1391-1400

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lén.

Lăn mình, Trượt Đất, vẫn là các kỹ thuật di chuyển tầm thấp. Chẳng mấy chốc, Quân Mạc Tiếu đã đến sát bên đường cái.

Song, khán giả trong nhà thi đấu lúc này đã phát hiện từ màn hình lớn, góc nhìn của Dạ Vũ Thanh Phiền đang khóa vào vị trí Quân Mạc Tiếu mai phục.

Tổ ghi hình trên sóng trực tiếp hơi chậm hơn nhà thi đấu, nhưng rất nhanh cũng đã chêm vào một cửa sổ nhỏ với góc nhìn Dạ Vũ Thanh Phiền.

"Ồ, vị trí mai phục của Diệp Tu hình như bị phát hiện rồi!" Phan Lâm kêu lên.

"Lam Vũ đã kịp làm quen với bản đồ, mà Diệp Tu đang lặp lại trò cũ của trận trước." Lý Nghệ Bác nói.

"Liệu anh ấy có đánh liền không?" Phan Lâm gào to. Hắn vừa dứt lời, Dạ Vũ Thanh Phiền bỗng nhiên dừng bước.

Im lặng tuyệt đối.

Một sự im lặng đến rất đột ngột.

Tiếng bước chân Dạ Vũ Thanh Phiền vốn đang gõ xuống mặt đất không ngừng, Diệp Tu nhờ vào đó mà đoán biết nhịp di chuyển của hắn, chứ nếu thò đầu ra sẽ bị Hoàng Thiếu Thiên nhìn thấy.

Thế nhưng Hoàng Thiếu Thiên lại cho Dạ Vũ Thanh Phiền dừng lại...

Hắn phát hiện ra rồi!

Diệp Tu lập tức nghĩ. Hắn có thể đoán đại thể vị trí dừng chân của Dạ Vũ Thanh Phiền ở đâu, nhưng lỡ như Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy nhẹ, lăn mình hay đi khẽ, những động tác di chuyển không gây tiếng động thì sao?

Đoán sai vị trí sẽ dẫn đến bị động khi ra tay, đây không phải điều Diệp Tu mong muốn.

Nghĩ rõ ràng xong, Diệp Tu hành động cực kỳ quyết đoán.

Trượt Đất!

Quân Mạc Tiếu di chuyển tầm thấp, lăn mình hai vòng về phía phải. Diệp Tu bất ngờ khiển Quân Mạc Tiếu rời đi!

Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chương 1397: Đại thần Lam Vũ

Yên lặng.

Yên lặng tuyệt đối.

Đều không biết động tĩnh đối phương, hai tuyển thủ cố gắng dỏng tai lên nghe nhưng không bắt được âm thanh nào.

Chỉ có khán giả với góc nhìn Thượng Đế mới biết, kỳ thực cả hai đều đang di chuyển. Quân Mạc Tiếu Trượt Đất xong lăn mình thêm hai vòng, nhanh chóng trốn khỏi vị trí mai phục trước đó. Còn Dạ Vũ Thanh Phiền thì hệt như Diệp Tu dự đoán, ngừng chạy và chuyển sang lăn mình, đi khẽ, chầm chậm tiếp cận chỗ núp cũ của Quân Mạc Tiếu.

Không chút chần chừ, ánh kiếm đâm vọt vào.

Vút!

Nơi Quân Mạc Tiếu ẩn thân vốn là một bức tường cao hơn một mét, Dạ Vũ Thanh Phiền sử dụng Phá Không Thức, một kỹ năng có sức kích phá cực mạnh. Bức tường như giấy thủng ngay một lỗ nơi kiếm đâm vào, vụn gạch theo nửa đoạn kiếm xuyên qua phía kia.

Không trúng. Hoàng Thiếu Thiên phán đoán rất nhanh, đang định khiển Dạ Vũ Thanh Phiền rút kiếm về, Quân Mạc Tiếu bỗng xuất hiện từ góc khác. Một tiếng chíu vang lên, Pháo Laser bắn tới.

Khoảng cách chỉ bằng một cú Trượt Đất của Quân Mạc Tiếu nên chẳng bao xa, Pháo Laser gần như lóe một phát là tới mặt ngay. Hoàng Thiếu Thiên ở đối diện thấy rất rõ. Không thể vứt kiếm, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức ngồi thụp xuống.

