Q1- Chương 25: Thị trấn Siren (25)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
người chơi đang nắm giữ ưu thế rất lớn, điều này đã gây ảnh hưởng lớn đến game. Để làm yếu đi ưu thế của người chơi nhằm lấy lại sự cân bằng, thời tiết sẽ có biến đổi, đề nghị người chơi chuẩn bị sẵn sàng.]

[Chuyển đổi thời tiết: Nhiều mây → Mưa lớn】

Trời bất ngờ đổ mưa tầm tã, từng hạt mưa to như hạt đậu rơi lộp độp xuống mặt đất khiến cho bụi văng lên, đồng thời tạo ra những vũng nước đọng, trong nháy mắt, Bạch Liễu bị xối cho ướt sũng cả người.

Một bàn tay hắn nắm lấy xe đẩy, tay kia đưa lên trán vén phần tóc mái ướt nhẹp lên, nước mưa từ đuôi tóc nhỏ từng giọt lên lông mi của Bạch Liễu, sau đó trượt xuống mặt đất.

Thế giới trước mắt biến thành một tấm màn trắng mịt mờ trong cơn mưa.

Bạch Liễu bị nước mưa giội rửa trở nên vô cùng chật vật, nhưng đám thủy thủ phía sau vẫn bám sát không tha lấy một giây, chúng ngước đầu há miệng nuốt nước mưa ừng ực.

Dường như nhờ vào việc uống nước mưa mà bọn chúng được nạp thêm một loại năng lượng nào đó, mặt mũi bọn nó trở nên kỳ dị khác thường, mang cá bên mép dựng đứng lên, màng thịt dần mọc ra giữa những kẽ ngón tay, đôi con ngươi toả ra ánh sáng màu xanh lục, chúng bắt đầu từng bước từng bước tiếp cận Bạch Liễu.

Bên vệ đường, vài pho tượng sáp người cá vốn đang đang náu mình trong bóng tối cũng bắt đầu kéo đến gần hơn, đuôi cá màu trắng thạch của bọn chúng như sống lại trong màn mưa, nó quét tới quét lui trên mặt đất một cách trơn tru như thể được bôi dầu, nhìn qua chẳng khác gì đang bơi dưới nước thật, tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với trước đó.

Đồng thời, biểu cảm trên mặt đám tượng cũng dần thay đổi từ nụ cười 'công nghiệp' sang dữ tợn điên cuồng, những vết nứt màu xám đen từ tròng trắng mắt dần lan ra toàn thân, lớp vỏ sáp hình người ở nửa thân trên dần trôi đi, vẻ ngoài của bọn chúng trông cành giống với một loài cá kì lạ nào đó sống nơi biển sâu.

Mi mắt của Siren King đang nằm trên xe đẩy khẽ rung lên hai cái, nước mưa thoải mái chảy xuống cái đuôi cá nhầy nhụa của anh ta, cuốn trôi đi những chất lỏng còn sót lại, lớp vảy màu xanh bạc bắt đầu đóng mở, toả ánh sáng lấp lánh trong màn mưa.

Bạch Liễu lấy đồng xu dùng để quản lý trò chơi trên cổ quét qua đám quái vật này một lượt:

[Tên quái vật: Tượng sáp nhân ngư (Được nước mưa cường hóa, tốc độ di chuyển trên đất liền tăng nhanh, lực uy hiếp của Siren King bị hạ thấp, lực công kích tăng mạnh).]

[Tên quái vật: Thủy thủ người cá (Được nước mưa cường hóa, tốc độ di chuyển trên đất liền tăng nhanh, lực uy hiếp của Siren King bị hạ thấp, lực công kích tăng mạnh).]

[Tên quái vật: Siren King (Nước mưa không có tác dụng cường hóa với y, nhưng vì chất lỏng mê dược được rửa sạch bớt phần nào, thời gian thức tỉnh sẽ rút ngắn lại, trong vòng ba tiếng tới, Siren King sẽ tỉnh dậy, đề nghị người chơi mau chóng đẩy nhanh tiến độ).]

