Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có nhiều cư dân mạng đánh giá không tốt, nhưng đương nhiên, cũng có rất nhiều khán giả lên tiếng giúp họ.

"Thực ra cũng rất tốt, tôi cảm thấy chương trình này rất thú vị mà."

"Đúng, vẫn khá chân thực mà, ngoại trừ cái mặt mộc sáng sớm của Bạch Ngọc..."

"Tôi ủng hộ, cuộc sống hàng ngày của tổng giám đốc chỉ có công việc công việc, người chân chính được hưởng thụ chính là... chó con nhà anh ấy haha."

"Tôi cũng cảm thấy gameshow này rất hay, tôi không quá để ý có kịch bản hay không, chỉ cần vui vẻ là được rồi, đâu nhất thiết cần tình cảm chân thật đâu?"

...

Bên cạnh những lời chỉ trích của người hâm mộ, những người khác lên tiếng giúp đỡ cũng không nổi bật lắm trong cuộc chiến này, hơn nữa dù có nói đỡ giúp, nhưng họ cũng cảm thấy là... có kịch bản.

Chỉ là bọn họ không thèm để ý có kịch bản hay không thôi.

Đúng lúc này, Weibo của "Ngôi sao nổi tiếng" rốt cuộc cũng phát ra một tin tức.

[Nhấn mạnh một lần nữa, "Ngôi sao nổi tiếng" tuyệt đối không dùng kịch bản! Phiên bản mở rộng là hình ảnh từ lúc cameraman tiến vào biệt thự quay lại, tám giờ tối mai, video uncut sẽ được phát sóng chính thức trên Apple TV vào tám giờ tối ngày mai, xin quý vị đón xem! Còn về "vành mắt đen" của Chi Chi ở tập một, sẽ có "sự thật" trong tập hai "Cuộc sống thường ngày của ngôi sao nổi tiếng" chắc chắn sẽ thỏa mãn mọi người, rất đáng mong đợi! Chờ mong.jpg]

Tin tức này vừa phát ra, có người mua, có người không mua.

Người đã mua biểu thị.

Ê-kíp dám nói như thế, chắc là tập hai sẽ có đáp án chứ? Nếu không khán giả sẽ báo cáo chết bọn họ mất.

Hơn nữa, lại còn có cả bản uncut, dám đăng lên quá trình quay phim, vẫn khá đáng tin.

Người không mua biểu thị.

Ha ha, chỉ là muốn chúng ta cống hiến tỉ lệ view thôi!

Sau tập một đến tuần sau, thời gian lâu như vậy chắc chắn họ đã nghĩ ra cho chúng ta một "đáp án", cũng có thể đoán được, không phải Hạ tổng sẽ sắp xếp người ở sẵn trong nhà tắm sao, video "không biên tập" chính là chó con đi vào rồi đi ra, sau đó Hạ tổng cho người vẽ vành mắt đen cho chó con, chó con lại đi vào nhà tắm... Không liên quan gì tới ê-kíp, "giải thích" rất hoàn mỹ, cực kỳ giả tạo.

Đại diễn Chương: "..."

Ông ta hít sâu một hơi, yên lặng tự nói với mình: "Rất tốt, bọn họ càng nghĩ như thế, đến tuần sau xem cái "sự thật" mình muốn vạch trần rồi, đến lúc đó sẽ biết sự trong sạch của ê-kíp, hơn nữa còn kéo thêm hiệu ứng cho chương trình nữa."

Dù sao...

Ai mà ngờ là chó con sẽ tự trang điểm chứ, ai cũng không nghĩ đến, gần như chưa bao giờ có tiền lệ!!

Thế nhưng!

Vẫn còn có chút ấm ức!

Mặc dù trong giới giải thí có không ít hiểu lầm, nhưng mỗi lần đối mặt với "oan ức" như vậy, vẫn khiến cho dân tình phẫn nộ!

Ông ta ngồi dậy, mở máy tính ra, bật video uncut của Hạ tổng và Chi Chi.

Không thể tức giận nữa, vẫn nên xem chó con để giải tỏa tức giận thôi.

Cùng lúc đó, rất nhiều người đọc hot search "gấu trúc Chow Chow", sau đó xem xong video biên tập, không nhịn được mở chương trình ra, xem cún con gấu trúc này.

Khương Phỉ đã xem tới xem lui nhiều lần, cuối cùng, cô ta không nhịn được, nhảy từ trên ghế sofa xuống.

Vài bước đã chạy tới chỗ cách đó không xa, túm lấy Nhị Cáp đang phá phách rồi chỉ vào Mạc Linh Chi trên máy tính bảng, quát...

"Em nhìn em xem! Em nhìn người ta xem!!"