Ầm!

Pháo Laser một nửa bắn trúng bức tường làm lỗ thủng kia càng bị khoét rộng hơn, nửa còn lại xuyên qua, sượt ngang đỉnh đầu Dạ Vũ Thanh Phiền vừa kịp né tránh. Lực chấn động của Pháo Laser không dữ dội bằng Phá Không Thức, chưa kể Quân Mạc Tiếu chỉ có thể nâng một level cho nó, bắn thủng tường đã là không tệ.

Vụt!

Vũ khí bạc Băng Vũ rút về, Dạ Vũ Thanh Phiền trốn sau góc tường.

Trượt Đất!

Bắn xong Pháo Laser, Quân Mạc Tiếu thấy Dạ Vũ Thanh Phiền rụt người thì lập tức lao ra. Màn hình bên ngoài nhà thi đấu lúc này đã chộp trúng một khung cảnh quan trọng: Ở góc nhìn của Dạ Vũ Thanh Phiền, Hoàng Thiếu Thiên đang lợi dụng tầm nhìn từ lỗ thủng bé bằng độ rộng lưỡi kiếm trên tường. Cũng vì quá bé, rất khó để thấy đầu kia có gì ngoại trừ một cái bóng đang động đậy.

Trên bản đồ hiện tại, ai có thể động đậy ngoài Dạ Vũ Thanh Phiền và Quân Mạc Tiếu?

Quân Mạc Tiếu lẳng lặng Trượt Đất, nhưng hắn đã bị Hoàng Thiếu Thiên phát hiện từ cái lỗ nhỏ xíu kia.

Khoảng cách rất gần, Hoàng Thiếu Thiên chẳng cần do dự. Dạ Vũ Thanh Phiền nhổm dậy bằng một cú xoay ngang lật mình, nhảy vượt qua bức tường chỉ hơn một mét. Ánh kiếm Băng Vũ màu lam sẫm đâm thẳng xuống chân tường. Nơi đó, Quân Mạc Tiếu đã Trượt Đất tới gần và giơ Ô Thiên Cơ lên. Mũi ô hé mở, lộ ra họng súng đen ngòm. Nhát kiếm lam sẫm đâm đến cũng là lúc nòng súng nhả chiếc lưỡi lửa đỏ rực, đạn bay khỏi nòng!

Phập! Phụt!

Hai âm thanh gần sát nhau nhưng không hề trùng lắp. Ai trước ai sau không rõ, trên vai Quân Mạc Tiếu có máu văng tứ tung, Dạ Vũ Thanh Phiền đang nằm ngang tường cũng lãnh một viên đạn vào hông.

Quân Mạc Tiếu chưa đi hết thế Trượt Đất, ăn xong nhát kiếm bỗng dừng hẳn lại. Vốn đã nằm sát đất, nhát kiếm này như ghim hắn vào bùn luôn vậy.

Lạc Anh Thức! Hit chém level 75 cưỡng chế đẩy ngã mục tiêu.

Dạ Vũ Thanh Phiền có vẻ như đang chiếm chủ động cho cơ hội tấn công kế tiếp, nhưng cả người hắn đột nhiên bay lên trời.

Đạn Lơ Lửng! Kỹ năng nâng mục tiêu lên không trung level 1.

Một bên là đại chiêu max cấp của kiếm khách, một bên là tiểu chiêu bét cấp của chuyên gia đạn dược. Hai chiêu trao đổi cực nhanh, Lạc Anh Thức có sát thương lớn gấp bội Đạn Lơ Lửng, nhưng hiệu ứng thì... Một nhân vật bị ghim xuống đất, một nhân vật đi bơi giữa không, xem ra chẳng ai làm gì được ai.

Vâng, chỉ là xem ra mà thôi.

Bởi vì Quân Mạc Tiếu không phải Dạ Vũ Thanh Phiền. Hắn sở hữu rất nhiều chiêu tầm xa.

Đoàng!