Bạch Liễu nhìn lướt qua bảng thông tin trước mặt một lượt, nói: "Trò chơi này khốn nạn phết nhỉ, chơi không lại nên đi bày trò làm khó."

"Mà độ khó tăng lên có ít đâu, đã cường hoá toàn bộ quái vật thì thôi đi, còn rút ngắn thời gian vượt ải, trận mưa lớn này còn hạn chế tốc độ di chuyển và cảm giác về phương hướng của mình, bảng chỉ số cũng bị tụt nữa, dưới tình huống vừa bị truy đuổi vừa bị dồn vào thế yếu như thế này, người chơi rất dễ đi đời..."

"Nhưng cũng không phải là không thể chơi được." Bạch Liễu đột nhiên vươn tay vuốt lớp tóc mái đang không ngừng nhỏ nước xuống cản trở tầm nhìn ra phía sau.

Nước mưa trượt xuống theo khuôn cằm hắn, bộ quần áo ướt sũng càng lúc càng dính chặt vào người, hơn nữa, tiết trời hiện tại đang đổ mưa to tới mức gió thổi không lọt, khiến cho Bạch Liễu cảm thấy hơi khó thở.

Hắn tháo cúc áo trên cùng của chiếc sơ mi trắng ướt đẫm ra, rồi đột nhiên nâng mí mắt lên, cười nhạt: "Hi vọng phần thưởng cuối cùng trò chơi sẽ xứng đáng với công sức mà tôi đã bỏ ra, tôi không muốn chơi một con game với mấy thứ phần thưởng bèo bọt."

[Nếu như bạn có thể giành chiến thắng, quà thưởng mà trò chơi chúng tôi đưa ra chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng, nó nhất định có thể thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ trong lòng bạn.]

Bạch Liễu nghe thế liền mỉm cười: "Vậy cảm ơn phần thưởng của mày trước nha."

Từ giọng điệu đến thái độ của hắn đều tỏ vẻ 'đó là chuyện đương nhiên', cứ như đã thật sự nắm trong tay những món quà thưởng đến từ hệ thống trò chơi, nhưng đám người đứng trước TV lại đồng loạt cảm thấy rất choáng váng trước nội dung cuộc trò chuyện này.

Bởi vì được đề cử leo lên vị trí quảng bá ở sảnh trung tâm thuộc khu Một Người Chơi, TV nhỏ của Bạch Liễu đã thu hút được thêm không ít khán giả mới, còn một số khác lại kéo nhau đến nhờ mánh lới quảng cáo 'Mục Tứ Thành đang xem TV nhỏ của một lính mới'.

Đám người này không được xem một loạt các quy trình chơi hết sức đẳng cấp của Bạch Liễu trước đó, chỉ thấy được một đoạn livestream ngắn ngủn khi hắn leo lên bảng Siêu Đề Cử, đối với tình huống Bạch Liễu đang bị dồn vào cảnh cửu tử nhất sinh mà còn có thể phát ngôn ra mấy lời nghe tự tin đến thế, nhất thời họ đều cảm thấy cạn lời:

"Tôi còn tưởng Mục Thần đang xem người giỏi như nào, không ngờ lại là cái loại mặt hàng này, quái vật thì được cường hoá, bảng chỉ số thì bị giảm xuống, thời gian vượt ải còn bị rút ngắn, thế mà còn đứng đấy nói nhăng nói cuội được, tôi bó tay luôn."

"Trước đó tôi thấy dân trên diễn đàn thi nhau thổi phồng lên, tới xem mới biết hoá ra là cái dạng này, cũng chỉ đến thế mà thôi, chả hiểu sao lại được đề cử lên vị trí quảng bá thế nhỉ, nhờ gương mặt kia hả?"

