Chương 1 Sự Khởi Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1 cuộc gặp gỡ định mệnh 🙂🙂

Tôi là Triệu Tử Thiên là đứa con đích tôn của tập đoàn DNA (^^" bị nhiễm bts) do gia đình họ Triệu nắm giữ là tập đoàn nắm cổ phiếu nhất nhì thế giới và cũng là gia đình lâu đời nhất , sau lưng tập đoàn là băng đảng mafia lừng lẫy , khi nhắc đến chữ " Triệu"ai cũng phải kiếp sợ . Khi tôi lên 13 đó là lúc tôi gặp Quách Khả Danh . Lúc đó cậu ấy lớn hơn tôi 2t, thân hình cậu ấy sơ xác, người thì ướt nhẹp còn cái mùi thì cứ như mấy con chuột cống , nhìn tổng quát thì chả có chỗ nào mà tôi ưa đước , quần áo thì rách rưới , tay chân thì dơ bẩn . Tôi nhìn cậu ấy với ánh mắt kinh thường,tôi nhếch mép cười khinh .
_ Cái thứ chuột chui từ ống cống nhứ ngươi mà có thể bước chân vào ngôi nhà này sao.Nếu ngươi muốn làm ở đây thì biết điều mau liếm chân ta đi ( có mùi biến thái nhẹ ^^" )
Cậu ta vẫn đứng đó,vẫn đưa đôi mắt vô cảm,lạnh lẽo đó nhìn tôi,tôi tức điên lên
_Ngươi nhìn gì ? Bộ ta nói ngươi không nghe sao? Còn đứng đó. Bộ ngươi bị ng.....
_Cậu chủ,xin cậu hãy......
_Mẹ kiếp . Ônggg không thấy tôi đang nói à.
_Tôi xin lỗi cậu chủ
_Mẹ........ngươi muốn nói gì thì nói đi .
_Thưa cậu,đây là Quách Khả Danh từ giờ cậu Danh sẽ là vệ sĩ riêng của cậu
_Hả@_@!!!!! Ngươi nói sao. Ngươi dám để tên chuột công này làm vệ sĩ cho ta ư.
_Thưa cậu chủ , cậu Danh đây là sát thủ chuyên nghiệp đc ông chủ bổ nhiệm làm vệ sĩ riêng cho cậu
Tôi bật cười, giọng cười kinh miệt,ghê tởm. Không hiểu sao lúc đó tôi lại như thế
_Hắn ta là sát thủ chuyên nghiệp ư. Thật là nực cười.....
_Anh hai ơi , em học về rồi nè.
Đó là em gái tôi. Nó tên là Triệu Vân 8 tuổi . Một cô bé dễ thương , cute phô mai que.
_Triệu Vân em học có vui không.
_Dạ vui lắm . Anh hai ơi ra kia chơi với em đi
_Ừm , em ra trước đi anh ra liền
_Dạ
Tôi quay qua nhìn hắn
_Chuyện của ngươi ta sẽ tính sau......
Nói chưa dứt câu tôi liền chạy tới chỗ em gái bé bỏng của tôi.
_Cậu Danh, cậu đừng để bụng chuyện cậu Triệu. Cậu Triệu từ nhỏ đã không có bạn nên lúc nào cậu cũng cô đơn, cậu chỉ có mình đứa em gái. Cậu ấy hơi ngang bướng vậy thôi chứ trong lòng cậu Triệu nhân hậu lắm.
_Không sao đâu. Chắc có lẽ cậu ấy giống cháu đấy ạ. Chú đừng lo, cháu không để bụng mấy chuyện cỏn con này đâu. Với lại tính cậu ấy còn trẻ con quá chú nhỉ.
_Trời gần tối rồi để tôi đưa cậu tham quan rồi về phòng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net