Quân Mạc Tiếu nằm dưới đất nổ một phát súng. Nhát đâm như đóng đinh của Dạ Vũ Thanh Phiền đã cho hắn góc bắn và không gian quá hợp lý. Giả sử lúc nãy Trượt Đất đi thêm hai bước nữa, có thể vị trí đã không đẹp như giờ.

Thêm một viên đạn bắn tới.

Bị Đạn Lơ Lửng nhấc lên khỏi tường, Dạ Vũ Thanh Phiền bay không quá cao. Khoảng cách này thật sự quá gần để có thể tránh đòn tấn công từ xa, nói là sát bên cũng không ngoa, gần đến mức tốc độ bay của đạn hầu như bằng 0 dù đây là một viên Đạn Đông Cứng có tốc độ bay khá chậm.

Phụt!

Hoàng Thiếu Thiên cố gắng cho Dạ Vũ Thanh Phiền uốn mình giữa không trung nhưng vẫn khó thoát phát bắn gần sát của Quân Mạc Tiếu. Dạ Vũ Thanh Phiền tức thì đông cứng cả người, uốn éo thế nào cũng vô hiệu. Ầm ầm ầm, chỉ nghe tiếng pháo vang lên phía dưới. Đừng nói đến khoảng cách gần, Dạ Vũ Thanh Phiền còn đang dính debuff đông cứng nên ăn trọn ba phát Pháo Chống Tăng. Ánh lửa nổ tung và khói đen cuồn cuộn mịt mù hất Dạ Vũ Thanh Phiền lên càng cao hơn. Hiệu ứng cưỡng chế đẩy ngã của Lạc Anh Thức đã hết, Quân Mạc Tiếu bật dậy, đồng thời đạn cũng bay ra thành chuỗi từ nòng súng Ô Thiên Cơ.

Súng Máy Gatling!

Diệp Tu định cho Dạ Vũ Thanh Phiền bị lật thêm một vòng giữa trời, chờ Quân Mạc Tiếu đứng thẳng dậy thì tha hồ duy trì liên kích.

Song, đối thủ của Diệp Tu là Hoàng Thiếu Thiên.

Nhân vật có danh hiệu Kiếm Thánh, trình được nhận định là một trong các đại thần hàng top Vinh Quang.

Trạng thái đông cứng vừa hết, Dạ Vũ Thanh Phiền lập tức hành động.

Ngân Quang Lạc Nhẫn!

Hắn dùng chiêu cưỡng chế hạ xuống. Diệp Tu vội khiển Quân Mạc Tiếu chỉnh góc bắn. Làn đạn truy đuổi mà tới, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền vừa xoay người đã đổi thành kỹ năng khác.

Đỡ Đòn!

Keng! Keng! Keng! Keng!

Kiếm quang Băng Vũ giơ ngang trước người, đỡ luôn cả đạn trong sự tròn xoe mắt của tất cả khán giả. Phải có mắt nhìn và thao tác chuẩn kinh hồn thế nào để làm được điều đó?

Diệp Tu không đứng yên mà ngắm. Làn đạn bắn tới vừa bị đỡ, hắn tiếp tục chỉnh góc bắn. Nòng súng đưa nghiêng, tránh khỏi lưỡi kiếm Băng Vũ mỏng dài. Tuy nhiên, Băng Vũ cũng đã vươn ra, rạch một vòng xé gió.

Đâm Ngược Gió!

Dạ Vũ Thanh Phiền nghiêng người xoáy tròn giữa không, mũi kiếm đâm xuyên làn đạn từ Ô Thiên Cơ, thẳng đến cơ thể Quân Mạc Tiếu. Máu văng thành một cung tròn, Súng Máy Gatling bị cưỡng chế ngắt chiêu.

"Đẹp quá! Thật sự quá đẹp, không hổ là Hoàng Thiếu Thiên, không hổ là Kiếm Thánh!" Phan Lâm gào thét một cách bất chấp.

Chỉ trong tích tắc từ lúc cách nhau bức tường, hai người va chạm, ra tay, biến đổi vô số kỹ năng, và cuối cùng tài sử kiếm tinh diệu của Hoàng Thiếu Thiên đã phá hủy thế bắn cự ly gần của Diệp Tu bằng Đâm Ngược Gió.

