chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh tượng trước mắt ba người thật sự là hỗn loạn, đồ đạc thì tứ lung tung trên sàn nhà. Còn người thì đánh nhau , người giằng người giật , và còn có hai người tưởng như sắp chết đang nằm trên sàn nhà.

Nam Phong không muốn giúp, nhưng vì Huyền Thư trên danh nghĩa là người yêu của hắn lên hắn mới giúp. Thư đứng dậy giúp mẹ con bà Hương nhưng lại xô sát với vệ sĩ , vì bảo vệ đồ cho đại tiểu thư mà hai vệ sĩ thân cận của nó vô tình làm Thư ngã xuống sàn . Nhìn thấy bạn gái ngã, hắn chạy đến đấm cho mỗi vệ sĩ của nó một cú đấm rất mạnh khiến cho hai chàng vệ sĩ chảy máu mồm. Hắn không dừng lại ở đó mà hắn còn trừng trị bọn họ bằng thủ đoạn rất tàn nhẫn. Hắn bẻ gãy tay của hai anh vệ sĩ, cho dù họ giải thích và xin tha .

- Anh Phong ! Em đau quá ! _ Huyền Thư được hắn rìu lên ghế ngồi cho Thư tựa vào người của hắn

- đau ở đâu ? _ hắn hỏi Thư bằng giọng quan tâm

- em ... Hức.. Hức _ Thư oà lên khóc

- không sao ! Anh cho bọn họ bị  liệt rồi _ Hắn an ủi Thư rồi quay sang nói với Khải Nam

- Khải Nam ! gọi người đến đây khiêng hai người này về rồi xử lí tiếp

- Uk ! _Khải Nam lấy chiếc điện thoại ở trên bàn ấn rồi gọi cho ai đó

- Tha cho bọn họ đi , hai người đó cũng chỉ làm việc mình phải làm thôi. Có cần phải thế không ? _ Việt Anh lên tiếng can ngăn việc làm tàn độc của Phong vì anh biết hắn sẽ làm gì với hai người họ

- động vào người của tôi thì đều phải chết ! _ Nam Phong

- cậu tàn nhẫn vậy ? bọn họ là người làm thôi , đâu có đắc tội gì với cậu ? _ Bà quản gia chạy đến chỗ nói lí

- Đúng là họ không đắc tội gì với tôi ! Nhưng họ đã động vào bạn gái tôi, tôi không giết hai bọn họ là may cho họ lắm rồi !  _ Nam Phong

- Tha cho họ đi anh Phong ! _ Băng cũng lên tiếng nói giúp cho hai người vệ sĩ

- Không bao giờ, chờ khi bọn chết ? _ Hắn lạnh lùng

- ....- thôi ! Kệ cậu ta đi ! _ Việt Anh định khuyên Nam Phong lại lần nữa nhưng chưa gì đã bị Khải Nam chặn họng

- Em sao rồi ? _ Nam Phong nhìn Thư rồi hỏi giọng quan tâm

- Anh Phong ! Em muốn đồ của ta _ Huyền Thư tựa vào lưng hắn nói nhỏ

- Yên tâm ! Anh sẽ biến nó thành của em _ Nam Phong ôm Thư vào lòng vô về, an ủi

- Mấy người có lý không vậy ? Đây là đồ đạc của Đại tiểu thư nhà tôi. Các người thích thì lấy ư ? _ bà Hoài quản gia

- Bác Hoài ! đồ đạc cô ta nhiều như vậy, lấy đi một vài thứ chắc là không sao đâu ? _ Băng đứng dậy lên tiếng

- Minh Nguyệt cũng là em của cô ta lấy đi một vài thứ cũng chẳng sao ? Chẳng lẽ cô ta lại nhỏ mọn, ích kỷ so đo một vài món đồ này ?_ Huyền Thư thấy Băng nói vậy cũng hùa theo

- có tôi ở đây, các người đừng hòng mà lấy một món đồ nào đi _ bà Hoài quản gia

Mọi người trong nhà đều xảy ra chiến tranh căng thẳng, chẳng ai để ý đến ba người đang ở trước cửa nhà nhìn vào. Khuôn mặt của ông nội nó xám xịt lại tràn đầy sự uy nghiêm và tức giận. Pa nó thì tức giận cũng không kém gì ông nội nó . Thiên Long anh hai yêu quý của nó cũng bực mình không kém khi nhìn thấy nhà cửa lộn xộn, bừa bãi chẳng khác nào là cái bãi rác. Thấy mọi người vẫn chưa dừng lại ông nó quát

- Các người đang làm gì vậy ?