Một vài người quay lại bênh vực Bạch Liễu, đại bộ phận trong số họ đều theo hắn từ khu Một Người Chơi đến tận đây:

"Tɦασ mé nhà nó, gom đủ ba trang sách quái vật mà còn kém á? Thế chắc mày chơi game giỏi lắm nhỉ? Có bản lĩnh thì lấy nhật ký trò chơi ra đưa cho mọi người nhìn thử coi mày tập hợp đủ được mấy trang sách quái vật rồi."

"Đâu, đứa nào vừa mở mồm ra gáy là mình mạnh hơn Bạch Liễu nào? Ố, một đám không có nổi 10 điểm donate, ok fine."

Người chơi có thể kiểm tra số điểm donate của nhau, lời như vậy chẳng khác gì chọc vào ống thở của đám người mới vừa chế giễu mỉa mai Bạch Liễu, châm ngòi khiến cho cuộc cãi vãi ngày càng trở nên gay gắt hơn.

Hai bên chẳng ai chịu nhường nhau câu nào, cuộc đâu võ mồm diễn ra vừa gay cấn vừa sôi nổi.


Vương Thuấn ở bên cạnh lặng im không nói một lời, chỉ mải dùng ánh mắt lo lắng nhìn Bạch Liễu trong TV nhỏ.

Hắn quả không hổ danh là con người sở hữu giá trị may mắn bằng không, dù có ở trong game hay ngoài đời thì cũng vẫn là mục tiêu bị nhắm tới.

Hơn nữa còn bị loại khán giả xấu tính cay nghiệt nhất trong toàn bộ hệ thống chĩa mũi dao vào.

Vương Thuấn nhìn đám khán giả trước mặt, rồi không nhịn được thở dài một hơi. Đây là một trò chơi có chế độ công hội (guild), nhiều người ỷ vào việc mình có công hội chống lưng nên thoải mái đi gây chuyện khắp nơi, dù trình độ của bản thân chẳng phải thuộc hàng cao siêu gì, thế nhưng, họ lại hết sức cay nghiệt đối với những người có tiềm năng hoặc có thể đạt được vị trí quảng bá, nên ngày ngày đều chỉ chăm chăm nghĩ trăm phương ngàn kế để giẫm chết những người đó.

Đám khán giả mà Bạch Liễu gặp phải lại vừa hay chính là đám người như thế.

---

[Có 32 người like TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu, 89 người follow, 0 người donate, 3807 người dislike TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu.]

[Trong vòng một phút, TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu đã nhận hơn ba nghìn dislike, nếu lượng dislike vượt qua con số năm nghìn, người chơi sẽ nhận được danh hiệu Chúa Bị Ghét.]

[Xem ra mọi người đều chỉ hận không thể đá đít bạn ra khỏi đây, à đâu, là chết ở chỗ này mới phải á.]

[Vị trí quảng bá được tiến cử ở đại sảnh trung tâm, thuộc khu Một Người Chơi của người chơi Bạch Liễu sắp hết hạn.]

---

Vương Thuấn nhìn thông báo của hệ thống rồi thở dài một hơi, quả nhiên mọi chuyện rồi cũng sẽ tiến triển đến nước này.

Những khán giả đi theo Bạch Liễu từ phân khu dưới lên đây tức đỏ cả mắt, ngược lại, đám người ghen tị với vị trí quảng bá ở sảnh trung tâm mà hắn đạt được thì lại dương dương tự đắc.

Đúng lúc ấy, có người kinh ngạc thốt lên một tiếng: "Bên này có người chơi mới lên được vị trí quảng bá bên rìa sảnh trung tâm nè!"

Lại có một người khác, trước đó là Bạch Liễu, hiện tại là ai đây.

Vương Thuấn nghi hoặc ngó sang, phát hiện đó là một người chơi đang cầm cây đuốc cháy và Bong bóng khí.

Người này đang ngụp lặn trên mặt biển, dùng cây đuốc xua xua lũ thủy thủ người cá bám theo phía sau, bên tay phải của cậu đang cầm một bộ xương người cá, là xương real trắng ơn ởn của Yêu nữ Siren, chứ không phải phiên bản Siren King như Bạch Liễu gặp phải.