Trận trước, Lư Hãn Văn đã thành công phá liên kích của Diệp Tu bằng chính chiêu Đâm Ngược Gió này. Giờ đây Hoàng Thiếu Thiên giành quyền chủ động từ bị động, cướp cơ hội phản kích cũng nhờ vào nó.

Tiếp theo, Hoàng Thiếu Thiên thể hiện trình chơi kiếm khách chuẩn hơn, kinh nghiệm hơn hẳn Lư Hãn Văn. Vẫn xoáy tròn theo hướng ngang giữa không trung, Dạ Vũ Thanh Phiền bất ngờ không rơi xuống đất mà cong chân đạp một phát vào bức tường sau lưng.

Lưu Tinh Thức!

Vốn đã có tốc độ cao nhất trong tất cả các chiêu của kiếm khách, Lưu Tinh Thức còn được trợ lực bởi cú đạp tường, khiến cả cơ thể Dạ Vũ Thanh Phiền lao đi vùn vụt như sao băng. Mũi kiếm lam trầm kéo theo vệt sáng màu xanh nhanh như tia chớp, đi đến đâu, nơi đó liền có sắc đỏ lan tỏa, lấn át cả vệt sáng xanh kia. Chính là máu của Quân Mạc Tiếu!

"Tuyệt vời!!" Phan Lâm lớn tiếng hò hét. Kiếm lam chém máu đỏ văng đầy màn hình, Phan Lâm muốn vỡ òa vì sự ngoạn mục của pha này. Hắn âm thầm dặn dò bản thân, xong trận phải lưu lại để về tự thẩm thêm một trăm lần.

"Không hổ là Hoàng Thiếu Thiên!" Lý Nghệ Bác cũng không biết nói gì hơn ngoài một câu lời ít ý nhiều để bày tỏ sự chấn động của mình.

Nắm bắt thời cơ, lợi dụng địa hình, thao tác kỹ năng, không gì không phải đỉnh cấp.

Đây chính là cao thủ Vinh Quang hàng top.

Đây chính là cuộc chạm trán giữa hai cao thủ Vinh Quang đẳng cấp bậc nhất.

Sau khoảnh khắc đánh bại hai tướng Lam Vũ của Diệp Tu, bầu không khí bị đẩy lên đỉnh điểm ở giây phút này.

Hai trận trước, tuy có trình phòng ngự vững chắc của Tống Hiểu và sự dũng mãnh không biết lùi bước của Lư Hãn Văn, nhưng Diệp Tu có vẻ chiến thắng quá dễ dàng. Người xem không cảm nhận được cái gay cấn mà vòng chung kết nên có nếu chỉ nhìn từ bề mặt, cho đến khi Diệp Tu vs Hoàng Thiếu Thiên, Quân Mạc Tiếu vs Dạ Vũ Thanh Phiền. Nhịp đánh nhanh, toàn các pha hành động đặc sắc và ngoạn mục, đó mới là một trận đụng độ đỉnh cao chứ!

Có điều, người đang đánh rất đẹp mắt, rất đáng ca ngợi lại là Hoàng Thiếu Thiên, mà sân nhà thì của Hưng Hân nên bầu không khí nhà thi đấu không quá phấn khích. Chỉ có fan ruột Lam Vũ trên khán đài đội khách là hò reo sung sướng.

Xuân Dịch Lão, Lam Hà, Nhập Dạ Hàn, Bút Ngôn Phi, Hệ Châu...

Chặng đường cuối cùng của mùa giải, những nhân vật máu mặt đứng đầu công hội Lam Khê Các cũng tháp tùng chiến đội xuất chinh. Đây coi như một phúc lợi be bé từ câu lạc bộ, sẵn tạo nên êkip chủ lực để tổ chức, dẫn dắt fanclub Lam Vũ cổ vũ cho chiến đội trên khán đài luôn.

"Hoàng thiếu!" Fan Lam Vũ gào thét dưới sự chỉ huy của họ. Xuân Dịch Lão đích thân giương lá cờ mang huy hiệu chiến đội Lam Vũ, hăng say vẫy cao quá đầu. Lam Hà ngồi cạnh gã cũng rất kích động. Tuy tiếng hô của cậu không phải lớn nhất, nhưng cậu chơi nghề gì biết không? Kiếm khách! Cậu thích nhất nghề kiếm khách, nên Hoàng Thiếu Thiên cũng là tuyển thủ cậu hâm mộ nhất!