- đồ đạc của ai mà lộn xộn ? Mau thu dọn lại cho tôi ! _ pa nó có vẻ điềm tĩnh hơn ông nó nhưng chỉ là giấu đi sự tức giận mà thôi

- sao không trả lời, câm hết rồi sao ? Tôi hỏi sao không ai trả lời? _ ông Nguyễn Hoàng Xuân Linh ( ông nội nó )

- bà Hoài, bà là quản gia của nhà này sao lại để nhà cửa bừa bộn thế ? _ pa nó

- Ông chủ ! Tôi...

- Ấp úng gì chứ ? Còn không nói ! _ ông nội nó quát

-  toàn bộ đều là đồ đạc của Đại tiểu thư ! _ bà quản gia

- Thế nó đâu ! Mà đồ của nó vứt lung tung thế ? _ pa nó

- thưa ông chủ ! lúc chúng tôi đến đón, Đại tiểu thư bảo đến TTTM mua ít đồ , và bảo chúng tôi về trước _ một chàng vệ sĩ

- Vậy vì sao đồ đạc của em tôi lại nằm khắp nơi trên sàn nhà ? _ Thiên Long

- Là do bà chủ và Nguyệt tiểu thư cứ nhất quyết là mở vali của Đại tiểu thư ra xem _ tiểu Cúc

- Từ bao giờ , con người làm như mày có quyền lên tiếng ở đây ? _ Minh Nguyệt

- Thế mẹ con cô có quyền lên tiếng ở đây ? mà lá gan của hai người to lắm ! đồ của cháu tôi mà cũng muốn lấy _ ông nó nói tiếp

- Mà Tiểu thư có nói là bao giờ về không ? _ Thiên Long

- Dạ không ? _ vệ sĩ

- Bà Hoài cho người dọn dẹp lại chỗ này đi , càng nhanh càng tốt _ pa nó

Tiểu Cúc, tiểu Mai, tiểu Thanh dọn dẹp sạch sẽ chỗ này đi _ Bà Hoài quản gia lại quay sang chỗ mấy vệ sĩ đứng ở đó

- vâng thưa ông chủ ! _bà quản gia

- Hai người kia bị làm sao vậy ? _ ông nó

- bọn họ bị Phong thiếu gia đánh bị tàn phế _ tiểu cúc

- Phong sao cháu lại ! ...- Tại bọn họ làm Thư bị thương , nhưng ông yên tâm cháu sẽ tha mạng cho bọn họ.

- Nếu ông không phiền thì giao hai người họ cho cháu, chắc là ông không tiếc hai người này chứ . _ ông nội nó chưa nói xong đã bị hắn chặn lời

- hai người này thì không được _ ông nội nó

- tại sao ? _ Hắn

- Họ không phải người của ta, nên ta không thể giao cho cháu ! _ ông nó

- Họ chỉ là vệ sĩ thôi, ông cần gì bảo vệ họ đến vậy ? _ Khải Nam

- vệ sĩ không phải là người à ? _ Băng

- không được ! Là không được ! _ ông nội nó

- Ông không cho thì con sẽ xử lý hai người họ ngay tại đây _ hắn

- Ông ! bọn họ làm con bị thương chẳng lẽ ông không có ý kiến ! _ Thư

- bọn họ làm sai thì bị phạt, nhưng nếu làm đúng mà bị phạt vậy có đáng không ? _ ông nội nó nhìn Thư hỏi

- nhưng ... _ Thư

- Nhưng nhị gì chứ ? Tôi nói không đúng à ? Hôm nay tôi mà không về thì các người định đảo lộn cái nhà này lên đúng không ? _ ông nó

- Các cậu làm gì vậy ? _ Thiên Long

- biết rồi còn hỏi  _ Khải Nam

- xem trong đấy có gì thôi ! _ hắn thản nhiên trả lời

- trả lời thản nhiên nhỉ ? Cậu có biết những thứ này mà động vào thì sao không hả ? _ Thiên Long

- làm sao ? Đâu có chết người đâu _ Việt Anh

- Mau dọn dẹp đi nó mà về nhìn thấy cảnh tượng này không tốt đâu ? _ ông Lâm nhắc nhở

- Anh chỉ quan tâm mỗi nó thôi, ! còn Minh Nguyệt ở ngoài bị người ta bắt nạt anh có quan tâm không ? _ bà Hương cảm thấy uất ức lên tiếng , bà ngẫm dù sao hôm nay nhiều người như vậy ông sẽ cho bà một danh phận.