Rõ ràng người chơi này cũng bị dị hoá, gương mặt cậu bị bao trùm bởi vảy cá, nửa người dưới đã sắp biến thành đuôi, bắp chân hợp lại với gót chân rồi biến mất, giúp cho cậu có thể bơi ở trong nước nhanh hơn.

Người đó hẳn là cũng đang đánh tới phần mở đầu của chương cuối, chỉ cần đưa yêu nữ Siren về đáy biển nữa là xong.

Tỉ lệ sống sót của hắn cao hơn rất nhiều so với Bạch Liễu đang bị kẻ địch bao vây bốn phương.

Điều ấy khiến cho những kẻ thuộc công hội kia càng thoải mái cười nhạo hơn.

"Cười chết tôi rồi, không phải mấy người vừa thổi phồng cái con hàng tên Bạch Liễu này lên tận mây xanh hả? Cậu lính mới đi theo phương pháp truyền thống bên này chắc chắn vượt ải trước Bạch Liễu của mấy người luôn nè!"

"Tên Bạch Liễu này chỉ giỏi ra vẻ thôi, khuyên mấy người nên đi xem video chính thức của các đại thần ý, tiêu xíu tiền đi xem hàng chất lượng còn hơn là coi livestream free của nó."

"Đi thôi đi thôi, người chơi của công hội cấp cao như chúng ta đây chấp làm gì cái loại này, đừng xem nữa, lãng phí thời gian."

Không ít người nối đuôi nhau rời khỏi khu vực live của Bạch Liễu, vị trí gần TV nhỏ bị người bu dày đặc trước đó rất nhanh đã trở nên trống trải, Vương Thuấn thở dài một hơi, định chen tới vị trí đó, vị trí vốn có của hắn, nhưng vì có quá nhiều người nhích lên nên lại bị đẩy ra.

[Có 7060 người bỏ xem TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu, trong đó có 3900 quay sang xem TV nhỏ của người chơi mới bên cạnh.]

[Biểu hiện của người chơi Bạch Liễu kém quá đi à, không ai coi cũng chẳng ai like, còn bị dislike nhiều nữa, bạn ở vị trí này chỉ có thể nhận những lời phỉ báng thôi, hệ thống đã đề cử bạn cảm thấy thất vọng lắm luôn, quyết định tiến hành trao đổi vị trí quảng bá của người chơi Bạch Liễu và người chơi mới bên cạnh.]

Vương Thuấn ngẩn người, thông báo của hệ thống tức thì bắn ra:

[Người chơi Bạch Liễu rơi xuống vị trí mở rộng bên rìa sảnh trung tâm.]

[Người chơi Mộc Kha bay lên vị trí siêu đề cử ở sảnh trung tâm, khu Một Người Chới.]

Bạch Liễu mới lên chưa được mười phút đã rớt cái oạch xuống.

Vương Thuấn cùng với lượng khán giả ít ỏi còn lại tiếp tục đi theo xem TV nhỏ của Bạch Liễu, trong đó, có một người đội mũ khỉ trông rất quái lạ cũng đứng ở hàng đầu để xem giống hắn, đồng thời hấp dẫn sự chú ý của Vương Thuấn.

Hắn liếc nhìn người nọ bằng ánh mắt kì dị.

Đối với lần lên voi xuống chó này của Bạch Liễu, thân là khán giả trung thành luôn dõi theo, Vương Thuấn cảm thấy cõi lòng mình đầy thổn thức.

Vì thế, hắn nhích tới gần người nọ bắt chuyện: "Sao cậu theo tới đây? Cậu cũng thích Bạch Liễu à?"

Người đội mũ khỉ hơi nâng vành mũ lên, để lộ đôi mắt đỏ sậm trông rất giảo hoạt: "Bởi vì tôi nghe nói người này có thể thay thế tôi, năng lực của anh ta hẳn là không chỉ có thế này."

