Chương 2: Ngày nhận lớp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng thì ngày này cũng đến, ngày nhận lớp của tớ... Nói thật thì tớ chả thích ngày này chút nào cả! Tớ vẫn muốn chơi, vẫn muốn được nghỉ hè cơ.

Sáng nay mẹ tớ đã gọi tớ dậy từ rất sớm để chuẩn bị. Tớ ăn sáng xong xuôi rồi bắt đầu đến trường, đi trên đường mà tớ cứ suy nghĩ vẩn vơ. 

Trong 3 năm tớ học, từ lúc còn bỡ ngỡ bước chân vào lớp 6 thì lớp tớ đã được cô Mai chủ nhiệm đến tận năm lớp 8, đến năm nay là năm cuối tại ngôi trường cấp 2 này rồi... tớ hi vọng cô vẫn sẽ chủ nhiệm và cùng lớp trải qua 4 năm thật trọn vẹn, đáng nhớ. Cô hiểu rõ tính cách của từng bạn trong lớp, cô vừa là người chỉ bảo nhưng cũng vừa là một người bạn tâm tình. Tớ thực sự yêu cô lắm! 

Đang đi thì tí tách tí tách, trời mưa lâm thâm những giọt mưa nho nhỏ. Trời vẫn sáng trong nhưng những hạt mưa cứ rơi dải dác, lành lạnh da thịt. Gió nổi lên đừng đợt vù vù cuốn những chiếc lá bay lượn trên không trung. Thôi chết rồi!! tớ không có mang áo mưa, nhưng chắc không sao đâu, mưa cũng nhỏ í mà. Tớ lại lướt thật nhanh về phía trường học, lướt qua những bụi cỏ dọc đường, lướt qua cả những cơn gió nhẹ như bâng. 

Cổng trường tấp nập các bạn học sinh, tớ xuống xe nhìn qua một khoảng sân trường rộng lớn thì bỗng từ đâu có tiếng gọi tớ: 

- Ê, Dương.

Là giọng của Ngọc, cô bạn này là bạn cùng lớp từ hồi năm lớp 6. Nghe vậy, tớ cũng vui vẻ gọi lại: 

- Tớ đây!

Ngọc chạy lại kéo tay tớ:

- Nhanh lên đi, ra kia khéo mưa to đấy.

Tớ vội vàng cùng Ngọc tiến về phía các bạn lớp mình. Ôi... sau kì nghỉ hè, sao mà ai cũng hơi khang khác, là lạ à nha. Nhất là con bé My với thằng Hoàng. My hồi lúc lớp 8 nhìn bé bé, gầy gầy để tóc ngăn ngắn mà giờ to cao hẳn ra, tóc cũng dài, nhìn cũng xinh hơn nữa, tớ suýt nữa thì không nhận ra. Còn Hoàng thì ngồi im một chỗ nhìn khá là trầm tính, trời ơi bảo sao hôm nay trời mưa là đúng rồi! 

Hoàng lúc trước thì ôi đau hết cả đầu, nói trăng nói sao, trên trời xuống biển cả ngày không hết, không lúc nào là ngồi yên vậy mà hôm nay lại im lặng ngồi một góc. Các bạn trò chuyện rôm rả, vui lém, các bạn ấy kể rằng hè này được đi chơi những đâu, rồi còn có bạn kể được học làm bánh, tập bơi, vân vân mây mây những câu chuyện thú vị, tớ nghe mà cười không ngậm được mồm. 

Nói chuyện được một lúc, tiếng loa của trường phát lên: 

- Các em học sinh tập hợp! 

Các bạn cuống quýt im lặng lắng nghe tiếng loa.

- Sau đây là bản danh sách học sinh từng lớp, các em hãy chú ý lắng nghe.

Tớ hồi hộp lắm, tim đập bình bịch cho đến khi nghe thấy tên của mình... Tớ học lớp 9A, là lớp ở tầng 2 ngay tòa nhà chính giữa, tớ chầm chậm bước lên phòng... 