"Sao lúc nào em cũng gây chuyện thế hả!! Em nhìn người ta đáng yêu, ngoan ngoãn thế kia, không hề phá phách gì cả, còn thông minh tri kỷ nữa."

Khương Phỉ rít gào.

Husky lúc đầu hờ hững, sau đó tưởng chủ nhân muốn chơi với mình, đang định đánh gục chủ nhân xuống, lại nhìn thấy trên máy tính bảng, Mạc Linh Chi đang vui sướng trượt từ trên cầu thang xuống...


Đôi mắt Nhị Cáp nhìn thẳng tắp.

Chó tình trong mộng đây rồi!!!

Khương Phỉ đập nó một cái rồi quát: "Em nhìn người em là cái dạng gì, em nhìn người ta đáng yêu thế nào, nếu em là một đứa thông minh hiểu chuyện chỉ bằng một nửa em ấy, không biết là chị bớt lo đi bao nhiêu rồi!"

Nhị Cáp khinh bỉ nhìn cô ta một cái: "Gâu!"

Sao chị không mua cho em công viên nhỏ mà người nhận nuôi của cô ấy mua cho cô ấy đi?

Đương nhiên Khương Phỉ không hiểu ý nó, tiếp tục bắt đầu rít gào với Nhị Cáp, Nhị Cáp xoay người chạy vội, cô ta nhanh chóng đuổi theo, con chó lớn chạy nhảy trong phòng, đụng vào rất nhiều đồ đạc.

"A a a, cho tôi một con như Chi Chi đi!!" Khương Phỉ phát điên.

"Gâu!" Nhị Cáp biểu thị đồng ý.

-

Nhưng mà, Mạc Linh Chi và Hạ Vân Trù cũng không biết ở chân trời góc biển có vô số người đang nghĩ về họ.

Hạ Vân Trù tự cắt bánh ngọt, anh một nửa Mạc Linh Chi một nửa, hai người ngồi trên bàn thoải mái ăn.

Anh nhìn cô, đáy mắt tràn đầy ý cười.

Trước đây, anh sẽ không vào trong bếp, ăn cái gì đều có đầu bếp sắp xếp, anh không đặc biệt thích cái gì.

Càng không tự làm bánh ngọt cho bữa khuya.

Lần gầy đây nhất anh ăn bánh ngọt là từ năm anh mười tuổi, khi đó anh ở cùng với ông bà ngoại và mẹ ở tiểu khu cũ kỹ, lúc anh sinh nhật, mẹ sẽ tự làm bánh cho anh, ông ngoại và bà ngoại vây quanh anh, hát bài hát chúc mừng sinh nhật...

Từ sau khi bọn họ qua đời, anh cũng không ăn bánh ngọt nữa.

Bánh ngọt gì cũng không ăn.

Hạ Vân Trù đưa tay ra, lau đi những mảnh vụn lấm lem trên mặt Mạc Linh Chi, giọng nói bất đắc dĩ: "Nhóc ăn chậm một chút, đừng gấp."

Thực ra bánh ngọt vẫn ngon như vậy, giống như trước kia.

Ăn xong bánh ngọt, Mạc Linh Chi đắc ý lè lưỡi li3m mặt, sau đó lao về phía Hạ Vân Trù, được anh đón lấy.

Cô nâng chân đạp đạp, xoay người, móng vuốt nhỏ rụt lại, vừa duỗi ra rồi lại nắm lại.

"Áu!" Đi thôi!

Hạ Vân Trù hiểu rõ ý cô, đây là mệnh lệnh mau chóng đi tắm còn đi ngủ.

"Hiểu rồi." Anh cười trầm thấp ra tiếng.

-

Đương nhiên, có người vui vẻ, nhưng cũng có người không vui vẻ như vậy.

Nhà Cam Vũ Quyên.

"Vẫn không được sao? Ngay cả chuyện tình yêu cũng không được lên đầu đề? Có phải tôi thật sự sắp hết thời không?" Cam Vũ Quyên thở dài, khá bất lực.

"Không phải, Vũ Quyên đừng đoán mò, chúng ta vốn dĩ không đi trên con đường lưu lượng, cô nhìn người sau đi, mười Bạch Ngọc gộp lại cũng không sánh nổi cô." Người đại diện nhẹ giọng khuyên nhủ.

Cam Vũ Quyên mệt mỏi day huyệt thái dương: "Nhưng cô xem, ngay cả Hạ tổng Hạ Vân Trù xưa nay không gia nhập giới giải trí, sau khi phát sóng, nhiệt độ bản thân còn cao hơn cả tôi..."