- Nó không gây ra chuyện là may cho tôi lắm rồi ! Còn ai mà dám bắt nạt nó chứ ? _ ông nội nó

- Ông chỉ biết yêu quý cô ta thôi ! lúc đó cháu cũng có ở đó cháu có thể làm chứng _ Thư

- Các người không phải cùng một duộc với nhau sao ? Bảo tôi tin , tin thế nào đây ? _ ông nội nó

Mình à ! Mình nhìn đi những đồ này đi toàn bộ đều là hàng hiệu đắt tiền cả . Còn Nguyệt thì mua cái gì ông và pa cũng mắng , cũng trách móc là sao ? _ bà Hương nhìn pa nó

- Đúng vậy đó ông ! Tại sao ông và bác lại thiên vị như vậy ? _ Thư

- Lí do rất đơn giản ? Nó là cháu cưng của tôi dù tôi cho nó thừa kế tất cả tài sản thì cũng không sao . Vậy nên đừng mang nó ra so sánh _ ông nội nó

- ông không thấy đó là bất công ? _ Gia Bảo

-  Ta không bất công với ai ? Người ta bất công là cô cháu gái đính nữ của ta _ ông nội nó

- Nhưng con không nghĩ vậy ? Dù gì cả hai cũng là cháu của ông , sao ông lại thiên vị ? _ Nam Phong

- Thiên vị ! Sau này các con sẽ biết !!!_ ông nội nó

- Mình ! _ bà Hương

- bà nghe theo đi đừng hỏi nhiều ! _ pa nó

- pa à ! _ nhỏ Nguyệt phụng phịu

- nhân tiện đây tôi nói luôn, tầng trên cùng ( tầng 3 ) không ai được phép lên đó trừ khi nhận được lệnh . Và đồ của Đại tiểu thư thì đừng bao giờ chạm vào, hoặc lấy bất cứ thứ gì. Nếu không làm theo thì tự gánh lấy hậu quả . _ pa nó

Reng ... Reng... Reng... Reng ( tiếng chuông điện thoại bàn reo lên, cắt đứt cuộc tranh luận của mọi người trong nhà ) 

- vâng !

Bà Hoài đến gần điện thoại nhấc máy lên và vô tình bà nhấn bật loa ngoài. còn chưa kịp nói gì thì đã bị người bên đầu dây gọi tới nói tới tấp

- Sao cậu ác vậy hả  ? Dù gì mình cũng là bạn cậu mà . Cậu dám làm thế với mình hả ? Ông mình và hoàng thượng với hoàng hậu bắt mình về thì thôi đi sao cậu dám bắt tay với họ chứ ? Chẳng phải mình đã bảo với cậu là hết tuần này mình về . Còn nữa, bà đây chưa tính sổ với cậu vì cậu phá hoại giấc ngủ của bà . Nếu cậu thích khoá tài khoản của mình thì cứ việc, mình không sợ cậu đâu ! .

- Trang ơi ! Trang à ! Mình hận cậu lắm ! không nói với cậu nữa cuối tuần này mình về. Nghe rõ chưa con bạn kiêu ngạo không biết trời cao đất dày.

- Ê ! nói nhiều như thế mà cậu không nổi giận sao ? Giận thì giận đi nhưng đừng có nổi nóng sẽ chóng già lắm đó

- con hôm nay hình như ăn phải gan hùm mật gấu hả ? _ ông nó đi đến chỗ bà hoài quản gia lấy điện thoại

- Ông nội ! Nó bị sao mà nó không trả lời thế !? _ Thảo My

- Nó chưa về nhà ! _ ông nội nó

- chưa về ! Cháu không tin, bình thường giờ này nó đang ngoài ở ghế đọc sách rồi. _ My tự tin nói

- Vậy hả ? Cháu biết rõ giờ hoạt động của nó nhỉ . Nhưng may cho cháu là nó không có nhà _ Ông nó

- cô ta là ai mà lắm mồm thế ! _ khải Nam

- ông  ! con nhớ là nó vừa mới mua một con cún con !_ Thảo My

- Nó nuôi cún từ bao giờ ? Không phải nó rất ghét nuôi cún sao ? _ ông nội nó

- Vậy là ông không biết rồi ! Tẹo nữa ông hỏi nó là biết ngay _ Thảo My

- Này cô ! Cô nói ai là chó thế hả ? _ khải Nam

- Ai mà vô duyên thế ! Tự anh nhận anh là chó mà , tôi có nói gì đâu ? _ My cũng không vừa, làm bộ không biết gì

- Ông à ! nhà ông có khách hả ?

