Chương 28 [Inuyasha + Kamisama]: Làm bảo mẫu của chó con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nà ní?!" Uchiha Mio nhịn không được hét lên, mở to mắt chỉ vào bản thân: "Ta?!" Lại chỉ chỉ vào một tiểu chính thái tóc trắng cao gần đến ngực: "Làm sư phụ của hắn?!"

Lỗ tai Sesshomaru hơi nhúc nhích, quay đầu qua một bên, hừ một tiếng qua lỗ mũi: "Hừ."

"Đúng vậy." Inu no Taisho gật đầu: "Cô nương, ngươi làm sư phụ của hắn, có rất nhiều chỗ tốt."

"Khoan—!" Mio vỗ vỗ trán: "Trước không nói đến chỗ tốt... Chúng ta căn bản là mới quen đi, đúng không? Ngươi đã là đại tướng một phương, sẽ không đơn giản để một người không rõ lai lịch làm sư phụ của hắn đi? Hơn nữa ta 'chỉ là một con người', còn hắn là yêu quái, ta có thể dạy gì cho hắn?"

"Không sao. Mọi chuyện tất sẽ có an bày." Hắn ý vị thâm trường nói: "Sau này Sesshomaru phải nhờ vào ngươi rồi."

Mắt thấy nàng còn đang định nói gì, Inu no Taisho đã đẩy Sesshomaru lên, còn bản thân cũng hoá thành một chùm sáng xanh rồi biến mất.

Mio: "..."

Sess•chính thái•homaru khó chịu liếc nhìn vẻ mặt ngây ngốc của nàng, ngạo kiều mở miệng:

"Nữ nhân, nói cho ngươi biết, muốn làm sư phụ của ta cũng không phải dễ như vậy đâu, hừ! Lại còn dám không đồng ý?!"

Mio nghẹn: "Tiểu điện hạ, ngươi cũng thật biết nghe lời. Sự tình đột nhiên như vậy ngươi cũng có thể chấp nhận sao?"

Sesshomaru dừng lại, chớp chớp mắt, sâu xa nhìn nàng:

"Phụ thân nói mọi chuyện sau này ta sẽ hiểu. Hiện tại ngươi chỉ cần dạy ta là được rồi. Ta cần lực lượng để bắt kịp phụ thân."

Mio: "Cút."

Sesshomaru: "...Gì?"

Mio: "...Ta nói, được thôi."

Năm đó, Sesshomaru tiểu chính thái 30 tuổi, hoá hình được 5 năm.

...

Sesshomaru: "Ta muốn học kiếm. Sau này, Tùng Vân Nha nhất định sẽ là của ta."

Mio: "Kiếm? Ha ha, tiểu chính thái, ngươi mơ tưởng."

Sesshomaru: "Phụ thân, nàng ta không dạy kiếm cho con."

Inu no Taisho: "Mio, sau này ngươi sẽ hiểu."

..

Sesshomaru: "Nữ nhân, ta muốn học cách đấu. Phụ thân dùng võ rất lợi hại."

Mio: "Ha hả, ngươi—-"

Sesshomaru: "Phụ thân..."

Inu no Taisho: "Mio, sau này ngươi sẽ hiểu."

...

Sesshomaru: "Nữ nhân, ta muốn học cách có quái lực giống ngươi."

Mio: "Không phải quái lực..."

Sesshomaru: "Phụ—-"

Mio: "Đúng! Là quái lực! Đồ đệ tốt, cùng nhau học quái lực đi!"

Năm đó, Sesshomaru 100 tuổi.

Mio: "Với tư  cách là sư phụ của một tên đồ đệ ngạo kiều lắm điều đáng ghét, ta tuyên bố ghét nhất những tên như vậy."

...

"Này, nữ nhân." Sesshomaru đi theo sau nàng, bất mãn nói: "Tại sao lại đi đến nơi này? Khô cằn không có chút sự sống nào."

"Ta có một thứ muốn cho ngươi xem." Mio cười híp mắt, không biết nghĩ đến cái gì, hí hửng không thôi: "Hắc hắc~"

Sesshomaru thấy nụ cười đó của nàng, trong lòng càng thêm không vui: "Hừ, có gì hay chứ?"

Cũng không biết hắn rầu rĩ vì cái gì.

"Ngày hôm qua đó, không phải ta nói đi ra ngoài tìm đồ rèn kiếm cho ngươi sao, Sesshomaru? Tình cờ đi qua nơi này ta đã tìm thấy nó."

"Nó?" Một dự cảm không tốt truyền đến, quả nhiên không ngoài dự đoán, khi hắn ngửi thấy một mùi hôi hám của hồ ly không khỏi rít gào: "Hồ ly!!"

Trong cái nôi hoa nhỏ ẩn trong sơn động, một con hồ ly nhỏ màu trắng cuộn mình ngủ. Mà bên cạnh nó lại có một con yêu quái nhỏ không biết tên, trên đầu có hai cái sừng con con trông rất đáng yêu.

"Bingo~" Mio cọ cọ má vào mặt của con hồ ly: "Như thế nào, rất đáng yêu đúng không?"

"Thiết." Sesshomaru hừ một tiếng qua lỗ mũi: "Một con hồ ly hôi hám và một con quỷ vô danh mà thôi."

"Ồ~" Mio dùng ánh mắt tựa phi tựa tiếu đánh giá hắn từ đầu đến chân: "Nhưng đáng yêu hơn ngươi không biết bao nhiêu lần."

"Hừ!!" Hắn xù lông lên: "Đáng yêu hơn ta? Nó? Đùa cái gì vậy!" Sau đó lại cảm thấy không đúng: "Ta mà đáng yêu sao? Đừng dùng từ ngữ ngu ngốc đó của nhân loại để đánh giá về ta! Ngu muội!"

"Há há há há há!"

Nàng nhịn không được lăn ra đất ôm bụng cười ha hả.

Uchiha Mio vs Sesshomaru đại chiến 1500 hiệp, Uchiha Mio thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net