168. Mitsuya x You (warning 16+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠ ooc, warning 16+. Phiền không crepost hay mượn ý tưởng và hãy cân nhắc trước khi đọc.

[ Mitsuya x You ]

T/b: Tên bạn.

_____

❛ Căn hộ cũ sống hơi bất tiện nhỉ? ❜

Dù bây giờ em và anh ta đã ở cùng nhau dưới một ngôi nhà, tuy chưa kết hôn, nhưng cuộc sống của hai người chẳng khác đôi vợ chồng son là bao. Takashi và em có cùng một sở thích, hoặc chỉ riêng em thích còn anh ta chỉ miễn cưỡng làm cùng, đó là xem phim ma.

Em thích cảm giác mạnh, mấy đoạn phim có jumpscare sẽ khiến em ấy giật nảy mình vì sợ hãi bởi đã quá chăm chú vào trong tình tiết phim. T/b thừa nhận nó khiến em bất ngờ và khi trải qua những cảm giác đó cùng người mình yêu, đó là một điều thú vị và mới lạ.

Nhưng những phân đoạn tạo ra tiếng cót két trong phim, bỗng nhưng, à không, nó thường xuyên khiến đầu em "nhảy số" và nhớ lại thời mới hẹn hò.

Lúc đó em mới lên Tokyo, nên dùng số tiền ít ỏi từ trợ cấp của cha mẹ, thuê một căn hộ vừa cũ, vừa nhỏ, từng nhà cũng mỏng lét, chung quy là muốn tiết kiệm vì em sống một mình mà tính tình cũng đơn giản, chẳng ham giàu sang, nên vậy với em cũng là đủ.

Rồi tới ít lâu sau, em khi đó là một người mẫu ảnh, chụp quảng cáo cho các thương hiệu nhỏ vì may mắn có một lượng người theo dõi nhất định trên mạng xã hội cùng một vẻ ngoài ổn áp. Dù việc chính của em là làm tại quán nhậu, ở Kabukicho, nhưng thật ra em làm nhiều việc lắm.

Ừ thì, em gặp Takashi, khi đó anh ấy cũng chỉ là một nhà thiết kế mới nổi, chưa có tiếng tăm mấy, nhưng anh ta lại bị ấn tượng bởi phong cách của em và hai người quyết định cho nhau cơ hội. Lúc đó cũng hơi có lỗi nhưng em là một người khi yêu sẽ để ý đến ngoại hình đầu tiên, nên cho dù em có không thật sự thích đi nữa, chỉ cần ngoại hình đó khiến em rung động, em sẽ hẹn hò.

Có lẽ, em sẽ tự trách hoặc bao biện với lí do bản thân thiếu thốn tình thương, nên ai đến với em và mang theo một loại tình cảm dù là sẽ cùng với em tiến vào một mối quan hệ tồi tệ đi nữa, T/b vẫn cứ thế mà quen thôi.

Takashi cũng trong tình trạng tương tự, cơ mà, anh khác với mọi người. Là một người tinh tế, kiên nhẫn, dịu dàng và chăm chỉ.

Anh ấy thành công chinh phục em bởi sự kiên nhẫn cùng khả năng bếp núc tuyệt vời, với lòng bao dung vô bờ bến khi phải một tay chăm sóc hai đứa em gái và đỡ đần cho người mẹ luôn bận rộn. Họ đều hết lòng vì gia đình, điều đó khiến em, cũng muốn là một phần của họ.

Rồi một mùa thu nọ, anh đề nghị sang nhà em ngủ một đêm vì Takashi đã lên hẳn một kế hoạch để hẹn hò thâu suốt đêm bởi lâu lắm rồi anh ta mới có một ngày nghỉ hiếm hoi.

Ban đầu em từ chối, vì ngại chết được, nhà em vừa nhỏ vừa cũ, khi mới đến ở phải tốn tiền tu sửa nhiều vô số kể, thêm cả dù Takashi đã từng đưa em đến đầu ngõ hoặc ngoài cổng của khu trọ, nhưng vì em dễ tự ti mà.

Nhưng anh ta cứ bảo chả sao, rằng hồi xưa nhà mình cũng nghèo kiết xác đi được, đến nỗi cũng xấu hổ với bạn bè nhưng giờ thì chả sao cả.

"Chỉ cần em kiên nhẫn một chút, sau này anh sẽ đón em về nhà mình, ngôi nhà riêng của đôi ta, nhé?"