- ukm ! Là bạn bè của Thiên Long ! _ ông nó

- À thì ra là mấy bọn thiếu gia ăn chơi, tưởng ai ? _ My

- My con đang làm gì vậy ? _ ông nó

- con nằm ngủ, nhưng không ngủ được ông ơi ! _ Thảo My

- cô ta là con cú mèo ! _ Việt Anh

- Là con cú mèo thì sao ? Ít nhất là không giống công tử bột như mấy người là được _ My

- My à ! con nói quá rồi ! - ông Lâm lên tiếng

- Chẳng có gì là quá ! Với cái loại người chỉ biết ngửa tay ra thì xin tiền cha mẹ _ Thảo My

- Cô tưởng cô ngon lắm chắc ! _Thư

- rất ngon ! Ngon hơn cô nhiều , à còn có... Ngon hơn gấp bội _ Thảo My

- con nói gì vậy My ? _ ông nó

- à ! Vừa nãy chị người làm mang lên một ly kem _ My giải thích

- Vậy là nó chưa về hả ông ?

- Chưa ! Nhưng ông khẳng định nó mà nghe được những lời vừa nãy thì nó sẽ cho con 3 tiếng để quay về đây

- con kết nối với tv đi ông muốn nói chuyện với con một chút, cũng lâu rồi ông chưa gặp con

- được thôi ! Ông chờ con một chút ! _ My

- chào con ! con ngày càng xinh đẹp nha _ ông nó

- Ông khen quá !  _ My ăn kem và nói chuyện

- My ! Dạ con có biết giờ nó ở đâu không ? _ pa nó hỏi

- Lúc nãy , nó ở nhà con , nhưng tính ra nó về nhà lâu rồi mới đúng , hay là bác gọi điện hỏi nó đi ?_ My

- Con ăn nhiều , mập như heo không có ai rước đâu ? _ Ông nội nó nhìn My xúc từng thìa kem cho vào miệng mà trêu

- Ông yên tâm ! Con không ế đâu ! con một khi hứng lên thì đàn ông xếp từ Anh quốc về đến Việt Nam _ My tự tin khẳng định

- Cô ta đang bị " ATSM " _ Khải Nam

-  tên xấu trai kia ! Tôi nói cho anh biết : tôi đẹp thì tôi có quyền thôi, anh không có quyền bàn luận ở đây nghe chưa tên xấu xí .

- Tôi ít ra đẹp hơn cô nhiều nhiều ! _ Khải Nam

- Anh bị đồng tính hả ? _My

- Cô !!! _ Khải Nam không nói được lên lời

- Cô cháu gì ? Chẳng lẽ tôi nói không đúng ?_ My

- Chẳng có một thằng con trai nào so sánh sắc đẹp của mình với một đứa con gái cả, trừ trường hợp anh ta bị...!!!?

- Mà tôi hỏi anh nha ! Anh yêu ai vậy ? Tên ngồi đối diện ( Nam Phong ) hay tên ngồi bên cạnh ( Việt Anh ) . Mà nhìn kĩ lại thì anh được nhưng tiếc lại bị gay . Người nào lấy anh chắc phải khổ cả đời _ My lắc đầu ngán ngẩm

- Cô không thử làm sao biết tôi có bị gay hay không ? _ Khải Nam nhếch môi

- Người như anh tôi gặp nhiều rồi ! Ai cũng nói là mình khỏe nhưng thực tế thì.... Anh không cần phải tự ti đâu. Với cả ngày nay người ta đang chấp nhận rồi nên anh không cần phải ngại. _ My nói liền một hồi, nhưng lại không chú ý đến sắc mặt của Khải Nam

- Cô biết gì về tôi mà nói hả ? _ Khải Nam nổi giận khi có một đứa con gái dám nói anh là gay

- cô là ai mà dám nói anh Khải Nam của tôi là gay ? _ nhỏ Nguyệt nói giọng hách dịch khẳng định Khải Nam là của ả

- tôi thích thì nói ! Cô cấm được tôi chắc ? Mà tôi là ai cũng không liên quan đến mấy người _ My

- cô !!!

