Giới Hạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi đang sống trong sự mong mỏi của ai ?
Bản thân mình ?
Hay những người mình tôn trọng , hay xấu hổ hơn là định kiến của xã hội này .
Tôi đã luôn nói " chỉ cần muốn là được " cho những lần " liều mạng " làm gì đó , và rồi chịu ánh mắt của những người nhìn tôi khi hậu quả của việc tôi làm ập tới , tôi đã không cảm thấy xấu hổ vì thứ tôi làm , tôi chỉ xấu hổ vì mình không đủ giỏi để thành công .

Mọi người đều mong mỏi tôi phải sống để trở nên tốt đẹp hơn ( theo quan điểm của họ ) , thứ đó đột nhiên , và đôi lúc đã , khiến tôi mệt mỏi vô cùng , nhiều phẩy quá , tôi nghỉ tranh thủ lúc viết ấy mà . Chữ mong , có lẽ được đặt chung với chữ mỏi là bởi vì nó luôn mang tới cảm giác như thế . Trò chơi mong mỏi của mọi người sẽ tăng level hoặc giới hạn nào đó , khi mà nó đã đặt cột mốc . Nhưng nó có biết rằng , tôi lại viết lan man những gì tôi viết ban đầu rồi .

Tôi đã không buồn vì những thứ kể trên , thứ mệt mỏi đó làm tôi hưng phấn vô cùng . Chỉ là , nó nhắc nhở tôi một số chuyện , một số người , đang vìcái mong mỏi của xã hội mà ra đi .
Một mình .
" Người ta sẽ nghĩ . . . "
" Như bình thường thì . . . "
" Phải . . . "
Tất cả những thứ đó có làm nên tôi , hoặc nó , không ?

8 - 1 - 2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net