Thế là, em đồng ý.

Buổi hẹn hò rất đơn giản, hai người sang nhà Takashi ăn tối cùng em gái và mẹ của anh, sau đó anh đưa em ra ngoài la cà khắp phố xá rồi chụp vô số những tấm hình em thích, sau đó mua cả đống bánh kẹo, thậm chí mua cả đĩa phim về nhà hoặc bật Netflix lên và xem phim đến khi hơn 12 giờ đêm thì em ngáp vì mệt.

"Thật ra em có thể thức thêm... Nhưng do hôm nay chơi vui quá..."

"Anh biết, anh biết."

Nằm trên chiếc giường chật hẹp, Takashi và em chen chúc nhau, hoặc ôm chầm lấy nhau, cả hai nằm sát rạt vào nhau tới nỗi em có thể nghe được tiếng nhịp tim đối phương đang rộn ràng.

Hai người nhân lúc chưa ngủ say, đã tâm sự rất nhiều, nhiều thứ lắm nhé, nhưng rồi...

Thứ tiếng động cót két bên nhà hàng xóm vang lên làm cả hai im bặt một hồi, ban đầu, vì đã thấm mệt nên cứ nghĩ chắc là bên kia sàn nhà cũ nên mới phát ra tiếng động, Takashi còn nói có khi nào đôi ta xem phim ma rồi bị ảo giác không?

Chẳng ai biết câu trả lời là gì.

Cho tới khi bên cạnh phát ra tiếng của một người con gái, khá mị hoặc khi cô ta "ah~" lên một tiếng thật ngọt rồi im bặt. Nhưng tiếng cót két vẫn phát ra và họ biết bên kia, có lẽ người ta đang "vận động".

"Họ... Kiên nhẫn đấy, vì chờ khi hai ta xem phim xong mới làm..."

Em đùa để chữa cháy, chứ đang ngại muốn chết đây nè. Khi yêu đương, thành thật mà nói ai mà chẳng có một lần nghĩ đến chuyện "ấy" với đối phương, em đâu phải ngoại lệ. T/b vì trí tưởng tượng phong phú, đã bắt đầu hơi "hứng" rồi.

"Em sao thế?"

Takashi thấy em hơi im lặng nên hỏi, T/b càng thêm xấu hổ và bắt đầu vùi mặt vào lồng ngực anh, anh ấy đoán được phần nào mà. Nhưng vì T/b là một đứa trẻ nội tâm và sống dè dặt, anh ta một lòng yêu thương em nên mới nhẫn nhịn biết bao lâu. Ấy thế mà hôm nay, hàng xóm cứ như đang kích hoạt sự ham muốn trong họ, Takashi vòng tay qua ôm em, xoa đầu em, liên tục niệm "thần chú" để bản thân quên đi những thứ đen tối trong đầu và lý trí đừng ngủ yên kẻo "thằng em" thức tỉnh thì mệt.

"T... Takashi này."

"Sao bé?"

"Anh muốn... Muốn thử, làm tình không?"

Lời mở đầu đột ngột khiến Takashi bất ngờ đến mức phải nhích người ra sau để có thể quan sát được khuôn mặt em. Ôi trời, T/b đỏ mặt tía tai hết trơn, bên kia ngày càng "hung bạo" khiến hai người càng được kích thích. Điều này trông có vẻ hơi bi.ế.n th.á.i nhưng, vì người trong trí tưởng tượng là đối phương nên họ nghĩ sẽ chẳng sao?

"Em chắc chứ?"

"Vâng, nhưng đây là lần đầu của em, anh hãy... Nhẹ nhàng được không?"

.

Ban đầu anh ta còn tính "làm mạnh" hơn để dằn mặt bên hàng xóm, chà, đó chỉ là một câu đùa cợt ấu trĩ thôi. Thật tình mà nói thì, khi nghe lời đề nghị của em, anh khá bất ngờ, càng bất ngờ hơn nữa là dù đây chỉ là lần đầu nhưng cơ thể em ấy thật sự quá thành thật và d.â.m đ.ã.ng.

T/b chạm vào d.ư.ơ.n.g v.ậ.t của anh khá vụng về, hoặc là do khi nằm, không có thế và cũng không tiện hướng dẫn thành ra làm em lúng túng lắm. Được cái, anh ta có thể dẫn dắt em vào cơn đê mê bởi nụ hôn của mình, chắc rồi, nó điêu luyện và đó chả phải lần đầu tiên của Takashi.