Tớ bất ngờ quá, vẫn là các bạn học cũ từ hồi lớp 6 đây mà, vẫn giữ nguyên như vậy!!! Các bạn ai cũng bất ngờ, hóa ra nhà trường cho làm bài thi kia không phải để chia lớp mà chỉ là để khảo sát năng lực thôi. Haiz làm tớ lo lắng quá chừng. Ngồi chờ một lúc thì cô giáo cũng vào, cả lớp bỗng reo lên nháo nhào:

- Aaa, vẫn là cô Mai! Vui quá! 

- Cô Mai!!

Cô miệng cười tươi như hoa, cô nói:

- Chào các em, cô sẽ là chủ nhiệm của lớp ta năm nay... Như các em cũng biết, cô trò ta đã gắn bó với nhau một chặng đường rất dài. Cô hi vọng năm nay sẽ là năm ấn tượng, để lại thật nhiều kỷ niệm đáng nhớ, khó quên đối với mỗi người. Các em hãy cố gắng hết sức vì ước mơ của mình, sống những ngày tháng rực rỡ và ý nghĩa nhất!

Lớp tớ có 32 bạn, mỗi bạn một tính cách khác nhau, không ai giống ai. Hồi lớp 6 lớp tớ nói chung cũng chẳng đoàn kết gì mấy, cứ chia bè kết phái chơi với nhau thôi. Người đẹp thì chơi với người đẹp, người thông minh thì chơi với người thông minh. Cũng hay xảy ra chuyện cãi cọ, nói xấu nhau lắm nhưng mà cũng may rằng nhờ có cô Mai mà tình trạng này cũng dần được cải thiện... cơ mà cũng không hẳn là biến mất hoàn toàn.

- Sau hôm nay thì ngày kia sẽ là buổi lễ khai giảng của trường, các em nhớ chuẩn bị nhé. Sau khi dự lễ thì các bạn hãy tập hợp tại lớp 9A này cho cô.

- À! Đúng rồi, có một thông báo nữa rằng lớp ta sẽ có thêm một số bạn mới từ lớp khác chuyển đến. Các em hãy giúp đỡ và hòa đồng với bạn nhé!

Từ đâu Nam đứng phắt dậy, giọng hớn hở hỏi cô.

- Ai vậy cô, sao em không thấy ạ? Có phải là bạn nữ không cô?

Con bé Hà lên tiếng.

- Cậu chỉ có thế là nhanh. 

Rồi nó cũng quay sang cô, mắt lấp la lấp lánh.

- Cô ơi, có phải là một bạn nam đẹp trai không cô? 

Cô Mai cũng cạn lời. Cô nói:

- Sau lễ khai giảng các em sẽ được làm quen với bạn. Trời ơi! Toàn là học sinh giỏi không nha. 

Thằng Hoàng nghe vẻ buồn lắm, nó từ nãy đến giờ cứ im im, chả nói chả cười. Cô Mai cũng thấy lạ, cô bèn đến bàn nó rồi véo má nó một cái. Cuối cùng Hoàng cũng chịu mở miệng.

- Ay đau-đau, sao cô véo má em?

- Sao Hoàng nay lạ thế nhỉ, không thích cô chủ nhiệm à! 

- Dạ không phải, tại... em....

Cô nhìn nó. Nó nhìn cô mãi không nói lên câu. Cả lớp cũng túm lại nhìn.

- Tại làm sao, em buồn à?

Hoàng nhắm mắt rồi nói lí nhí.

- Tại... tại, tại em...em, em muốn trầm tính ạ.

Cả lớp cười phá lên. Thằng Khoa, bạn thân thằng Hoàng từ đâu đến rồi cốc vào đầu nó một cái.

- Thằng ngốc này, mày cứ là mày đi xem nào, trầm tính làm cái gì! Làm tao sáng nay tưởng mày bị làm sao đấy. Thôi bình thường lại nhé Hoàng, đừng trầm tính nữa, tao không quen. 

Hoàng vẫn ngây ra đấy, dè dặt hỏi lại.

- Cậu không ghét tớ nói nhiều à? 

- Không, tao thích mày nói nhiều, nói càng nhiều càng tốt!

Cuối cùng Hoàng cũng bình thường trở lại, cười toe toét. 

Giờ ra về trời cũng đã hết mưa. Hôm nay thật là vui quá! Tớ lại mong đến lễ khai giảng ghê. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net