Anh trai mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

À nhon✌️Nii đã trở lại rồi đây😊❤️tính đăng chủ nhật nhưng ý kiến chợt nở ra nên viết luôn💛💜
----------------vào truyện------------
Tên truyện:anh trai mưa!✌️❤️

Author:Nii_Kookie❣️❤️

Couple:Nalu💜

Thể loại:lãng mạn,học đường,...🖤

Tình trạng:hoàn thành

Độ dài: 1 chap1️⃣

Nghiêm cấm:sao chép






















































Lớp 10C3 đang có sự kiện cực kì hot...hót lắm luôn.Biết gì không?

Ni(giáo viên):hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới...em vào đi.

Từ ngoài cửa bước vào tựa như 1 thiên sứ lạc lối vào C3.Natsu thanh niên lạnh lùng,nóng tính nhất lớp phải ngơ ngác trước vẻ đẹp ấy.

Cô nở nụ cười thiên sứ:chào minna...mình là Lucy Heartfilia.mong được chiếu cố.

Cả lớp vỗ tay rôm rốp.Lucy được xếp ngồi gần Natsu.Xuống chỗ,Lucy quay qua Nat.

Lucy:chào cậu...tớ là Lucy.

Nat:Natsu

Cả lớp không thấy lạ nhưng riêng Lucy thì_"người gì lạnh lùng phát ớn"bĩu môi,quay lên bảng.Tiết học trôi qua êm đềm nếu không có ánh mắt ngắm nó từ đầu đến cuối.

Juvia:tớ là Juvia Lockser

Levy:levy Macgdern là tớ

...bla...bla...

Cả lớp ùa nhau xuống bàn làm quen nó và tất nhiên anh Nat nhà ta cực kì khó chịu vì chỉ 1 MÌNH Nat mới được ngấm Lucy.

Nat quát:GIẢI TÁN

Cả lớp chạy đi hết.Lucy cười quay qua Natsu.

Lucy:cảm ơn cậu Natsu

Natsu cười mỉm,không nói gì.Bỏ đi.Lucy mới ngồi đây thì cũng biết sơ sơ về con người lạnh lùng của Natsu.Lucy mỉm cười rồi đi lên sân thượng hóng gió.Cô có 1 bí mất lớn nhưng không ai biết hết.

Lucy hít thở:mát quá a~

Bỗng có tiếng nói của ai đó,lạnh như tảng băng sau lưng Lucy

-cậu đang chiếm diện tích của tôi đó!?

Lucy quay lại.À...là Natsu.Giọng nói quen thuộc nhưng lạnh lùng con mẹ nó.

Lucy cúi đầu:tớ xin lỗi,cậu không muốn thì tớ đi xuống.

Lucy đi qua Nat thì bị Nat nắm tay kéo lại.

Nat:ai nói cậu không được ở lại đây!?

Lucy:nhưng hồi nảy...

Nat:tôi chỉ muốn nói cho cậu biết chỗ này là của tớ và giờ sẽ là của cậu.

Câu nói ấm áp ấy như mật ngọt đổ vào tai Lucy.Lucy cười.Nat không muốn lạnh lùng hay là cô lập với bất cứ ai nhưng do hoàn cảnh cả.Cậu vừa nghèo hèn,thấp kém.Học thì cũng giỏi nhưng họ xa lánh cậu vì cậu mồ côi cha.Mẹ bệnh nặng.Cậu phải làm thêm để mua thuốc cho mẹ cậu.Và cậu biết nếu Lucy mà biết thì sẽ xa lánh cậu.Cười buồn.Lucy là 1 cô gái xinh đẹp,tài giỏi và đặc biệt Lucy thuộc trong những gia tộc có quyền lực nhất nhì thế giới thì cậu sao sánh được.Họ ngồi im lặng nhìn lên trời.Không khí trong lành rất thoải mái.

Tối 19h

Lucy đi dạo hóng gió.Lucy thấy 1 quán cà phê rất dễ thương,sẵn có đem sách vở nên đi vào đó học luôn.Lucy đẩy cửa vào.