"Anh ta dù sao cũng là người đứng thứ năm trong top vua kim cương, ông chủ lớn của Hoa Minh, con trai độc nhất nhà họ Hạ, mọi người tò mò về anh ta cũng là điều bình thường."

"Vậy còn con chó của anh ta thì sao? Chó cũng sắp hot bằng tôi rồi." Cam Vũ Quyên bất đắc dĩ.

Người đại diện: "..."

Cô ta nhất thời nghẹn lời, một lát mới nói: "Chỉ là một con chó mà thôi, đừng để trong lòng, sau khi tập một phát sóng, có cô và Tiểu Dương cùng nhau, tình yêu chị em đang là một mánh lới quảng cáo, nhiệt độ nhất định sẽ rất cao, sẽ thu hút rất nhiều fan CP."

"Không phải ê-kíp có sắp xếp sao? Chắc chắn khán giả rất muốn xem ê-kíp và Hạ tổng giải thích thế nào về "vấn đề kịch bản", tôi thật sự có thể leo lên chủ đề sao?" Cam Vũ Quyên hỏi.

Người đại diện cũng nhíu mày, vẫn nói: "Hình như bên phía Ảnh Đế Trương Dương Triết, con trai của anh ta cũng xuất hiện trên màn ảnh..."

"Cái đó cũng không lên được đầu đề." Cam Vũ Quyên thở dài.

"Cũng không hẳn, con trai anh ta đã không còn là bí mật từ sớm rồi, hầu như tất cả cộng đồng mạng đã ngầm thừa nhận chuyện này."

Dừng một chút, người môi giới đứng lên nói: "Tôi giúp cô thả ra chút tin tức trước, đến lúc đó anh ta chắc chắn không cướp được vị trí top chủ đề của cô, tin tôi đi."

Người đại diện vội vàng đi mất, trong mắt Cam Vũ Quyên mang theo chờ mong.

Nhà Trương Dương Triết.

"Anh Dương Triết, anh thật sự muốn dẫn Tụng Hạo lên chương trình à?" Một người bạn hỏi.

Trương Dương Triết gật đầu: "Chung quy tôi cũng phải suy nghĩ cho nó, làm một ngôi sao nhỏ tuổi cũng tốt, sau này lớn lên tôi sẽ lót đường cho nó. Trong giới bây giờ, đàn anh lớn tuổi càng ngày càng khó lăn lộn, anh dẫn nó theo cũng tốt hơn."

"Vậy thì chúc anh Dương Triết tuần sau có thể lên top chủ đề như dự định, có khi còn bùng nổ ý chứ."

Người bạn kia cầm ly rượu lên: "Cam Vũ Quyên tìm một bạn trai ít tuổi, mượn tình yêu để quảng bá, muốn cướp chủ đề của anh Dương Triết, đó là điều không thể."

Trương Dương Triết cũng nở nụ cười, giơ ly rượu lên cụng một cái.

Nhà Bạch Ngọc.

"Tức chết mất, tức chết mất, tại sao hot search của họ đều hay, đến phiên tôi lại thành như vậy?" Bạch Ngọc tức giận đập đồ đạc.

Trần Bình rụt cổ lại đứng trong góc tối.

Người đại diện anh Trương cau mày: "Em xem thử em đã làm cái gì? Vừa rời giường đã trang điểm, em thấy mình rất hoàn mỹ sao?!"

Bạch Ngọc cứng đờ, một lát lại mở miệng: "Tối hôm trước em ngủ không ngon... Hôm đó trạng thái da của em không tốt, nếu như bị quay mặt mộc thật mới thật sự gay go."

Anh Trương thở dài: "Quên đi, anh chẳng buồn nói với em nữa, sau tập một em cũng chả có chủ đề gì, Trương Dương Triết và Cam Vũ Quyên còn đang tụ lực, chỉ có một mình em là tiểu hoa đang hot, vậy mà lưu lượng còn không bằng họ!"

Trong mắt Bạch Ngọc loé lên một tia tức giận.

Anh Trương nhìn cô ta, không thể nhịn được nữa nói: "Em cũng đừng để đến lúc nhân khí cũng không bằng con chó!"

"Anh Trương nói hơi quá rồi, lại mang con súc sinh so sánh với em?" Bạch Ngọc không thích: "Anh yên tâm đi, sắp quay tập ba, em chắc chắn sẽ không để họ hạ thấp em!"

"Anh cảnh cáo lần thứ hai, phải chú ý hành động đúng mực."

"Biết rồi, Cam Vũ Quyên và Trương Dương Triết đều là người sắp hết thời, Hạ Vân Trù lại mới vào giới giải trí, bây giờ lưu lượng mới là nhất, anh Trương yên tâm đi. Sau này cũng đừng so sánh em với một con chó? Lẽ nào độ nổi tiếng của em còn không bằng con chó à?" Bạch Ngọc nhíu mày.

