CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Lạch cạch..........

                    lạch cạch..........                                                                                                                                                       Tiếng gì đó từ trong nhà bếp .Thiên cau mày , mặt như vẻ tức giận.Ai trong bếp thế kia.Danh từ trong bếp đi ra bưng mấy món ăn của tiểu thư bày lên bàn. Cách Danh làm rất đẹp từ trang trí món ăn đến trình bày lên bàn nhìn rất công phu.                                                                                         _Tiểu Vân, sao tên này lại từ phòng bếp đi ra?                                                                                                       _Dạ. Ảnh chỉ nấu lại đồ ăn cho em thôi mà.                                                                                                        _Vậy em kêu anh xuống có việc gì?                                                                                                                    Tôi nói với giọng rất bực.                                                                                                                                             _Anh bị sao thế?                                                                                                                                                            _Tại sao em lại cho thằng đó vào bếp? Chỗ đó đâu phải ai thích vô là vô, ra là ra đâu. Căn bếp đó chỉ mình anh và bếp trưởng mới được vào.                                                                                                   _Không phải anh ấy là bạn của anh sao?                                                                                                             _Bạn? Hắn mà là bạn của anh sao? Hắn ta còn chưa xứng làm vệ sĩ cho anh nữa nói chi là bạn.       
                _Anh làm em sợ.                                                                                                                                                           Hai dòng nước mắt từ từ lăn trên má của tiểu Vân, đôi mắt cô đỏ hoe.                                                           _Hôm nay anh làm sao thế.....?                                                                                                                              Nói xong tiểu Vân bỏ chạy về phòng. Thiên vừa lên thì thấy cửa đóng sầm. Sau lưng cậu là Danh.                                                                                                                            _Tiểu Vân mau mở cửa cho anh. Em nghe anh nói không hả?                                                                           _Anh đi đi. Em không muốn nói chuyện với anh.                                                                                               _Cậu mau xin lỗi tiểu Vân đi.                                                                                                                                 _Chuyện của anh em tôi không cần cậu quan tâm.                                                                                         _Chuyện như thế này rồi mà hai anh vẫn cãi nhau sao?                                                                             _Anh xin lỗi mà tiểu Vân.                                                                                                                                             _Em nói anh không nghe à? Anh biến đi.                                                                                                                 _Giờ anh phải làm sao thì em mới chịu tha thứ cho anh?                                                                      _Anh hãy làm lành với anh Danh đi.                                                                                                                      _Hả? Anh mà lại......                                                                                       _Anh có làm lành hay không?                                                                                                                                _Rồi từ từ anh sẽ nói.                                                                                                                                                    _Nhanh lên.                                                                                                                                                             Thiên quay sang Danh nói:                                                                                                                                           _Ê, cho ta xin lỗi ngươi vụ hồi nãy.                                                                                                                           _Không sao. Một phần là do lỗi của tôi.                                                                                                                   Tiểu Vân từ từ mở cửa phòng. Đôi mắt vẫn đỏ hoe, vài giọt lệ vẫn lăn lên má nhưng đôi môi của Vân đã nở nụ rất vui vì anh mình đã làm lành với anh Danh.                                                                  _Hai anh phải ôm nhau và nói " xin lỗi".                                                                                                                 _Hả...?                                                                                                                                                                             _Nhanh đi~~                                                                                                                                                                  _Được rồi, anh sẽ làm.                                                                                                                                                 Thiên từ từ lại chỗ Danh và dang tay ôm lấy hắn.                                                                                                   Lòng tôi bực bội nhưng đưa hai tay  lên ôm lấy hắn vào lòng. Lúc đó tôi không thể nào hiểu được tại sao tim tôi lại đập nhanh đến thế.. Bỗng hắn nói thầm vô tai tôi.                                           _Sao tim cậu đập nhanh thế.                                                                                                                                    _Ngươi im đi. Mau nói xin lỗi ta.                                                                                                                          Nói xong tôi quay mặt ra nói:                                                                  _Danh, cho tôi xin lỗi.                   Khi Thiên vừa nói xong thì trong nhà ai cũng thút thít cười vì từ đó đến giờ cậu ấy chẳng xin lỗi hay cảm ơn ai. Đây là lần đầu tiên cậu phải xin lỗi một người mà người này còn là vệ sĩ của cậu nữa.                                               _Tôi cũng phải xin lỗi cậu vì đã tự tiện vào nhà bếp của cậu.           
                  Danh vừa nói xong, mặt của tiễu Vân lại tươi cười như chưa có chuyện gì xảy ra.                                                                                                                                                                                                


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net