-kính chào quý khách đến Smile Coffee

Giọng nói quen quen.Lucy mở to mắt,thể hiện rõ ngạc nhiên.

Lucy:Natsu!?

Natsu:Lucy!?

Lucy:Cậu làm gì ở đây!?

Nat tính nói thì bà chủ đi ra quát Natsu:LO LÀM ĐI

Lucy giật mình,tim Lucy đau nhưng không phải do la Natsu mà Lucy đau tim.

Natsu:vâng

Natsu ngoảnh mặt đi..vài bước quay lại nhìn Lucy.Lucy nhìn Nat ánh mắt'hãy nói cho tớ biết chuyện gì đi'

Bà chủ cung kính:mời tiểu thư ngồi.

Lucy gật đầu cười nhẹ.

Lucy ngồi xuống,Natsu đưa cho Lucy menu.Lucy nhận lấy.Lucy mở menu ra là tớ giấy.

Tớ giấy:mai lên sân thượng..tôi kể cho nghe.

Lucy nhìn Nat gật đầu.Lucy gọi 1 ly Matcha đá xây ra uống.Vừa uống vừa học bài và không quan tâm ánh mắt của ai kia đang nhìn.

Vệ sĩ:tới giờ về rồi thưa cô chủ.

Lucy nhìn 2 tên vệ sĩ kia mà bực:được rồi.

Lucy tính tiền xong rồi đi ra khỏi quán nhưng cũng phải quay đầu nhìn Natsu 1 cái.Nat mỉm cười.Lucy đỏ mặt nên đi cho lẹ.

Sáng hôm sau.

Lucy đến lớp trễ do bài vở hôm qua nhiều.Lucy vừa vô lớp thì thấy họ tập trung rất đông.Tò mò...Lucy chen qua thì thấy Nat và thiếu gia Gray đang xích mích gì đấy.

Natsu:tao không có lấy

Gray cười khinh:Hứ...mày không lấy thì ai lấy,đồ nghèo.

Gray vừa nói vừa chỉ Nat.Hầu như 2 anh chưa nhận ra Lucy.

Lucy:THÔI.

Cả 2 quay qua Lucy..Gray thấy Lucy thì ngạc nhiên lắm,nhào tới ôm Lucy.

Gray:tao nhớ mày lắm Lulu của tao

Lucy vòng qua ôm Gray:tao cũng nhớ mày.

Nat thấy cảnh đó thì đau lắm nhưng không hiểu sao.Yêu từ cái nhìn đầu tiên ư...không thể.Nat bỏ đi.

Lucy chợt nhớ cái gì đó thì Nat đã đi mất tiêu.Lucy biết Nat đang ở đâu nên đi xuống căntin mua 2 lon nước rồi lên sân thượng.

Đúng thật...Nat đang ở đó và nhìn xa xăm lên trời.Lucy nhìn cũng khó hiểu...Nat chắc chắn có kí ức buồn nên không bao giờ cười tươi được.

Lucy đi tới đưa lon nước cho Nat.Nat giật mình,quay qua thấy Lucy.Cậu vẫn còn giận lắm.Cậu ngó lơ cô luôn.Lucy ngồi xuống,chìa ra.

Lucy:cậu uống đi.

Nat:không.

Lucy:uống đi mà.

Nat:không là không.

Lucy giả khóc:hic...người ta lặn lội từ lầu 3 đi xuống căntin mua nước rồi lặn lội lên lại lầu 10 mỏi hết cả chân...vậy mà người ta vô tâm không uống.thôi...cậu ngồi đây đi,tớ đi xuống.

Lucy đứng lên tính đi thì Nat kéo lại.Nat thật sự rất muốn cười vì vở kịch của Lucy.Lucy thành công trong việc diễn xuất quá đi.

Lucy cười:này*đưa lon coca*uống đi.

Nat cười:cảm ơn.

Lucy hỏi:cậu có thể kể cho tớ nghe tại sao cậu lại làm thêm không?

Nat:cậu muốn biết!?

Lucy:ừm

Nat:nhưng cậu sẽ xa lánh tớ!?