Anh Trương thở dài: "Nhất định phải nhanh chóng xào chút nhiệt độ đi, mấy đại ngôn của chúng ta còn chưa bàn bạc xong đâu... Chỉ cần em có lưu lượng và độ nổi tiếng, tất cả đều dễ nói chuyện."

Cũng không biết tại sao gần đây vận may của Bạch Ngọc rất kém.

Rõ ràng Trương Diệu Vi tạm thời bị đóng băng, lẽ ra mấy hợp đồng phải tới tay Bạch Ngọc, nhưng lại cứ vì vài nguyên nhân mà không bàn xong xuôi được, lại còn không bằng Trương Diệu Vi lúc trước!

Thật không biết đụng phải cái vận xui gì.

Hi vọng mọi thứ chỉ là trùng hợp.

Nhà Tô Ức.

"Anh còn xem bao lâu nữa?" Trợ lý bất lực.

Tô Ức: "À, xem lại chút nữa, con chó này quá đáng yêu."

"Đáng yêu đến mức anh xem tới ba lần cơ à!!" Trợ lý lắc đầu.

Tô Ức nháy mắt mấy cái: "Lúc nào quay tập ba vậy? Hạ tổng có dẫn theo Chi Chi không? Tôi nhất định phải nựng Chi Chi."

Trợ lý: "..." Trúng độc.

Trợ lý: "À, bảy ngày nữa sẽ quay tập ba, tập bốn."

-

Bảy ngày sau

Tối hôm đó tập hai "Ngôi sao nổi tiếng" sẽ phát sóng, mà cùng ngày đó sau khi ăn sáng xong, các khách mời sẽ đi theo ê-kíp tới biệt thự cạnh biển, ở đó ba ngày, quay tập ba và tập bốn.

Trước khi sắp xếp cái này đã hỏi qua ý kiến của Hạ Vân Trù, anh rất bận nhưng Mạc Linh Chi lại cảm thấy rất hứng thú với biển, cho nên anh quyết định dẫn cô tham gia, coi như dẫn cô ra ngoài chơi.

Ngày hôm đó, hiếm khi cô dậy rất sớm.

Đi biển đó!

Trước giờ cô vẫn sống trên núi, chưa từng nhìn thấy biển!

Hiếm khi cô dậy sớm như thế, mặc dù Hạ Vân Trù vẫn còn đang ngủ cô đã lén lút thò đầu lông xù ra khỏi chăn.

Mạc Linh Chi vểnh tai lên, cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài.

Rất tốt, không có ai.

Ngày đó sau khi xem đoạn video phát sóng đó, cô đã có chút hiểu rõ đối với việc "lên TV".

Mấy người đi theo cô có thể sẽ quay lại những gì cô đã làm sau đó phát lên TV để cho mọi người cùng xem.

Lúc biết việc này, Mạc Linh Chi vô cùng sợ hãi.

Nhưng cô đã nhanh chóng phản ứng lại.

May mà cô đã lén lút tiến hành nguỵ trang bản thân!!

Nghĩ đến đây, Mạc Linh Chi nhếch môi nở nụ cười, bọn họ nhất định không đoán được... cô lại có thể thông minh như vậy!

Nhếch miệng cười chỉ được ba giây, sau đó cô lập tức xụ xuống.

Ngày đó người nhận nuôi ở công ty, bọn họ cũng đi theo cô...

Cho nên, quá trình cô làm mất mặt "gấu trúc" chắc chắn đã bị quay lại!

Suy đoán này làm cô ưu sầu ba ngày.

Nhưng hôm nay, cô không thể "đắm chìm" trong sự bi thương nữa, cô nhất định phải cứu vãn lại hình tượng bản thân, nhất định phải tìm lại mặt mũi mà cô đã ném mất.

Chính cái "giấc mơ" này đã đánh thức cô rời giường vào buổi sáng!

Thừa dịp những người này còn chưa tới, Mạc Linh Chi lén lút xuống giường, nhón chân lén la lén lút vào nhà tắm.

Ngay sau đó, tiếng mở cửa nhà tắm vang lên.

Hạ Vân Trù mở mắt ra, ngồi dậy khỏi giường, sau đó nhìn hướng nhà tắm, bất đắc dĩ xoa đầu.

Ở hướng đó, có một cái máy ghi hình đã theo cô vào phòng tắm.

Cô cực kỳ thông minh.

Nhưng cô cũng không biết, có một từ gọi là...

Lòng, người, hiểm, ác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net