kh trả lời được à.

   -Dạ em.. - Thu nói trong nước mắt và rồi ...

Đoàng.....- Tiếng súng từ trên tay anh vang lên, Thu gục ngã trong dòng máu đỏ.Mặt ai cũng tái mét.

   -Nhịn đói 3 ngày, trừ lương 3 tháng. Đây là hình phạt nhẹ nhất cho các cô đấy. mau dọn dẹp đống bẩn thỉu này đi.

Sau khi giải  quyết xong anh trở lại với nó. anh nhìn nó đầy hối hận. Tại sao nó phải chịu những thứ như thế này. Anh nhìn nó, khuôn mặt gần như hoàn hảo, anh ngủ gục bên cạnh nó.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net