Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùi bánh Takoyaki ngọt ngào đặc sệt hòa quyện vào bầu không khí trầm lắng đến vô cùng, tất cả bỗng dưng khoác lên mình một màu sắc ảm đạm, nhạt nhòa dưới góc nhìn của mỗi con người.

Không còn bao lâu nữa...

Momo bước đi cùng Kyouka, hôm nay nhóm bạn của cô quyết định đi chơi trong những ngày nghỉ lai rai cuối năm. Những cái va chạm, từng nụ cười hay là câu đùa giỡn, từng thứ đều trở nên thật luyến tiếc, thật buồn bã.

- Mọi người có vẻ đến đủ rồi đấy, chúng ta nên khẩn trương.- Cất điện thoại vào túi áo, Kyouka thở dài cắn nhẹ miếng bánh Takoyaki.

- Kyouka có định làm thế không? - Momo vu vơ hỏi, cô cười nhẹ nhàng như quan tâm, như động viên và cũng thật mơ hồ...

Gò má Kyouka thoáng ửng hồng, nhịp tim, và hành động của cô dường như chậm đi trong vài khoảnh khắc, cô vô thức se vạt áo sơ mi đến nhăn nhúm của bản thân, ngây ngốc hỏi- Ý cậu là?

- Cậu hiểu mà, Kyouka! - Momo rành mạch, cô đan tay vào nhau, ánh mắt thu hẹp lại chỉ còn một đường chỉ, nụ cười trấn an cô bạn thân, và trấn an cả lòng mình, lúc này dường như trong nội tâm sâu thẳm của cô tồn tại một thứ gì đó đang lay động mãnh liệt...

Kyouka thở hắt, miễn cưỡng gật nhẹ đầu - Có lẽ trong hôm nay...tớ sẽ thử.

- Nhưng còn cậu thì sao, Yaoyorozu? Cậu đừng nghĩ giấu được tớ.

Bờ vai cô gái áo đỏ chợt run bật, Momo mím nhẹ môi, cố xoay đầu về một nơi xa xăm nào đó bên kia bầu trời, tránh đi ánh nhìn thăm dò trong đôi mắt sắc bén và cũng thật thấu hiểu kia, mơ hồ nói - Tớ không hiểu...

Kyouka lắc nhẹ đầu, cô áp sát gương mặt mình vào đôi mắt Momo, như để khẳng định kia là lời nói dối.

- Todoroki san!

- Tớ biết cậu rất thích cậu ấy.

- Ngay cả khi tớ đã thổ lộ rằng tớ có cảm tình với tên đầu đất Kaminari đó, cậu đã rất hồ hởi và thúc giục tớ tỏ tình cơ mà. - Cô cười nhạt, thanh âm bỗng trở nên thật khổ sở - Và chính cậu lại đang cố giấu tớ sao? Ngay cả trong hoàn cảnh và thời điểm này?

Thời gian trở nên đông cứng, Momo nhận thấy lồng ngực đang co thắt mãnh liệt, sự lạnh lẽo đang trôi một cách từ từ qua các giác quan, mồ hôi lăn dài trên gương mặt hoàn mỹ, lí do là vì đã bị nói trúng tim đen sao? Chính cô cũng không rõ, chỉ biết rằng hòa vào là cảm giác tội lỗi, xót xa đến khôn cùng.

Quả thật, tầm nhìn hạn hẹp của cô đã chỉ dõi theo người con trai ấy, từ rất lâu rồi...
----------------------------------------------------------

Mặt trời đã lên cao quá nửa, ánh nắng gay gắt bao trùm lên thành phố một màu vàng rực rỡ, lung linh và cũng thật huyền diệu. Con đường kéo dài hòa vào bóng râm của những tán cây, tiếng róc rách của đài phun nước nhỏ trong một căn nhà ven đường, hương lài thoan thoải rồi chợt tan trong không khí, tất cả hòa hợp rồi lại phân li, trông như lối mòn dẫn vào vương quốc của những giấc mơ...

- Các cậu đến trễ! - Uraraka bĩu môi chỉ vào chiếc đồng hồ đeo tay đang vượt quá 11h15, đằng sau là Bakugou đang vật lộn với Kirishima vì một lí do nào đó. Tính cách cục súc này của cậu ta qua ba năm vẫn không thay đổi.