Bạch Liễu thay thế ai cơ? Vương Thuấn sửng sốt, sau đó liền định thần lại ngay tắp lự, hắn suýt chút nữa hô lên thành tiếng vì quá ngạc nhiên.

Mục Tứ Thành nhanh chóng thủ thế ra hiệu 'suỵt', rồi tiếp tục hạ thấp giọng cười nói:

"Trước đấy không phải anh ta chơi tốt lắm à? Ba trang sách quái vật, trừ bản thân tôi ra, đây là lần đầu tiên tôi được thấy một người khác có thể gom được nhiều đến nhường này. Hơn nữa, nếu như trang cuối cùng không phải Siren King, tôi tin là anh ta đã thu thập đủ lâu rồi."

"Cái tên này không phải đang làm màu đâu, anh ta thực sự rất mạnh đấy." Mục Tứ Thành nghiêng đầu nhìn TV nhỏ của Bạch Liễu, trên mặt mang theo ý cười: "Tôi cũng chưa từng thấy chuyện hệ thống vì để hạ ưu thế của người chơi xuống mà làm đến nước này."

"Hệ thống nói đây là vì sự cân bằng của trò chơi, nếu nói như vậy, người chơi tên Bạch Liễu này cần phải bị suy yếu tới mức đó thì trò chơi mới lấy lại được cân bằng, người mạnh như thế này, thế mà lại có kẻ cảm thấy anh ta sẽ không qua cửa được..."

"Nói thế nào nhỉ." Mục Tứ Thành khẽ cười một tiếng: "Đám người chơi thuộc công hội lúc nào mà chả tự cho mình là nhất, đúng là một lũ hề chúa."

[No 4 bảng xếp hạng Tân Tinh: Người chơi Mục Tứ Thành tiến vào xem TV nhỏ của Bạch Liễu.]

[Mục Tứ Thành like TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu, xem ra người này có ấn tượng rất tốt đối với người chơi đó nha~]

[Mục Tứ Thành đã sử dụng quyền hạn của người chơi No.4 bảng xếp hạng Tân Tinh, đề cử TV nhỏ của người chơi Bạch Liễu lên phòng livestream của riêng mình, sắp có rất nhiều khán giả đến xem đó ~]

Vương Thuấn ngây ra như phỗng, một lúc sau mới phản ứng lại, hắn hỏi Mục Tứ Thành với vẻ khó hiểu: "Nếu Mục thần đã cảm thấy Bạch Liễu là người mạnh, vậy vì sao vừa nãy cậu không nói? Tại sao phải đợi tới khi cậu ấy rơi xuống khu rìa mới tiến cử?"

Nếu như lúc nãy Mục Tứ Thành chịu đứng ra nói những câu này, không chừng Bạch Liễu còn có thể bảo vệ được vị trí quảng bá siêu đề cử, hàng đại thần như Mục Tứ Thành mà chịu mở miệng, thì người mới như Bạch Liễu sẽ rất có lợi.

Mục Tứ Thành nhếch miệng cười, cậu đánh mắt sang liếc Vương Thuấn một cái: "Nhưng tôi chính là đang chờ anh ta rơi xuống khu rìa đó."

"Đối với kiểu người chơi cứng cỏi như này, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi sẽ tốt hơn thêu hoa trên gấm gấp mấy lần, mục đích mà tôi chịu tiến cử, là vì muốn anh ta nợ tôi một ân tình."

Vương Thuấn bị sự vô sỉ của Mục Tứ Thành làm cho nghẹn lời, hắn thật sự không tài nào hiểu được cái vị Mục Thần trong truyền thuyết này.

Bộ dạng của Mục thần hiện tại không hề giống dáng vẻ lạnh lùng sấm rền gió dữ mà hắn thường thấy trong trò chơi.

Da mặt đúng là vừa dày vừa vô sỉ.

---

Bạch Liễu vẫn chẳng hề hay biết chuyện gì diễn ra ở bên ngoài hết.

