Ngày Giáng Sinh Của Chúng Ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khắp đường phố và ngõ hẻm tràn ngập bầu không khí của lễ hội, những cây thông Noel xanh được trang trí với những vật phẩm đầy màu sắc, dù đi bất cứ đâu, ai cũng có thể nghe thấy giai điệu quen thuộc của bài Ring the bell. Tiếng cười nói của mọi người làm tăng thêm cảm giác ấm áp cho mùa đông lạnh giá này.

8:37AM

Tô Mộc Tranh bị đánh thức bởi tiếng lách cách từ bàn phím máy tính.

Cô nghiên người, mắt mơ màng nhìn người đang ở bên đó. Thấy Diệp Tu không biết đã dậy từ lúc nào đang tập trung chơi Vinh Quang, cô mơ hồ hỏi một câu: “ Mấy giờ rồi anh?” như đang nói mớ.

“ 8h 38, vẫn còn sớm, em cứ ngủ thêm đi.” Diệp Tu cúi đầu nhìn thời gian, nhưng cũng không ảnh hưởng gì tới thao tác tay của anh.

“ Ừm…” Tô Mộc Tranh mê mang đáp lại, rồi yên tâm tiếp tục chợp mắt.

10:24 AM

Cây thông mua sẵn để trong nhà cuối cùng đã có đất dụng võ.

Sau khi làm xong bữa sáng, Diệp Tu mang dĩa thức ăn ra từ phòng bếp thì thấy Tô Mộc Tranh đang hí hửng với đống đồ trang trí trên bàn. Cô cẩn thận lựa chọn, sau đó cẩn thận treo lên.

“ Diệp Tu, ra giúp em một chút, em treo không tới.”

Tô Mộc Tranh nhón chân lên, cầm sợi dây chuyền có hình ngôi sao nhỏ, cố gắng treo lên.

“ Ừ.”

Diệp Tu bước tới, vòng tay quanh eo Tô Mộc Tranh, dùng lực nhỏ nhấc cô lên.

10:52 AM

“ No quá trời!” Tô Mộc Tranh buông đũa, dựa lưng vào ghế.

“ Ăn no rồi thì mình ra ngoài đi dạo loanh quanh ha.” Diệp Tu cũng đặt đũa xuống nói.

“ Hôm nay anh không tham gia hoạt động sao?” Tô Mộc Tranh nghi ngờ nhìn anh.

“ Không sao, coi như ca đây nhường cho đám công hội đó một ngày giáng sinh tốt lành đi. Uây, anh đúng à quá lương thiện luôn.” Diệp Tu đương nhiên biết điều Tô Mộc Tranh nói, nhưng anh vẫn dửng dưng.

“ Hơn nữa, không phải nữ thần của liên minh muốn anh đi shopping cùng sao, sao có vẻ không hài lòng thế?”

Tô Mộc Tranh mỉm cười, không quan tâm đến giọng điệu trêu chọc đó.

“ Hài lòng! Dĩ nhiên là hài lòng rồi.” Nói xong cô đứng dậy nắm tay Diệp Tu, cười tít mắt nhìn anh “ Đi thôi”

15:36

Hôm nay trời lạnh.

Nhưng hạt tuyết mảnh mai, uyển chuyển như đang nhảy múa.

Diệp Tu giơ tay phủi những hạt tuyết đang vươn trên tóc mềm mại của Tô Mộc Tranh

Lấy khăn choàng cổ màu xám trên cổ mình choàng lên cho cô ấy.

Cái đó là do Tô Mộc Tranh tặng anh trong ngày sinh nhật. Tô Mộc Tranh đã mất một khoảng thời gian dài để học và tự làm rồi tặng anh.

Cầm bàn tay lạnh ngắt của cô lên đặt lên môi, thổi vào một luồng khí ấm áp.

17:11

Tô Mộc Tranh và Diệp Tu thấy tiệm ăn vặt mà họ thường tới khi đi trên đường.

Cô biết rằng dù đang là mùa đông, nhưng vẫn có kem trong tiệm.

Tạm dừng bước nhìn vào trong vài giây, Diệp Tu đang đi bên cạnh đã bước vào trong tiệm.

Khi anh quay lại, kem trong tay anh là hương vị yêu thích của Tô Mộc Tranh.

Để tránh cô ăn nhiều quá rồi đau dạ dày, Diệp Tu ăn một nửa với cô.

20:57

Diệp Tu cùng Tô Mộc Tranh ngồi trên ghế xem phim.

Tô Mộc Tranh dựa đầu vào Diệp Tu, khăn choàng choàng quanh cổ hai người.

Ánh sáng trên màn hình TV phản chiếu lên khuôn mặt họ, Tô Mộc Tranh ngước lên nhìn người yêu của mình.

“ Diệp Tu”

“ Sao thế Mộc Tranh?”

Diệp Tu cúi đầu xuống, kéo tấm chăn đang đắp cho hai người sang phía Tô Mộc Tranh.

“Cả ngày nay đều ở bên em, anh không muốn làm gì sao?”

“ Đương nhiên là có chứ.”

Diệp Tu nói xong, sau đó nhìn Tô Mộc Tranh đang có chút thất thần cười:

“ Chính là cùng em trải qua ngày Giáng Sinh này đó.”

Miễn là ở bên em, thì mỗi giây mỗi phút đều tràn ngập hạnh phúc.

22:24

Phim hết rồi, Tô Mộc Tranh đã ngủ từ lúc nào, cả người cô dường như đều dựa vào Diệp Tu.

Diệp Tu chỉ cần cúi đầu là có thể ngửi được mùi hương dịu nhẹ. Những ngón tay dài đẹp nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc của người yêu, rồi nhẹ nhàng hôn lên.

“ Ngủ ngon.” Anh thì thầm.

Anh yêu em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net