Tin không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mấy bác có tin không?

Thường thì mấy người hay viết truyện thì hầu hết người người đó hay ngại tiếp xúc với người khác, đa phần là người hướng nội. Một số còn có xu hướng bị trầm cảm.

   Một số thì sau khi bị người nhà phát hiện thì đã bị chỉ trích, thậm chí là bị cấm đoán. Họ luôn bị gán cho cái mác bị trầm cảm. Luôn luôn bị bắt nạt khi còn nhỏ

   Và tất nhiên chỉ là một phần thôi. Tôi không biết mấy bạn đó như thế nào nhưng tui thì luôn luôn bị người ta phớt lờ, mà cũng không hẳn. Những lúc tôi cần yên tĩnh thì luôn luôn bin đem ra làm tiêu điểm. Những lúc muốn hoà nhập thì lại bị người ta phớt lờ.

   Tôi là một người hướng nội. Hầu hết mọi người luôn mặc định người hướng nội là những người ít nói và có xu hướng bị trầm cảm, nhưng không phải thế, bọn tôi chỉ nói nhiều với những người thân thiết thôi. Và cũng vì như thế mà tôi toàn bị người ta gán cho cái mác là có nguy cơ bị trầm cảm. Thú thật thì mấy lần đầu còn khó chịu chứ lâu dài thì cũng kệ

   Cũng vì tôi không thể hiện ra ngoài nên bên nội tôi  ( bao gồm cả bố tôi) luôn luôn lôi tôi đi giao tiếp, nhưng thú thật thì tôi thật sự không có hứng thú, hay nói đúng hơn là không có chủ đề để nói chuyện. Với những thế hệ 8x 9x thì tôi không thể đem mấy cái chuyện LGBT hay đùa vui là mình bị bê đê được.

   Tôi không nói tất cả những người thuộc thế hệ 8x 9x đều kì thị LGBT nhưng tôi chắc là phần lớn sẽ kì thị, nếu không thì sẽ dùng mấy cái lời bóng gió để miệt thị LGBT

   Chưa kể là nhà nội tôi có vẻ không được cởi mở với LGBT lắm, theo tôi thấy là thế. Mà nếu người đó không kì thị thật nhưng thế hệ khác nhau chắc chắn sẽ không tránh khỏi những luồn suy nghĩ khác nhau vì thế rất dễ gây bất đồng quan điểm. Mà mấy bác biết rồi đấy. Một khi người ta đã cãi nhau thì sẽ nói rất to, rất ảnh hưởng đến mọi người xung quanh

   Đã thế, nếu có lỡ lời thì những ai ở xung quanh đang gặp phải tình trạng đang bị tranh luận sẽ rất tự ái. Chưa kể một số người thích đem bố mẹ người ta để nói thì rất dễ gây mất tình nghĩa nữa

   Nói tóm lại là tôi mấy bữa nay đang bị trầm cảm hậu khai giảng nên mới lên đây viết nhảm thôi. Thích thì đọc, không thích cũng phải đọc vì nó ở cuối  trang :))

_____________V⁠●⁠ᴥ⁠●⁠V_____________

P/s:

Bác nào đọc bộ này rồi thì cho tôi xin tí review cảm nhận, chứ tôi đọc xong mà não như ngừng hoạt động luôn. Từ chối khả năng đọc hiểu nha :))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net