Tìm đến + Bám dai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giọng điệu xa cách của cô làm Dazai nhướng mày, ánh mắt nâu lia qua lại giữa ba người sau đó Dazai nở một nụ cười ngã ngớn quen thuộc.

Reng reng!

Lúc Ishi định lên tiếng nói thì bị tiếng điện thoại vang lên bất chợt cắt ngang.

Yuri lấy điện thoại ra, nhìn tên hiện trên đó một cái rồi bắt máy.

"Alo, Akaya Yuri nghe"

<Yuri, bọn anh vừa tìm được một quán ăn này rất ngon, em có muốn đi cùng bọn anh không>

Đầu dây bên kia là Izuna, anh ta gọi đến là vì thông báo tin tức, ý tứ trong lời nói của anh chính là |bọn tôi đã tìm được một tên, em đến đây được không|, hiển nhiên Yuri hiểu ý tứ của Izuna rồi.

"Em biết rồi, anh gọi Allen đến đón em nhé"

<Được>

Kết thúc cuộc gọi, cô làm như có việc gấp mà nói.

"Cháu xin lỗi, cuộc sống bây giờ của cháu rất tốt, cháu cũng không muốn về đâu ạ, xin lỗi vì đã khiến bà sức khỏe đang yếu đến tìm cháu, cháu phải đi rồi"

Cô xoay người chào Kunikida Doppo và Dazai Osamu một cái rồi đi ra ngoài.

Akaya Ishi và Akaya Shizuka cũng đâu chịu bỏ cuộc cũng đi theo phía sau cô.

Vừa ra khỏi trụ sở thám tử vũ trang, một chiếc xe đen liền đậu trước mặt cô, Allen bước xuống chào cô.

"Tiểu thư, tôi đến đón cô"

"Ừm"

Shizuka và Ishi vừa chạy ra thấy một ông lão mặc như một quản gia cung kính chào cô, còn gọi cô là tiểu thư liền sáng mắt.

"Yuri-chan, cháu mau về nhà đi, mọi người lo cho cháu lắm đó"

"Đúng vậy đó Onee-chan, mau trở về đi, em rất nhớ chị"

Nếu con bé này đã được người khác gọi là tiểu thư thì chắc chắn nó có rất nhiều tiền, Shizuka trong lòng nổi lên sự tham lam.

Thật không ngờ cô chị gái này lại giàu như vậy, đáng lẽ mình phải là người được gọi là tiểu thư chứ, Ishi trong lòng bất mãn.

"Không được đâu, chị không thích về đó, tạm biệt"

Yuri ngó lơ cả hai mà bước vào trong xe ngồi, Ishi muốn tiến lên níu cô lại liền bị người lái xe thu hút.

Do tò mò bên ngoài đang xảy ra chuyện gì cho nên người lái xe đã hạ cửa kính xuống nên Ishi có thể nhìn thấy rõ người bên trong.

Người đang lái xe chính là Koro-sensei, vì vẻ ngoài điển trai cộng thêm việc xung quanh thầy là một bầu không khí ôn hòa cho nên khi nhìn qua chỉ nghĩ thầy cũng chỉ tầm 20 mà thôi.

Ishi đột nhiên ngại ngùng đỏ mặt khi bị Koro-sensei nhìn lại.

"Cô bé, Yuri đang gấp, xin thứ lỗi"

Allen lên xe, ra hiệu cho Koro-sensei lái xe rời đi.

Trên xe.

Yuri nở một nụ cười nhếch mép.

"Xem ai được người khác để ý tới kìa, chắc em phải báo cho Kayano và cô Aguri rồi đây, cho hai người đó giữ chặt thầy lại"

Koro-sensei nghe vậy cũng chẳng biết trả lời sao, chỉ cười trừ một tiếng, trong đầu suy nghĩ cách để Yuri giữ bí mật.

Thầy sao có thể không nhận ra, cô gái khi nãy có vẻ để ý tới nhưng Koro-sensei thầy là ai chứ, từng là sát thủ mệnh danh là Shinigami đấy, loại người nào cũng đã gặp qua, chút tâm tư bị che dấu của một cô gái trẻ sao lại không nhìn thây được chứ.

Xe bắt đầu chạy đến nơi, là một nhà kho nhỏ tại một khu hoàn vắng.

Đi vào nhà kho, tất cả đã ở đây, chính giữa nhà kho là một tên đàn ông mặt mũi bầm dập bị trói lại bằng dây thừng.

Allen chuẩn bị cho cô một chỗ ngồi, Yuri ngồi xuống chỗ đó, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vào tên đó.

"Bắt đầu tra khảo đi, đừng để hắn chết là được"

___________

Tầm chiều, tất cả rời khỏi nhà kho, thông tin được thu thập cũng khá nhiều và có ích.

Yuri phân chia nhiệm vụ cho tất cả để tóm gọn cả bọn một lần.

Trở về khách sạn, cô lại gặp hai người kia.

"Onee-chan"

Ishi nhìn thấy cô liền chạy lại, e thẹn đỏ mặt nhìn vào đôi song sinh Kamui và Kevin.

"Tại sao hai người lại ở đây"

Yuri lạnh lùng hỏi.

"Em và bà đang ở khách sạn này, thật là trùng hợp khi chị cũng ở đây đấy"

Akaya Ishi làm như rất vui mà nói, nụ cười đáng yêu hiện trên môi.

"Vậy sao, tránh ra cho bọn tôi về phòng"

Đẩy nhẹ Ishi sang một bên, cô cùng người của mình trở về tầng được bao trọn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net