Lucy:không đâu.

Nat:tớ sinh ra trong gia đình nghèo,ba tớ mất sớm,mẹ tớ bị bệnh nặng nên tớ phải làm thêm cho nên tớ làm thêm để mua thuốc cho mẹ.Họ luôn luôn xa lánh tớ vì tớ nghèo nàn,thấp kém,họ luôn luôn gọi tớ là 'dân ổ chuột'.Thế giới không chấp nhận tớ

Lucy nghe mà cảm động.Lucy khóc.Nat nhìn Lucy mà dấu hỏi to đùng.

Nat:sao cậu khóc!?

Lu:câu chuyện của cậu buồn quá à

Nat cười buồn:còn cậu?

Lucy:tớ á...thường thôi.Tớ sinh ra trong gia đình như cậu thấy đấy.Sống trong gia đình không có tình thương,cô độc.Bama tớ chỉ biết công việc và tớ là vô hình.Và tớ đang...à mà thôi

Nat:cậu có gì khó nói sao!?

Lucy:không... haha.

Nat e ngại:cậu với Gray là gì của nhau thế!?

Lucy:à...Gray là bạn thân của toé từ nhỏ.Cậu ấy kiêu ngại vậy thôi nhưng tốt lắm...mà sao cậu với Gray gây nhau thế!?

Nat:cậu ta ghét tớ vì tớ nghèo.Cậu a luôn vu khống cho tớ mọi thứ.

...tùng...tùng...

Cả 2 ai cũng có nỗi khổ riêng cho nên cả 2 đi xuống.

Lucy"cuộc sống của cậu buồn quá"

Nátu"cậu còn chuyện gì nữa sao Luce".

Kể từ ngày đó,cả 2 dần thân thiết và hiểu nhau hơn.Lucy tối ghé qua chỗ Nat học sẵn phụ Nat.Cả2 dần yêu nhau nhưng không ai nói.Nat hoà đồng và cười nói với các bạn xung quanh nhiều hơn.không phải họ không chơi với mình hay chán ghét mình mà là do mình không mở lòng hay giao tiếp với họ

2 năm_12C3

Nhưng..

Mấy ngày nay,Lucy không còn ghé qua bên chỗ Nat làm cũng như trên lớp ít gặp nhau hay nói chuyện với nhau.

Lucy đi học lơ Nat,không nói chuyện,Nat khó hiểu lắm nhưng chưa có dịp hỏi.

Nat đi xuống căntin thì thấy Lucy và Gray nói chuyện vui vẻ nhau.Nat cười đắng.Số nghèo là vậy.Nat cười buồn,rốt cuộc..2 năm là do cô thương hại cũng như cậu ảo tưởng mà đơn phương cô.

Nat vừa suy nghĩ vừa rót trà cho khách mà để tràn ra.Bà chủ chữi rủa cạu và đuổi cậu.Cậu mất Lucy nhưng mất tất cả,giờ mất việc thì cậu không đau bằng việc đơn phương.

Mưa đổ to...Nat đi dưới mưa.Cô đơn thật đấy.Nhưng cậu nghỉ tới mẹ cậu..thắc mắc tại sao mẹ cậu khoẻ lên trông thấy hay nói là gần hết bệnh.

Trời đang khóc cho cậu đây mà.Bỗng Lucy đi ngang qua thấy Nat đi dưới mưa.Cô đau lắm...cô yêu cậu lắm...nhưng hạnh phúc không chọn cô thì biêt làm sao đây!?

Lucy cầm dù đi xuống,đi đến bên Natsu.Che dù cho Natsu.Natsu ngạc nhiên quay lại còn ngạc nhiên hơn khi đó là Lucy.

Lucy:Natsu...*nhét dù vào tay Nat*xin lỗi cậu.tớ biết cậu thích tớ nhưng xin lỗi.tớ chỉ xem cậu là ANH TRAI thôi.Tạm biệt.

Lucy đi gắp ra khỏi đó,tim cô giờ đau lắm.Sau hôm nay,thế giới văng cô.