- Izuku và Todoroki đã rất khổ sở để can ngăn hai tên này đánh nhau đấy, nhưng tình hình hiện tại thì chỉ vì chiếc bánh bò mà thế này đây. - Uraraka đặt tay lên trán nói với vẻ mặt phiền não, Izuku và Todoroki thì đang ngồi trên bục của bệ đá lớn, tranh thủ đọc một vài tin vặt trên tờ báo sáng nay. Còn Tsuyu, Mina và Kaminari đã đi lòng vòng đâu đó để sắm vài thứ linh tinh.

Momo và Kyouka cúi đầu xin lỗi vì chậm trễ, "Creati" đã tận dụng sức mạnh của mình để tạo ra vài chiếc ô che nắng để đền đáp.

Sau đó thì cả bọn quyết định đi xem phim tại một rạp chiếu ở ngã tư của khu XX xong rồi ra công viên giải trí thành phố, vì hai địa điểm khá gần nhau nên kế hoạch được thực hiện một cách suôn sẻ và dễ dàng.

----------------------------------------------------------

- Uầy, nóng thật đấy~!! - Momo bỏ lửng câu nói uể oải uống cạn chai nước đã được ướp lạnh vừa mua trong tiệm tạp hóa gần đây. Mọi người đều đang hào hứng chơi nhảy Bungee*, chỉ trừ cô vì không thích những trò cảm giác mạnh và Todoroki với lí do đơn giản là :" Tớ mệt".

Bất giác Momo mới nhận ra hiện tại chỉ còn hai người họ đang ngồi dưới ghế đá để chờ "lũ tạp nham" kia. Một cảm xúc lan tỏa râm ran khắp gương mặt, lồng ngực Momo lại vang lên những tiếng đập mỗi lúc một nhanh hơn.

Cô đang ở kế bên Todoroki, một người cô thầm ngưỡng mộ, thầm tin tưởng.

Và cũng là người mà cô không thể nào rời mắt dù là trong cơn mơ...

- Yaoyorozu, ăn chứ? - Giọng nói trầm ấm đến vô cùng, như từng nốt nhạc trong bài đồng dao ca lên đẹp đẽ, khiến Momo cảm tưởng vẫn còn lưu lại ngàn lần thanh âm ấy.

Đôi mắt nửa xanh nửa đen. Trong vắt như bầu trời và cũng thật tăm tối như khoảng lặng trong chính bản thân Todoroki, vết sẹo kéo dài đến mang tai mang một nỗi buồn da diết, âm vang và lạnh lẽo.

Mái tóc đỏ và trắng, lay động theo làn gió.

Todoroki ân cần đưa chiếc bánh bao đang ăn được một mẩu cho Momo, cô nhẹ nhàng đón lấy mà không biết rằng bất giác trên môi đã vẽ nên một nụ cười ôn nhu và rạng rỡ.

- Cảm ơn rất nhiều, Todoroki san.

Shouto cười nhẹ, khẽ gật đầu, cậu dịu dàng dùng nửa bên phải của mình dựa vào người Momo một cách vô thức - Để tớ hạ nhiệt cho cậu...

Biểu cảm Momo đông cứng lại trong khoảnh khắc đó, gò má đồng thời ửng lên một cách bất tự nhiên, lồng ngực lại càng vượt quá tiến độ, bất giác cô chẳng thể phản ứng được gì.

Mùi hương nam tính, tinh khôi và cũng thật mãnh liệt xộc vào khứu giác cô, quyện vào nhau, ngọt ngào và cũng thật se sắt.

Làm sao để chạm được vào trái tim của cậu, Shouto?!...

-----------------------------------------------------------
Chú thích:

*Bungee: tên một trò chơi cảm giác mạnh, thả mình từ độ cao rất caoooo so với mặt nước rồi đong đưa trong không khí--- ( tớ khó giải thích quá huhu).

-----------------------------------------------------------

Xong chương 1 rồi đâyyyyyyyy

Phù, thực sự khá ngắn luôn :'( nhưng do tớ muốn kéo các chương ra ... ( ham hố thật), với lại rất lười để viết thật dài nữa

Cảm ơn mọi người rất nhiềuuuuuu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net