- tôi là cô của cô à ! Sao tôi không nhớ có một đứa cháu láo xược như cô nhỉ _ My làm cử chỉ suy nghĩ đưa ngón tay trỏ về thái dương day

- Bạn em gái cậu ! Làm tôi quá mất mặt ! _ Khải Nam nhìn Thiên Long bằng một ánh mắt vô cùng là dễ chịu

- Là anh tự làm cho anh mất mặt mà ! Sao lại đổ tại tôi ?._ My

- My ! Anh là anh trai của Trang rất vui được biết em  _ Thiên Long cười một nụ cười tươi như hoa

- hân hạnh được biết anh , anh đẹp trai như thế này sao lại quen với con trai bị "gay" - Này cô !!!!_ Chưa để My nói xong Khải Nam đã bật dậy quát

- quát gì tên " ... "_ My nói đến đây thì ngừng lại chuyển chủ đề

- Bác Hoài bác nhớ làm món mà tôi thích đấy ! Tôi sẽ về sau 3 ngày nữa

- Tôi sẽ chuẩn bị  ! Chỉ cần tiểu thư về là được _ bà quản gia nhà nó

- ông à ! sao nhà bừa bộn thế, ông mà không  bảo người dọn sạch sẽ...  _ My liếc mắt xuống dưới sàn nhà lộn xộn thấy người làm đang dọn dẹp

- ông biết ! Bọn họ đang dọn rồi _ Ông nó

- Giờ cũng muộn rồi . Bye ... Ông nội, bác Lâm, bác Hoài, anh Long , và tên bị "  gay "nha ! _ My cố tình nhấn mạnh chữ cuối.

Phụt ! Màn hình lại tối đen, trở về bình thường.

- Khải Nam chẳng lẽ mày bị gay thật hả ? _ Việt Anh liếc mắt nhìn

- câm mồm vào ! Tao thề tao mà gặp được cô ta tao sẽ xé xác cô ta làm trăm mảnh _ Khải Nam hai tay thành hai nắm đấm

- Chỉ sợ là lúc đấy người thành trăm mảnh là trái tim của anh , không phải là cô ta _ Băng

- Em nói gì vậy Băng ? _ Việt Anh nhìn rồi hỏi

- ý em là nhỡ Khải Nam gặp cô ta và thích cô.... - không bao giờ có chuyện đó  ! _ Băng đang nói thì Khải Nam quát

- đưa hai người họ đến viện đi ! _ ông nội nó

Hai vệ sĩ được dìu ra ngoài và đưa đi bệnh viện . Trong căn biệt thự đã được dọn dẹp sạch sẽ và ngăn nắp . Ông nó thì về phòng nghỉ ngơi còn pa nó thì làm việc trong thư phòng .

- Anh Phong ! Mình ra ngoài ăn đi em đói _ huyền Thư rất tức vì không thể lấy được những món đồ đó nên muốn rời khỏi đó

- ukm!  anh đưa em đi _ Nam Phong

- Đi chung đi _ Băng

- Thiên Long bọn tôi về đây, để dịp khác bọn tôi sẽ qua . _ Việt Anh đứng dậy vỗ vai Thiên Long rồi kéo tay Băng ra ngoài

- cho em đi với ! _ Minh Nguyệt lên tiếng

Khải Nam không nói gì, chỉ đứng dậy đút hai tay vào túi quần và đi ra ngoài. Minh Nguyệt vì vậy mà cũng đi theo. Thiên Long cũng về phòng của mình , còn ba Hương mẹ Minh Nguyệt
thì tức , ấm ức không làm gì  được cũng bỏ về phòng.

********************************

Trên đường lúc này, có một chiếc xe Lamborghini Reventon Roadsides sang chảnh . Người lái chiếc xe đó là một cô gái rất xinh đẹp nhưng lại có tính cách vô lạnh lùng, tàn nhẫn . Đang mơn man suy nghĩ thì điện thoại đổ chuông, nó lái xe chậm lại rồi mới nghe điện thoại. Một chất giọng rất trong trẻo , nhưng lại rất lạnh vang lên chỉ thế thôi cũng khiến người ta khi nói chuyện cũng phải sườn cả gai ốc.

- Alo

- ......

- tiếp tục theo dõi

Nói xong nó tắt máy , cuộc nói chuyện chưa bao giờ kéo dài quá 2 phút. Trừ khi cuộc gọi đó là của pa nó và ông nó, My , anh nó và hai người nữa. Trong đó có một người nằm gọn gàng trong một danh sách mà nó rất yêu thích. Nó đạp , tăng tốc, giờ chỉ nhìn thấy làn khói bụi mù mịt bay lơ lửng trên không. Với tốc độ này của nó cũng chưa là gì đối với nó . Chiếc xe mà nó lái đã dừng trước cổng, người trong xe cười nhếch mép sau đó cho xe từ từ lăn bánh vào trong sân .

K .... í.... t

Nó vừa xuống xe cầm đồ xách vào  nhà thì gặp mấy anh chàng vệ sĩ đang Đi tuần xung quanh ngôi biệt thự

- Đại tiểu thư ! _ vệ sĩ của nó cúi đầu chào nó

- hai người đi theo tôi ! _ nó lạnh lùng ra lệnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net