Natsu đau gấp bội.không ngờ sau 2 năm chỉ mời đạt tới mức ANH EM

Đúng lúc radio phát thanh của phường phát bài "em gái mưa"_Hương Tràm

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]

Nat nghe mà Nat khóc.Nếu bỏ chữ em ra mà thay anh thì thật giống tình trạng của cậu.

Từ xa,có 1 chiếc xe đang nhìn cậu lắc đầu rồi lái xe đi.

Ngày hôm sau

Cậu tới lớp tâm trạng chẳng lành.Nhưng hôm nay Lucy nghỉ học thì phải.Giờ ra choi cũng chả thấy.Chẳng lẻ có chuyện.Nhưng lại nghĩ thôi bỏ đi.

Ngày qua ngày..

Nat chịu không nổi nên chạy đi kiếm Gray hỏi chuyện.

Đáp lại câu hỏi của anh thì là sự im lặng của Gray.Tức quá.bay vào đấm Gray 1 cái đau điếng.Gray giờ bực lắm.

Gray:DỪNG TAY

Natsu:vậy mày trả lời tao...Lucy đâu!?

..Gray im lặng..

Natsu kiên nhẫn:Lucy đâu!?

...Gray im lặng...

Natsu quát:NÓI

Gay chưa thấy Nat như thế bao giờ.

Gray khóc,khụp gối:Lucy...chết rồi.

Natsu ngạc nhiên:Hả?

Hầu như cậu nghỉ đây là mơ.Lucy đã từng hứa

~flash back~
Quán cà phê

Lucy:cậu sẽ mãi bên tớ chứ

Nat cười:ừ...cậu đã thay đổi tớ

~end Flash Back~
Natsu túm áo Gray:nói...mày đang giỡn đúng không?

Gray giật ra:Không...thằng ngu.Lucy yêu mày đấy thằng khốn.Mẹ mày hết bệnh là nhờ Lucy đó.

Gray khóc..bạn thân của anh đã rời xa anh.

-~flash back~~
Nhà Gray

Gray:Hả?

Lucy:giúp tớ đi

Gray:lần này thôi đó

Lucy:thì lần này thôi

Nhà natsu.

Lucy:con chào Bác ạ...

Mẹ Nat:cô là..?

Lucy cười:con là bạn Nat

Mẹ Nat:chà...bạn gái Nát sao.đẹp quá.

Lucy:dạ

Lucy thấy mẹ Nat thì không khỏi thương tâm.Mẹ Nat nầm ngay giường.Nhà thì nát rồi,mưa thì dột,cơn gió nhẹ là sập chắc luôn.

Lucy móc tiền ra:Con được trung tâm từ thiện gởi tiền cho Bác.

Mẹ Nat:sao....thôi tôi không nhận đâu

Lucy:dạ...người ta đưa thì bác cứ nhận đi.Bác đừng nói Nat là con tới đây nhé.Chào bác con đi

Lucy nhanh chân đi kẻo Nat về.

Căn tin trường

Nat vừa quay lưng đi thì Lucy đau nên ngồi hụp xuống.

Gray:ổn không?

Lucy cười:ổn mà

~~end flash back~~

Gray:là vậy đó...Lucy bị bệnh tim.Kiên trì 2 năm sống là nhờ cậu đó.Dù sao cung cảm ơn.Lucy nhừo tôi thân thiết trước mặt cậu thôi chứ không là gì cả...Cậu nên biết,mặc dù không tới quán cà phê nhưng Lucy luôn nhìn cậu từ xa...LUCY YÊU CẬU

Nói rồi Gray đi...1 lần nữa.Mưa lại rơi để khóc thương cho thân tâm cậu.Cậu chạy đi.Cậu thật sự hối hận vì đã nghĩ xấu Lucy.

Nat:Lucy...ANH YÊU EM

Nat khóc giữa đường.Mưa theo hạt mà rơi.nước mắt theo chủ mà tuôn.Tình yêu họ kết thúc tại đấy!

~~~~~~~~~the end~~~~~~~

❣️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net