Thoáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôi cơn vui hôm nay đi ngang qua đôi lần , niềm đau khắc sâu trong suy nghĩ phai dần , trong nhân gian xoay quay nhưng đâu hay ai đần , thì thôi cứ bay với những câu chữ ta cần . Thời gian gian miên man lang thang đến lạc lối . Thôi , đã đến lúc gác bút chấm dứt hết tất cả câu ca , ai yêu ta và nhớ ta , ai cho ta tìm thấy mình , và cũng sẽ chẳng có tính toán sâu xa , ai ngang qua và bước đi , ai đi qua và ở lại , đời có lúc thấp lúc choáng váng trên cao ôi đau thương thì sao .

Là ta của vui , ta của ta , ta của yên bình , tìm điều gì trong thế giới vạn người bộn bề không thể với tới nhau . Vì thế cứ để gió cuốn bay đi , mang ưu tư vào dõi mây , ôi ta đâu cần lấy gì .
Cứ ngỡ như chưa bao giờ , chưa bao giờ bắt đầu , chưa bao giờ kết thúc . Và ta đã ngã như chưa bao giờ từng ngã , nội tam phức tạp , mưu mô chẳng chút ánh sáng , tựa như rừng già tôi muốn thoát ra như chưa từng bị giam cầm nhốt bởi sáu bức tường huyền bí tôi không cam tâm , như chưa bao giờ phải thất vọng , tự cô lập , như chưa bao giờ mất lòng tin , phải cố chấp , sống như chưa bao giờ phải đặt câu hỏi vì nghĩa lí gì , hồn nhiên và ngây thơ như chưa bao giờ có phút chia ly , quên đi cái tên , quên hình bóng , quên cả bầu không khí mình cùng thở , quên hết đi như chưa bao giờ phải nhung nhớ .

Tâm lý học nói : tâm trạng bạn sẽ trở nên thoải mái khi bạn cười , ngay cả khi bạn cười giả bộ .

Không thể , kể cả là giả bộ !!!
Sợi dây cuối cùng tôi cũng đã làm đứt .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net