Mà đối thủ của Hoàng Thiếu Thiên là ai? Diệp Tu, cái tên Quân Mạc Tiếu từng có quá khứ đẫm máu với Lam Khê Các, hành hạ bọn họ khổ sở không biết bao nhiêu lần. Người Lam Khê Các từ lâu luôn hi vọng tuyển thủ chuyên nghiệp Lam Vũ có thể giành lại công đạo, trả thù cho mình. Hồi vòng đấu bảng, Lam Vũ thắng Hưng Hân cả hai lượt đi và về khiến họ sướng cả người. Chỉ hơi tiếc, Diệp Tu solo với Lam Vũ hai lần vẫn bất bại.

Vào vòng chung kết, hắn cũng lên xúc luôn hai tướng đầu nhà họ một cách ez.

Đám Xuân Dịch Lão với Lam Hà trên khán đài xem mà ức chế. Chẳng lẽ tuyển thủ chuyên nghiệp đội mình cũng không trị nổi tên này?

Nhưng bây giờ, át chủ bài Lam Vũ, đại thần Lam Vũ, Hoàng Thiếu Thiên đã ra trận. Tuy Lam Vũ đang bị dẫn trước 2 điểm đầu người, tuy Diệp Tu giết liên tục hai tướng và rơi vào thế yếu về HP mana khi vào trận thứ ba, nhưng Hoàng Thiếu Thiên đánh quá đẹp mắt, họ vẫn hưng phấn không thôi, tự hào không ngớt.

Thấy chưa hả? Đây chính là đại thần Lam Vũ bọn tôi đấy!

Lam Hà kiêu hãnh thầm nghĩ.


Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chương 1398: Cảm giác này

Bản cập nhật level 75 xuất hiện đến nay là một năm rưỡi. Qua giai đoạn nghiên cứu, thăm dò ở mùa giải trước, đại chiêu level 75 hiện đã nằm trong tầm kiểm soát của giới tuyển thủ chuyên nghiệp.

Lạc Anh Thức, Lưu Tinh Thức, Phá Không Thức và Hồi Phong Thức, bốn đại chiêu level 75 của kiếm khách đã trở thành kỹ năng quan trọng để nối liền combo, ảnh huởng đến lối đánh căn bản của cả nghề.

Bản cập nhật mới mang đến cho Hưng Hân rất nhiều cơ hội. Lượng lớn vật liệu từ các cuộc cướp boss 75 hoang dã, đồ cam level cao giúp rút ngắn mạnh mẽ khoảng cách thua kém về trang bị với Gia Thế hồi vòng khiêu chiến... Nhưng với cá nhân Diệp Tu, bản cập nhật này lại gây ra một vài ảnh hưởng bất lợi.

Diệp Tu được gọi là người tinh thông mọi nghề, sách giáo khoa Vinh Quang, kinh nghiệm toàn diện khỏi bàn. Bản cập nhật mới sẽ tác động đến hệ thống kỹ thuật và chiến thuật Vinh Quang vốn có, mà một người tinh thông mọi nghề như hắn sẽ phải tiếp nạp gấp bội kiến thức so với người thường, nếu muốn tiếp tục ngồi trên ngôi vị đó.

Thật ra, đấy không phải điều Diệp Tu thực tâm truy cầu. Danh hiệu hắn sở hữu vốn xuất phát từ nhiều năm tích lũy nền tảng. Nó đến một cách rất tự nhiên, và nó có liên quan nhất định với việc hắn chơi Vinh Quang từ những năm đầu, luôn đi trước mọi người trong những nghiên cứu về kỹ thuật và chiến thuật, thậm chí liên quan đến cả việc game đình trệ ở level 70 quá lâu.

Bản cập nhật level 75 đã nhiễu loạn tất cả.

