Chap 12: Nữa đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói xong tôi thấy anh ta im lặng , khiến tôi nghĩ rằng chắc sẽ không đồng ý với đề nghị của tôi đâu, tôi đắng đo định bảo không muốn nữa.

- Th-

Tôi chưa kịp nói hết câu thì anh ta đã chen vào.

- Được thôi

Sau khi nghe thế tôi liền tươi tắn cười vui vẻ ngay lập tức, Hệ Thống nét mặt vô cảm đi xa tôi một chút rồi bắt đầu chỉ cách cho tôi.

- Rồi cô tự tạo không gian mà mình muốn.

Tôi ngơ ngác hỏi:

- Làm như thế nào?

Anh ấy chỉ tay vào một chỗ của bản hệ thống trả lời:

- Cô nhấn vào nút đó rồi chọn hình ảnh mà cô muốn.

Tôi làm theo lời của hệ thống, có rất nhiều ảnh trong đó, lướt một hồi lâu tôi cũng chọn ra một tấm ưng ý liền quay qua hỏi anh ta.

- Anh thấy tấm này được không?

Anh nhìn vô tấm ảnh ấy đáp.

- Cũng được.

Tấm tôi vừa chọn nhìn khá là đơn giản chỉ có những chòm sao đang lơ lửng trên không trung kèm theo những ánh sáng nhỏ li ti , chúng có màu vàng và trắng

- Chọn hình ảnh tôi cũng đã chọn rồi nhưng bước tiếp theo tôi nên làm gì đây?

Hệ thống nhanh chóng đáp lại tôi:

- Nhấn vào cái nút kia là hoàn tất rồi đấy.

Khi nghe anh ta nói xong liền nhấn vào cái nút mà hệ thống nhắc đến, tôi nhìn xung quanh mắt chữ a mồm chữ o không khỏi kìm được sự ngạc nhiên này. Tôi vô cùng thích thú điều này.

Nó còn đẹp hơn so với mong đợi của tôi nữa! Nó thật sự rất đẹp. Tuyệt vời.

Anh hỏi tôi:

- Cô thấy sao?

Tôi hưng phấn trả lời đầy thích thú.

- Đẹp quá !

Hệ thống bật cười rồi nói:

- Tôi tưởng cô sẽ nói "nó thật bình thường" nữa chứ

Tôi nhìn hệ thống bất mãn với cái suy đoán đó của anh ta, liền mở miệng cất tiếng chán nản.

- Ôi trời

Khi anh ta cười một trận đã đời xong liền hỏi tôi rằng:

- Vậy giờ cô có muốn nâng cấp nữa không ?

Tôi trả lời :

- Có chứ nhưng mà thoát ra như nào đây?

Anh ta chỉ tay vào chỗ gốc bản nói với tôi:

- Muốn thoát thì cô nhấn vào chỗ này

Tôi gật đầu rồi làm theo , sau khi thoát ra tôi lại phải đi vào phần nâng cấp

Phía trên góc phải của hệ thống hiện lên con số 350, tôi không hiểu nó mang ý nghĩa gì nên đành hỏi hệ thống:

- con số này là sao?

Hệ thống nhìn, giải thích cho tôi, hiện giờ không biết là mắt tôi sao nhưng khi thấy anh ta giải đáp thắc mắc trông ấn tượng về sự thông minh đó.

- Đó là tổng điểm mà cô đã hoàn thành , lúc nãy cô có 450 điểm nhưng vì cô đã đổi không gian ba chiều này thành một hình ảnh mà cô muốn nên đã trừ mất 100 điểm rồi

Tôi bất ngờ hoảng lên.

- Cái này cũng lấy điểm hả? Vậy tại sao lúc nãy anh không nói với tôi?

Anh ta đáp với vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra, bình thản đến muốn đấm vào mặt.

- Hồi nãy khi cô chọn ảnh, nó có hiện lên điểm mà cô sẽ mất khi lấy ảnh đó

Tôi hỏi lại.

- Ở đâu? Tôi không hề thấy nó!?

Anh bình tĩnh trả lời:

- Nó cũng nằm ngay góc phải đáy, tôi tưởng là cô thấy rồi nên cũng không nói đến việc đó...

Chắc tôi tức điên vì cái tên hệ thống này quá thôi.

- Lần sao tôi mong là anh có thể cẩn thận hơn *Tôi cố nhịn cơn giận này lại, gồng cánh tay đến nỗi gân. *

Anh ta đáp:

- Xin lỗi cô.

Tôi nhìn anh ta mà bất lực không biết nói gì thêm đành im lặng mà tiếp tục nâng cấp.

Sau một hồi tôi cũng nâng cấp xong liền bảo hệ thống:

- Tôi xong rồi

Nghe vậy anh ta liền đưa tôi ra khỏi cái không gian ấy, nhìn lên đồng hồ thấy cũng khá trễ rồi nên tôi quyết định lên giường đi ngủ

Đang ngủ tự nhiên tôi tỉnh dậy, như thói quen tôi lại nhìn lên chiếc đồng hồ đang chạy kia, bây giờ đã là một giờ đêm rồi

Nhanh thật mới ngủ có một chút thôi mà tới một giờ rồi, tôi định ngủ lại nhưng bớt chợt tiếng rơi vỡ làm tôi giật bắn mình

Nửa đêm nữa hôm tại sao lại có tiếng vỡ chứ? Không lẽ là nhà có ăn trộm.......

__END CHAP 12__
___________________________________

Cre: Cần tìm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net