Nói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có tập vở , ghi cảm xúc từ hồi thơ dại , nay chữ viết mập mờ . Sticker dán trên trang đầu , họ và tên đã loang mầu , có những giọt nước mắt còn nhoè lại đến trang sau . Nhận ra mình đã đi được nửa cái xuân xanh , nhận ra quá nhiều thứ bản thân muốn trưởng thành , nhận ra tôi càng lớn , chẳng còn cười nhiều , nhận ra xung quanh tôi chẳng còn nhiều người , và một phần của tôi , chẳng buồn giải thích dù ngoài kia họ đánh giá . Ai cũng có cái "tôi" , nhưng lại được thần thánh hoá , quan điểm là quỷ dữ , còn miệng thế gian là thánh giá , nên mỗi khi họ muốn giúp đỡ tôi , tôi chỉ cười trừ mà tránh xa , và một phần của tôi , nghĩ bản thân thật bất tài . Số tín chỉ phải học lại , tiền nợ môn phải chất dài , nhìn xem các cậu con trai bằng tuổi bây giờ đã phát tài . Nhắm mắt đã qua một ngày dài . Hay vì tôi chưa lớn vẫn chưa biết yêu cuộc đời, hay trái tim đã chai sạn rồi , xung quanh chẳng còn có ai .

Một phần của tôi , vẫn còn yêu say đắm nên những kí ức về nó , tôi vẫn sắp xếp ngay ngắn . Gọi nó là hoa vì nó khiến tôi phải say mật , còn gọi nó là ác mộng vì khi muốn chạm tới nó lại tỉnh giấc . Một phần của tôi chẳng muốn quay về ngày đầu , thà là kẻ chỉ biết cắm mắt vào net còn hơn từng ngày sầu, thà là kẻ lầm lì , ngồi cuối lớp chẳng ai để ý . Nhưng những thứ chẳng thể với lại đáng bận tâm hơn thứ tôi bỏ phí , một phần của tôi đã dần trở nên chai sạn , đây ắt hẳn là tác dụng phụ khi nỗi đau kéo dài hạn , chẳng còn bất ngờ hay đau đến thắt ruột , não bộ dàn thành bộ máy nơi những cảm giác không cần phải bắt buộc . Một phần của tôi ,một phần của nó , một ngày cũng sẽ biến thành ngôi sao vào trời của đêm . Chẳng thể thấy những thứ mà tôi cần tìm nếu chẳng nói cho nhau nghe về những phần chìm .

25 - 02 - 2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net