Tuy lượng kiến thức tích trữ và kinh nghiệm của Diệp Tu cho phép hắn nhanh chóng nắm bắt vô số gameplay và xu hướng mới của hệ thống kỹ năng level 75, nhưng nếu xét về chuyên sâu một nghề, hắn sẽ không bằng những người sở trường. Bản cập nhật lớn xuất hiện đồng nghĩa với quyển sách giáo khoa mang tên Diệp Tu cần thời gian để thêm trang và hiệu chỉnh.

Người tinh thông mọi nghề, cái gì cũng biết, trong quá trình hiệu chỉnh này khó tránh sẽ thiếu sót và bỏ lỡ.

Trên thực tế, mỗi một tuyển thủ chuyên nghiệp đều sẽ gặp phải vấn đề tương tự. Khi định hình lại hệ thống đấu pháp mới, bất ngờ là điều xảy ra liên tục trên sàn đấu. Ai cũng cần cập nhật kiến thức Vinh Quang mà tiến độ thì chưa chắc đuổi kịp nhau, vì mọi người đều ưu tiên nghiên cứu nghề mình trước. Không phải nghề mình, phần lớn sẽ chỉ học hỏi thành quả nghiên cứu của người khác cho khỏe.

Thời ban đầu, tất cả các cao thủ sẽ tụ về một chỗ để thảo luận, khiến công việc chơi game khoác lên một bầu không khí học thuật, hàn lâm rất đậm. Diệp Tu vì đóng góp những ý nghĩ và thành quả mang tính khai sáng và kiến thiết cho rất nhiều nghề nên mới có danh hiệu sách giáo khoa từ đó.

Thế rồi giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp phát triển đến ngày nay, tình hình cạnh tranh càng lúc càng khốc liệt, muốn thấy cảnh những người đứng trên đỉnh Vinh Quang ngồi vào cùng nhau, vui vẻ bàn luận về bản cập nhật mới là rất khó.

Thời buổi bây giờ, ai chẳng muốn giữ nghiên cứu làm của riêng, để chúng trở thành vũ khí bí mật trên sàn đấu?

Mọi thứ biến thành cuộc chiến thông tin. Biết lợi dụng thông tin, phe mình sẽ có thêm phần thắng.

Cuộc chiến này khiến cho việc nghiên cứu kỹ thuật và chiến thuật Vinh Quang rẽ theo vô số phương hướng.

Trước đây, các cao thủ cùng thảo luận, sàng lọc, thực chiến và đưa ra kết luận thống nhất, nhưng bây giờ mỗi người mỗi ngả, vào trận mà xem ai đúng ai sai. Thế nên kết quả sau cùng rất phong phú. Cùng là kiếm khách, cách sử dụng bốn chiêu kiếm level 75 của Hoàng Thiếu Thiên khác hẳn Lưu Tiểu Biệt của Vi Thảo, Đỗ Minh của Luân Hồi, hoặc Cao Kiệt của Ba Lẻ Một.

Từng cá nhân có cách nghĩ và cách làm khác nhau, cái gọi là công thức càng ngày càng ít.

Dưới bối cảnh ấy, cao thủ toàn chức dĩ nhiên sẽ mai một dần. Dù Diệp Tu không cố ý theo đuổi hay níu giữ danh hiệu, nhưng ưu thế đến từ việc tinh thông mọi nghề của hắn ắt phải giảm đi ít nhiều.

Nhất là khi Vinh Quang cập nhật hệ thống đại chiêu level 75.

Hắn đang đối đầu với một nghề trải qua thay đổi lớn lao trong gameplay bởi bốn chiêu kiếm mới toanh. Đối thủ của hắn lại là kẻ được tôn làm Kiếm Thánh trong nghề này. Tuy ở vòng bảng Diệp Tu có chú ý đến Hoàng Thiếu Thiên, cũng biết cách Hoàng Thiếu Thiên sử dụng bốn kỹ năng mới, nhưng biết là một chuyện, thực chiến là chuyện khác.

"Sao, cảm giác này sướng không?"

Lưu Tinh Thức chém ra một vòi máu, Dạ Vũ Thanh Phiền lướt ngang Quân Mạc Tiếu và quay phắt lại. Giữa pha xoay người, Hoàng Thiếu Thiên gõ lên một dòng chat. Sau đó, Tiên Nhân Chỉ Lộ!