"Bé con, để anh ngồi dậy và em làm bằng miệng được chứ?"

"Ừm..."

Cả hai đổi tư thế, Takashi tựa vào tường, kéo lưng quần xuống và thật sự đã làm em xấu hổ khi thấy quần lót của anh ta đang giam giữ một "con quái vật" ở phía sau, nó nhỏng đầu lên và ướt đẫm do ban nãy anh ấy đã dẫn tay em luồn vào trong để s.ụ.c cho mình.

"Đừng nhìn nữa, mút đi em."

"Nếu em làm tệ, anh đừng ghét em."

Takashi nghe vậy, thấy đáng yêu lắm. Anh nắm gáy em ấy rồi nhấn vào một nụ hôn nhẹ nhàng, T/b rất bối rối trước sự thận trọng và ngọt ngào ấy nên càng thấy ngại hơn, em vùi mặt vào vai anh rồi bảo mình không thể.

"Em có, bé cưng, anh sẽ hướng dẫn cho em." - Takashi nâng cằm em lên, để em ấy nhìn vào mắt màu tía của anh rồi dần dần bị thu hút bởi sự quyến rũ, bởi vòng xoáy đầy mê hoặc nhưng an toàn. - "Như này nhé..."

Đôi mắt anh rũ xuống khi vào môi em, đôi môi mềm mại, được ngón tay miết vào rồi đặt môi lên hôn lần nữa, lần này khi anh đưa lưỡi vào trong em. Takashi tách khuôn miệng em ra thật đột ngột rồi rút lưỡi lại, trong khoảng khắc làm em ấy hụt hẫng, anh ta đưa hai ngón tay vào chơi đùa với lưỡi của em.

Hai ngón tay thon dài, nhưng có chút thô ráp, đang nhẹ nhàng vờn lấy chiếc lưỡi thịt ướt đẫm của em khiến T/b không tài nào khép miệng lại được. Em quấn lấy hai ngón tay ấy, liếm láp chúng bằng lưỡi một cách tự nhiên và hai tay giữ lấy cánh tay to lớn của anh.

"Đúng vậy, bé con, em hãy tưởng tượng đó là d.ư.ơ.n.g v.ậ.t của anh, là cây kẹo ngon lành, rồi mút như thế."

Một lúc sau, vì không thể ngậm miệng lại, khiến nước bọt tràn ra khỏi khóe miệng rồi chảy dọc tới cằm. Khuôn mặt em trong căn phòng tối om, đang biểu lộ rõ ràng sự đê mê làm anh ấy cứng đến muốn rách cả quần. Takashi không ngại dùng lưỡi liếm vào dòng nước bọt đang tràn ra khỏi miệng em, anh rê lưỡi lên rồi ngậm lấy lưỡi em, môi em, và rút tay lại. Hai người dây dưa môi lưỡi một lúc, em phát ra những tiếng ư ử kì quặc trong cuống họng và cứ như có một luồng điện chạy qua sống lưng.

Chỉ một cái chạm nhẹ vào gáy của anh ta cũng làm em muốn phát điên.

"Hah... Giỏi lắm cục cưng, giờ thì dùng cái miệng hư hỏng của em, mút cho anh."

Takashi ra hiệu khi lần nữa miết ngón cái lên môi em, lau đi vệt nước bọt lấm lem bên mép miệng. Rồi vạch "thằng nhỏ" to như dùi cui của mình ra, nó to lớn, ấm nóng và đang rỉ dịch, khiến cơ thể em phản ứng và ham muốn vô cùng.

T/b vén tóc ra sau mang tai, thẹn thùng khom người xuống rồi há miệng ngậm vào đầu khấc của anh, Takashi ngay sau khi cảm nhận được đầu lưỡi em chạm xung quanh "thằng em" của mình thì liền rùng mình và giữ lấy đầu em ấy.

Anh nắm mái tóc em lại cho gọn gàng, rồi dùng giọng điệu ôn hòa chỉ dẫn em.

"Phải, đừng dùng răng, đúng thế, lưỡi và cổ họng của em... Agh, sướng thật, em làm tốt lắm đấy. Chỉ cần một chút nữa, khi nó ướt đẫm thì anh sẽ cho vào trong em, nhé?"

____

#kyeongie

mất khúc sau =)))

MA_Team



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net