Sau lưng hắn là đám tượng sáp và thủy thủ người cá đang đuổi theo với tốc độ cực nhanh trong màn mưa, Bạch Liễu đẩy cái xe thành những đường nghiêng nghiêng ngả ngả, tốc độ di chuyển rất chậm, vài lần còn suýt bị tóm, mỗi khi bị đuổi theo sát nút, hắn lại đẩy Siren King đang nằm trên xe ra ngăn, thành công khiến bọn chúng chùn bước vài lần.

Thế nhưng, cách này càng lúc càng mất tác dụng, bởi vì quái vật đuổi theo Bạch Liễu mỗi lúc một nhiều thêm, đồng thời dường như do lượng mưa lại lớn hơn, sự kiêng kỵ đối với Siren King cũng ngày càng giảm bớt.

Bạch Liễu bị một gã thủy thủ bắt lấy tay rồi cào mạnh, máu tươi trào ra, hắn xoay người kéo xe đẩy trốn vào một con hẻm nhỏ, trong đầu bỗng nhiên vang lên một tiếng 'ting', hệ thống bắn ra bảng cảnh báo màu đỏ:

[Cảnh báo: Người chơi Bạch Liễu bị thủy thủ người cá cào tay, dẫn đến dị hoá, giá trị tinh thần rơi xuống 60, sắp giảm xuống dưới mức an toàn, một khi thấp hơn 60, người chơi sẽ xuất hiện ảo giác.]

Bạch Liễu che cánh tay đang chảy máu, tựa đầu trên mặt tường trong ngõ nhỏ thở dốc, cả người bị nước mưa làm ướt sũng như thể vừa được vớt lên khỏi biển.


Hắn nhắm mắt điều chỉnh lại nhịp thở của mình, thế nhưng cảm giác choáng váng trì trệ đột nhiên kéo tới.

Bị dị hóa giá dẫn đến giá trị rớt xuống mức 60 có cảm giác như đang có một cái hố đen hoặc vòng xoáy nào đó bao phủ lấy giác quan lẫn khả năng tư duy của cơ thể, trước đó, giá trị tinh thần của Bạch Liễu cũng bị giảm xuống một lần như thế này, nhưng lần đó hắn vẫn cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu, ỷ vào giá trị tinh thần cao sẽ có sức đề kháng mạnh, ấy vậy mà khôi phục lại nhanh thật.

Thế nhưng lần này thì không được ổn cho lắm.

Đầu gối Bạch Liễu mềm nhũn, bưng cánh tay ngã quỵ trên mặt đất, hoa văn màu xám đen nhanh chóng phủ kín lấy khuôn mặt, bên dưới bắt đầu mọc ra vảy màu xanh đậm, nước da trở nên ngày càng nhợt nhạt.

Hắn cúi đầu thở hổn hển, nước mưa từ trên đầu cứ thế chảy xuống, Bạch Liễu giống như con cá sắp chết bị mắc cạn.

"Đúng là do mình thất sách mà."

Giọng điệu của hắn vẫn giữ nguyên được vẻ bình tĩnh: "Không ngờ giá trị tinh thần rơi xuống 60 lại gây ảnh hưởng lớn đến vậy."

Vương Thuấn căng thẳng nhìn Bạch Liễu trong TV nhỏ: "Giá trị tinh thần rơi xuống 60 rồi, hạ thêm một con số nữa là sẽ bắt đầu thấy ảo giác."

Mục Tứ Thành cũng trở nên nghiêm túc hơn: "Nếu thật sự xuống dưới 60 thì rắc rối to rồi đấy, bởi vì khi thấy ảo giác thì sẽ không còn phân biệt được đâu là quái vật thật đâu là ảo giác của bản thân, sẽ không tìm được đường trốn chạy nữa."

"Lúc này mua đạo cụ tẩy trắng giá trị tinh thần liệu còn có tác dụng không?" Vương Thuấn lo lắng hỏi: "Bạch Liễu bây giờ chắc chắn là mua được, sau khi tẩy trắng, giá trị tinh thần có thể sẽ tăng lên."