Tiên Nhân Chỉ Lộ là một chiêu đâm có hiệu ứng xé gió cực mạnh, thường được sử dụng để kết thúc combo vì khả năng hất văng quá xa, chắc chắn sẽ gián đoạn liên kích. Thế nhưng sau Lưu Tinh Thức, Dạ Vũ Thanh Phiền lại hoán đổi vị trí với Quân Mạc Tiếu và ra chiêu này hất hắn đi. Quân Mạc Tiếu văng trúng bức tường cao hơn một mét kia, không kéo giãn khoảng cách mà còn bị phản lực tăng thêm sát thương và debuff đông cứng.

Dạ Vũ Thanh Phiền tiếp tục tấn công!

Khán giả bên ngoài thì đang khó hiểu với dòng chat Hoàng Thiếu Thiên vừa gửi trong quá trình liên kích.

"Cảm giác này? Cảm giác gì cơ?" Phan Lâm tự hỏi.

"À ừ..." Lý Nghệ Bác bó tay.

Phân tích nội dung chat của Hoàng Thiếu Thiên? Đây quả là chuyện hiếm thấy, vì bình thường người ta sẽ cố gắng lờ đi mọi thứ hắn nói. Hôm nay gặp đối thủ mạnh như Diệp Tu, Hoàng Thiếu Thiên từ đầu trận đã không rảnh tay điền đầy khung chat như thường làm. Vì thế khi hắn nhất quyết chat một câu, câu này ắt phải rất quan trọng chứ không thể là lời rác rưởi được.

Cảm giác gì nhỉ?

Cảm giác bị trói tay trói chân chăng? Hoàng Thiếu Thiên muốn trêu tức Diệp Tu, báo thù cho hai tuyển thủ Lam Vũ bị kẹp đánh tới chết?

Phần đông mọi người đều nghĩ vậy. Chỉ có tuyển thủ Lam Vũ và Hưng Hân mới thật sự hiểu ý nghĩa ẩn giấu dưới tinh hoa rác rưởi đầy hàm súc và cô đọng kia.

"Cảm giác chậm nhịp khi không kịp đỡ gameplay quá lạ, nhỉ?"

Dụ Văn Châu của Lam Vũ và Phương Duệ của Hưng Hân gần như đưa ra lời giải thích cùng lúc.

"Trả thù chứ đâu?" Phương Duệ phán, "Chắc trả thù vụ tán nhân của Diệp Tu hành hạ người ta nguyên cái vòng bảng."

Đúng vậy, gameplay của hệ thống đại chiêu level 75 khiến người ta khó chịu thật đấy, nhưng làm sao bằng sự ức chế với lối chơi đã phế từ lâu mà Diệp Tu đem trở về?

Đó mới thật là gameplay mới toanh đúng nghĩa, một thứ gameplay dựa trên cơ sở toàn diện về kinh nghiệm và suy luận mà không ai có đủ như Diệp Tu. Từ ngày đầu tiên xuất hiện đến khi chính thức bước lên đấu trường chuyên nghiệp, tán nhân Quân Mạc Tiếu đã tiếp xúc với mọi người gần hai năm. Thế nhưng, cảm giác lạ lẫm mà nó mang lại vẫn vẹn nguyên như cũ. Chỉ cần đụng trúng tán nhân Quân Mạc Tiếu, bất kỳ ai cũng phải sấp mặt.

Solo liên sát 37 trận, vòng chung kết hốt liền hai tướng, không thể phủ nhận thành tích kinh khủng của Diệp Tu liên quan chặt chẽ với ưu thế từ nghề tán nhân.

Giờ đây, Hoàng Thiếu Thiên đem cảm giác mới lạ này trả cho Diệp Tu, nên khó miễn có chút đắc ý mà đá xoáy hắn.

Dạ Vũ Thanh Phiền khóa chặt Quân Mạc Tiếu trong góc tường hơn một mét kia. Công sự Diệp Tu vốn dùng để ẩn nấp đang trở thành chướng ngại ngăn cản hắn tháo chạy. Máu tươi không ngừng văng ra theo bóng kiếm, bắn lên tường càng lúc càng đỏ.

Diệp Tu đã giết hai tướng địch, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lôi đài của mình rồi. Dù hắn thua dưới tay Hoàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net