Mục Tứ Thành lại lắc đầu: "Cái này trong phó bản khác thì được, còn riêng cái phó bản này thì tốt nhất đừng tẩy giá trị tinh thần làm gì."

Vương Thuấn càng lúc càng nghi hoặc: "Vì sao?"

Mục Tứ Thành không trả lời nữa.

Trên TV nhỏ, Bạch Liễu đột nhiên chống vách tường loạng chà loạng choạng đứng dậy, híp mắt nhìn về phía bên ngoài con ngõ nhỏ hắn đang ẩn nấp, có mấy gã thủy thủ và tượng sáp người cá đang từ từ tiến lại gần, hình dáng của lũ quái vật như ẩn như hiện trong lớp sương mù được tạo nên bởi màn mưa dày đặc.

Sau khi giá trị tinh thần của Bạch Liễu giảm xuống, tốc độ di chuyển lại càng chậm hơn, nếu như bây giờ hắn lao ra, trăm phần trăm sẽ bị đám quái vật này bắt lấy.

Với giá trị tinh thần hiện tại, nếu bị tóm thêm lần nữa chắc chắn sẽ rớt xuống dưới mốc 60 trong nháy mắt.

Vừa gặp mưa vừa gặp ảo giác, hắn không còn cách nào nhận biết phương hướng rồi.

Phải nghĩ cách gì đó, Bạch Liễu dựa lưng vào tường trầm tư.

Quái vật ngoài con hẻm có lẽ đã đánh hơi thấy mùi, chúng bò ở trên vách tường như đám thằn lằn rồi bắt đầu kiểm tra khắp nơi với tốc độ cực nhanh, đôi con ngươi toả ra ánh sáng xanh lục, còn có thứ chất lỏng gì đó đang rỏ ra từ miệng chúng.

Sau khi đến gần con hẻm nhỏ, đám quái vật ngước đầu lên ngửi hai cái, môi cá nhếch lên thành nụ cười mỉm khiến người ta sởn tóc gáy, tay chân chúng bám chặt trên tường, rồi nhanh chóng mò tới gần hẻm.

Vương Thuấn nhìn đến nín thở, hắn cực kì muốn hô lên câu: Bạch Liễu chạy mau,nhưng rồi vẫn cố gắng kiềm chế lại, siết chặt hai tay thành nắm đấm.

Vào lúc này có chạy cũng vô dụng, bởi vì tốc độ di chuyển của Bạch Liễu hiện tại còn lâu mới bì kịp với quái vật người cá, nếu chạy ra thật còn phản tác dụng hơn, chẳng khác gì đang tự dâng đồ ăn lên miệng chúng.

Bây giờ, việc duy nhất có thể làm, chính là cầu nguyện mong bầy quái vật này không phát hiện ra Bạch Liễu đang trốn bên trong con hẻm, để cho hắn có thời gian tìm cách thoát thân.

Nhưng đúng lúc này, đám quái vật đều đang đồng loạt hướng về lối vào hẻm, tình hình trông không mấy khả quan.

Dòng suy nghĩ của Vương Thuấn còn chưa kịp dứt, đã thấy Bạch Liễu ở bên kia kéo chiếc xe đẩy, đội mưa to, không chút do dự xông ra khỏi con hẻm nhỏ.

Vương Thuấn: "!"

Hắn gấp đến độ bật thốt lên: "Không thể chạy! Chạy là xong đời rồi!"

Như Vương Thuấn dự liệu, đám quái vật người cá thi nhau tụ tập nơi lối vào ngõ ngay tắp lự, kế đó là rất nhiều tượng sáp cũng đang theo tới.

Trong nháy mắt, lối vào con hẻm chật hẹp đã bị bọn quái vật vây kín đến độ gió thổi không lọt, Bạch Liễu vừa đẩy xe vừa chạy không ngừng, ánh mắt hắn vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh để đối mặt với đám quái vật đang bu lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net